Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cứu Nguy Trên Biển

Tiểu thuyết gốc · 1869 chữ

Đây là lần đầu tiên sau nhiều ngày Tần Minh được nhìn thấy Nana khi không bị ngăn cách bởi chiếc quan tài băng lạnh lẽo. Tần Minh kích động tiến tới dự định chạm vào Nana, nhưng thật bất ngờ khối Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng lại chủ động tỏa ra uy lực, khiến Tần Minh đột ngột bị chấn lui về sau nửa bước.

"Này... khối băng ngọc vậy mà có linh tính?" Tần Minh kinh ngạc hỏi Lam Ly.

Lam Ly nhún bả vai lạnh nhạt nói: "Tất nhiên, Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng do nữ vương Cửu Vĩ Lam Hồ Tộc năng lực tạo thành đã tồn tại hơn trăm vạn năm, nếu trước kia không bị ta hấp thu phân nửa thì e rằng lúc này đã trở thành hồn thạch, không những có linh tính, còn có thể ngưng kết ra linh thú bảo vệ. Bây giờ tuy yếu nhược nhưng chỉ dựa vào một tiểu hồn đấu la như ngươi vẫn đừng hòng chạm vào nó."

Tần Minh gật gù công nhận, Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng chân chính có khác. Tần Minh nhớ trong quá khứ Nana đã từng khống chế một thánh thú bảo vệ Sâm Vương Cửu Phẩm cực kỳ mạnh mẽ, vậy nhưng linh thú đó chỉ mới chín vạn năm mà thôi. So với Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng thực kém một trời một vực.

"Ra vậy. Nhưng có điều Tần Minh chưa hiểu. Vì sao khối băng ngọc này ý thức bảo vệ Nana mạnh đến vậy. Ta nghĩ nó lẽ ra phải bảo vệ là Lam Ly ngươi mới đúng." Tần Minh ngờ vực nói, ngay từ lúc bước chân vào Hàn Ngọc Cung, mọi hiểu biết của bản thân hắn dường như đã tiêu biến.

Lam Ly lắc đầu, không có ý giải thích cho Tần Minh.

Lam Ly nói: "Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng nhận ra Nana mới tốt. Từ giờ điều ta và ngươi cần làm là chờ đợi, tin tưởng Nana sẽ sớm tỉnh lại, dù sao Cửu Vĩ Lam Hồ Tộc cũng là một trong bốn tộc thần thú thượng cổ. Là hầu cận thân tín nhất của Hải Thần đại nhân, nó sẽ không tiếc bất cứ giá nào để đem cô ấy trở lại nguyên vẹn."

"Được rồi, đi thôi." Lam Ly vừa nói vừa phất tay thu khối Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng cùng Nana vào không gian thần thú sau đó một mạch bước ra khỏi Hàn Ngọc Cung, không đợi nghe Tần Minh hỏi thêm câu nào nữa.

Tần Minh ngơ ngác nhìn theo Lam Ly, hành động của Lam Ly mau chóng dứt khoát khiến Tần Minh đại não hoàn toàn chưa phản ứng kịp. Đợi khi nhận ra, Tần Minh cũng chỉ dám cười tiếc nuối, Nana ở ngay trước mặt mà hắn vẫn không có khả năng chạm vào.

Nhưng trách sao được Tần Minh năng lực kém cỏi, mà là thầm cảm thán thế lực bảo vệ Nana sao lại cường bạo như vậy chứ!

Sau hai ngày dừng chân tại Hải Hồn Thành, Đại Hải Đoàn cuối cùng đã chính thức lên tàu tiến về đại hải. Hàn Ngọc Cung chuyện Lam Ly không hề giấu diếm Sử Lai Khắc Thất Quái và Bạch Trầm Hương, nhưng thân phận thực của Lam Ly cùng với nguồn gốc khối Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng vẫn là một bí mật chỉ Tần Minh biết đến.

Sử Lai Khắc Thất Quái trước đó đã được đại sư và các vị cường giả huấn luyện gian khổ hòng chuẩn bị sẵn sàng cho chuyến đi cửu tử nhất sinh tới Hải Thần Đảo. Tuy nhiên đi rồi mới thấy, hành trình trên đại hải ấy vậy mà không hề nguy hiểm hay gian khổ như những gì bọn họ nghe nói từ các bậc tiền bối.

Giờ đây trên chiếc tàu lớn sang trọng Ninh Vinh Vinh chuẩn bị, Sử Lai Khắc Thất Quái đang rất thoả mãn tận hưởng cảnh đêm trên đại hải yên bình và lãng mạn.

"Tiểu Vũ, ngươi xem ngôi sao kia, thật đẹp." Đường Tam chỉ tay lên trời, nói với Tiểu Vũ đang e thẹn gối đầu trên vai hắn.

"Ừm, Tam ca. Ngươi xem, ngôi sao kia cũng đẹp lắm. Ở đây nhiều sao như vậy, còn đẹp hơn cảnh đêm trong rừng Tinh Đấu." Tiểu Vũ nhẹ nhàng đáp lại Đường Tam, còn không quên vòng tay qua ôm lấy Đường Tam thêm thân mật.

Đường Tam cười cưng chiều ôm lấy Tiểu Vũ, trong lòng hắn thầm ước giá như đại lục cứ mãi yên bình như thế thì tốt biết mấy. Không có tranh đấu, không phải lo sợ mất mát, cứ như thế cùng người mình yêu tiêu dao tự tại, nhìn ngắm mọi cảnh đẹp trên khắp đại lục.

Tiểu Vũ cũng chung phần ý nghĩ với Đường Tam. Thực ra trên con tàu này ai ai chẳng mong ước điều ấy đâu, bởi bọn họ đều biết rằng thực tế tàn khốc và cả tương lai gánh nặng đang đợi bọn họ hết thảy đến gánh vác. Những ngày tháng thoải mái như vậy thực ít ỏi và vô cùng đáng trân trọng.

Phía ngoài boong tàu các học đệ học muội đang hẹn hò chuyện trò tâm sự, Tần Minh nhìn mà hạnh phúc thay. Ngay đến Mã Hồng Tuấn và Bạch Trầm Hương cũng có kiểu tận hưởng niềm vui của riêng mình, dẫu cho cái niềm vui đó là hở chút lại rượt nhau trên tàu gà bay chó sủa.

Tần Minh bật cười kéo lại rèm che, trong căn phòng tràn ngập ánh sáng lam sắc từ Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng, Tần Minh ánh mắt âu yếm nhìn Nana xinh đẹp ngủ say trên đó. Tần Minh vốn nhiều lần nếm thử chạm vào, bất quá khối băng ngọc vẫn hung dữ trấn thủ, không để Tần Minh đến gần chủ nhân nó nửa bước. Cứ mỗi lần như vậy, Tần Minh thực muốn chửi thề, nhưng chửi ai bây giờ, khi thứ ngăn cản hắn đến gần người yêu lại chỉ là một khối băng ngọc vô tri vô giác.

"Được lắm, đợi Nana tỉnh, nhất định sẽ bảo cô ấy ném ngươi trở về Hàn Ngọc Cung. Hừ!" Tần Minh chịu thua hậm hực ngốc nghếch dọa nạt Hàn Băng Ngọc Tủy Sàng.

Khối băng ngọc bất chợt nổi lên một luồng khí hất tung mái tóc dài của Tần Minh. Tần Minh bất đắc dĩ có thể tưởng tượng được bộ dạng lè lưỡi thách thức của nó, chẳng mảy may sợ sệt như chính cách Tần Minh sợ nó không cho hắn chạm vào Nana.

Tần Minh thật hết nói nổi, đành trừng mắt rời khỏi phòng, tránh cho tự mình suy nghĩ tức chết.

Không khí trên biển hơi mặn, gió phả vào mặt mát mẻ sảng khoái, Tần Minh thở ra một hơi thật sâu giải tỏa hết căng thẳng trong thời gian qua, tinh thần lực tùy ý phóng thích, chuẩn bị tiến nhập minh tưởng. Bỗng từ đâu đó dưới lòng đại hải, Tần Minh cảm nhận được một tiếng kêu yếu ớt.

"Đường Tam, Mộc Bạch, các ngươi mau lại đây." Tần Minh lớn tiếng kêu gọi Đường Tam và Đới Mộc Bạch ở đầu tàu.

Đường Tam là linh hồn của đám tiểu quái vật, Đới Mộc Bạch chung quy lão đại, chỉ cần kêu gọi hai người này, Sử Lai Khắc Thất Quái tự nhiên sẽ tề tựu đông đủ. Bạch Trầm Hương nghe tiếng Tần Minh, bấy giờ cũng nhanh chân chạy tới hội họp.

Bạch Trầm Hương hỏi: "Tần Minh ca ca, có chuyện gì vậy?"

"Mau, mau phóng thích tinh thần lực. Ta dường như cảm nhận được thứ gì." Tần Minh gấp gáp nói.

Tám người thoáng chốc căng thẳng, thái độ Tần Minh như vậy liệu có phải nguy hiểm đang tới gần hay không? Chẳng chút chần chừ, đại gia đồng loạt phóng thích tinh thần lực.

"Tần Minh ca ca, ta chút cảm giác không có." Bạch Trầm Hương sau thoáng cảm nhận chán nản lắc đầu.

Mã Hồng Tuấn ngược lại lại kinh ngạc hô: "Nghe rồi nghe rồi! Tần Minh học trưởng, thứ ngươi nói chính là âm thanh này?"

Tần Minh hiểu ý gật đầu, đồng thời đưa mắt thăm dò Sử Lai Khắc Thất Quái sáu người khác. Từ phản ứng của mọi người Tần Minh khẳng định, bọn họ đều nghe được và hắn tuyệt đối không nhận nhầm.

Từ dưới lòng đại hải, có người đang tận lực kêu cứu.

Hoàn cảnh này ở đây không một ai quen biết, đại hải bề mặt yên bình nhưng quỷ mới rõ phía dưới đang xảy ra chuyện gì. Thế nhưng, Sử Lai Khắc người không phải loại thấy chết không cứu.

"Tần Minh học trưởng, có chủ ý gì không?" Đường Tam tôn trọng hỏi Tần Minh trước tiên.

Tần Minh lắc đầu, nói: "Ta không có. Đường Tam, ngươi nhiều cao kiến. Mọi sự nghe theo ngươi."

"Đúng vậy, tiểu Tam. Ngươi lên kế hoạch, cần giúp sức cứ bảo ta là được." Đới Mộc Bạch cũng lên tiếng.

Sử Lai Khắc Thất Quái đồng loạt nắm tay biểu thị họ tin tưởng và giao mọi quyền quyết định cho Đường Tam. Đường Tam mỉm cười, đồng đội của hắn chưa bao giờ khiến hắn thất vọng.

Đường Tam nói: "Được. Vậy ta không khách sáo nữa. Theo phán đoán của ta, thanh âm chúng ta nghe được tuy nhỏ yếu nhưng không quá xa, có lẽ người cầu cứu đang trong tình trạng nguy hiểm, chúng ta phải mau chóng hành động. Tần Minh học trưởng, ta cùng Đới lão đại sẽ xuống dưới cứu người, Vinh Vinh và Áo Tư Ca tùy thời bổ trợ. Trúc Thanh bảo vệ Vinh Vinh, đồng thời thăm dò động tĩnh phía trên. Tiểu Trầm Hương cảnh giác quan sát, gặp nguy hiểm lập tức báo cho Lam Ly. Lam Ly đang bảo vệ Nana, tình thế chưa rõ ràng, tạm thời đừng kinh động đến cô ấy. Nghe rõ chưa."

"Rõ!" Tám người đồng thanh hô.

Đường Tam hài lòng gật đầu, mau chóng thủ thế, phóng xuất ra Hãn Hải Càn Khôn Tráo.

Giữa mi tâm Đường Tam đồ án tam xoa kích dần dần hiển lộ, Hãn Hải Càn Khôn Tráo theo mi tâm Đường Tam biến lớn, dần hoàn thành một chiếc lồng kiên cố đem Đường Tam bao bọc phía trong, sở dĩ có lồng phòng hộ này, Đường Tam mới dễ dàng quyết định để mọi người theo hắn ứng cứu.

"Tần Minh học trưởng, Đới lão đại. Chúng ta đi thôi." Đường Tam mở lồng phòng hộ, ra hiệu cho Tần Minh và Đới Mộc Bạch bước vào.

Tuy nhiên lúc hai người chuẩn bị tiến nhập Hãn Hải Càn Khôn Tráo, một đạo băng nhận không điềm báo đã đột ngột phóng tới, ngăn cản không cho họ tiếp tục thực hiện kế hoạch.

Bạn đang đọc [Đồng Nhân] Đấu La Đại Lục: Sứ Mệnh Bí Mật sáng tác bởi -Mỵ-
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi -Mỵ-
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.