Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

" Mày chết là do quá tin người ! "

Tiểu thuyết gốc · 2385 chữ

Trái đất….

Vài tháng trước ….

Trường Đại Học thông tin khoa công nghệ luôn là điểm nóng tại thủ đô Hà Nội . Đây là trường có số điểm đầu vào cao ngất ngưởng.

Trường cũng thường xuyên có các hoạt động cho sinh viên , đây cũng là các cuộc thi quốc tế mang tính đại biểu cho quốc gia.

Vì vậy giành được giải nhất đồng nghĩa với việc có rất nhiều cơ hội và việc làm. Do đó các học sinh cạnh tranh nhau để đạt giải.

Thanh Minh năm ba cũng vậy , cậu chỉ là một cậu bé nhà nghèo may mắn và sự cố gắng đã vào được trường điểm với học bổng toàn phần cho khoa công nghệ thần kinh.

“ Thanh Minh ! … Dừng tay đã cậu không muốn nghỉ ngơi sau chúng ta đã làm việc hơn hai ngày rồi ? “.

“ Hửm Gia Quân … cậu biết đấy nhà tớ khá khó khăn nên việc giành giải nhất mang ý nghĩa rất quan trọng với tớ mà ! “.

Gia Quân là bạn học đồng khóa và là một trong những người giúp Thanh Minh nhiều nhất .

“ Cảm ơn cậu nhiều ! Nhờ có cậu mà tiến trình nghiên cứu đã diễn ra nhanh hơn ! “.

Thanh minh quay người cởi áo blue ra .

“ Vậy tối nay để tớ làm hết phần còn lại . Cậu nên về nghĩ đi ! “. Gia Quân đeo găng tay vào tiếp tục thí nghiệm .

“ Ừ ! Cẩn thận nhé ! Tớ đi về đây ! “. Thanh Minh mở cửa phòng thí nghiệm .

Lúc này Gia Quân quay người đi , nhìn ngó lại không có ai liền gọi điện cho thầy giáo hướng dẫn .

“ Thầy Nam thầy chắc việc này ổn chứ số tiền mà tôi đã đưa thầy để gạch tên nó ra khỏi danh sách dự thi ? “.

“ Quân thầy chắc chắn với số tiền đó thì việc em có thể thành quán quân mà không cần chia nó cho bất kỳ ai rất đơn giản ! “.

“ Vậy nếu như có sảy ra việc ngoài ý muốn thì sao ? Nếu như lũ truyền thông biết , thời buổi này kiểm soát thông tin rất khó , điều hướng dư luận nữa ! “.

“ Em cứ yên tâm thằng Minh làm gì có thế lực hùng hậu như em chứ ! Nó có thể làm gì ? Việc một đứa như nó có thể vào đây mà không đi cửa sau đã là may lắm rồi ! “.

“ Vậy vạn sự nhờ thầy ! Thầy Nam “.

Hôm sau …

“ Em bị loại ! “.

Thanh Minh đang ở trong phòng giáo viên của trường . Hôm nay hắn bị thầy hướng dẫn của mình mời đến đây để trao đổi công việc không ngờ lại là đuổi hắn .

“ Kh….Khoan …! Vậy là sao hả thầy ? Thầy Nam ? Tại sao em bị loại ! “. Thanh Minh hoảng hốt , chén trà trong tay cũng rớt ra.

“ Em không đủ tiêu chuẩn tham gia ! Chúng tôi đã xét lại và nhận thấy em sử dụng học bổng toàn phần , nhưng mà các cuộc thi lại giúp cho sinh viên kiếm thêm để trang trải cuộc sống vậy nên chúng tôi đã rút lại hồ sơ của em ! “.

“ Thầy Nam ! Không thể như thế vậy còn sản phẩm thí nghiệm của em ? Em đã rất cố gắng mà !! “. Thanh Minh như muốn khóc lên.

“ Sản phẩm đó thuộc về nhà trường sẽ dùng để dạy học vậy nên các vấn đề bản quyền đều thuộc nhà trường ! “ .

“ Không ! Không thể như thế được em xin thầy đó Thầy Nam ! Hãy cho em cơ hội đi mà ! “. Thanh Minh khóc lên.

“ Không được ! Tôi đã bảo rồi ! Bộ em tưởng tôi làm vậy sẽ thoải mái lắm sao ? Bây giờ em hãy lấy đồ của em rồi đi đi ! “. Thầy Nam giận dữ đập bàn .

Hắn cùng người bạn của mình tham gia cuộc thi khoa học. Nhưng vì lợi ích mà người bạn kia đã phản bội hắn.

Một mình cướp hết công lao , nhưng điều đáng nói là nhà trường lại không muốn tiết lộ sự thật vì sợ mất thể diện.

Quá đau buồn vì đã tin tưởng vào xã hội hắn ta đã tự phát trực tiếp . Phanh phuôi toàn bộ sự thật .

Rồi tự chọn cách cực đoan để kết thúc cuộc đời mình . Như một cách báo thù đến với xã hội điên rồ này.

Hắn ta còn nhớ lần cuối hắn ta gặp người bạn kia , tên đó đã nói .

“ Mày chết là do quá tin người ! “.

Nội tâm hắn sụp đổ không bao giờ tin bất cứ ai hay vào cái xã hội phân tầng này nữa.

Lúc này khi linh hồn hắn chuẩn bị biến mất khi nhìn người thân của mình dự lễ tang thì .

Bỗng một đạo quang từ trong tâm hồn hắn ta phất ra một giọng nói thiêng liêng kì lạ cất lên như mời gọi hắn .

"Xưa nay thánh hiền đều cô đơn, chỉ có tu giả lưu lại danh".

"Trăm vạn kẻ tu tiên, ba ngàn đại đạo, hình thành tiên lộ mênh man".

"Tịnh kỳ thân, tỵ kỳ thế, nạp kỳ linh, ngộ kỳ đạo".

"Đãi tam thiên đại đạo thành, luận thiên địa thương tang, tiếu thế đạo luân hồi".

"Ha.. cái gì mà tiêu thế đạo luân hồi chứ . Nếu có thể luận thiêng địa thương tang ta đồng ý sống lại A". Hắn ta nói trong sự vô vọng và cợt nhả .

"Cái gì vậy nè đừng mỉa mai vậy chứ thật sự còn có ? Ha nếu ta được sống lại vậy thì ta sẽ trở thành kẻ mạnh nhất" .

Lúc này một tia sáng bắt đầu chiếu vào hắn . Hắn dần thấy được ánh sáng một lần nữa .

….

Huyền Huyễn giới ….

Cao Gia ở phương đông vùng Ngọa Sơn này là một trong tứ đại gia tộc tại Ngọa Sơn . Từ xưa đến nay bọn họ luôn giữ vững chức vị này.

Lúc này tại hoa viên của Cao Gia hôm nay là ngày vui của trưởng tộc Cao Gia là Cao Lâm Ly.

Hôm nay là đại thọ tiệc lần thứ một trăm , nên rất sôi nổi . Các loại rượu quý , và đồ ăn ngon không thiếu.

Tiệc tổ chức ngoài trời trong vườn hoa đào nở rộ càng làm không khí của bữa tiệc thêm phần trang trọng .

Lúc này bên ngoài hoa viên là một người thanh niên . Hắn ta chậm rãi đeo thanh gươm ngang eo của mình đi đến trước cổng hoa viên.

Lính gác thấy người thiếu niên kia thì liền vội vã ra nghênh tiếp.

“Tưởng ai hóa ra Cao Nguyệt đại nhân đây ngài tới trễ “ Lính gác vui vẻ đón .

“ Hôm nay Bắc môn có chuyện ta phải đi xử lý ! “. Nguyệt Lan nói.

“ Dạ bẩm mời ngài tháo gươm ra ạ “. Lính gác lấy tay nhận lấy thanh gươm.

Trong hoa viên tiếng nhạc đã bắt đầu báo hiệu sắp khai tiệc . Lúc này trước sân khấu lớn giữa rừng hoa đào.

Một người đàn ông đã ngoài tứ tuần bước ra . Đây là tộc trưởng Lâm Ly , ông ngồi trên chiếc ghế giữa sân khấu , tay cầm long trượng.

“ Hôm nay có các chư vị khách quý đây làm nhà họ Cao này rất vui , lão hôm nay đã gần đất xa trời vẫn kịp ăn mừng đại thọ cùng các vị vậy ta mau khai tiệc ! “ Cao Lâm cười to cho khai tiệc.

Lúc này từng người từng khách đến chúc thọ cho Lâm Ly lúc này Nguyệt Lan bước vào . Anh liền quỳ một chân xuống cúi đầu .

“ Ông nội hôm nay cháu đến thỉnh an ông chúc ông đại thọ vạn thọ ! “ . Nguyệt Lan .

“ Cháu đứng lên đi mau mau vào khai tiệc ! “. Lâm Ly nói vẻ mặt vui mừng.

“ Cấp báo Đông Môn có chuyện “. Lính gác hối hả cấp báo.

Lúc này Nguyệt Lang liền cúi đầu lễ phép rồi liền theo lính gác kia đến Đông Môn xử lý việc .

Cao lão gia nhìn bóng lưng Nguyệt Lan đành thở dài một hơi. Đối với người cháu này ông vô cùng khổ tâm.

Đương thời ông có bảy người con trai và có cho mình bảy người cháu trai . Cả bảy thế lực này chi phối các hoạt động lớn bé của Cao Gia.

Tất cả các trưởng gia khác đều muốn con mình lên chức trưởng nam . Theo gia quy của tộc.

Nếu tộc trưởng đương thời mà chết thì trưởng nam sẽ kế nhiệm , nhưng nếu có trường hợp trưởng nam có phụ thân còn sống thì phụ thân người đó mới lên kế nhiệm.

Đó là lý do cả bảy người con của ông đều ra sức cố gắng để ngồi vào chiếc ghế trưởng nam cho con mình.

Riêng Nguyệt Lan , năm xưa phụ thân và mẫu thân hắn đã tử trận trong cuộc chiến bảo vệ Ngọa Long trước thế lực ngoại bang.

Từ nhỏ hắn đã phải sống nhờ nhà của dì và chú hắn. Tất nhiên vì hắn không còn chỗ dựa mà dì và chú hắn đều muốn con ruột của mình vào ghế trưởng nam .

Nên từ lâu đã luôn chèn ép , cho hắn chức ám bộ đày ra các cổng sai việc vặt.

Nếu như hôm nay không phải là tiệc quan trọng thì hắn sẽ bị giam lỏng ở ngoài thành mà thôi.

Hắn ta cũng chỉ là con rối , đôi lúc lại phải dùng tay nhuốm máu , giết đám nô lệ của gia tộc khi chúng làm phản.

Sẵn sàng hạ sát nếu binh lính bất tuân . Tất cả là vì hắn tin vào thứ gọi là “Gia Tộc “ và gia quy cũng như bô lão.

Từ đó cái tên sát thần Nguyệt Lan rất nổi khắp Ngọa Long vì mức độ tàng bạo , hắn bị cô lập bởi những người trong gia tộc và cả lũ nô lệ.

Không chỗ dựa , không đồng minh, không bạn bè . Hắn chỉ còn lại cái sự tin tưởng vào gia tộc .

Đông Môn ngoại thành ….

Lúc này hắn ta vừa rời khỏi thành đến Đông Môn nơi đây là một nơi khai thác hương liệu chủ yếu là tinh dầu có thông tin các nô lệ đang lên âm mưu làm phản.

Hắn ta liền đi do thám bằng ngựa xung quanh , hắn ta được thông báo rằng một số nô lệ đang chạy vào trong động trốn.

Hắn liền xuống ngựa , thắp đuốc rồi lại tiến sâu vào trong động.

Bỗng trong bóng tối hắn ta bị một người nhìn không rõ đánh lén. Hắn ta bất tỉnh ngay tại chỗ.

“ Có vẻ hắn đã chết rồi mau quay về báo lại cho Ánh trưởng lão đi ! “. Tên lạ mặt.

“Ánh Trưởng lão !” Đây là chú của hắn vậy tại sao họ lại làm vậy , hắn vừa nghĩ đến đây liền khó hiểu . Chú của hắn chính là người đã giúp hắn lên chức ám bộ.

Nhưng hắn dần không chịu nổi mắt hắn nhấm dần máu từ đầu lan ra khắp sàng của động .

“ Ta sẽ chết ở đây ư !” Nguyệt Lan.

“ Không đâu ! Nhóc con người quên khế ức rồi ư ? “. Giọng nói quỷ dị phát ra trong đầu hắn.

“ Ngươi là ai ? “. Nguyệt Lan gắng giọng hét lên.

“ Ta là Hỗn Độn ngươi quên rồi sao ? “. Lúc này một ngọn lửa đen bay lơ lửng, nó tiến lại gần rồi hòa vào Nguyệt Lan.

Lúc này đầu hắn chạy qua một loạt ký ức , trái đất , ba mẹ, trường học ,cuộc thi , tang lễ .

Toàn bộ ký ức tiền kiếp liền truyền vào cơ thể khiến bộ não của hắn quá tải mà ngất đi.

“Ta là ai ?”. Hắn ta vội nghĩ đến điều này. Sau một lúc hắn ta hiểu ra rằng .

“ Ta..Haha .. Ta đã trở lại , Lão tử ta đã trở lại !”. Nguyệt Lan cười sảng khoái.

Lúc này hắn ta mới để ý thấy vết thương đều đã được chữa lành. Tuy hắn chưa biết rốt cuộc thứ lửa đen kia là gì nhưng có vẻ nó đã cứu hắn.

Bây giờ việc trở về gia tộc quá nguy hiểm. Hắn bây giờ không chỗ dựa , không tài nguyên .

Cơ thể này chỉ là một Phế Lưu mà thôi tuy có võ học hơn người gần đỉnh phong nhưng không bằng tiên tu giả .

Xem ra hắn cần thêm sức mạnh. Và cả kế hoạch để chống lại gia tộc này .Nếu hắn không hành động thì những người khác sẽ lại ám toán hắn .

Hắn ta không muốn quay về ngay lúc này , vì như thế chắc chắn chú hắn sẽ lại tìm cách ám sát hắn một lần nữa . Trước hết là lo cho cái mạng này đã sau đó mới tính kế triệt hạ gia tộc.

Công bằng mà nói cái gia tộc thối nát này tàn cuộc chỉ là vấn đề thời gian ! Người tốt? Ta cũng từng cố làm người tốt cống hiến cho xã hội nhưng rồi Ta nhận được gì ?

Sự phản bội ! Con người thật nhỏ bé hoắc cái lại chết giờ ta muốn có sức mạnh ! Chỉ cần có nó ta liền có thể vĩnh sinh !

Vĩnh sinh đó là thứ mà ta cần ! Ta không cần quyền lực hay tiền bạc ! Thứ ta cần là Vĩnh Sinh rồi thăng tiên ta không muốn chết lần nào nữa !.

Bạn đang đọc Hắc Ma Đạo (Quyển 1 Tam Phái ) sáng tác bởi MinhTruyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhTruyen
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.