Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chân Tướng

Tiểu thuyết gốc · 1439 chữ

Đợi một lúc lâu, trời đã gần tối mà chưa thấy ba người ra, bốn nữ bắt đầu 'lo lắng'.

Ninh Vinh Vinh nghiến răng: "Tiện nhân Áo, nếu dám làm gì, ta sẽ vặn cổ hắn."

Chu Trúc Thanh hai mắt cong lên thành đường chỉ: "Hừ, Mộc Bạch ngươi chết chắc rồi."

Khả năng giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, nghĩ đến hậu quả thật sự của các vị ca ca nếu họ chưa bỏ thói trăng hoa, Nana ôm trán thầm than. Là họa, thì không thể tránh.

Không đợi lâu thêm nữa, một lát sau có động tĩnh, cả bốn nữ đều căng thẳng tập trung lại.

Là tiểu Tuyết, nó miệng cứ ô ô lấy chân nhỏ mà chỉ vào trong Túy Tiên Các.

Nana cảm giác không ổn: "Chúng ta vào thôi, họ gặp rắc rối rồi."

"Chúng ta sao vào được, là thanh lâu đó." Ninh Vinh Vinh bối rối, chỗ phong trần họ là nữ tử vào thật không tốt.

Liếc mắt hai cái, Nana nụ cười gian manh: "Không sao, chúng ta... nhảy tường."

Và thế là theo đề nghị của Nana cả bốn nữ đã phóng người lên không một tiếng động vào Túy Tiên Các, may mắn không có cường giả ở đây, theo tiểu Tuyểt, họ đã đến một biệt viện phía sâu trong. 

 

Nói đến hai tên làm hại Nana sau khi lấy tiền của Mạc Nhiên, chúng đã đến bao luôn biệt biện này ăn chơi trác táng mấy ngày qua. Lúc đang say sưa thì bị ba người Đới Mộc Bạch, Áo Tư Ca và Mã Hồng Tuấn xông vào phá hỏng, bọn hắn giận điên xuất vũ hồn đánh nhau.

Bốn nữ giờ đây đang nằm trên mái nhà quan chiến.

Nana nhỏ giọng thì thầm: "Là hai tên Hồn tông, chả trách lại kéo dài thời gian như vậy. Vinh Vinh, trước giúp bọn hắn bổ trợ, chúng ta sẽ xem xét trong phòng xem có tìm được chứng cứ không? Trúc Thanh bảo vệ Vinh Vinh nhé!"

"Được." Ba người khác đồng thanh.

Nana nói xong cùng Tiểu Vũ theo hướng cửa sổ mà vào trong phòng ngủ của hai tên hồn tông, thấy hai nữ tử quần áo không chỉnh tề đang ngồi run rẩy nhìn trận đánh trong sân, Nana vung tay dùng dây leo trói hai người kín mít, cô và Tiểu Vũ bắt đầu trong phòng lục tung.

Đới Mộc Bạch và Mã Hồng Tuấn hồn lực yếu hơn hai tên Hồn tông may nhờ sự bổ trợ của Áo Tư Ca mà đánh hòa, nhưng có vẻ muốn bắt là không có khả năng. Đúng lúc họ đã mệt thì đột nhiên trên người lại sáng lên ba đạo ánh sáng màu hồng, cảm nhận được chút gì cả hai hưng phấn mà hét lớn.

"Cuối cùng cũng đến rồi, xem ta xử lí hai con bò mộng này đây!"

Ninh Vinh Vinh bổ trợ tăng mẫn, hồn, lực đã đến, vừa kịp lúc gia tăng trận đánh. Vũ hồn của hai tên kia là Địa Ngưu, hệ cường công kiêm phòng ngự, rất khó xơi.

Trong phòng, Nana chưa tìm được gì khả nghi cả, cô chỉ kiếm được một bọc toàn là kim hồn tệ.

Thấy Nana cất túi tiền vào túi trữ vật, Tiểu Vũ kinh ngạc: "Nana, ngươi định trộm sao?"

Nana ăn trộm còn ra vẻ đàng hoàng thản nhiên đáp: "Ta đưa về cho gia gia, khẳng định ông rất vui vẻ. Lại nói bọn hắn kiếm được chỗ này là nhờ ta đi, ta lấy cũng đâu có sai."

Tiểu Vũ phì cười: "Haha, ngươi thật là, bị lây nhiễm tính khí của viện trưởng đi... Ý, Nana, đó là cái gì?"

Vô tình Tiểu Vũ phát hiện trên nóc tủ phía trong có một cái bình nhỏ, cô lập tức phóng người lên lấy xuống.

Nana ngửi xong chiếc bình vừa kinh ngạc vừa vui mừng: "Tiểu Vũ, ngươi thật giỏi, chính là thứ đó."

Tiểu Vũ phấn khởi vỗ tay cái bốp: "Được, chúng ta trở về."

Ngoài sân chiến đấu đã đến khúc dạo cuối, Đới Mộc Bạch được Áo Tư Ca và Ninh Vinh Vinh phụ trợ sức lực không kém hai tên Hồn tông, hiện đã phá tan phòng ngự, tiếp đến Mã Hồng Tuấn dùng lửa Phượng Hoàng từ phía trên thiêu đốt khiến bọn chúng không thể đứng dậy nổi.

Nana vừa lúc đi ra thấy cảnh tượng không khỏi cười lớn la lên: "Là bò nướng BBQ, hahaha!"

Tiểu Vũ bên cạnh mờ mịt: "Bò nướng BBQ là gì?"

Nana có giải thích Tiểu Vũ cũng chẳng hiểu, Nana cười híp mắt: "Haha, không gì. Chúng ta lại xem."

Nana tiến lại trói chặt hai tên Hồn tông bằng dây leo, hơi cúi người nhìn hai tên đang quỳ dưới mặt đất, Nana nói bằng giọng điệu ngây thơ.

"Nhận ra ta không?" Vừa nói Nana vừa lắc lắc bình thuốc nhỏ.

Hai tên này giờ thấy Nana là như thấy quỷ một dạng, im thin thít.

Thái độ này là chối không được, Nana bịt luôn miệng chúng rồi đứng thẳng người nói với Đới Mộc Bạch: "Lão đại, phiền ngươi đưa hai tên này lặng lẽ về học viện. Ngày mai, chúng ta sẽ tặng Mạc Nhiên một phần đại lễ."

"Không thành vấn đề, chúng ta trở về ăn cơm thôi." Đới Mộc Bạch hào sảng vỗ ngực.

Hai tay xách hai tên Hồn tông, Đới Mộc Bạch dẫn đầu cùng sáu người khác lao ra Túy Tiên Các, vẫn không một tiếng động.

Đã gần đến học viện, Tiểu Vũ nhớ ra chuyện gì quay sang hỏi Nana: "Nana, ngươi có quên gì không?"

"Hả?" Nana hoàn toàn không biết.

Tiểu Vũ khóe miệng giật giật: "Hai nữ tử kia..."

"Ha, haha, chắc là sẽ có người đến cởi trói thôi ha." Nana dùng ngón tay gãi chút cằm, thật là cô đã quên mất.

Trong kí túc xá, Phất Lan Đức, đại sư cùng Tần Minh đang đợi. Thấy Đới Mộc Bạch xách về hai người mặt mày dữ tợn đang bị trói, họ liền hiểu ra.

Tần Minh xông lên định đánh hai tên đó thì Nana nhảy ra ngăn hắn lại: "Tần Minh chớ kích động, ta cần bọn chúng nguyên vẹn để đối chất, ngày mai sẽ để ngươi đánh."

Tần Minh nhìn Nana một chút rồi quay mặt đi, nén giận.

Phất Lan Đức bình tĩnh hỏi: "Nana, có manh mối gì nữa không?"

Nana vui vẻ đưa đồ cho Phất Lan Đức: "Có đây, gia gia."

"Đây, ngươi đang đùa ta hả. Kim hồn tệ này là thế nào?" Cầm túi tiền Nana đưa, Phất Lan Đức nhíu mày.

Nana cười: "Là thù lao bọn họ nhận được khi giết cháu đó. Thật là, ít như vậy, lẽ ra phải được nhiều hơn chứ!"

Phất Lan Đức gõ cho Nana một cái: "Còn đùa được, nghiêm túc cho ta."

Lại bị đánh mắng, Nana mặt mày bí xị lấy ra một cái bình nhỏ: "Đây là Tiểu Vũ tìm được, gia gia xem."

Phất Lan Đức ngửi xong cũng chẳng biết. Đại sư tiến lên cầm lấy chiếc bình xem xét rồi gật đầu:"Không sai, chính nó. Nhìn bình này đã sử dụng hơn phân nửa, lúc trước đối Nana hạ thủ quả là rất nặng tay."

Nana thở dài hỏi đại sư: "Mặc dù có nhân chứng vật chứng nhưng em sợ cô ta sống chết không nhận làm sao bây giờ?"

"Vậy thì trực tiếp đổ lên người cô ta rồi ném vào rừng." Tiểu Vũ hùng hổ dơ nắm đấm.

Nhưng đại sư lập tức lớn tiếng can ngăn: "Không được manh động, gia thế của nó khá lớn, Mạc Gia rất có tiếng ở Thiên Đấu thành, không dễ giải quyết, sơ suất sẽ ảnh hưởng tiền đồ các ngươi."

Cách Nana không phải không có, chỉ là hơi phô trương một tí, tuy nhiên nhìn mọi người lo lắng cô cũng không tiện nói thêm gì nữa. Lúc sau Nana mới mở miệng: "Ngày mai thì ngày mai tính vậy, ta không ngại tranh cãi với cô ta. Giờ chúng ta đi ăn thôi, mọi người chắc là chưa ăn đi."

Bữa tối đã muộn, không nhắc thì thôi, nhắc đến mới thấy đói bụng, dường như có thể nghe tiếng bụng mọi người đồng loạt kêu.

Phất Lan Đức cười haha: "Đúng vậy đây, chờ đám tiểu quái vật các ngươi, cùng ăn."

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.