Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hầm ngục ẩn [6]

Phiên bản Dịch · 2082 chữ

—Vuaam!

Toàn bộ cơ thể của Kevin được bao bọc trong ánh vàng ròng rực rỡ. Ngay sau đó, Kevin xuất hiện ở một nơi hoàn toàn mới.

"Kh, mình đang ở đâu thế này?"

Liếc nhìn xung quanh một cách bối rối, Kevin một lần nữa thấy mình đang ở giữa một khu rừng. Tuy nhiên, lần này, trước mặt cậu là một cung điện to lớn nguy nga sừng sững nằm giữa rừng cây. Nó vươn cao tới tận trời mây, và những dây leo xanh quấn lấy nhau sát sạt bên các bức tường.

Ở phía trước của cung điện là hai cánh cửa vàng khổng lồ bịt kín lối vào của cung điện.

Khi Kevin nhìn cung điện từ xa, cậu ấy rất sốc trước vẻ ngoài nguy nga của cung điện đến mức cậu ấy nghĩ rằng mình đã thực sự quay ngược thời gian trở lại thời trung cổ.

Cung điện vẫn có cảm giác uy nghi và đồ sộ như khi nó mới được xây dựng.

"Đây hẳn là nơi mà Ren đã nói với mình..."

Để ý đến cung điện, Kevin nhớ lại tất cả những gì Ren đã nói với cậu trước khi bước vào đây. Từ những gì sẽ thấy khi vào ngục tối đến những thứ cần tránh và những khu vực nghiêm cấm bước vào.

Thu mình lại, gật đầu nghiêm nghị Kevin đi hết con đường cho đến cổng cung điện.

Theo những gì Ren đã nói với cậu, đằng sau cánh cửa vàng của nơi này chính là nơi đặt bộ kiếm thuật năm sao mà cậu ta đang tìm kiếm.

Dừng bước trong giây lát, những hình ảnh về sự cố giữa cậu và Gilbert tái hiện trong tâm trí Kevin. Nhớ lại những hình ảnh đó, Kevin không khỏi siết chặt nắm đấm.

‘Chuyện đó sẽ vĩnh viễn không bao giờ lặp lại lần nữa...'

Cậu không bao giờ muốn trải qua trải nghiệm sỉ nhục như vậy nữa.

"Hự. . ."

Đến trước hai cánh cửa vàng, hít một hơi thật sâu và đặt tay lên cánh cửa, Kevin tiến tới mở hai cánh cửa khổng lồ.

—Shiiiiin!

Khi cậu mở cánh cổng khổng lồ ra, một luồng ánh sáng chói lóa gần như làm cậu lóa mắt. Che mắt để giảm bớt ánh sáng chói loà, rất khó khăn thì cậu mới có thể mở mắt ra và nhìn thấy nhiều tác phẩm điêu khắc khổng lồ nằm trong cung điện.

Các rất nhiều tác phẩm điêu khắc rất tinh xảo và điêu nghệ; có một hiệp sĩ mặc áo giáp vàng, một con rồng khổng lồ và đủ loại sinh vật thần kỳ khác. Dưới chân những tác phẩm điêu khắc khổng lồ này là một con đường dẫn về phía trước, nơi có thể nhìn thấy bức tượng của hai thiên thần đang ôm hai cây đàn hạc.

Đi loanh quanh một cách bàng hoàng, Kevin đi theo con đường và đến trước một bàn thờ kỳ lạ. Ở trên đỉnh nó xuất hiện đủ loại sách và cuộn giấy đầy chữ viết dày đặc.

Nheo mắt lại để nhìn rõ hơn, Kevin quan sát những cuốn sách và cuộn giấy và cậu có thể cảm nhận được áp lực dữ dội trong từng từ được viết bên trong những cuộn giấy đó.

Vô biên bất tận.

Đó là những từ mô tả hoàn hảo cảm giác của cậu ấy khi nhìn vào những cuốn sách và cuộn giấy.

Cậu gần như có thể hình dung ra một ông lão già cỗi đang ngồi trên chiếc bàn lớn và viết lại những cuộn giấy đó bằng tất cả sinh lực của mình.

"Hửm?"

Khi đang chiêm ngưỡng những cuộn giấy và sách, cảm nhận được điều gì đó, Kevin nhận thấy rằng ở chính giữa bàn thờ này là một cuốn sách bằng vàng ròng phát sáng rực rỡ. Một luồng ánh sáng vàng dày đặc và uy hồn, có cảm giác như thể nó là thực thể sống vậy.

Hơn nữa, so với những cuốn sách khác, cuốn sách này trông có vẻ phức tạp hơn nhiều...

Đưa tay chạm vào cuốn sách, đôi mắt Kevin nhanh chóng bị ba chữ khắc trên đó làm cho mê hoặc.

[Kiếm Kỹ Levisha]

"...Kiếm Kỹ Levisha, Đại Sư Thầy Levisha."

Như thể mọi mảnh ghép đều rơi vào đúng vị trí, Kevin ngay lập tức nhận ra đây là kiếm thuật gì. Nhớ lại truyền thuyết về Đại sư thầy Levisha, một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt cậu.

Thanh lịch, chính xác và gọn gàng... đây là kiếm thuật hoàn hảo mà cậu ấy đang tìm kiếm.

—Vuuuam!

"huh...khhhh"

Ngay khi Kevin chuẩn bị mở cuốn sách ra, một luồng năng lượng vàng kỳ lạ lan tỏa khắp cuốn sách bí ẩn, rồi tay Kevin bị kẹt trên đầu cuốn sách. Nó nhanh chóng bao trùm hoàn toàn cơ thể Kevin.

Ngay sau đó, như một cơn lũ, những hình ảnh kỳ lạ lao vào tâm trí Kevin khiến mắt cậu trở nên trắng bệch đi.

“Kyuuuuuuuaaa—!”

Ngay sau đó, tiếng hét đau đớn của Kevin vang vọng khắp nơi.

-Bịch

Bóng tối bao trùm tầm nhìn của Kevin, và cơ thể cậu ngã xuống đất. Bầu không gian trở nên im lặng và cuốn sách mất đi ánh vàng ròng.

...

"huuuuuu..."

Ngáp dài như không có ngày mai, tôi kiểm tra đồng hồ và nhìn chằm chằm vào hầm ngục phía sau mình.

"Sáu tiếng..."

Đó là khoảng thời gian mà Kevin ở trong ngục tối. Nếu tôi không nhầm thì hiện tại, Kevin đang trải qua thử thách của Đại sư thầy Levisha.

Mặc dù đó là một thử thách rất khó nhằn, nhưng trong tiểu thuyết, Kevin đã thành công vượt qua thử thách mà không gặp nhiều khó khăn cho lắm.

Hơn nữa, chỉ khi thành công thì cuối cùng cậu ta mới có thể chạm tay vào bộ kiếm thuật. Làm quái gì có chuyện cậu ta lại bỏ cuộc giữa chừng chỉ vì chút ít thử thách khó khăn.

Mặc dù cậu ta yếu hơn so với thời điểm gốc trong cốt truyện, nhưng tôi cũng không lo lắng cho lắm.

Ngoài việc cậu ta có hào quang nhân vật chính ra, tôi có niềm tin rằng cậu ấy sẽ có thể thành công. Rốt cuộc, sức mạnh của Kevin trong hai tháng tới cũng không khác gì bây giờ là mấy.

Tôi chắc chắn về điều này vì trong vài tháng tới, không có sự kiện lớn nào xảy ra với cậu ta hết. Vì mấy tháng tới chỉ là dạng như timeskip cho đến sự kiện trao đổi liên học viện thôi.

Khi arc trao đổi học viện bắt đầu, cậu ta vẫn là hạng , tăng lên đúng một bậc so lên hạng .

-Cốc cốc!

Đứng dậy và đi quanh nơi đó, nhớ lại điều gì đó, tôi gõ vào một trong những bức tượng gargoyle bên cạnh cổng.

Tôi không khỏi ngưỡng mộ chi tiết tinh xảo trên các bức tượng điêu khắc này. Qua cách chúng được chạm khắc và tạo hình, chúng trông thật sự rất sống động, như một sinh vật sống vậy. Hơn nữa, điều khiến chúng trở nên đặc biệt độc đáo là hai con mắt màu đỏ hồng ngọc nằm sâu trong hốc mắt của chúng.

Nó càng khiến chúng trông sống động hơn.

—Shiiiiin!

Tuy nhiên, không quan tâm quá nhiều, tôi đặt tay lên đầu hai bức tượng gargoyle trước cổng, truyền mana của tôi vào chúng, và chúng nhanh chóng co nhỏ lại.

Vỗ tay hài lòng, tôi nhìn về phía cánh cổng với vẻ biết ơn và cảm ơn Kevin.

"Tôi sẽ lấy cái này, cảm ơn rất nhiều nhé, Kevin."

—Shiiiiin!

Đưa tay về phía trước, một phiên bản thu nhỏ của bức tượng gargoyle xuất hiện trong tay tôi. Nó trông giống hệt như tác phẩm điêu khắc trước đó. Tuy nhiên, kích thước của nó nhỏ hơn rất nhiều.

Nhìn kỹ nó, tôi gật đầu hài lòng.

-Tssss

Cắn đầu ngón tay, tôi đặt ngón tay lên trên bức tượng và để máu rỉ ra từ ngón tay tôi nhỏ xuống bức tượng.

—Shiiiiin!

Sau đó, khi máu của tôi chạm vào bức tượng, đôi mắt đỏ hồng ngọc của bức tượng gargoyle tỏa sáng rực rỡ khi hơi nước trắng bốc lên từ cơ thể của nó.

Khi làn hơi trắng tỏa ra trong không khí, đột nhiên, một ánh sáng chói lòa bao phủ toàn bộ khu vực xung quanh tôi.

Không màng đến luồng ánh sáng chói mắt, mắt tôi dán chặt vào bức tượng khi một dòng chữ màu xanh xuất hiện trên đỉnh bức tượng.

[Tượng gargoyle song sinh - Hạng E]

"Quá ngon..."

Một vật phẩm đáng ra là của Kevin trong tiểu thuyết.

Tuy nhiên, mặc dù Kevin lấy đi các bức tượng này, nhưng cậu ta chưa bao giờ thực sự sử dụng chúng vì tôi quên bà nó về chúng mất.

...mhhh, thực ra không phải là tôi quên, mà nói đúng hơn là chúng cũng vô dụng với Kevin.

Xét cho cùng, chúng không có tác dụng nổi bật nào ngoài việc khi đặt chúng xuống đất, chúng có thể nhắm vào một người cụ thể và làm choáng họ trong tích tắc. Nghe có vẻ khá mạnh đó... nhưng có một lỗ hổng nghiêm trọng khiến tôi, với tư cách là một tác giả hồi đó, cũng không thể sử dụng chúng đúng cách nên tôi bỏ qua chúng luôn.

Vấn đề lớn ở đây là việc thiết lập và kích hoạt chúng từ xa cần rất nhiều công đoạn phức tạp.

Nó yêu cầu kẻ thù phải đứng trong một khu vực cụ thể mà mắt của gargoyle hướng tới và ta phải thiết lập chúng từ trước trước. Điều này có nghĩa là bạn sẽ phải dự đoán chính vị trí của kẻ thù sẽ xuất hiện, hoặc dụ chúng đến đó.

Cả hai điều đó đều là rất khó khăn để làm được.

Hơn nữa, đối với một người thích chiến đấu trực diện như Kevin, một vật phẩm như vậy thực sự không phù hợp với cậu ta.

Tôi còn không hiểu tại sao tôi thậm chí còn tạo ra chúng ngay từ đầu chi nữa. Tôi đoán hồi đó tôi thực sự thích tạo ra nhiều vật phẩm phức tạp để cho cậu ta thể hiện IQ vô cực trong chiến đấu.

Mà phải nói rằng, ngay cả đối với tôi thì những bức tượng cũng không thực sự hữu ích cho lắm. Vì tôi phải thiết lập chúng từ trước, nên tôi không nghĩ tôi sẽ dùng chúng ổn cho lắm.

Tuy nhiên, nó vẫn có thể dùng làm quà lưu niệm đẹp cho văn phòng nhóm lính đánh thuê của tôi.

Hơn nữa, trong trường hợp có ai đó bước vào, tôi có thể kích hoạt chúng và đối phó với những kẻ xâm nhập. Mặc dù nó chỉ có tác dụng trong một tích tắc, và đối với hầu hết mọi người thì nhiêu đó chẳng ăn thua gì, nhưng đối với tôi, người tập luyện [Kiếm Kỹ Keiki] thì tích tắc đó là đủ để kết thúc giao chiến.

"Hửm?"

Đặt bức tượng đi và nhận thấy một chút dao động ma lực trong không khí, tôi quay lại và liếc nhìn cánh cổng phía sau mình.

Cánh cổng hiện đang dao động dữ dội khi năng lượng ma thuật ở xung quanh tăng lên từng giây.

—Vuuuam!

Ngay sau đó, cánh cổng tỏa sáng rực rỡ khi một bóng người yếu ớt bước ra khỏi cổng. Nhận ra bóng người đó là Kevin, tôi đứng dậy.

Đi về phía cậu ta, tôi liền hỏi.

"Cậu lấy được nó chưa?"

Dừng ngay trước cổng, liếc nhìn tôi, vài giây sau, Kevin mỉm cười

"Yup-khhặc."

Tuy nhiên, ngay sau khi Kevin ra khỏi cổng, loạng choạng vài bước, cậu ta ngã đập mặt ngã xuống đất.

"Hựp!"

Ôm chầm lấy thân hình hốc hác tả tơi của Kevin, tôi nhìn dáng vẻ mệt mỏi của cậu ta. Lắc đầu, tôi vỗ nhẹ vào lưng cậu ta và chậm rãi nói

"Cậu đã làm tốt lắm rồi..."

Khẽ mỉm cười, trước khi ngất đi, Kevin khẽ lầm bầm.

"Cảm ơn..."

Darkie
Bạn đang đọc Góc Nhìn Của Tác Giả của Entrail_JI
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkie2305
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.