Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trên chuyến tàu đến Hogwarts

Tiểu thuyết gốc · 2488 chữ

Hôm sau là ngày lên đường nhập học. Mặc dù ở gần nhà ga nhưng mới chín giờ sáng tụi nhỏ đã bị bà Weasley đánh thức.

Tụi nó thay đồ, ăn sáng một cách vội vã rồi đứng ở phòng khách chờ đợi bà Weasley gọi từng đứa ra ngoài để tránh việc cả đám đứng lố nhố ở cửa khiến những người hàng xóm Muggle sinh nghi.

Catherine nhìn đồng phục và huy hiệu Huynh trưởng trên ngực áo của Hermione, nhoẻn miệng cười:

- Chúc mừng bồ nha.

Hermione cười đáp lại:

- Cảm ơn bồ. Hôm qua mãi nói chuyện nên mình quên mất vụ này. Ron cũng được chọn làm Huynh trưởng đó.

Catherine tỏ ra ngạc nhiên:

- Mình không thấy bồ ấy đeo huy hiệu Huynh trưởng.

Hermione nhìn Ron rồi nhìn sang Harry đang đứng phía trước, nói với vẻ bất đắc dĩ:

- Bồ cũng biết đấy…

Catherine gật đầu ra chiều đã hiểu, nó khoác tay Hermione, hỏi:

- Bồ đeo lên trước mặt mình như vậy không sợ mình buồn sao?

Hermione nhún vai:

- Bồ sẽ không bao giờ buồn bã hay ghen tị với mình, bởi vì danh hiệu Huynh trưởng không phải là thứ mà bồ hướng đến.

Catherine mỉm cười:

- Bồ đúng là hiểu mình.

Hermione cũng cười đáp lại. Hai đứa con gái vừa đi ra xe vừa nói chuyện rất rôm rả.

Mỗi chiếc xe đều có hai thành viên của Hội Phượng Hoàng hộ tống. Ngoài bà Weasley và chú Sirius, còn có chú Kingsley Shacklebolt, cô Tonks, thầy Moody và thầy Lupin.

Catherine ngồi chung xe với chú Sirius, Harry và thầy Lupin. Trông thầy vẫn vậy, nhưng sắc mặt hồng hào hơn xưa.

Từ quảng trường Grimmauld đến nhà ga Ngã Tư Vua không xa lắm, vừa ngồi vào xe chưa được năm phút thì đã tới nơi.

Đoàn người rẽ đám đông tiến vào sân ga số 9¾. Trước khi tạm biệt, Sirius ôm con trai đỡ đầu thật chặt, dặn dò:

- Giữ sức khoẻ nha con trai. Có chuyện gì nhớ viết thư báo cho chú biết ngay.

Harry “dạ” một tiếng rồi nghiêm túc nhắc nhở ba đỡ đầu của mình:

- Chú cũng phải giữ sức khoẻ, cẩn thận khi làm nhiệm vụ.

Tới lượt Catherine, chú Sirius nhìn nó, nói với vẻ bất đắc dĩ:

- Con nói có quà cho chú mà con chạy đi luôn, làm chú chờ mãi rồi ngủ gục ở trong bếp cho tới sáng. Đúng là một đứa nhỏ nghịch ngợm. Lần sau mà còn làm như vậy nữa chú sẽ giận con đó.

Catherine tỏ ra hối lỗi:

- Xin lỗi chú. Con phát hiện ra món quà con chuẩn bị cho chú không đẹp như con đã nghĩ nên không dám mang xuống tặng cho chú.

Sirius nhìn đồng hồ, thấy vẫn còn thời gian, hắn mỉm cười với Catherine, nói:

- Lấy ra cho chú xem nào.

Catherine lục túi xách, lấy ra một sợi dây chuyền bằng da màu đen, trông rất bình thường. Mặt dây chuyền là một khối đá hình kim tự tháp dốc ngược, có màu đen tuyền.

Sirius cầm sợi dây chuyền ngắm nghía giây lát rồi đeo vào cổ mình, nheo mắt cười:

- Chú rất thích thứ này. Cảm ơn con.

Catherine thở phào:

- Chú thích là tốt rồi.

Sirius không biết, nếu soi dưới ánh sáng mặt trời sẽ thấy ẩn hiện bên trong khối kim tự tháp ấy là vô số ký tự kỳ lạ mà chỉ có những người am hiểu về Cổ ngữ Rune mới hiểu được ý nghĩa của chúng.

Catherine nhìn người đàn ông như ánh mặt trời ở trước mặt, bàn tay khẽ chạm vào thứ đang đeo ở trên cổ, cảm thấy chuyến phiêu lưu vừa qua dù nguy hiểm nhưng lại rất đáng giá.

Nó chào tạm biệt chú Sirius, bà Weasley, thầy Lupin, thầy Moody, cô Tonks và chú Shacklebolt rồi theo chân các bạn bước lên xe lửa.

Harry hỏi Catherine:

- Bồ với chú Sirius nói chuyện gì với nhau mà lâu vậy?

Catherine đáp:

- Mình tặng quà cho chú ấy. Một sợi dây chuyền mình tình cờ có được ở Ai Cập.

Harry không hỏi thêm gì nữa.

Hermione và Ron bây giờ đã là Huynh trưởng, còn có nhiệm vụ phải làm, không thể đi cùng các bạn.

Catherine thấy ánh mắt của Harry thoáng hiện lên vẻ thất vọng, nhưng biến mất rất nhanh.

Cặp sinh đôi đã đi theo cậu bạn thân thiết của họ, kiếm một toa trống để bàn tính chuyện gì đó, cho nên bây giờ chỉ còn lại Harry, Catherine và Ginny.

Cả ba đi qua mấy toa nhưng đều chật kín người ngồi, khi đến gần cuối tàu thì tụi nó gặp Neville Longbottom đang kéo rương hành lý dòm dáo dác, chắc thằng này cũng đang tìm chỗ ngồi. Thấy các bạn, Neville vui vẻ hỏi:

- Chào mấy bồ, cũng đang kiếm chỗ hả? Mấy toa tàu đằng trước chật kín người rồi.

Ginny nhìn vô toa tàu chỗ Neville đang đứng, nói:

- Anh nói sao chớ em thấy toa này còn chỗ nè, chỉ có mỗi Luna Lovegood đang ngồi.

Đoạn Ginny bước vào bên trong, thân thiện hỏi:

- Chào Luna, tụi này ngồi ở đây có được không?

Luna Lovegood ngẩng đầu lên, dời mắt khỏi tờ báo cầm ngược, đầu cô bé khẽ nhúc nhích khiến cho đôi bông tai hình cái chuông bự chảng rung lên nhè nhẹ phát ra tiếng kêu leng keng. Cô bé đánh giá những người đang đứng ở ngoài vài giây rồi gật đầu.

- Cảm ơn nha.

Ginny nói rồi kéo rương của cô bé vào trong, Catherine cũng làm theo. Harry và Neville nhìn nhau rồi cũng đi vào. Thú thật cả Harry và Neville đều không muốn ngồi chung với người lạ.

Catherine ngồi xuống đối diện Luna Lovegood, nhìn trang phục cô bé đang mặc đến các phụ kiện trên người, trong lòng thầm cảm thán đây quả nhiên là một người kỳ lạ, mà những người như vậy thì thường cô độc.

Cô bé nhìn Harry chằm chằm khiến Harry có chút mất tự nhiên.

- Anh là Harry Potter.

Harry đáp:

- Ừ, tôi biết tôi là Harry Potter.

Neville khẽ cười, Luna lại quay sang hỏi Neville:

- Còn anh là ai thì tôi không biết.

Neville đáp nhanh:

- Tôi không là ai hết.

Ginny không đồng ý với câu trả lời hời hợt tránh né của Neville, cô bé nói:

- Anh đừng có giỡn chơi. Luna, đây là anh Neville Longbottom, học sinh năm thứ năm, chung nhà Gryffindor với mình.

Rồi cô bé chỉ vào Luna và giới thiệu với các anh chị của mình:

- Đây là Luna Lovegood. Bạn ấy bằng tuổi em nhưng ở nhà Ravenclaw.

Luna lại nhìn sang Catherine, nói bằng giọng mơ màng:

- Chị là Catherine Evans, nữ phù thủy xinh đẹp nhất trường. Em có thể nhìn thấy ánh hào quang toả ra trên người chị.

Không chỉ Catherine mà cả những người còn lại đều ngạc nhiên nhìn Luna, nhưng cô bé chỉ ngân nga mấy câu như hát rồi lại tập trung vô tờ báo của mình:

- Óc tiếu lâm là kho báu lớn nhất của con người.

Catherine không hề thấy vui khi nghe Luna khen mình như thế. Phù thủy xinh đẹp nhất trường sao? Nó nghe mà ngượng chín mặt. Nó chưa bao giờ cảm thấy mình xinh đẹp, cùng lắm chỉ là ưa nhìn mà thôi. Còn ánh hào quang mà cô bé nhắc tới là cái giống gì?

Catherine hỏi nhỏ những người còn lại:

- Có ai nhìn thấy hào quang trên người mình không?

Cả ba đều lắc đầu với vẻ hoang mang. Để xua tan bầu không khí ngượng ngùng khó xử này, Ginny hỏi thăm Luna:

- Hè vui không, Luna?

Luna hơi hạ tờ báo xuống, chậm rãi đáp:

- Vui, mùa hè lúc nào cũng thú vị.

Nói rồi cô bé lại giấu mặt vào sau từ báo cầm ngược, không biết có đọc hay không nhưng chẳng thấy lật sang trang khác.

Một lần nữa Ginny lại là người chủ động bắt chuyện. Con bé hỏi thăm Neville:

- Chậu cây anh cầm trên tay là xương rồng hả? Trông không giống xương rồng bình thường.

Neville vui vẻ khoe:

- Đây là quà sinh nhật của anh, có nguồn gốc từ Assyria. Tên chính xác của nó là Mimbulus mimbletonia.

Neville nói ra một cái tên lạ hoắc. Sau đó hào hứng giới thiệu với các bạn về cây xương rồng mọc mụn nhọt mà nó xem như báu vật kia.

Khi thấy Neville định biểu diễn khả năng tự vệ của Mimbulus mimbletonia bằng cách chọt thử một cái nhọt trên cây, Catherine bèn lên tiếng hỏi:

- Bồ có chắc là ở đây đủ an toàn để làm điều đó? Lỡ chúng phun độc ra thì sao?

Neville thật thà đáp:

- Mình chưa thử bao giờ nhưng mình nghĩ là không sao đâu. Mimbulus mimbletonia không phải loại thực vật có độc.

Nói rồi Neville lấy viết lông ngỗng chọt luôn vào một cái mụn nhọt trên cây xương rồng. Tức thì có dòng chất lỏng màu xanh lá cây đậm đặc phun vọt ra như vòi rồng, bắn đầy lên mặt Neville và mấy đứa ngồi xung quanh, bắn lên cả nóc của toa tàu và cửa ra vào. Cả toa tàu tràn ngập trong mùi hôi thối kinh khủng khiếp.

Mọi chuyện xảy ra nhanh đến nỗi không ai kịp trở tay, đến cả la cũng không kịp la.

Catherine tranh thủ lúc mọi người không chú ý, lén lút thu thập thứ chất lỏng màu lục này, vậy mà đổ đầy được cả ba lọ thủy tinh.

Sau vài giây hoảng hốt ban đầu, Ginny giúp Catherine tẩy sạch nhựa thúi dính trên người mình và những người khác, chẳng mấy chốc toa tàu đã được dọn dẹp sạch sẽ.

Neville lí nhí nói:

- Cho mình xin lỗi.

Harry khoát tay:

- Cũng vui mà. Biết thêm được kiến thức về cây…, ừm, cây gì ấy nhỉ?

- Là Mimbulus mimbletonia. - Neville tiếp lời.

Harry gật đầu, lặp lại:

- Đúng rồi, là Mimbulus mimbletonia. Mình chẳng thể nhớ nổi cái tên dài ngoằng này.

Luna nghe vậy thì bật cười, bốn đứa còn lại cũng cười theo, sau đó cả bọn vui vẻ trò chuyện với nhau như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Luna Lovegood nhìn như không quan tâm, nhưng thông qua việc tờ báo được hạ xuống để lộ ra cặp mắt tò mò của cô bé, Catherine đoán chắc Luna rất hứng thú với những chủ đề mà tụi nó nhắc đến. Ginny lại rất giỏi trong khoản kết nối mọi người nên chẳng mấy chốc đã kéo được Luna ra khỏi tờ báo và nhập bọn cùng, vừa ăn vừa trò chuyện rôm rả.

Gần một giờ trưa, Ron và Hermione đẩy cửa toa tàu bước vào.

Ron không vì sự có mặt của Luna Lovegood mà e dè, chọc cười cả bọn bằng những câu nói hài hước như mọi khi khiến cho cả toa tàu như muốn vỡ tung ra vì tiếng cười. Luna Lovegood là đứa cười to và thích chí nhất.

Buổi chiều, Catherine gục lên vai Hermione mà ngủ thiếp đi. Đang ngủ ngon lành thì nó bị tiếng quát giận dữ của Harry đánh thức:

- Câm mồm đi, Malfoy! Hoặc là tao sẽ tống cổ mày ra khỏi chỗ này. Không cần đến chức Huynh trưởng để làm điều đó đâu.

Trừ bộ ba của Malfoy và Catherine đang nửa mơ nửa tỉnh, những đứa còn lại ở trong toa tàu đều cười vang.

- Mày thử làm cho tao xem! - Một giọng nói khác đáp lại với vẻ thách thức.

Catherine dụi mắt nhìn quanh, thấy Malfoy cùng hai thằng đàn em đang đứng ở cửa toa tàu, bộ dáng nghênh ngang như thể ông trời con, vừa nhìn liền muốn đánh.

Nó hỏi Hermione ở bên cạnh:

- Chuyện gì vậy?

Hermione nhỏ giọng đáp:

- Làm bồ thức giấc hả? Thằng Malfoy tới kiếm Harry gây sự thôi, vì nó được làm Huynh trưởng còn Harry thì không.

Harry và Ron đã rút đũa phép ra.

Malfoy mỉm cười tự mãn:

- Đừng manh động như vậy chứ, năm học mới còn chưa bắt đầu mà. Đừng để chưa đến được Hogwarts thì tụi bây đã bị đuổi học vì tấn công một Huynh trưởng.

Catherine liếc mắt nhìn Malfoy. Thiếu niên ấy vẫn như vậy, nhưng ánh mắt đã khác trước. Ký ức ùa về, Catherine lập tức quay mặt sang chỗ khác.

Hermione không để ý tới phản ứng bất bình thường này của Catherine, con nhỏ nhập bọn với Harry và Ron, rút đũa phép ra chĩa vào Malfoy, đanh giọng:

- Biến! Không thì tao cho mày đẹp mặt. Tao có bằng chứng là tụi mày tới gây sự trước. Tao tin là cô McGonagall biết phải xử lý như thế nào trong trường hợp Huynh trưởng lộng quyền đi bắt nạt bạn bè.

Malfoy không thèm nhìn Hermione, khinh bỉ nói:

- Một con M…

Những từ tiếp theo bị nghẹn lại ở ngay cổ của Malfoy, nó không cách nào thốt ra được, như thể nếu nói ra từ đó nó sẽ phải hối hận.

Malfoy nhíu mày, lập tức đổi sang vẻ mặt nguy hiểm:

- Tụi mày chờ đó, đừng để tao nắm được nhược điểm của tụi mày.

Nói rồi Malfoy ra hiệu cho hai thằng đàn em Crabbe và Goyle rời đi. Đúng lúc đó ánh mắt của nó bỗng dừng lại ở chỗ thiếu nữ tóc đỏ ngồi bên cạnh cửa sổ.

Cửa toa tàu đóng sầm lại, che khuất tầm nhìn của Malfoy.

Trên đường trở về toa tàu của mình, Malfoy hỏi Crabbe và Goyle:

- Con nhỏ tóc đỏ ngồi ở chỗ cửa sổ là ai vậy?

Crabbe đáp với giọng nhát gừng:

- Con nhỏ là Catherine Evans.

Malfoy không nhìn ra sự ngập ngừng của Crabbe, hỏi:

- Học sinh mới của trường này à? Nhìn nó không giống mấy đứa năm nhất ngơ ngơ ngáo ngáo.

Crabbe liếc mắt sang Goyle, ra hiệu cho thằng này trả lời. Goyle có vẻ né tránh, nhưng vẫn đáp một cách thận trọng:

- Không phải. Con nhỏ đó chỉ là một đứa vô danh tiểu tốt bên nhà Gryffindor thôi, đại ca không cần chú ý đến nó.

Malfoy “ừ” một tiếng, không hỏi thêm gì nữa.

Đoàn tàu tiếp tục tiến về phía trước. Bất chợt một cơn mưa tầm tã trút xuống mặt đất, chỉ trong phút chốc mà khung cảnh bên ngoài đã chìm vào trong bóng tối, như thể báo hiệu cho sự bắt đầu của một năm học đầy sóng gió.

Bạn đang đọc Đồng Nhân Harry Potter - Bảy năm đáng nhớ sáng tác bởi tieunguyet123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieunguyet123
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 38

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.