Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sỉ nhục [3]

Phiên bản Dịch · 2209 chữ

Học Viên Lock, Khu G, Sân tập luyện.

Trong sân có rất nhiều bục luyện tập, phía trên, vô số thanh niên hưng phấn hò hét khi nhìn các thanh niên tỷ thí với nhau. Sân đấu trường nằm trong cùng tòa nhà với sân tập, là một trong những địa điểm nổi tiếng nhất trong học viện vì có thể thấy các thanh niên đấu với nhau bất cứ lúc nào trong ngày.

Không thiếu các cô gái xinh đẹp ở các bục phía trên, dẫn đến việc các chàng trai bên dưới chiến đấu thậm chí còn hăng máu hơn hơn với hy vọng thu hút được sự quan tâm của các cô nàng kia... tuy nhiên, hôm nay thì không phải vậy .

Hiện tại, hầu hết mọi ánh mắt trong khuôn viên đấu trường đều đổ dồn vào hai cá nhân đang đứng trên đỉnh của một sân đấu. Bất kể họ là nam hay nữ, tất cả bọn họ đều tập trung vào hai cá nhân ở trung tâm của bục.

Ở bên phải, một thanh niên với mái tóc vàng hoe đứng thẳng người trong kiêu hãnh như coi thường đối thủ của mình. Mặc bộ đồng phục giáo sư màu đen, toát ra thần thái khí học giả nhẹ nhàng, Gilbert đứng ở trung tâm của võ đài.

Ở phía đối diện với gã, mặc đồng phục Lock màu xanh lam, một thanh niên cực kỳ đẹp trai với mái tóc đen và đôi mắt đỏ long trọng nhìn chằm chằm vào Gilbert đối diện mình.

Khi cả Kevin và Gilbert bước vào sân, tin tức về trận đấu của họ có lẽ đã lan truyền khắp nơi... do đó, cứ mỗi phút trôi qua, khán đài trên sân tập lại càng chật kín người.

"Cái gì? Giáo sư Gilbert sẽ đấu với một học sinh năm nhất ư?"

"Thật á! Theo nhiều nguồn tin, có vẻ như học sinh mà anh ta đang đấu cùng chính là Kevin Voss, một năm nhất giỏi khủng khiếp đã đạt đến hạng ở tuổi 16".

"Ừ, tôi cũng nghe nói rằng giáo sư Gilbert sẽ chiến đấu với cậu ta trong khi tự phong ấn sức mạnh của mình xuống cấp , cùng cấp với cậu ta."

Dựa vào một trong những tay vịn của đấu trường, nghe một số học sinh có mặt thảo luận, tôi không khỏi cười thầm.

Tôi tất nhiên là biết điều này sẽ xảy ra.

Đây chính là sự kiện thực sự nhấn mạnh sự thù hận giữa Gilbert và Kevin. Đây chính là khoảnh khắc mà cả hai cuối cùng sẽ chấm dứt mọi giả vờ và chính thức trở nên căm ghét lẫn nhau.

Sự kiện này là lý do tại sao tôi quyết định trì hoãn tất cả các nhiệm vụ khác của mình và nói chuyện trực tiếp với Kevin về việc đưa tôi đến Immorra.

Tôi tin rằng sau sự kiện này, chắc chắn Kevin sẽ đồng ý gặp tôi vào thứ bảy.

Khẽ mỉm cười, liếc nhìn bóng dáng của Kevin và Gilbert bên dưới, tôi thả lỏng người và chờ đợi trận đấu bắt đầu. Khi tôi nhìn cả hai đứng đối đầu với nhau, tôi bất chợt nghĩ đến bản thân mình.

‘Mình thực sự tò mò muốn biết cuộc chiến mà mình đã viết sẽ trông như thế nào...'

...

Liếc nhìn Kevin, với nụ cười tự hào trên khuôn mặt, Gilbert chế giễu nói.

"Cậu đã sẵn sàng chưa?"

Duỗi thẳng tay và chân, khuôn mặt của Kevin trở nên nghiêm túc khi cậu gật đầu.

"Rồi."

"Được rồi, vì tôi lớn tuổi hơn cậu, tôi sẽ cho cậu tung đòn trước... nếu cậu có thể tung trúng cú đấm vào tôi, thì coi như tôi thua."

Khi nói chuyện với Kevin, trên sân khấu, Gilbert cười khúc khích khi nhìn chằm chằm vào khán giả.

Bất kể họ nói gì, sau ngày hôm nay, việc gã ta đánh Kevin thua túi bụi chắc chắn sẽ lan rộng ra toàn học viện Lock vào ngày mai. Những tin tức như vậy chắc chắn sẽ giáng một đòn mạnh vào sự tự tin của Kevin cũng như làm tăng sự nổi tiếng của phe gã ta hơn. Hơn nữa, đây cũng được xem như một lời cảnh báo đối với những phe đối lập.

'Đây chính là hậu quả khi dám gây sự với ta.'

Mặc dù là một giáo sư, nhưng sử dụng sức mạnh của phe mình, Gilbert đã biến mọi chuyện trông có vẻ như Kevin mới là người đã thách thức gã.

Bằng cách này, một khi gã ta thắng, gã ta có thể làm Kevin bẽ mặt hơn nữa.

Chỉ tưởng tượng thôi cũng khiến Gilbert nở một nụ cười đầy thích thú. Ra hiệu cho Kevin bằng tay phải, Gilbert nói.

"Đến đây."

"Muốn thì chiều."

Giậm mạnh chân phải xuống đất, rút kiếm ra khỏi vỏ, cơ thể Kevin lao đến như một mũi tên. Cả một luồng khí màu đỏ bao phủ thân kiếm của cậu ta.

Đòn tấn công của Kevin xé toạc không khí xung quanh nó. Nếu Kevin đánh vào một tảng đá bự thì chắc chắn cậu ta sẽ biến nó thành bột nhuyễn chỉ trong vài giây.

-Rầm!

Đưa tay phải về phía trước, thanh kiếm của Kevin chạm vào tay Gilbert, và một âm thanh bị bóp nghẹt vang lên và bụi mù tung bay khắp nơi.

Vài giây sau, khi lớp bụi tan dần, người ta có thể nhìn thấy bóng dáng của Gilbert đang nắm chặt thanh kiếm của Kevin bằng hai ngón tay.

"Cái quái gì... làm sao anh ta có thể làm thế được chứ?"

Nhìn cảnh tượng đó từ trên khán đài, một số học sinh không khỏi sững sờ. Mặc dù họ biết Gilbert rất mạnh, nhưng họ không biết gã mạnh đến mức đó.

Ngay cả một số học sinh có kinh nghiệm chiến đấu cao cũng không khỏi sững sờ một chút khi nhớ lại đòn tấn công của Kevin. Nhanh mạnh, gọn lẹ.

Một đòn cực kỳ khó để chặn... vậy mà, thản nhiên nắm lấy thanh kiếm của Kevin bằng những ngón tay của mình, Gilbert dường như hoàn toàn không hề tỏ ra chút bối rối nào cả.

-Vút!

"Không tệ... đối với một người như cậu."

Vuốt thanh kiếm của Kevin đi, Kevin lùi lại vài bước để giữ khoảng cách. Vẻ mặt của cậu nghiêm túc lại.

Mặc dù một số người trên khán đài có thể không hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhưng Kevin hoàn toàn hiểu.

Ngay khi tấn công, phủ mana lên ngón tay, Gilbert đã xác định chính xác trọng tâm của thanh kiếm và bằng một động tác xoay ngón tay đầy tinh tế, gã đã làm thanh kiếm mất hết động lượng.

Kỹ năng thường thừa như vậy đòi hỏi khả năng kiểm soát mana mức độ cực cao, cũng như kiến thức uyên thâm về kiếm kỹ... Nhìn chằm chằm vào Gilbert nhàn nhã đứng từ xa, Kevin biết rằng có lẽ gã ta không phải dạng thùng rỗng kêu to.

...tuy nhiên, một nụ cười vẫn xuất hiện trên khuôn mặt của cậu ta.

‘Dễ ăn quá thì làm gì vui được chứ.’

Dậm mạnh xuống đất, một miệng hố nhỏ xuất hiện dưới chân Kevin khi cậu đẩy cơ thể mình về phía trước.

"Vô ích thôi."

Dễ dàng đỡ đòn của Kevin bằng một tay, Gilbert nhàn nhã đứng ở vị trí cũ. Bất kể thanh kiếm của Kevin biến mất ở đâu đi chăng nữa, gã ta vẫn luôn dễ dàng tìm thấy kiếm ý thực sự và chặn nó lại. Liếc nhìn Kevin với nụ cười nhếch mép, gã chế giễu cậu ta.

"Tất cả sức mạnh của cậu chỉ có nhiêu đâu thôi à?"

Lắc đầu, với tay kia, Gilbert che miệng khi ngáp.

"...nếu vậy chúng ta có lẽ nên dừng tại đây vì tôi đã-huh?"

Ngay khi Gilbert chuẩn bị kết thúc mọi thứ, nhận thấy điều gì đó, Gilbert nhìn Kevin với một chút sốc.

Xuất hiện từ phía bên trái của Gilbert, Kevin đâm thanh kiếm của mình về phía đầu của Gilbert. Tuy nhiên, ngay khi Gilbert chuẩn bị chặn, Kevin đã bước lên không trung và bất chợt chuyển hướng cơ thể của mình sang một hướng khác khiến Gilbert mất cảnh giác.

"Mánh với chả khoé."

Nhanh chóng điều chỉnh, Gilbert định vị lại bàn chân phải của mình và xoay người một cách chính xác để đứng đối mặt với Kevin.

"Có vẻ như đây là--huh?"

Ngay khi Gilbert chuẩn bị kết liễu Kevin bằng một cú đấm móc vào bụng, nhận thấy nụ cười nhếch mép của Kevin, trong lòng gã nảy sinh dự cảm không lành.

...và đúng thật là vậy.

[Vượt Giới Hạn]

Đó là những lời cuối cùng gã nghe được trước khi bóng dáng của Kevin hoàn toàn biến mất khỏi tầm nhìn của gã và một lực cực mạnh đập vào má phải của gã.

-Ầm!

Lùi lại hai bước, trợn mắt không thể tin nổi, Gilbert chạm vào má mình giờ đang sưng tấy lên. Kéo Gilbert hoàn hồn lại chính là giọng nói lạnh lùng của Kevin.

"Tôi thắng."

Khi Gilbert liếc nhìn sang bên cạnh và thấy nắm đấm của Kevin chỉ cách mặt gã vài centimet. Hơn nữa, càng làm cho mọi thứ tồi tệ hơn, đó chính là Kevin không thèm dùng thanh kiếm của mình để tấn công.

Nếu cậu ta sử dụng thanh kiếm của mình, Gilbert thực sự đã bị thương rất nặng rồi. Nhận ra sự thật này, Gilbert chỉ biết đứng chôn chân tại chỗ.

"..."

Khung cảnh ồn ào ban đầu của đấu trường lúc này chìm trong im lặng đến đáng sợ. Vô số người, dù là học viên hay giáo sư đều nhìn Kevin chằm chằm với vẻ hoài nghi.

Không ai có thể tưởng tượng được rằng Kevin thực sự đã giáng một đòn trực diện vào Gilbert.

Không một ai hết.

"T-Thằng khốn!"

-Vút!

Định thần lại, với một tiếng gầm giận dữ, một sát khí màu vàng ròng toát ra từ cơ thể Gilbert. Nắm lấy nắm tay trái của Kevin sát sút mặt gã, những đường gân dày đặc nổi đầy trên trán Gilbert và gã trừng mắt nhìn Kevin.

Chẳng mấy chốc, sát khí của gã ta nhanh chóng tăng lên khi bụi mù dưới chân gã ta bay ra ngoài khi mana đổ vào cơ thể gã ta như điên. Quần áo của gã lúc này bắt đầu tung bay phấp phới dữ dội.

▶ ▶ ▶ ▶ ▶

Trong lúc đang điên tiết, thứ hạng của Gilbert đã tăng lên đáng kể. Từ đến hạng .

Ngay cả từ khán đài, mọi người đều có thể cảm nhận được áp lực tăng vọt nhanh chóng của Gilbert, khiến một số học viên yếu yếu gần đó đứng ngồi không yên.

Nhìn chằm chằm vào bóng dáng của Kevin bên cạnh, Gilbert gầm lên với Kevin.

"Mày dám!"

Khi gã ta hét lên, năm ngón tay trên bàn tay phải của gã ta siết chặt thành nắm đấm. Trong khi vẫn giữ Kevin bằng tay trái, nắm đấm của Gilbert di chuyển thẳng vào bụng của Kevin, một âm thanh xé gió và xương nứt vang vọng khắp đầu trước.

-Phheeeeeeee

Nhận thấy nắm đấm đang hướng về phía phía bụng mình, Kevin chỉ có thể bất lực nhìn nó đấm thẳng vào cơ thể mình. Dù cố gắng thế nào đi chăng nữa, cậu cũng không thể thoát khỏi vòng tay Gilbert.

"Dừng lại!"

Tuy nhiên, ngay khi Kevin đang tuyệt vọng, một tiếng gầm giận dữ làm rung chuyển cả sân vận động vang vọng khắp không gian. Ngay sau đó, luồng mana màu tím hữu hình xuất hiện ở khu vực mà nắm đấm của Gilbert hướng tới.

Đáng buồn thay, vì người niệm chú ở quá xa, nó chỉ đóng vai trò là một tấm khiên nhỏ chỉ có thể làm giảm chút sức mạnh của nắm đấm.

-Ầm!

-Bang!

Ngay sau đó, nắm đấm của Gilbert đấm thẳng hoàn toàn vào cơ thể của Kevin... và giống như một con diều bị đứt, cơ thể của Kevin bay về phía bên kia của đấu trường và va vào các bức tường của đấu trường. Mức độ thương tích của cậu ta là không rõ.

"Sao ngươi dám to gan Gilbert!"

Lơ lửng trong không trung, một áp lực màu tím khổng lồ bao phủ cơ thể Donna như đe dọa nuốt chửng toàn bộ sân đấu. Nhìn chằm chằm vào bóng dáng bất tỉnh của Kevin ở phía xa, luồng khí màu tím xung quanh Donna thậm chí còn đậm hơn khi khu vực xung quanh Gilbert như đóng băng tại chỗ.

"Không ngờ ngươi lại thấp hèn đến mức dám đả thương nghiêm trọng một học viên chỉ vì ngươi không thể chấp nhận thất bại của mình..."

Darkie
Bạn đang đọc Góc Nhìn Của Tác Giả của Entrail_JI
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi darkie2305
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.