Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 14: Phiên ngoại I - Kẻ đứng sau lưng.

Tiểu thuyết gốc · 1125 chữ

“Mày chết đi, theo con mẹ cả dòng họ mày đi!”

Không khí nơi này thật sự kỳ lạ.

Cô gái nhỏ nhỏ ngồi trong góc nhà, tay bấu chặt vào chân.

Người đàn ông đứng đối diện không ngừng chửi rủa, đánh đập liên tiếp cô nhóc kia.

Kẻ tổn thương lại muốn tổn thương người khác, xem ra kịch hay sắp bắt đầu rồi.

“Mày có biết từ khi lấy mẹ mày tao khổ thế nào không, hả?!”

Người đàn ông kia liên tục giật tóc cô bé và chửi rủa, khung cảnh có hơi…

“Mày theo cả họ nhà mày đi, chết mẹ mày đi!!!”

Cô gái vẫn tiếp tục im lặng, không hé răng dù chỉ một lời.

Người đàn ông nói như độc thoại, giọng điệu dần bớt gay gắt.

“Mày mà đủ 18 tuổi là tao đánh chết mày rồi!”

“Đừng có coi tao là bố nữa, mày lờ đi, tao về cũng đé cần chào nữa!”

Bây giờ tình thế đã hoàn toàn bị hoán đổi.

Một người giờ là luật sư đầu ngành, một người lại là người đang bị nghi dính vào đường dây đánh bạc xuyên quốc gia.

Biết đánh bạc là sai, nhưng vẫn làm.

Biết không nên dính vào tệ nạn xã hội, nhưng vẫn dính vào.

Hay, hay lắm.

“Vợ, không định giúp bố em à?”

“Anh nói xem, em có nên giúp không?”

Cô nhóc kia giờ đã 29 tuổi rồi, còn người đàn ông kia đã 57 tuổi.

"Em đói rồi, Hạ Phong."

Cô gái vui vẻ ngẩng đầu lên, nhìn người đang ngoan ngoãn ngồi yên cho mình tựa.

Người kia gật gật, đứng dậy nói:

"Anh lấy đồ ăn vặt cho em. Vụ lần này khá gay gắt đấy, lên cả TV mà."

Mộc Nguyệt ngồi im nhìn chằm chằm TV, xem ra có vẻ ổn.

Cô trong vô thức lại nhớ về tháng 9 của 16 năm trước, bố cô, à không, ông ta đã nói những gì, dù rõ ra là ông ta sai.

Hm...

Nhức não đấy.

Nhớ những năm tháng đều là anh và chị dâu giúp, tiến kiếm được đều đưa cho ông ta, cuối cùng cũng trả hết cho đống đồ và tiền học từ bé, cũng nhiều.

Cô còn có người chị dâu không hề biết tính toán, nghe chồng mình nói cô thích văn hoá Nhật và đồ công nghệ, cụ thể là Apple đều bỏ tiền ra mua tặng, câu trả lời khi được hỏi của chị ấy là:

"Chị muốn biết những thứ đó có gì mà em lại thích đến vậy, chỉ mong lúc anh chị có cãi nhau thì em vẫn là nơi trú chân cho chị là được!”

Cô đã sớm biết đây chỉ là lý do ngoài miệng của chị ấy hoi, vì anh cô thương vợ lắm mà OwO

Chính vì vậy nên sau khi xử lý xong đống tiền tiêu cho cô từ bé đến đại học của ông ta thì đã nhanh chóng đưa tiền cho chị ấy để trừ dần đi, với lý do là:

“Chị mua cho em thì cũng như kiểu một thể loại cất tiền thôi, bây giờ có thể rút ra òi nè:>>”

Chị ấy cũng rất vui vẻ nhận lấy, giờ cũng đã xong phần đó òi UoU

Lại được ông Quân nữa, theo vợ kinh khủng.

Haiz…

“Của em.”

Cô nhận lấy gói bỏng mật ong từ tay người kia, nhàn nhạt hỏi:

“Hạ Phong, anh thích em từ lúc nào thế?”

Anh cười cười ngồi xuống bên cạnh, đáp:

“Anh thích em từ lớp 11.”

Cô sặc luôn, anh nhanh chóng xoa xoa lưng rồi đưa cốc nước:

“Không sao đấy chứ…?”

Mộc Nguyệt uống vội ngụm nước rồi quay ra hỏi:

“A-anh nói là thích em từ lớp 11, trước đó chúng ta gặp nhau rồi à???”

Anh thản nhiên mở Honkai lên, đưa tay cầm cho cô, con người mặt đang đầy dấu hỏi chấm:>

Hôm đó…

Thực sự rất lạnh, nhưng gặp được mặt trời của mình là một điều may mắn.

Ngày 29 tháng 11, 12 năm trước.

“Để tớ giúp cho, cậu thuộc trường Amsterdam hả?”

“Ừ, tớ thuộc Amsterdam, cậu là Chu Văn An nhỉ?”

“Đúng á, lần đầu gặp mặt, Tô Mộc Nguyệt của chuyên Nhật, cậu ở trong đoàn giao lưu ngoại ngữ đúng không? Cậu chuyên gì thế?”

Chàng trai cao ráo gãi gãi đầu rồi đáp:

“Tớ là Trần Hạ Phong của chuyên Trung, hân hạnh.”

Ngày hôm đó…

Khi cô gái kia nở nụ cười đã làm xua tan đi cái lạnh xung quanh.

Chàng trai không quá đẹp, cô gái cũng chỉ có chút thanh tú, nhưng thực sự mà nói, vẫn rất xứng đôi.

“Trần Hạ Phong anh nói rõ cho em xem nào!”

Vừa kết thúc hồi tưởng thì đã nhìn thấy vợ mình cầm cái tay cầm đánh mình, khốn khổ quá mà;-;

“Lúc đó trường anh sang giao lưu ngoại ngữ, lúc đó em còn cầm đồ giúp anh mà! Đừng có đánh, em định hành hung chồng mình à?!”

Hai người nằm dài ra ghế chơi game, thực ra là một người chơi một người nhìn.

「見知らぬ人があなたにドアを開けるように頼んでいます、あなたは彼らにドアを開けて欲しいですか?」

-"Một người lạ đang yêu cầu bạn mở cửa, bạn có muốn họ mở cửa không?”-

Anh quay ra nhìn vợ mình, cô nhóc đang tập trung đánh thú Honkai:

“Mẹ và nhà nội em đến đây kìa.”

Cô vẫn chưa tin lắm, vẫn đang dồn sức đánh Herrscher of Flamesion:

“Tầm này rồi còn đùa, hôm nay là chủ nhật đấy, tha em. Ơ kìa Kiana em yêu:))”

Anh thở dài rồi lấy điện thoại kiểm tra camera ngoài cửa, quả nhiên.

Mọi người đang đứng tụ lại trước cửa nhà, xem ra lại định đến làm phiền em ấy.

Anh đứng dậy xoa xoa đầu cô rồi nói:

“Anh ra ngoài một chút, em ngồi đây.”

Cô vẫn rất tập trung chơi, đánh sắp xong Herrscher rồi:

“Em biết rồi- Bà mẹ mày tao có Starchasm nhá!”

Anh đi ra cửa, mở ra rồi nhìn.

Loạn thật đấy.

“Con rể, con đây rồi, con giúp mẹ gọi Nguyệt ra-“

“Không cần gọi, có chuyện gì thế ạ?”

Hạ Phong chậm rãi đóng cửa lại, đi vòng ra sau nhà:

“Theo con.”

Mọi người cũng im lặng đi theo, bầu không khí này thực sự rất rất bất thường.

“Mọi người đến đây có vấn đề gì?”

“Cũng là bố con bé, không biết có thể…”

Anh quay người lại, nói:

“Xin hãy gửi yêu cầu bào chữa, nếu không có giấy yêu cầu bào chữa thì chúng con cũng không thể làm gì, cảm ơn ạ.*

Bạn đang đọc Giấc Mộng Pháp Luật sáng tác bởi ayase_2537
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ayase_2537
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.