Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhận Tội

Tiểu thuyết gốc · 1771 chữ

Nana cầm trong tay bình thuốc đưa ra trước mặt hỏi Mạc Nhiên: "Ngươi biết đây là gì không?"

Mạc Nhiên vẫn cứng cỏi trả lời: "Ta không biết cũng không cần biết."

"Vậy sao? Tiểu Vũ tỷ!" Nana thản nhiên ném bình thuốc cho Tiểu Vũ ở phía xa.

Tiểu Vũ hiểu ý đón lấy bình thuốc từ chỗ Nana rồi mở nắp đưa lại gần Mạc Nhiên, cô ta lập tức hoảng hốt.

Nana thấy thái độ Mạc Nhiên trong lòng đã nắm chắc, Nana cười cợt hỏi: "Mạc Nhiên, cô nói cô không biết. Vậy ta nói đây là thuốc mê, cô tin không?"

"Sở Phượng Na con hồ ly tinh. Ngươi định làm gì?" Mạc Nhiên hoảng loạn hét lớn, cô ta còn không biết cách lựa lời lúc này mà chửi Nana.

Nana bình tĩnh đưa mắt cho Tiểu Vũ, chỉ đợi có thế Tiểu Vũ ngay tức khắc đổ thứ trong bình xuống trên người Mạc Nhiên, cô ta muốn tránh cũng không kịp.

Thuốc ra khỏi bình, tức thì một tràng tiếng ngựa hí vang cả khu dạy học, từng tiếng vó ngựa hung hăng bước đi trên hành lang lầu một, tiếng bước càng tới gần, Mạc Nhiên càng hoảng loạn.

Đám học sinh kinh ngạc đưa mắt nhìn đến nơi cửa lớp xuất hiện. Một cái chân ngựa dũng mãnh bước vào, tiếp theo là đầu nó rồi dần dần hiện ra, con vật toàn thân bao trùm bởi lớp lân phiến màu đỏ, bờm của nó đỏ sẫm bay lên như một đám lửa đang cháy sáng, con vật đưa mắt căm hận hung dữ nhìn Mạc Nhiên.

"Là, là hồn thú Huyết Lân Mã!" 

Đám học sinh hoảng sợ la lớn, bọn họ chạy đến trong góc đứng cùng nhau mà run cầm cập. Ai ai cũng biết, Huyết Lân Mã nổi tiếng hung hăng, ngạo mạn không thể thuần phục.

Huyết Lân Mã bốn vó ngựa chậm gõ tiến về phía Mạc Nhiên, cô ta giờ bước cũng không thể bước, vì sợ hãi tột cùng hét lớn van xin: "Đừng, đừng để nó đến gần ta. Ta xin các người."

Nana vẫn chưa buông tha, tiếp tục dò hỏi: "Ngươi biết thứ thuốc đó là gì sao?"

"Biết, ta biết, là Dục Thú Hương, ta sai rồi, ta sai rồi, ta không nên hại ngươi. Tha cho ta, đừng để nó đến gần ta, xin ngươi." Mạc Nhiên mặt lấm lem nước mắt, hai tay chắp lại ra sức van xin.

Mặc dù Mạc Nhiên tội lỗi lớn nhưng Nana không thật muốn khiến cô ta bị hồn thú dày vò. Nana đã có được câu trả lời, cô lớn tiếng cười gọi con hồn thú đang hung dữ phát hỏa: "Được rồi tiểu Hồng, trở về đi thôi."

Tiểu Hồng?

Trong đầu những người quen biết Nana đều là hắc tuyến giăng đầy.

Tiểu Hồng nghe Nana gọi, nó lập tức thay đổi thái độ vui mừng quấn quít chạy đến chỗ Nana như muốn khoe công lao. Nana cười vuốt ve bờm Huyết Lân Mã: "Haha, ta biết ngươi có công, giỏi lắm, giờ thì mau trở về."

Có được lời khen của chủ nhân, Tiểu Hồng ngẩng đầu hí một tiếng dài hãnh diện sau đó mới biến mất trước sự kinh ngạc của toàn thể đám học sinh.

Nana trong mắt đám học sinh đích thị là một ma nữ rồi, hồn thú Huyết Lân Mã thế mà cũng thần phục cô, còn là tiểu Hồng.

Nana nhìn Mạc Nhiên khóc tèm lem nước mũi, lại nhìn đám học sinh một mặt gặp quỷ. Nana thở dài lớn tiếng nói: "Các ngươi nghe cả rồi, Mạc Nhiên thuê người hại ta, còn cho ta trúng Dục Thú Hương, tác dụng các ngươi biết rồi đấy. Ta bị ném trong rừng Lạc Nhật giữa bầy thú dữ, cũng may ta phúc lớn mạng lớn gặp được một vị Phong hào đấu la cứu giúp. Nếu không, ta đã là thịt nát xương tan."

Dụng Dục Thú Hương ném vào rừng Lạc Nhật, hậu quả đám học sinh tự mình nghĩ được, bọn họ cũng không phải ngốc. Tội lỗi vạch trần, Mạc Nhiên như si dại mà ngồi đó nghe từng tiếng chỉ trỏ của đám học sinh, kì lạ bây giờ cô ta không tiếp tục khóc cũng chẳng náo.

Nana đã giải quyết xong chuyện của mình, cô quay lại nói với Phất Lan Đức: "Gia gia, Mạc Nhiên để gia gia xử lý, Lâm Y có tội nhưng công càng lớn hơn, dù sao cô ấy cũng cứu Vinh Vinh khỏi một họa. Không cần trách mắng, cháu tin qua hôm nay cô ấy cũng rút ra được bài học cho mình rồi."

Tính đến hậu quả Mạc Nhiên muốn cho Nana, Nana quyết định này đã rất khoan dung, căn bản cô đây nhàm chán đi báo thù mấy kẻ tiểu nhân, đặc biệt loại nữ nhân vì yêu mà sa đọa, Nana thật coi thường dính lấy chúng.

Lâm Y được tha cũng chứng minh Nana đây tâm tính đủ tốt, đủ rộng lượng, Phất Lan Đức xoa đầu Nana, dịu dàng bảo: "Ta chỉ có một cô cháu gái, ta sẽ không để ngươi chịu thiệt thòi, Lâm Y sẽ theo ngươi quyết định."

"Vâng, gia gia." Nana mỉm cười ngoan ngoãn ôm lấy Phất Lan Đức, mặc ai cứ nói Phất Lan Đức keo kiệt bủn xỉn, với Nana, vị gia gia này của cô là tốt nhất.

Sau vụ việc của Mạc Nhiên, lớp niên cấp thứ nhất không còn ai đối Nana cùng sáu người của Thất Quái bất mãn nữa, họ bởi khiếp sợ mà không dám đụng vào.

Bên phía hoàng gia đã tìm đến Phất Lan Đức để điều tra việc hồn thú bị liệp sát, nhân cơ hội này Phất Lan Đức tiện tay vạch trần tội lỗi của Mạc Nhiên. Dùng Dục Thú Hương hại người là một tội, dẫn đến hồn thú bị giết chóc là tội thứ hai và đặc biệt cô ta đã làm sỉ nhục vinh quang của giới hồn sư. 

Hoàng gia chấp pháp giả phán tội và phế bỏ vũ hồn, cùng đuổi gia đình Mạc Nhiên ra khỏi Thiên Đấu thành, vĩnh viễn không được quay lại. Nana phong thanh nghe đồn Mạc Nhiên vô duyên vô cớ bị hủy dung mạo, khóc qua một đêm liền mù mắt, cũng không biết do ai làm, hoặc là cô ta gặp báo ứng đi.

Còn về vị Phong hào đấu la đã cứu Nana, Phất Lan Đức chỉ nói với người của hoàng gia là...

"Hắn cầm một cây chùy lớn toàn thân là màu đen."

Sau đó người của hoàng gia không hỏi thêm điều gì nữa.

———

Cuộc sống ở Học viện Sử Lai Khắc yên bình cứ thế trôi qua rất nhanh. Hôm nay, học viện lại chào đón một học sinh 'mới'.

Đường Tam cùng Độc Cô Bác đang đứng trước cửa lớn của học viện.

Đường Tam: "Sử Lai Khắc?"

Độc Cô Bác: "Các ngươi cướp học viện của người ta?"

Đường Tam: "Lão quái vật. Viện trưởng chúng ta tuy tham tiền nhưng không cướp của."

Độc Cô Bác: "Biết đâu bất ngờ!"

Đường Tam: "..."

———

Trong sân nhỏ kí túc xá, bảy người đang cùng nhau 'chơi đùa'.

Áo Tư Ca: "Tiểu Vũ tha cho ta đi, Nana mau thả ta ra."

Mã Hồng Tuấn: "Đúng thế, hai người dữ như vậy, không sợ không có phu quân sao?"

Mã Hồng Tuấn cùng Áo Tư Ca lần lượt là khóc ròng, chả là hai người này lén đi nhìn trộm nữ sinh tắm, chưa kịp nhìn thì bị Tiểu Vũ và Nana bắt được.

Hậu quả, Nana trói, Tiểu Vũ đánh, túi bụi.

"Hahaha, lâu rồi không gặp. Tiểu Vũ tỷ vẫn uy vũ."

Đang chăm chú mỗi người một việc thì bỗng một giọng thiếu niên nam tử cất lên làm bảy người trong sân vô cùng sửng sốt.

Tiểu Vũ nghe giọng nói này lập tức đình chỉ hành động, ngơ ngác nhìn theo, sau đó lại lập tức chạy đến ôm chầm lấy chủ nhân giọng nói.

"Tam ca, hu hu. Ngươi cuối cùng cũng trở về. Tiểu Vũ rất nhớ ngươi." Tiểu Vũ khóc rồi.

Đường Tam mỉm cười xoa đầu Tiểu Vũ: "Tiểu Vũ đừng khóc, ta về rồi. Xin lỗi muội."

Tiểu Vũ vui vẻ buông ra Đường Tam, gật đầu: "Ừm, không sao, ngươi về là tốt, về là tốt rồi."

"Tam ca/Tiểu Tam!" Sáu tiếng đồng thanh.

Ra là, Đường Tam đã về.

Mọi người đồng loạt vui mừng chạy đến vây quanh Đường Tam, nửa năm không gặp tình cảm của bọn họ vẫn là gắn bó như thế. Nhưng hình như, quên mất hai người.

"Nana, bát muội a, bọn ta sai rồi, lần sau không dám nữa, thả bọn ta ra đi, bọn ta cũng muốn ôm Tam ca." Mã Hồng Tuấn.

"Còn có lần sau?" Nana và Tiểu Vũ đồng thanh.

Hai nữ nhìn nhau một cái hiểu ý, buông ra Đường Tam, cả hai lại nhảy đến đấm đá túi bụi Áo Tư Ca cùng Mã Hồng Tuấn.

Bỗng.

"Màn chào hỏi của các người thật quá náo nhiệt đấy tiểu quái vật!"

Giọng nói lạ vang lên, bấy giờ mọi người mới giật mình nhìn phía sau Đường Tam, thấy chính là Độc Cô Bác, ai nấy đều kinh ngạc thủ thế chuẩn bị ứng chiến. Mặc dù biết tình huống không nguy hiểm nhưng Nana vẫn đi đến trước người Tiểu Vũ.

Đại sư lúc này vừa kịp bước đến, hắn đi lên cho Nana thả Mã Hồng Tuấn và Áo Tư Ca sau đó giới thiệu cho mọi người: "Vị này là Độc Đấu La miện hạ, Đường Tam bảo hắn từ nay sẽ làm trưởng lão ở học viện chúng ta, các ngươi yên tâm."

Trừ Nana, sáu người khác đều ánh mắt khó hiểu ngơ ngác nhìn nhau. Học viện Sử Lai Khắc từ khi nào mời được Phong hào đấu la đến làm trưởng lão? Vui có vui mà lo cũng lo a.

Đường Tam thấy biểu tình mọi người đặc sắc không khỏi bật cười, Đường Tam nói với Độc Cô Bác mấy câu để hắn ta rời đi. Đại sư cũng đi nhường không gian lại cho tám tiểu quái vật họp mặt. 

Thấy Đường Tam là sắp có phim để xem, Nana rất hào hứng.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.