Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 8: Hệ thống tu hành.

Tiểu thuyết gốc · 2252 chữ

Chương 8: Hệ thống tu hành.

Trong một căn phòng, Lạc Vô Trần dần dần mở mắt. Trong mắt hắn hiện lên một tấm trần nhà vô cùng quen thuộc. Hắn phát hiện ra, đây không phải là trần nhà của phòng hắn sao?

Thấy vậy, hắn lấy sức bật mạnh người dậy, nhìn xung quanh một chút thì không thấy ai cả. Điều này khiến hắn thắc mắc, hắn không phải bị Tiêu Thanh Nhi bắt đi sao? Không lẽ, nàng ta một phen thao tác chỉ là tiễn hắn về nhà?

Không nghĩ ngợi nhiều, Lạc Vô Trần thở nhẹ một hơi, ít ra thì bản thân hắn an toàn, sau đó hắn bước ra khỏi phòng.

Vừa mở của thì Lạc Tiểu Linh đứng ngay trước cửa khiến Lạc Vô Trần được một trận hú hồn, cũng may là muội muội của hắn chứ không phải bà nương Tiêu Thanh Nhi.

Chỉ thấy Lạc Tiểu Linh hơi híp con mắt nhìn về phía Lạc Vô Trần đầy thâm ý. Lạc Vô Trần không biết lúc hắn trong mộng cảnh thì bên ngoài xảy ra chuyện gì nên hắn trước hết cứ giả ngu đã.

“A, muội muội, ta hôm nay hơi mệt nên về rồi ngủ luôn, haha”

“…”

Nhìn người ca ca đang giả ngu trước mắt của mình, Lạc Tiểu Linh thấy có chút buồn cười. Không phải nàng kịp phát hiện không đúng thì hắn giờ đã bị yêu nữ kia ăn đến xương cũng chả còn rồi.

Giờ còn dám giả ngu trước mặt nàng, đúng là không biết sống chết mà. Nhìn hắn một chút, nàng hừ lạnh một tiếng rồi quay người đi. Lạc Tiểu Linh thầm quyết định phải ra tay răn đe một số kẻ không biết sống chết.

Cũng không thể trách Lạc Vô Trần được a, hắn cũng không biết cô muội muội của mình có bao nhiêu nghịch thiên, trước giờ hắn nghĩ muội muội mình chỉ là một cô bé phàm nhân có chút đáng yêu vượt lẽ thường mà thôi.

Nhìn bóng lưng của em gái, Lạc Vô Trần trong lòng hiện tại có nhiều thắc mắc và nghi ngờ nhưng hắn cưỡng ép đi xuống, cũng không có vội vàng đi tìm hiểu chúng. Hắn giờ còn có chuyện quan trọng hơn.

Xem ra mộng cảnh khiến Lạc Vô Trần thuế biến không ít.

Phủ thành chủ ,trong một đình viện, Tiêu Thanh Nhi đang ngồi trầm tư dựa vào cột, quanh thân nàng còn có ít sợi duy băng, hiển nhiên là nàng vừa trải qua một hồi kịch chiến còn chịu thương không nhẹ. Lần này, quả thật có chút ngoài ý muốn, xem ra nàng làm việc vẫn chưa đủ cẩn thận.

Thở dài một hơi, buông xuống trong lòng khúc mắc. Một lần không thành thì làm một lần nữa là được, Tiêu Thanh Nhi cũng không phải loại người dễ bỏ cuộc.

Lạc Vô Trần hiện tại đang ngồi khoanh chân trên giường, hắn nhập định thần du kiểm tra thu hoạch lần này.

Hắn phát hiện trong đầu mình nhiều hơn là một bộ Vô Thượng Bí Pháp cộng thêm thông tin về hệ thống tu luyện cơ bản của thế giới này, hơn nữa cực kỳ đầy đủ.

Nó không chỉ ghi chép lại những cảnh giới tu luyện hắn đã biết mà còn có thêm những cảnh giới cao cấp hơn, những cảnh giới cấp độ tu đạo mà hắn chưa hề nghe tới, điều này làm hắn hết sức vui mừng, cũng khơi nên sự tò mò của hắn với thiên địa rộng lớn ngoài kia.

Dựa vào những thông tin này, hắn có thể đoán ở ngoài Bàn Thiên thế giới còn có nhiều thế giới khác mạnh mẽ hơn nhiều.

Vui vẻ qua đi, Lạc Vô Trần sắp xếp lại thông tin hệ thống tu hành trong đầu mình.

Hệ thống tu luyện:

-Luyện Khí Cảnh (9 tầng)(Cảnh giới mới bước vào tu hành, trung kỳ trở lên có thể ngự kiếm phi hành, sức mạnh vượt xa thường nhân)

-Luyện Thể Cảnh (9 tầng)(Khí huyết kinh người, lực lớn vô cùng)

-Luyện Mạch Cảnh (9 tầng)(Tự thông suốt kinh mạnh, huyệt đạo của thân thể ,khai thác tiềm năng của bản thân mình thông qua các kinh huyệt)

-Linh Hải Cảnh (9 tiểu cảnh giới)(Đan điền tự thành tiểu không gian có thể uẩn dưỡng pháp khí)

-Ngưng Thần Cảnh (9 tiểu cảnh giới)(Nguyên Thần chưa diệt, tu sĩ không chết)

-Pháp Tướng Cảnh (9 tiểu cảnh giới)(Thiên Địa Pháp Tướng, Đỉnh Thiên Lập Địa)

-Thánh Cảnh hay Hợp Đạo Cảnh bao gồm :

Tiểu Thánh (Sơ kỳ , Trung kỳ , Đỉnh phong , “Đại viên mãn”) Thánh Nhân (Sơ kỳ , Trung kỳ , Đỉnh phong , “Đại viên mãn”) Chí Thánh (Sơ kỳ , Trung kỳ , Đỉnh phong , “Đại viên mãn”) Đại Thánh (Sơ kỳ , Trung kỳ , Đỉnh phong , “Đại viên mãn”)

-…

Nhìn sơ qua hệ thống tu luyện, Lạc Vô Trần thở ra một hơi, giờ hắn đã minh bạch con đường tu đạo của mình, hắn có tự tin trong thời gian ngắn trở thành chí cường giả. Có lẽ không lâu nữa hắn sẽ lấy được lại ký ức và minh bạch thân phận của mình.

Kiểm tra qua hệ thống tu hành một lần cuối, hắn chuyển sang tìm hiểu Vô Thương Bí Pháp mình vừa đạt được. Chỉ nhìn qua một chút, hắn không hỏi hít một ngụm khí lạnh, đạo bí pháp này cũng quá bá đạo đi.

Nếu như thông tin của nó bị lộ ra ngoài thì chắc chắn sẽ khiến vô số tu đạo giả điên cuồng, chí cường giả cũng sẽ đích thân ra tay cướp đoạt, xem ra hắn cần cẩn thận khi sử dụng nó.

Đêm hôm nay là một đêm đặc biệt, đánh dấu sự kiện hắn tròn mười năm tuổi, hắn cũng có thể tu luyện rồi.

Nghĩ như vậy, Lạc Vô Trần bước xuống giường, lặng lẽ đi ra khỏi nhà, sau đó hắn đi nhanh hướng về phía nam Vân Hỏa thành. Đêm nay hắn sẽ chính thức trở thành một tu hành giả chân chính.

Vân Hỏa thành phía nam có một hồ nước nhỏ, ở nơi này linh khí nồng đậm hơn nơi những nơi khác rất nhiều. Lạc Vô Trần vô tình phát hiện ra hồ nước này trong một lần đi dạo.

Nhìn hồ nước ban đêm khiến hắn có chút bị cuốn hút bởi vẻ đẹp huyền bí của nơi này.

Minh nguyệt treo cao phản chiếu xuống hồ nước trong vắt, kính hoa thủy nguyệt, huyền ảo kỳ diệu khó tả.

Linh khí nồng đậm tụ thành từng đám sương mù lượn lờ bên trên mặt hồ.

Bên hồ là một gốc liễu, dưới tán liễu là những con đom đóm đang đua nhau tỏa ra ánh sáng mông lung chập chờn.

Cảnh tượng này thật là đẹp a, điều này khiến hắn không thể không dừng lại ngắm nhìn một lúc.

Hít nhẹ một luồng không khí mát mẻ pha thêm chút linh khí làm cho Lạc Vô Trần cảm thấy rất sảng khoái. Mọi phiền não dường như tan biến hết.

Hiện tại, mảnh không gian này giường như là một bức họa, một thiếu niên trích tiên đứng ở bên hồ đêm dưới gốc liễu, xung quanh hắn là vẻ đẹp huyền ảo đến cực hạn. Nếu có nghệ nhân chứng kiến được cảnh tượng này thì chắc chắn sẽ lòng sinh ý họa, muốn xuất thủ tạo ra một bức danh họa lưu truyền thiên cổ.

Ngần người một lúc sau đó, Lạc Vô Trần tiếp tục thực hiện mục đích của mình, hắn đào lên một cái hộp được hắn chôn ở dưới gốc cây liễu ven hồ. Hắn lau sạch đất cát trên chiếc hộp ấy rồi mở nó ra.

Trong hộp là một ít linh thạch mà hắn chuẩn bị tích góp được khi trước và một quyển nhập môn công pháp tu luyện phổ biến rộng rãi trong giới tu hành.

Quyển công pháp này danh tự là Tụ Khí Quyết, một quyển công pháp Phàm giai Hạ phẩm.

Ở Bàn Thiên thế giới, công pháp đẳng cấp được chia thành: “Phàm giai, Linh giai, Hoàng giai, Huyền giai”. Phàm giai thấp nhất, Huyền giai cao nhất. Mỗi một giai chia làm “Hạ phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm, Cực phẩm”.

Với quan hệ của Lạc Vô Trần, việc muốn tìm một quyển công pháp nhập môn tu hành cao cấp hơn Tụ Khí Quyết thật ra không khó.

Nhưng mà theo Lạc Vô Trần, đại đạo vô số, trăm sông đổ về một biển, cho dù công pháp phẩm cấp thấp nhất thì cũng có chỗ huyền diệu của nó. Trừ khi xuất hiện một bộ công pháp khủng bố vượt quá sức tưởng tượng của hắn thì mới nhận được hắn coi trọng.

Nghe thì có vẻ Lạc Vô Trần hơi tự đại nhưng mà đây cũng là tính cách ăn sâu vào linh hồn của Lạc Vô Trần rồi, hắn cũng không hiểu sao mình lại như vậy. Lạc Vô Trần cho là chúng có liên quan tới quá khứ của hắn.

Không nghĩ nhiều nữa, Vô Trần ngồi khoanh chân xuống dưới gốc liễu. Hắn cũng không cần phải ai chỉ dạy cả, mặc dù chưa hề tu hành bao giờ nhưng hắn có cảm giác việc này đã vô cùng quen thuộc đối với hắn rồi.

Nắm trong tay linh thạch làm chất xúc tác, miệng lẩm bẩm khẩu quyết của Tụ Khí Quyết, ngay lập tức những linh khí xung quanh hồ lao thẳng đến người hắn.

Thông thường, một tu hành giả thiên phú bình thường cần đến một tháng để có thể tụ khí, nếu chỉ cần một ngày mà đã có thể tụ khí bước vào Luyện Khí cảnh thì được gọi là thiên tài. Tương tự, chỉ cần một giờ có thể tụ khí thì được gọi là yêu nghiệt. Còn việc có thể tụ khí ngay lập tức thì chưa hề nghe tới, dù là cổ tịch cũng không dám ghi chép như vậy.

Mà nếu một người muốn tu hành, họ sẽ chuẩn bị rất kỹ lưỡng, đầu tiên là phải kiểm trắc thiên phú, tìm thiên tài địa bảo để phòng trường hợp ngoài ý muốn, tốt nhất là có tông môn trưởng bối giám sát khi họ tụ khí.

Làm gì có ai cẩu thả như Lạc Vô Trần đâu? Không biết hắn là tự tin hay là tự phụ nữa. Nếu thật xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhẹ thì kinh mạch đứt gãy, một thân thiên phú tu hành tan biến, nặng thì thậm chí có thể mất mạng.

Cũng không phải Lạc Vô Trần chủ quan không cẩn thận, dựa vào việc sở hữu nghịch thiên thức hải cùng việc ký ức bị che phủ thì hắn cũng đoán được bản thân mình lai lịch kinh thiên. Sau khi chứng kiến sự khủng bố những dị tượng trong thức hải của mình thì việc nhập môn tu đạo đúng là quá đơn giản đối với hắn a.

Ầm ầm ầm, liên tiếp là những tiếng vang phát ra từ thân thể của Lạc Vô Trần, cảnh giới của hắn liên tiếp đột phá cho đến Luyện Mạch cảnh tầng một. Trực tiếp vượt qua hai đại cảnh giới là Luyện Khí cảnh và Luyện Thể cảnh, nếu có tu hành giả nào chứng kiến cảnh này thì sẽ hộ to “quái vật a, còn để cho người sống sao?”.

Chỉ mới nhập môn tu hành, mất thời gian chưa đầy một nén hương, trực tiếp vượt qua hai đại cảnh giới, nói ra thì ai tin? Nếu ra ngoài rêu rao thì người khác còn tưởng ngươi là người điên.

Thở ra một ngụm khí sảng khoái, Lạc Vô Trần bình tĩnh lạ thường, hắn cũng không quá phấn khích khi bước đầu tiên tu hành, thậm chí vượt qua hai đại cảnh giới, đặt chân vào Luyện Mạch cảnh. Có thể hắn vẫn chưa hình dung được thiên phú của mình khủng bố đến mức nào, mà dù có biết thì hắn cũng sẽ không để tâm. Hắn vẫn cảm thấy mình còn rất yếu, đường tu đạo còn rất dài, hắn cũng sẽ không dừng bước ở đây.

Lạc Vô Trần cảm thấy thân thể hơi khó chịu, trên người có chất nhờn bẩn do quá trình đột phá Luyện Thể cảnh tạo ra. Nhìn thân thể một chút, hắn quyết định tắm rửa một chút. Tiện là ngay trước mắt là một hồ nước không phải sao.

Cởi quần áo để lộ cơ thể cường tráng, sau khi hắn tu hành mà càng thêm mỹ cảm. Vô Trần nhảy xuống hồ, thỏa thích tắm rửa.

Cách đó không xa, Lạc Tiểu Linh quan sát hết mọi chuyện.

Hiện giờ trên khuôn mặt nàng là hai vệt máu mũi, nước dãi chảy ròng ròng, trông như là một tiểu sắc miêu. Có thể thấy, Lạc Tiên Linh hiện tại hận không thể ăn sạch Lạc Vô Trần. Nàng cũng không có ngoài ý muốn khi chứng kiến sự nghịch thiên của Vô Trần. Ca ca của nàng có thể không nghịch thiên sao?

Bạn đang đọc Đồ Thiên Ký sáng tác bởi Zero0123456789
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zero0123456789
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.