Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Linh Hổ

Tiểu thuyết gốc · 1618 chữ

Chương 2 : Phong Linh Hổ

.

.

Bước ra khỏi vũ hồn điện, Mộ Tú tụ họp lại với phụ thân của mình, khi trở về nhà sau khi biết nhi tử của mình là tiên thiên 9 cấp thì cả hai phu thê hơi chấn kinh.

Trương Lan Lan ôm lấy nhi tử vào lòng:" Tú nhi, ngươi thật làm cho mụ mụ kinh hỉ nha."

Bên cạnh Mộ Dương mừng vì nhi tử mình tiên thiên hồn lực rất cao, nhưng lại hơi có chút thất lạc:" Haizz Tú nhi ngươi không thức tỉnh ra thương vũ hồn, thì sau này nếu ngươi có nhi tử có được thương vũ hồn thì ngươi phải có trách nhiệm truyền thụ lại cho nó thương pháp của Mộ gia chúng ta a."

" Ngươi nói cái gì a, Tú nhi còn nhỏ làm sao lại nghĩ đến việc có nhi tử." Trương Lan Lan tức giận quát Mộ Dương.

" Nhưng mà, thôi được rồi không nói nữa Tú nhi ngươi mau gọi vũ hồn ra cho ra xem thử."

Mộ Tú rời khỏi lòng ngực của mâu thân mình nói:" được rồi lão cha, nhìn xem cho kĩ đây là vũ hồn của ta nó gọi là Linh Thư."

Bàn tay của cậu loé lên một đạo quang mang, một quyển sách màu nâu với những chiếc dây xích màu đen quấn lấy, trên bìa sách có thể nhìn thấy được những hình ảnh của những loài thú, nhưng lại không nhìn thấy được rõ ràng.

" Ah, quyển sách thật kỳ lạ." Trương Lan Lan nghi vấn nói.

" Tú nhi, vũ hồn ngươi sẽ là loại phụ trợ a." Mộ Dương hỏi.

" Không phải a, thật là rất là khó giải thích để sau khi con thu hoạch thứ nhất hồn hoàn thì cả hai người sẽ hiểu." Mộ Tú lắc đầu đáp.

" Được rồi, hai cha con các ngươi mau chóng vào ăn trưa đi, phụ thân ngươi còn phải đến tiệm thợ rèn quản lý lấy." Trương Lan Lan nói.

Khi cả hai định bước đi vào trong, Mộ Tú kiên định nói ra:" phụ thân, mẫu thân thật ra ta còn một cái vũ hồn khác."

" Được rồi a, có vũ hồn khác thì cũng mau ăn cơm nha, khoan đã ngươi nói cái gì." Cả hai quay lại vẻ mặt khiếp sợ nhìn cậu.

Không nói nhiều, Mộ Tú từ tay trái gọi ra vũ hồn, chỉ thấy đấy là một cây trường thương dài 2m, cán thương đan xen hai màu xanh đỏ, từ phần nối tiếp cán thương với đầu thương là một vòng tròn rỗng mỗi bên phân biệt hai tiêu chí lửa và băng, đầu thương dài khoản 50cm màu trắng bạc sắc bén.( Ae tự bổ não đi, chứ không tìm thấy ảnh nào giống như vậy cho ae xem.-.)

" Tú nhi ngươi đây là, hư ha ha ha thương pháp Mộ gia của chúng ta không bị thất truyền ha ha." Mộ Dương cười như điên, sau đó chụp lấy bả vai của cậu nói:" Tú nhi, không ngờ ngươi là song sinh vũ hồn, nhưng bí mật này chỉ có cả nhà chúng ta biết, tuyệt đối không được cho người khác và biết được nếu không kể cả là ta cũng không thể bảo vệ được ngươi."

Nhìn thấy mẫu thân phía sau lo lắng nhìn cậu:" ân, phụ thân ta tuyệt đối sẽ không cho người khác biết được, đến khi ta có đủ khả năng tự bảo vệ mình."

Mộ Dương gật gật đầu nói:" được rồi mau đến ăn cơm, hai tháng sau là ngày sơ cấp hồn sư học viện tuyển sinh, ta sẽ đưa ngươi vào đấy để học tập."

Trong hai tháng được lão phụ thân truyền cho minh tưởng pháp Mộ Tú cũng đã đạt đến mười cấp, được lão phụ thân cùng những lão bằng hữu dẫn đi săn hồn sâm lâm, thu hoạch thứ nhất hồn hoàn.

" Tú nhi, mau chóng đến kết liễu con hồn thú này a." Mộ Dương hô lớn gọi cho Mộ Tú đang ở phía sau.

" được a, con đến ngay." Mộ Tú bước đến trước hồn thú, đây là một con Phong Linh Hổ hơn 400 trăm năm, thân hổ cao tầm ba mét, có bộ lông màu trắng bên trên có những đường vằn màu xanh, cặp răng nanh dài lộ ra đến bên ngoài trong cực khì bá khí.

Phong Linh Hổ là loại phong thuộc tính, có tốc độ rất cao và có hồn kỹ bắn ra những lưỡi đao gió, vì có tốc độ cao cho nên Mộ Dương cùng với những bằng hữu của mình gặp khá nhiều rắc rối khi đối phó với nó.

Hiện tại Phong Linh Hổ đang nằm thoi thóp trước mặt Mộ Tú, khiến cho cậu cảm thấy đáng thương vì trước đây Mộ Tú chưa từng ra tay sát sinh loài động vật nào cho dù là kiếp trước hay kiếp này, nhưng cậu biết được nếu không tàn nhẫn thì thế giới cường giả vi tôn sẽ loại bỏ cậu.

Mộ Tú bước đến định kết liễu nó, bất chợt vũ hồn của cậu rung lên tự động xuất hiện, khiến cậu hơi ngẩn người ra.

" Đây là như thế nào."

Mộ Dương kế bên thấy vậy hỏi:" làm sao thế Tú nhi, tại sao ngươi lại không kết liễu nó rồi hấp thu hồn hoàn."

" Đợi một chút phụ thân, hình như vũ hồn của con hấp thu hồn hoàn khác với những vũ hồn khác." Nói xong cậu khoan chân ngồi xuống, cảm nhận lấy thông tin của vũ hồn truyền lại cho cậu.

Mộ Tú hít một hơi thật sâu:" Không ngờ, vũ hồn này lại có khả năng như vậy." Mộ Tú lấy đoản đao, từ bên hông qua cắt lên ngón tay một giọt máu chảy ra, được vũ hồn đưa đến trước mặt của Phong Linh Hổ, con hổ đang hấp hối thì thấy được giọt máu đỏ tươi đang lơ lửng trước mặt mình.

" Bách thú chi vương, từ hôm nay ta sẽ gọi ngươi là Bạch Phong, cùng với ta ngươi sẽ có khả năng trở nên hùng mạnh." Nghe được lời nói thì thầm mà chỉ có một mình nó nghe được của Mộ Tú.

Phong Linh Hổ không còn kháng cự thả lỏng cơ thể, giọt máu rơi vào mi tâm của nó, vũ hồn của cậu rung động dữ dội, những chiếc dây xích bắt đầu phá toái, trên bìa sách một ký hiệu của hổ sáng lên, quyển sách mở ra dừng ở trang đầu tiên, cơ thể của Phong Linh Hổ hoá thành những điểm sáng rồi bị quyển sách hấp thu, ngay chỗ của nó vừa nằm chỉ chừa lại một đạo hồn hoàn màu vàng.

Mộ Tú tĩnh tâm dưỡng khí, xếp bằng hai chân ngồi xuống dẫn hồn lực từ vũ hồn câu thông với hồn hoàn.

Khi cậu mở mắt ra thì sắc trời đã gần tối, cơ thể của Mộ Tú hơi thay đổi sau khi hấp thu hồn hoàn, chỉ thấy cậu thân cao chỉ 1m2, sau khi có được hồn hoàn thân thể cậu đã phát triển đến 1m5, làn da trắng mịn, vẻ mặt có một chút trở nên thành thục, Mộ Dương cùng mấy tên đồng bọn chứng khiến hết những đều mới thấy có hơi lấy làm lạ quây quanh lại cậu hỏi.

Trước tiên mở miệng là phụ thân cậu, những người xung quanh cũng gật đầu phụ hoạ.:" Tú nhi, hồn hoàn ban cho ngươi loại hồn kỹ gì a, không phải là phụ trợ hệ đó chứ."

Mộ Tú đầu đầy hắc tuyến trừng mắt nhìn lão phụ thân không ra hồn của mình nói:" có lão mới là phụ trợ hệ, hồn kỹ đầu tiên của ta chính là."

Thời gian thấm thoát trôi qua, ngày mà Nặc đinh sơ cấp hồn sư học viện tuyển sinh cũng đã đến, sau khi các lão sư trong học viện biết Mộ Tú là tiên thiên 9 cấp và cũng là trở thành một hồn sư, cho nên rất là khách khách khí khí, vì sao tiềm lực của cậu bày ra trước đó thì tương lai chắc chắn sẽ trở thành một hồn sư đỉnh cao, giao hảo với một cường giả tương lai đỡ hơn với đắc tội hắn a.

Mộ Tú được phân vào ký túc xá thứ nhất, đây là phòng dành cho những con em quý tộc hay những đứa trẻ có có huynh là hồn sư.

Mộ Tú bước chân vào đến thì thấy đây là một căn phòng to lớn, xung quanh có hơn 30 chiếc giường sang trọng có những tấm rèn vải phân chia ra những chiếc giường.

Thấy có một học viên mới đến, những đứa trẻ dừng lại chơi đùa nhìn về phía cậu, chỉ thấy năm tên nhóc lớn tầm 8 9 tuổi đi tới.

" A năm nay lại có một học viên mới a, ngươi vũ hồn là gì bao nhiêu cấp hồn lực a." Khi cậu định trả lời thì lại bị đánh gãy:" nếu như quá thấp thì cũng không cần nói ha ha, ngươi chỉ cần biết ta là lão đại của ký túc xá này và cũng là lão đại của toàn bộ Nặc đinh học viện là được." Lời nói của hắn làm cho những đứa trẻ khác cười vang lên.

" Mau mau, gọi ta một tiếng Tiêu lão đại a."

.

Kết chương.

Bạn đang đọc Đến đấu la vũ hồn của ta có thể tạo ra thần thú. sáng tác bởi yy82620360
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy82620360
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.