Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Buổi học thực hành đầu tiên

Tiểu thuyết gốc · 5118 chữ

Tiết Biến hình bắt đầu được mười lăm phút thì Catherine thấy Harry đẩy cửa bước vào, xin lỗi cô McGonagall rồi đưa cho cô một phong thư.

Cô McGonagall đọc thư xong chỉ nhíu mày vài cái, sau đó phất tay bảo Harry về chỗ rồi tiếp tục bài giảng của mình như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Harry ngồi xuống bên cạnh các bạn, nhỏ giọng nói:

- Mình đã kiếm được chỗ tập rồi.

Hermione và Ron nghe xong hai mắt sáng rỡ, nhưng bởi vì đang trong giờ học nên hai đứa ấy cố nén cơn kích động xuống, chỉ mong sao nhanh hết tiết để hỏi Harry rõ hơn về địa điểm tập luyện.

Chuông vừa reo vang, bốn đứa lập tức ôm cặp rời khỏi lớp, chạy đi kiếm một chỗ vắng vẻ và an toàn để trò chuyện với nhau, bất chấp tiết học kế tiếp sẽ diễn ra trong mười phút nữa.

Harry hồ hởi nói:

- Dobby cho mình biết ở tầng bảy, hành lang bên trái, đối diện tấm thảm Barnabas Gàn Dở có một nơi gọi là Phòng Yêu Cầu. Bất kể tụi mình muốn gì, chỗ đó cũng đều đáp ứng được. Chỉ cần đi ngang qua nó ba lần và suy nghĩ về thứ mình cần, cánh cửa căn phòng sẽ hiện lên. Lúc nãy mình đã thử rồi, thật sự rất tuyệt vời. Mình không ngờ bên trong trường Hogwarts lại có nơi kỳ diệu như thế tồn tại.

Ron tỏ rõ quyết tâm:

- Không có lý do gì để tụi mình phải dừng lại nữa. Mấy bồ thấy sao nếu tối nay cả nhóm tổ chức buổi họp đầu tiên tại đó?

Lúc sáng Hermione vẫn còn cảm thấy áy náy với bà Weasley, giờ nghe Ron nói như vậy cảm giác ấy không còn nữa. Trong đầu nó chỉ nghĩ đến chuyện phải đi thông báo với các bạn khác như thế nào để đảm bảo tất cả đều có mặt đông đủ mà không làm kinh động đến mụ Umbridge. Nó cười rạng rỡ, nói:

- Bên ngoài đang có bão, khó mà tập Quidditch được, tối nay chắc không ai bận đâu. Từ giờ đến chiều mình và Ron sẽ tìm cách liên lạc với những người có tên trong danh sách. Địa điểm tập họp là Phòng Yêu Cầu trên tầng bảy, thời gian là bảy giờ rưỡi tối. Mấy bồ thấy sao?

Harry, Ron và Catherine gật đầu đồng ý. Hermione vui vẻ nói với Harry và Catherine:

- Từ bây giờ hai bồ nên suy nghĩ về những gì sẽ dạy trong thời gian tới đi là vừa.

Không đợi hai đứa bạn phản ứng, Hermione lại quay sang Ron mà phân công:

- Hai đứa mình sẽ chia nhau tìm cách liên lạc với các nhóm bạn của từng Nhà, cố gắng tránh để mụ Umbridge phát hiện. Mấy đứa con trai trong danh sách giao cho bồ.

Ron nói với vẻ khó chịu:

- Mình sẽ không nói chuyện với thằng Zacharias Smith. Mình không ưa nó.

Hermione gật gù:

- Mình cũng không ưa nổi thằng đó. Bồ có thể nhờ Ernie Macmillan nhắn với nó mà, đâu nhất thiết phải gặp trực tiếp.

Thấy Hermione có suy nghĩ giống mình, Ron càng thêm vui vẻ. Nó cảm thấy hôm nay chắc chắn là một ngày đẹp trời, dù cho bên ngoài đang mưa gió bão bùng.

Bốn đứa bàn bạc xong lại vội vã ôm cặp chạy đến lớp học tiếp theo, trong lòng tràn đầy chờ mong vào buổi họp đầu tiên.

Suốt cả ngày hôm đó tụi nó mong cho trời nhanh tối nên thấy thời gian trôi qua chậm đến lạ thường. Ron và Hermione làm việc rất hiệu quả, chỉ sau một buổi trưa tất cả các thành viên có tên trong danh sách đều đã nắm được thông tin về thời gian và địa điểm tập họp.

Buổi chiều, vừa tan học là cả bọn vội vã chạy xuống Đại Sảnh Đường ăn tối, ngạc nhiên nhận ra nhiều đứa khác trong nhóm cũng có chung suy nghĩ với tụi nó. Không ai nói với ai câu nào, chúng tập trung giải quyết cho xong bữa tối rồi lại chạy về phòng sinh hoạt chung tranh thủ làm bài tập.

Hermione là đứa đầu tiên hoàn thành bài tập tất cả các môn trong ngày hôm nay. Nó gấp sách vở lại, giục các bạn:

- Tụi mình nên đi thôi.

Ron đang ngồi thảo luận với Harry và Catherine về bài tập môn Tiên tri, nghe vậy liền nói:

- Mới sáu giờ rưỡi, còn sớm mà Hermione. Nếu bồ rảnh thì giúp mình kiểm tra đáp án bài tập môn Biến hình nha, được không?

Hermione thoải mái đồng ý:

- Được thôi, đưa tập bồ đây.

Hiếm khi có dịp Hermione chịu giúp Ron mà không mỉa mai câu nào. Con nhỏ cầm tập Ron lên, cẩn thận dò lại đáp án, chỗ nào bạn làm sai nó sẽ dùng mực đỏ ghi chú lại để bạn sửa.

Một lúc sau Hermione trả tập lại cho Ron, cất giọng khen ngợi:

- Bữa nay bồ làm khá tốt, chỉ sai hai trên mười câu, tiếp tục phát huy nha.

Ron cười toe toét, vui vẻ nói:

- Tâm trạng tốt tự nhiên đầu óc trở nên sáng sủa hẳn.

Hermione thấy Harry không nhờ mình kiểm tra đáp án môn Biến hình thì lấy làm lạ, hỏi:

- Bồ không cần mình dò đáp án giúp bồ sao?

Harry nói huỵch toẹt:

- Không cần đâu. Mình và Ron làm giống nhau, lát mình mượn tập bồ ấy sửa lại hai câu sai là được.

Đáp lại Harry là ánh mắt không hài lòng của Hermione.

Chờ ba đứa bạn làm xong bài tập môn Tiên tri thì cũng gần bảy giờ, Hermione lại lên tiếng, giọng thúc giục:

- Cất sách vở rồi đi thôi mấy bồ, sắp trễ rồi.

Đúng bảy giờ, bốn đứa đứng ở lối ra vào phòng sinh hoạt chung, hồi hộp chờ Harry kiểm tra Bản đồ Đạo tặc.

Harry quan sát bản đồ cẩn thận rồi nói:

- Hành lang tầng bảy không có ai. Các thầy cô đều đang ở trong văn phòng, kể cả thầy Filch và mụ Umbridge. Tụi mình xuất phát thôi.

Nhờ vào tấm Bản đồ Đạo tặc, bốn đứa di chuyển một cách trót lọt tới tầng bảy mà không phải đụng độ mụ Umbridge hay thầy giám thị Filch. Mấy ngày nay hai người này, nhất là thầy Filch, thường xuyên đi tuần tra dọc các hành lang để chắc chắn không có nhóm nào từ ba người trở lên tụ tập thì thầm to nhỏ với nhau.

Harry dẫn các bạn đến chỗ bức tường trống trơn đối diện tấm thảm thêu hình ông Barnabas Gàn Dở ở trên tầng bảy. Nó đi qua đi lại, miệng lẩm bẩm điều gì đó, chục giây sau có chuyện lạ xảy ra. Một cánh cửa chạm trổ bóng loáng hiện lên trước sự mừng rỡ của bốn đứa.

Harry vặn nắm cửa, hào hứng nói:

- Mấy bồ đã chuẩn bị tinh thần hết chưa? Đừng quá ngạc nhiên đó nha.

Bước vào bên trong, Catherine thở phào nhẹ nhõm khi thấy đó không phải là căn phòng mà nó thường dùng để luyện tập thần chú hay độc dược.

Nơi này rất rộng, dư sức cho ba mươi mấy người thực hành pháp thuật phòng vệ một cách thoải mái nhất. Ở cuối phòng còn có hai kệ sách cao ngất đặt rất nhiều quyển sách nhuốm màu của thời gian, quyển nào quyển nấy dày cui như cuốn từ điển. Muốn đọc hết chỗ này có lẽ cũng cần mấy năm.

Hermione không để ý đến mọi thứ chung quanh nữa mà chạy vội tới chỗ đặt hai kệ sách, vẻ mặt hiện lên niềm vui sướng như vừa phát hiện kho báu thuộc về riêng mình. Con nhỏ nhanh chóng lấy ra một quyển, tìm chỗ ngồi rồi bắt đầu cắm cúi đọc.

Catherine lại gần xem thử, đều là những quyển sách có liên quan tới pháp thuật phòng vệ và đấu tay đôi giữa hai hay nhiều phù thuỷ với nhau. Nó không tập trung đọc một quyển như Hermione mà chỉ xem tựa sách và mục lục, lướt nhanh qua nội dung chính coi có gì thú vị hay không rồi trả lại trên kệ.

Trong lúc hai đứa con gái bị mấy quyển sách mê hoặc thì Ron lại xuýt xoa trước sự tiện nghi của Phòng Yêu Cầu. Nó nói:

- Chỗ này đúng là hết sảy. Đây sẽ là căn cứ bí mật của tụi mình. Mụ Umbridge đừng hòng phát hiện ra. Mụ điên ấy sẽ chẳng thể nào ngờ được tụi mình lại dám phá luật ngay trước mặt mụ.

Harry gật đầu tán thành với lời nói của Ron, ánh mắt tràn đầy sự quyết tâm.

Bây giờ nó không còn lo sợ chuyện có thể sẽ bị đuổi học nữa. Hơn cả việc chống lại mụ Umbridge, nó cần phải giúp các bạn, những người đã tin tưởng vào nó, thực hành pháp thuật phòng thủ một cách bài bản và nghiêm túc hơn bao giờ hết.

Voldemort đã hồi sinh, chiến tranh có thể nổ ra bất cứ lúc nào. Hermione nói đúng, thật ích kỷ nếu biết mà không hướng dẫn các bạn khác cùng tập luyện để nâng cao khả năng sống sót trước những kẻ thù nguy hiểm. Bộ Pháp thuật quá ngu ngốc, chẳng trông mong gì được, chỉ có thể tự mình cứu lấy mình thôi.

Gần bảy giờ rưỡi, mọi người lục tục kéo đến, hết tốp này tới tốp khác, ai cũng không giấu được sự ngạc nhiên khi bước vào Phòng Yêu Cầu.

Đúng giờ, những cái tên trong danh sách cũng đã có mặt đông đủ và ổn định chỗ ngồi.

Harry đi khoá cửa Phòng Yêu Cầu lại rồi nhìn Hermione, ra hiệu cho nhỏ bạn đứng lên nói chuyện.

Hermione vẫn không rời khỏi cái đệm ngồi êm ái của cô nàng, miệng mấp máy:

- Bồ nói đi. Bồ làm được mà.

Harry bực bội nhìn Hermione, nhưng cũng không đùn đẩy. Nó nhìn mọi người, cố làm ra vẻ tự nhiên nhất có thể, nói:

- Vậy là các bạn đã có mặt đông đủ.

Đám đông lập tức lao nhao bày tỏ sự thán phục trước việc Harry có thể tìm ra một nơi như thế này bên trong trường Hogwarts.

Harry ra hiệu cho các bạn im lặng, nó nói:

- Chúng ta không có nhiều thời gian, cho nên bắt tay vào thực hành luôn nha. Trước hết…

Hermione giơ tay lên khiến Harry phải dừng lại, nó hỏi:

- Chuyện gì vậy Hermione?

Hermione nói:

- Trước tiên chúng ta phải chọn ra một thủ lĩnh. Bất kỳ tập thể nào cũng cần có người đứng đầu.

Nhiều đứa đồng thanh:

- Harry là thủ lĩnh.

Hermione nói lớn:

- Chuyện đó phải thông qua bầu chọn để đảm bảo công bằng. Người lãnh đạo là người có quyền và tiếng nói lớn nhất trong tập thể, không thể chọn ra một cách qua loa được. Có ai tự tiến cử làm thủ lĩnh không?

Đám đông lại nhao nhao:

- Để cho Harry làm thủ lĩnh đi.

Trước sự nhiệt tình của các bạn, Harry tỏ ra bối rối:

- Thành thật mà nói, tôi không nghĩ chúng ta cần một thủ lĩnh làm gì, nhưng nếu các bạn và các anh chị cần một người hướng dẫn pháp thuật phòng vệ, tôi sẵn sàng và sẽ làm hết sức có thể để giúp mọi người thực hành thật tốt các câu thần chú.

Giọng một nữ sinh vang lên lanh lảnh:

- Anh Harry vừa là thủ lĩnh, vừa là thầy của tụi em.

Harry liếc nhìn về hướng phát ra giọng nói, chỉ thấy đó là một cô bé có nước da hơi ngăm, tóc đen, xoăn, dài ngang lưng và đôi mắt to, đen lay láy. Con bé trông rất quen, hình như cũng thuộc nhà Gryffindor nhưng nó nhất thời không thể nhớ ra được đó là ai.

Harry lựa chọn phớt lờ lời phát biểu của cô bé ấy, nói với đám đông:

- Tôi với Catherine đã thảo luận và quyết định rằng chúng ta sẽ bắt đầu từ những thứ cơ bản nhất. Chúng tôi sẽ thay phiên nhau hướng dẫn và Catherine sẽ đưa ra lời khuyên cho từng người trong suốt buổi tập…

Zacharias Smith ngắt lời Harry, hỏi với vẻ cáu kỉnh:

- Bạn thì tôi đồng ý, nhưng con nhỏ đó có năng lực gì mà đòi dạy dỗ với đưa ra lời khuyên cho người khác?

Harry lớn tiếng trả lời:

- Một mình bạn ấy dư sức đánh bại mười người như bạn.

Ngồi ở dưới, Catherine nghe Ron làu bàu:

- Thằng điên.

Hermione kề sát tai Catherine, bực mình nói:

- Rõ ràng lúc nói chuyện với nó mình đã trình bày không dưới một lần rằng bồ và Harry sẽ là người hướng dẫn. Nó không tỏ thái độ gì, tự nhiên bây giờ lại giở chứng. Đúng là thằng khó ưa.

Catherine mỉm cười với vẻ tự tin:

- Nó không thể to mồm được lâu đâu.

Harry thấy Zacharias Smith im lặng thì tiếp tục nói:

- Catherine sẽ hướng dẫn mọi người những kỹ thuật thường được sử dụng trong các trận đấu tay đôi. Chính bạn ấy là người đã dạy tôi biết phải chiến đấu như thế nào. Nếu không có Catherine, tôi đã không thể sống sót và thoát khỏi sự truy đuổi của Tử thần Thực tử vào cái đêm Voldemort hồi sinh.

Cái tên Voldemort được thốt ra khiến cho nhiều đứa giật bắn người, kêu lên với vẻ hoảng sợ.

Nói tới đây Harry dừng lại, ánh mắt nhìn xuống chỗ Catherine, hỏi:

- Catherine, bồ có muốn phát biểu gì không?

Catherine đứng dậy đi lên phía trước, mỉm cười nói:

- Những ai nghĩ tôi không có khả năng dạy pháp thuật phòng thủ xin mời lên đây. Nếu có thể làm tôi xê dịch ra khỏi chỗ đang đứng dù chỉ là một chút xíu thì tôi xin rút lui, không bao giờ nhắc đến chuyện hướng dẫn bùa chú trước mặt các bạn và các anh chị nữa.

Zacharias Smith là đứa đầu tiên lên thử sức sau khi nghe Catherine nói như thế. Rất tiếc cho anh chàng, mọi bùa ếm đều không có tác dụng với Catherine. Bỗng Zacharias Smith bị hất văng ra xa trước sự ngỡ ngàng của mọi người, rớt cái “bịch” xuống đất, đũa phép bay một đường cong đẹp mắt rồi rơi vào trong tay Catherine.

Nó giải thích với đám đông:

- Vừa rồi tôi đã sử dụng bùa Khiên để bảo vệ mình, đồng thời làm chệch hướng các bùa ếm của Smith. Sau đó tôi lại dùng bùa Giải giới để tước vũ khí và đánh bật cậu ta ra xa. Trong suốt quá trình ấy tôi đều không cần vung vẫy đũa phép quá nhiều hay phát ra bất kỳ âm thanh nào. Đó chính là cảnh giới cao nhất của thực hành pháp thuật phòng vệ. Nếu các bạn chịu khó luyện tập theo sự hướng dẫn của tôi và Harry, các bạn cũng có thể làm được như vậy. Còn ai có ý kiến gì đối với tôi không?

Tất cả đều im lặng trố mắt nhìn Catherine. Một lúc sau mới có người lên tiếng, là Luna Lovegood:

- Đó chính là cách chị đã dùng để đánh bại Barty Crouch con phải không?

Catherine gật đầu:

- Cũng gần như vậy, nhưng khó hơn khi thực hành trên lớp gấp một trăm lần. Đối thủ không bao giờ cho các bạn thời gian suy nghĩ câu thần chú tiếp theo nên dùng là gì, vì vậy các bạn phải nắm rõ phương pháp tấn công và phòng thủ thường được sử dụng trong các trận đấu tay đôi. Đó cũng chính là việc chúng ta sắp sửa làm. Tôi và Harry đã bàn bạc và quyết định hướng dẫn các bạn thực hiện câu thần chú đơn giản nhất thường được sử dụng trong các cuộc đấu tay đôi: bùa Giải giới.

Zacharias Smith lại muốn nói gì đó nhưng bị ánh mắt nghiêm nghị của Catherine làm chùn bước, ngoan ngoãn ngồi yên nghe con nhỏ phát biểu.

Dừng lại giây lát, Catherine quét mắt nhìn một lượt tất cả các gương mặt trong phòng, nói tiếp:

- Chúng ta học pháp thuật phòng vệ không chỉ vì kỳ thi, mà còn vì gia đình của chúng ta. Chúa tể Hắc ám đã trở lại và đang gây dựng lực lượng, đến một lúc nào đó hắn sẽ chường mặt ra, và sự bình yên của chúng ta sẽ bị đe doạ, nhất là phù thủy xuất thân từ Muggle.

Bộ Pháp thuật đã phạm sai lầm khi không dám thừa nhận sự hồi sinh của hắn. Họ tống cho chúng ta một giáo viên ác độc và vô tích sự để canh chừng và sẵn sàng bịt miệng bất kỳ ai loan tin hắn hồi sinh. Các bạn có mặt ở đây chứng tỏ các bạn có sự can đảm và quyết tâm không ai bì kịp. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua giai đoạn khó khăn này, vì bản thân, và vì cả gia đình, bạn bè của chúng ta.

Khi Catherine dừng lại, Hermione là đứa đầu tiên vỗ tay, tiếng vỗ tay nhanh chóng lan ra khắp căn phòng. Harry vỗ vai Catherine:

- Bồ nói hay lắm.

Catherine mỉm cười:

- Mình chỉ nói những gì mình nghĩ mà thôi.

Khi tiếng vỗ tay vừa dứt, Hermione đề nghị:

- Chúng ta nên đặt một cái tên thể hiện quyết tâm và mục tiêu của nhóm.

Mọi người thảo luận một cách sôi nổi nhưng năm phút trôi qua vẫn chưa có một cái tên nào thật sự nổi bật và có ý nghĩa.

Chợt Ginny giơ tay phát biểu:

- Gọi là Đoàn quân Dumbledore được không ạ? Đó chính là nỗi sợ hãi lớn nhất của Bộ vào lúc này, vậy thì hãy để họ khiếp sợ hơn nữa bằng cách khiến cho Đoàn quân Dumbledore thực sự tồn tại. Các anh chị thấy sao?

Đề nghị của Ginny lập tức nhận được sự tán thành của hầu hết những người có mặt ở đó.

Hermione nói:

- Chúng ta sẽ dùng tên viết tắt là ĐQĐ, mụ Umbridge sẽ chẳng tài nào đoán ra được.

Dưới sự đồng ý của tập thể, Hermione vui vẻ ghi dòng chữ Đoàn quân Dumbledore lên đầu danh sách, cuộn tròn lại, nhét vào sâu bên trong túi áo chùng.

Catherine ra hiệu cho mọi người trật tự, nói:

- Như tôi vừa đề cập cách đây ít phút, câu thần chú đầu tiên tôi muốn các bạn phải nhuần nhuyễn chính là Giải giới. Đừng nên xem thường câu thần chú này, nó có thể cứu mạng các bạn trong một số tình huống không ngờ tới được đấy. Trong bất kỳ trận đấu tay đôi nào cũng vậy, ai bị mất đũa phép trước sẽ thua. Bây giờ chúng ta chia cặp để thực hành. Mục tiêu trong ngày hôm nay là tước đũa phép của đối thủ một cách nhanh và chính xác nhất. Những ai nghĩ bản thân đã thành thạo thì có thể lên thực hành với tôi.

Chẳng ai muốn thực hành với Catherine sau một màn vừa rồi, mọi người đều không muốn bị hất bay như Zacharias Smith trong buổi học đầu tiên.

Nhờ vậy Harry và Catherine có thời gian đi khắp phòng để quan sát và hướng dẫn một số bạn vẫn còn lóng ngóng với câu thần chú này.

Ron và Hermione đã thực hành bùa Giải giới rất thuần thục nên bắt cặp với các anh chị lớn hơn, vừa luyện tập vừa kiểm tra xem trình độ của họ tới đâu. Nếu họ thực hành tốt sẽ đưa tới chỗ Catherine để con nhỏ đánh giá lại một lần nữa. Sau khi chắc chắn không có vấn đề gì Catherine sẽ chuyển sang hướng dẫn câu thần chú khác cho những người đó, không cần phải mất thời gian để tập câu thần chú mà mình đã thành thạo làm gì.

Thế nhưng sự thật chứng minh, những người tham gia vào nhóm tự học này đa phần đều không giỏi trong khoản thực hành cho lắm, chí ít tới bây giờ chưa có ai thông qua được cửa ải của Catherine để học câu thần chú tiếp theo.

Catherine không cho mọi người bắt cặp cố định mà cứ cách mười lăm phút nó sắp xếp lại một lần, những ai thành thạo hơn sẽ tập chung với nhau. Yêu cầu của Catherine với những người này cũng cao hơn, không những phải tước được đũa phép mà còn phải đẩy lùi được đối phương.

Trong suốt buổi tập Catherine thấy mỗi lần Harry lại gần chỗ Cho Chang là chị ta lại tỏ ra bối rối. Nó nhíu mày, kéo Hermione ra xa mọi người, nhỏ giọng hỏi:

- Cho Chang và Cedric Diggory còn quen nhau không?

Hermione thì thầm đáp lại:

- Mình nghe đồn hai người họ chia tay rồi, không thấy tương tác gì với nhau nữa. Mà sao bồ lại hỏi về chuyện này?

Catherine giải thích:

- Mình thấy chị ta luôn tỏ ra ngượng ngùng mỗi khi Harry đến hỏi chị ta có cần giúp gì không. Điều đó khiến mình lấy làm lạ nên mới hỏi bồ.

Hermione ghé vào tai Catherine nói nhỏ:

- Đâu phải mỗi Cho Chang là ngượng ngùng khi đứng trước Harry. Tại bồ không để ý đó thôi, bất chấp những tin đồn thất thiệt, vẫn có rất nhiều nữ sinh mến mộ bồ ấy.

Đang nói chuyện thì Hermione bị Ron gọi đi, bỏ lại Catherine đứng một mình ngẩn ngơ suy nghĩ.

Nó không tài nào đoán được lý do vì sao Cho Chang và Cedric Diggory chia tay nhau. Chẳng lẽ sự lựa chọn của Diggory trong thử thách thứ hai đã khiến Cho Chang bị tổn thương?

Nó cứ tưởng nếu Cedric còn sống thì chuyện tình này sẽ có hồi kết tốt đẹp, ai dè lại chia tay trong âm thầm như thế. Đúng là đáng tiếc.

Catherine thở dài, liếc mắt nhìn về phía Cho Chang và bạn của chị ta, hy vọng lịch sử không lặp lại.

Trong lúc vô tình, Catherine trông thấy Romilda Vane cố ý đọc sai câu thần chú Giải giới khi Harry đi ngang qua, thành công khiến thằng nhỏ dừng bước và đứng lại ở chỗ con bé ấy một lúc lâu chỉ để hướng dẫn nó phát âm đúng cách.

Thật là một đứa con gái đáo để, Catherine nghĩ thầm trong bụng.

Trong truyện, mãi đến năm thứ sáu con bé ấy mới xuất hiện. Bây giờ nó có mặt ở đây, nhìn Harry bằng ánh mắt ngưỡng mộ không hề che giấu, không biết là phúc hay hoạ nữa?

Đang suy nghĩ vẩn vơ thì Catherine thấy Harry mang vẻ mặt bực bội tiến về phía mình, nó hỏi thăm:

- Có chuyện gì sao?

Harry không vui nói:

- Bồ giúp mình hướng dẫn Romilda Vane cách phát âm và di chuyển đũa phép sao cho đúng để thực hiện bùa Giải giới nha. Nó khiến mình phát bực.

Catherine thấy dáng vẻ đó của Harry thì không khỏi phì cười, hỏi:

- Nó làm gì bồ?

Harry cau có đáp:

- Có gì vui đâu mà bồ cười. Ánh mắt của nó khi nhìn mình khiến mình khó chịu. Vả lại mình nghĩ là nó cố tình. Giúp mình nha, mình qua chỗ Ron đây.

Nói xong Harry bỏ chạy, không để cho Catherine kịp lên tiếng từ chối. Hết cách, nó đành đi lại gần Romilda Vane, hỏi:

- Em có cần chị giúp gì không?

Thái độ của Romilda Vane với Catherine khác hẳn khi đứng trước Harry, con bé đáp với vẻ thờ ơ:

- Em không nghĩ là mình cần sự giúp đỡ vào lúc này, cảm ơn chị.

Catherine đề nghị:

- Vậy em thử tước đũa phép của chị xem nào.

Romilda Vane không nói nhiều, lập tức nhắm vào đũa phép trên tay Catherine mà phóng thần chú.

Đũa phép của Catherine bay lên không trung, sau đó rớt xuống đất, cách chân nó không xa. Nó cúi xuống nhặt đũa phép lên, cất giọng khen ngợi:

- Em làm tốt lắm. Chúng ta tiếp tục nhé, với một cấp độ cao hơn.

Romilda Vane có vẻ không tình nguyện khi bị Catherine kéo ra một góc và bắt đầu hướng dẫn riêng. Chốc chốc ánh mắt con bé lại liếc về phía Harry, sau đó nhìn Catherine với vẻ ai oán. Catherine cố nhịn cười, chuyên tâm hướng dẫn con bé thêm mười phút rồi thả cho nó đi.

Trở về chỗ của mình, Romilda Vane thành thật hơn rất nhiều, không còn làm phiền Harry nữa nhưng ánh mắt con bé khi nhìn Harry thì vẫn tràn đầy sự hâm mộ cuồng nhiệt không hề giấu giếm.

Catherine đi vòng quanh kiểm tra và hướng dẫn mọi người thực hiện bùa Giải giới đúng cách và hiệu quả nhất. Nó không mấy ngạc nhiên khi thấy Laura Hall thực hành một mình. Cũng dễ hiểu thôi, trong trường này không ai không biết Laura Hall là một đứa con gái hai mặt, chẳng ai muốn dây vào. Catherine suy nghĩ giây lát rồi tới trước mặt con bé ấy, đề nghị nó thực hành với mình.

Không cần biết tương lai như thế nào, một khi chưa có chuyện gì xảy ra thì tất cả mọi người bước vào đây đều sẽ được nó đối xử như nhau. Laura Hall học rất chậm, nhưng con bé rất biết lắng nghe và tiếp thu sự hướng dẫn của Catherine nên đến gần cuối buổi tập thì con bé ấy cũng đã có thể thực hiện được bùa Giải giới một cách chính xác. Nó mừng rỡ khoe với Catherine:

- Đây là lần đầu tiên em học bùa chú nhanh đến như vậy, cảm ơn chị rất nhiều.

Catherine nhìn thẳng vào mắt Laura Hall vài giây, sau đó mỉm cười:

- Nếu em chăm chỉ luyện tập và thực hành theo phương pháp mà chị hướng dẫn, em sẽ càng tiến bộ hơn nữa.

- Dạ, em sẽ cố gắng. Lần nữa cảm ơn chị. - Laura Hall vui vẻ đáp.

Catherine gật đầu, cất bước rời đi. Xem ra con bé Laura Hall này vẫn chứng nào tật nấy, nghĩ một đằng nói một nẻo. Loại người này trên đời không hiếm, nhưng khó đối phó. Để xem tương lai thế nào, nếu con bé ấy có suy nghĩ muốn gây hại đến tập thể nó sẵn sàng dùng biện pháp mạnh để trấn áp.

Tám giờ năm mươi phút, Catherine đánh lên một hồi chuông rồi nói:

- Hôm nay chúng ta tạm dừng tại đây. Những ai thực hành tốt hãy tiếp tục phát huy, ai thực hành chưa tốt đừng vội nản lòng. Chỉ cần các bạn cố gắng, chắc chắn sẽ có tiến bộ.

Sau khi quyết định bảy giờ rưỡi tối thứ Tư tuần sau tập hợp tại đây, Harry lôi Bản đồ Đạo tặc ra kiểm tra để chắc chắn xung quanh đều an toàn rồi mới ra hiệu cho mọi người mở cửa rời đi theo từng tốp một.

Trên đường trở về phòng sinh hoạt chung bốn đứa khá im lặng nhưng vừa về tới nơi tụi nó không ai bảo ai cùng phá lên cười.

Sự vui vẻ và hào hứng tiếp tục kéo dài một tiếng sau đó khi bốn đứa thảo luận với nhau bữa sau nên thiết kế buổi tập như thế nào cho hiệu quả hơn.

Trò chuyện một hồi chợt Catherine nhớ tới giấc mơ của Harry, nó hỏi:

- Lúc sáng bồ nói chuyện với cụ Dumbledore thế nào?

Harry kể lại những gì nó và cụ Dumbledore đã trao đổi cho các bạn nghe, chốt lại bằng một câu hỏi:

- Mấy bồ có ai biết Bế quan Bí thuật là gì không?

Hermione nói:

- Thuật đóng tâm trí, cực kỳ khó thực hiện.

Harry gật đầu, đáp:

- Và sẽ càng khó hơn nếu người dạy mình là thầy Snape.

Thấy Catherine không nói gì, Harry hỏi:

- Sao bồ im lặng vậy Catherine?

Catherine đáp:

- Mình đang bận suy nghĩ làm thế nào để giúp bồ không mơ thấy kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy khi ngủ nữa.

Harry nói:

- Mình sẽ thử làm theo cách của cụ Dumbledore xem sao. Giữ cho đầu óc thoải mái và thư giãn trước khi đi ngủ chắc không khó. Mình luôn thấy vui vẻ khi…

Nói đến đây đột nhiên Harry dừng lại, lảng sang chuyện khác:

- Mấy bồ đừng quá lo lắng. Cụ Dumbledore đã hứa với mình là sẽ không để cho chuyện tồi tệ đó xảy ra, mình tin cụ.

Catherine không biết cụ Dumbledore có thể thực hiện được lời hứa đó với Harry hay không, nhưng nó biết nó có thể làm gì để giúp Harry chống lại sự dòm ngó của Voldemort từ xa. Thế nhưng nó cần thời gian, có lẽ một tháng nữa mới xong. Hy vọng từ giờ tới lúc đó không có gì bất trắc xảy ra.

Suy nghĩ giây lát, Catherine dùng đũa phép triệu tập một chiếc vòng tay bằng gỗ từ trên phòng ngủ xuống. Nó đưa Harry, nói:

- Cho bồ đó. Thứ này sẽ giúp bồ ngủ ngon.

- Đây là gì vậy? - Harry hỏi.

Catherine trả lời qua loa:

- Vòng tay này làm từ loại gỗ có mùi hương đặc biệt, giúp bồ cảm thấy thư giãn và ngủ ngon hơn.

Harry đưa lên mũi ngửi thử, quả nhiên ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng dễ chịu. Nó nhìn chiếc vòng bằng ánh mắt ngần ngại, hỏi:

- Đặt bên cạnh được không? Mình không thích đeo vòng tay.

Catherine phì cười, đáp:

- Dù bồ muốn đeo thì cũng không đeo vừa. Cứ để bên cạnh khi ngủ là được.

Harry gật đầu, nhét vòng tay vào túi áo chùng, trong lòng cảm thấy vui vẻ. Chắc chắn tối nay nó sẽ ngủ ngon.

Bạn đang đọc Đồng Nhân Harry Potter - Bảy năm đáng nhớ sáng tác bởi tieunguyet123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieunguyet123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.