Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 13: Americano cùng với Chococino.

Tiểu thuyết gốc · 1093 chữ

Sau đó tôi cho chúng nó về nhà bố mẹ rồi lại quay về lăn lóc ở nhà mình.

Tôi phát nhạc trên HomePod rồi hạ lệnh bật quạt và tắt đèn.「ねえシリ、居間のファンをつけて、居間の照明を消して。」

-"Hey Siri, bật quạt phòng khách và tắt đèn trong phòng khách.”-

Quạt nhanh chóng được bật lên và đèn cũng rất nhanh chóng bị tắt đi.

Loại quạt này là của HunterFan, đèn thì là của Aqara, cả hai đều có thể kết nối với HomeKit.

Nhà tôi thì gần như mọi thứ đều có thể điều khiển bằng HomeKit thông qua HomePod.

Như camera, khoá cửa, đèn, đồng hồ, ổ cắm, cảm biến, điều hoà...

Tôi khá thích việc tự động hoá, vì tôi rất lười.

Nóng...

HomePod giờ đang phát あの夢をなぞって của YOASOBI.

Nhưng khi tôi tỉnh lại, nó lại đang phát Compared Child của Tuyu. Một bài ở đầu danh sách, một bài ở gần cuối danh sách.

“Tỉnh rồi?”

Một giọng nam trầm ấm cất lên làm tôi suýt lăn từ giường xuống đất.

“A-anh làm gì ở đây?”

“Tôi đến là để trả cô cái thẻ luật sư cô đánh rơi trên ghế, nhưng khi đến thì không gọi được cô, mà cửa thì mở nên tôi vào. Vào đến nơi thì thấy cô lăn dưới đất luôn rồi, cô sốt 39°C. Đã thế điều hoà còn để 23°, tôi thực không hiểu....”

“Được rồi được rồi, cảm ơn anh nhé.”

Tôi lật tung chăn ra chạy đến gần cậu ta.

Hạ Phong vừa dùng bàn tay mát lạnh vừa áp lên trán tôi vừa nói:

“Tôi nấu cháo cho cô, xuống ăn đi. Đỡ rồi.”

Tôi tươi cười đi xuống dưới thì ngửi thấy mùi cháo gà thơm ngào ngạt luôn:3

"Cô ngồi đây, tôi đi lấy cho."

Cậu ta đẩy đẩy tôi về phía bàn ăn rồi đi vào trong bếp.

Chưa đầy 5 phút sau, một bát cháo gà được đặt xuống trước mặt tôi cùng với một cốc Efferalgan 500mg đang còn khá ấm.

Cậu ta ngồi xuống đối diện, gục đầu xuống mặt bàn.

Tóc mềm mềm...

"...nhẹ tay thôi."

Hả?

Giờ tôi mới nhận ra, bản thân trong vô thức đã xoa xoa cái đầu kia.

"X-xin lỗi!"

Tôi giật mình nhanh chóng rụt tay lại.

Không ngờ cậu ta nhìn tôi rồi kéo tay tôi đặt lên đầu mình.

OwO

Vậy là tôi một tay xoa xoa cái đầu kia, một tay cầm thìa múc cháo.

“Hạ Phong, sao anh biết nhà tôi ở đây?”

Tên kia lười biếng dụi dụi đầu vào tay tôi:

“Định vị, hôm chia nhau đi điều tra cô có chia sẻ, chắc là quên rồi?”

Tôi cười, trêu:

“Không sợ tôi gọi cảnh sát bắt anh vì tội xâm phạm trái pháp chỗ ở sao?”

“Không sợ, vì tôi biết cô sẽ không làm thế.”

Trời ơi:333

Mà khoan đã…

Sao cậu ta biết???

Đâu đấy hơn 15 phút sau thì tôi ăn xong.

Đang định đứng dậy rửa bát thì cậu ta cầm bát đứng dậy, tự giác đi vào trong nhà rửa.

UwU

Tôi ngẩng đầu lên nhìn cái đồng hồ treo đối diện.

1...

2...

3...

"Đã 12 rưỡi rồi á!!!"

Bọn họ hẹn tôi là 8h30 đến văn phòng để tổ chức sinh nhật, mà...!

Tôi vội vàng nói lớn:

「Hey Siri、iPhoneで着信を確認してください。」

-"Hey Siri, hãy kiểm tra các cuộc gọi đến trên iPhone của tôi."-

Nghe xong danh sách, tôi như chết lặng.

Tôi vội vội vàng vàng chạy vào bếp:

“Hạ Phong, anh, anh có thấy điện thoại tôi đâu không???”

Cậu ta chỉ ra phía bàn trà:

“Ở trên bàn ấy.”

Tôi chạy ra phía bàn trà, ấn ấn vân tay.

Ừ, là vân tay.

Tôi không ưng cái Face ID lắm, nên dùng Touch ID=)))

Trượt trượt…

10 cuộc gọi nhỡ, nhưng lại có một cái được nhận???

Từ, từ từ đã.

Tôi gọi lại cho chị Hà:

“Chị, em xin lỗiii!”

Bên kia có một giọng ngà ngà đáp lại tôi:

“Ể, Nguyệt à em…? Em ốm thì cứ nghỉ đi…”

Tôi hạ giọng, nhẹ nhàng hỏi:

“Chị, vừa nãy…là ai nghe điện thoại của em?”

“Tôi nghe đấy, do nó kêu suốt.”

“Chính là cậu ta đấy, em nghỉ đi nhé…”

“Từ từ-“

Tôi chưa kịp nói hết câu thì chị ấy đã tắt máy.

Trán tôi lại được một thứ gì đó mát lạnh áp vào:

“Hạ sốt rồi, giờ cô đi ngủ đi.”

Tôi nhìn đồng hồ, nói:

“Giờ cũng muộn rồi, anh lên tạm phòng cho khách ngủ nhé, về giờ này khá nguy hiểm đấy.”

Hạ Phong rất ngoan ngoãn gật đầu, đi theo tôi lên phòng cho khách.

Sau khi sắp xếp xong thì tôi về phòng, chắc sáng mai là hết mà, sức đề kháng của tôi khá ổn, cùng lắm 1 năm ốm 1 lần=))

Tôi bay lên giường, chùm chăn, ra lệnh tắt đèn với bật nhạc rồi đi ngủ.

Mấy giờ rồi?

「ねえシリ、今何時?」

-“Hey Siri, bây giờ là mấy giờ?”-

「5月25日午前7時です。」

-“Bây giờ là 7 giờ sáng ngày 25 tháng 5.”

Tôi đứng dậy đi đánh răng rửa mặt rồi chạy xuống dưới.

Mùi Americano…

Cả mùi Chococino nữa!

“Dậy rồi à?”

“Ừm, anh uống gì thế?”

Cậu ta chỉ vào cái máy Dolce Gusto Eclipse trong bếp, nói:

“Americano. Tôi đoán cô sẽ dậy nên vừa đi làm Chococino cho cô đấy, ngồi đây tôi lấy cho.”

Tôi vui vẻ ngồi ra sofa, bật TV lên xem Ám Kịch.

Lý do tôi vẫn nhởn nhơ mà không đi làm là do hôm qua chị Linh đã cho tôi nghỉ phép đến thứ 5, mà hôm nay là thứ 3.

Vụ lừa đảo của Nguyễn Minh Phong thì cũng chẳng cần phải lo, cậu ta không thoát được, mời luật sư bào chữa chỉ là hình thức thôi.

Điều tra cũng sớm đã xong, tôi xem ra chỉ cần đến đó nói vài câu là được.

“Của cô.”

Tôi cầm cốc Chococino được đặt trên bàn lên, nhỏ giọng cảm ơn.

Người đàn ông trong chuồng thỏ…

Phòng khách như ngập trong mùi Americano, mùi Chococino cũng chỉ là thoang thoảng.

Cốc đó cũng chỉ còn hơi ấm, cậu ta dậy sớm nhỉ…?

Lâu rồi không có cảm giác bị vây quanh bởi mùi Americano, mua về vốn là để lúc nào chán thì uống, kết quả là toàn uống trà sữa, Mocha, Chococino.

Mùi hương này đậm thật…

Hả?

Nhưng pha trộn với mùi của Chococino thì lại rất ngọt ngào.

OwO

Bạn đang đọc Giấc Mộng Pháp Luật sáng tác bởi ayase_2537
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ayase_2537
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.