Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9: Thần Đạo Chân Ngã và Đạo Điển.

Tiểu thuyết gốc · 1354 chữ

Chương 9: Thần Đạo Chân Ngã và Đạo Điển.

Tắm rửa một hồi thoải mái , Lạc Vô Trần lên đường về nhà. Trên đường hắn suy tính có nên đi mua một thanh phi kiếm không nha? Hắn hiện tại cũng có thể ngự kiếm phi hành rồi không phải sao?

Nằm trên chiếc giường quen thuộc, Lạc Vô Trần thần du thức hải. Qua hôm nay, hắn đã trở thành một tu hành giả chân chính, hơn nữa còn là Luyện Mạch cảnh cường giả, hắn nghĩ quyển sách rách nát kia và hai thanh phế binh cũng lên có một chút phản ứng với hắn đi.

Nhưng mà đời không như mơ, Lạc Vô Trần vẫn không thể đả động được quyển sách hay hai thanh binh khí.

Thở dài một hơi, hắn chợt nhớ đến Vô Thương Bí Pháp mà mình vừa nhận được. Không chần chờ, hắn lẩm bẩm chân ngôn của bộ Vô Thượng Bí Pháp ấy.

“Thần Đạo Chân Ngã”

Chân ngôn được phun ra, rộng lớn mà uy nghi, tang thương mà thần thành. Đạo chân ngôn này như nghịch phản tới thẳng bản nguyên vô thượng đại đạo, nó bao trùm trên chư thiên hết thảy, uy năng vô song khiến thức hải của Lạc Vô Trần một hồi kịch liệt dao động.

Hiên tại trong thức hải của Lạc Vô Trần mơ hồ hiện lên hư ảnh chư thần chúng đế đang ngâm ca cổ lão xa xưa âm thanh.

Thật ra lấy tu vi của Lạc Vô Trần hiện tại, hắn không thể chân chính sử dụng “Thần Đạo Chân Ngã”, năng lực của “Thần Đạo Chân Ngã” quá mạnh, hắn mới chỉ có thể tụng lên chân ngôn chứ không thể điều động năng lực chân chính của bí pháp này. Có lẽ khi hắn có thể tùy ý sử dụng nó là lúc hắn đã vô địch thế gian.

Không khiến hắn thất vọng, đạo Vô Thương Bí Pháp làm tốt nhiệm vụ của nó. Rốt cuộc trong ba đồ vật thì có một thứ phản ứng với chân ngôn “Thần Đạo Chân Ngã”.

Quyển sách rách nát từ từ bay lên, những đốm lửa nhỏ lấm tấm xuất hiện trên thân sách.

Một lúc sau quyển sách tan biến thành tro bụi, dị tượng do bí pháp “Thần Đạo Chân Ngã” mang tới cũng tản đi, trong đầu hắn hiện giờ nhiều hơn một quả cầu ánh sáng.

Quả cầu ánh sáng được bao bọc lại bởi vô số đại đạo xiềng xích. Khi nhìn vào nó, Lạc Vô Trần nghe thấy một tiếng nói vang vọng từ chín tầng trời mười tầng đất.

“Kẻ có được ta, vĩnh sinh bất hủ, vô địch chư thiên”

Như bị mê hoặc bởi đạo tiếng nói, Lạc Vô Trần vô thức tiến về phía quả cầu đang bị xiềng xích kia. Khi hắn tiến lại gần thì những đại đạo xiềng xích dần lỏng ra.

Lạc Vô Trần vươn tay chạm vào quả cầu ánh sáng ấy, đột nhiên quả cầu ánh sáng nổ tung thành vô số khởi nguyên văn tự, kèm theo đó là cơn đau vượt quá sức tưởng tượng. Hắn biết nếu hắn mất ý thức lúc này thì đồng nghĩa với việc hắn cũng sẽ không bao giờ tỉnh lại được nữa. Dù là trạng thái linh hồn nghịch thiên của hắn cũng không chịu nổi áp lực mà những khởi nguyên văn tự này mang đến, linh hồn của hắn hết vỡ nát rồi lại lành lại. Từng cơn đau đớn vô tận không ngừng ấp tới, khiến hắn lúc nào cũng trên bờ vực vụn nát ý thức. Cho dù lột da rút gân, lăng trì phanh thây cũng không đau đớn bằng một phần nghìn tỷ nỗi đau mà Lạc Vô Trần hiện phải trải qua.

Khi hắn sắp không chịu đựng nổi nữa, một giọng nói vang lên trong đầu hắn, viên kia vạn cổ vô địch đạo tâm cũng thức tỉnh lại, nó muốn bảo hộ chủ nhân của mình.

Ý chí của Lạc Vô Trần đang gào thét, được tôi luyện vô hạn lần, đau đớn quá mức khiến hắn muốn gào thét cũng không được.

Sau một hồi tra khảo Lạc Vô Trần, có vẻ những khởi nguyên ký tự cũng hài lòng. Thay vì tục khiến hắn cảm thấy sống không bằng chết thì bọn chúng bắt đầu uẩn dưỡng linh hồn của hắn. Cuối cùng những khởi nguyên văn tự ấy triệt để dung hợp với linh hồn của hắn.

Sau khi được khởi nguyên văn tự chấp nhận, Lạc Vô Trần cũng minh bạch thứ hắn đạt được, hắn cảm thấy hết thảy đều đáng giá, dù bảo hắn lại đến mười lần thử thách nữa thì hắn cũng không ngần ngại mà lao đầu vào.

Sắp xếp lại trạng thái có chút bừa bộn, Lạc Vô Trần nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, cứ như vừa rồi chưa có gì xảy ra vậy. Không thể không công nhận tố chất tâm lý của Lạc Vô Trần rất khủng bố a.

Lạc Vô Trần ngồi khoanh chân tại trong hư vô thức hải, bên dưới hắn là vực sâu hắc ám, xung quanh và vô số tinh hà to lớn vô tận. Hắn nhắm mắt lầm bẩm những ký tự cổ lão, những ký tự này người bình thường không thể hiểu được, chỉ những vô thượng tồn tại mới biết một hai. Đại khái nội dung mà Lạc Vô Trần đang lầm bẩm là:

Hồng Mông Diễn Hộn Độn

Hỗn Độn Phân Ngũ Thái

Ngũ Thái Hóa Thập Điển

Thập Điển Trấn Chư Thiên

Thập Đại Thiên Điển tồn tại không biết từ khi nào, vì sao nó lại tồn tại, mục đích tồn tại của nó là gì? Những bí ẩn đó có thể truy tố khởi nguyên về những tối cao cấm kỵ trong chư thiên. Tất cả những người biết được một hai, có lẽ cũng đã thân tử đạo tiêu, tan biến trong thời gian trường hà rồi a.

Thì ra quyển công pháp rách nát trong tận sâu thức hải hắn ghi chép lại chính là nội dung của một Đại Điển. Đây là một trong những công pháp tối thượng nha. Độ khủng bố của nó thì không cần bàn cãi, điều này được đã được chứng thực qua vô số kỷ nguyên cùng thời đại.

Hiện tại, Lạc Vô Trần đang giữ trong mình nội dung hoàn chỉnh của một Đại Điển, điều này đủ sức tạo nên những cuộc mưa máu nhuộm đỏ chư thiên. Đây là một điều hết sức nguy hiểm a, nhưng Lạc Vô Trần không hề sợ hãi, ngược lại hắn đang hết sức vui mừng hưng phấn. Không thể nghi ngờ quyển Đại Điển này sẽ giúp sức to lớn cho vô địch đạo lộ của hắn.

Thập Đại Thiên Điển bao gồm: “Đạo Điển, Tiên Điển, Ma Điển, Quỷ Điển, Đế Điển, Tà Điển, Thánh Điển, Yêu Điển, Linh Điển, Phật Điển”.

Hắn sở hữu chính là Đạo Điển.

Lạc Vô Trần thầm nghĩ, yêu cầu tu luyện của Đạo Điển hết sức hà khắc, hắn cần chuẩn bị thật kỹ lưỡng thì mới có thể chính thức tu luyện.

Nghĩ như vậy, Lạc Vô Trần thoát khỏi trạng thái thần du thức hải. Một ngày này xảy ra hơi nhiều chuyện, hắn cảm thấy mình nên nghỉ ngơi một chút, chuyện gì để mai tính tiếp cũng được.

Hiện tại, hắn cũng không vội, cứ bình tĩnh giải quyết mọi chuyện là được, hôm nay hắn cũng đã thu hoạch cực lớn rồi.

Lạc Vô Trần cảm thấy chuyện này công lớn nhất là thuộc về Tiêu Thanh Nhi, nếu như không có nàng dùng mê hương đánh ngất thì hắn cũng không thu hoạch được nhiều điều như vậy.

Tự nhiên, hắn thấy Tiêu Thanh Nhi thật ra cũng không xấu a. Thôi không nghĩ nhiều nữa, hắn trước tiên phải đánh một giấc thật dài trước đã.

Bạn đang đọc Đồ Thiên Ký sáng tác bởi Zero0123456789
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Zero0123456789
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.