Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến đấu la.

Tiểu thuyết gốc · 1457 chữ

Chương 1 : Đến đấu la.

.

.

Ngày 18 tháng 3 năm 2025, tại thành phố xxx.

Chung cư xxx vì lý do rò rỉ hơi gas khiến cho cả chung cư bùng cháy dữ dội, vì được phát hiện sớm nên không có người dân tử vong, bị thương 23 người, một chiến sĩ cứu hoả qua đời.

Thiên đấu đế quốc, Pháp tư nặc thành tỉnh, bên trong Nặc đinh thành.

Sáng sớm, trong căn phòng có một đứa trẻ đang ngủ, chỉ thấy đấy là một cậu bé chỉ tầm 5 6 tuổi.

" Mộ Tú, mau thức dậy ăn buổi sáng a, hôm nay ngươi còn phải thức tỉnh vũ hồn a." Một giọng nói êm dịu của một người phụ nữ từ bên ngoài vang vào.

Nghe thấy tiếng Mộ Tú từ trong mộng tỉnh lại, dụi dụi mắt ngáp dài:" ahh con ra ngay." Mộ Tú vừa nói vừa ngáp.

Ra khỏi phòng, Mộ Tú nhìn thấy một người đàn ông trung niên, đang ngồi trên bàn ăn, phía sau là phòng bếp có một nữ nhân đang nướng bên trong.

Người đàn ông trung niên là Mộ Dương, phụ thân của Mộ Tú, năm nay 35 tuổi chiến hồn tông 47 cấp, vũ hồn là hoả thiên thương, hồn hoàn 1 trắng, 1 vàng, 2 tím.

Mẫu thận cậu Trương Lan Lan, năm nay 31 tuổi phụ trợ hệ hồn tôn 35 cấp, vũ hồn hàn băng chuông.

" Tú nhi, hôm nay ngươi lại làm biếng không luyện tập thương pháp của Mộ gia chúng ta sao." Mộ Dương híp mắt nhìn Mộ Tú nói.

" Ách phụ thân nói hôm nay là thức tỉnh vũ hồn, cho nên ta được nghỉ phép một bữa sao."

Mộ Tú chạy nhanh đến chỗ của Trương Lan Lan, ôm chân nàng làm nũng nói:" Mẫu thân, phụ thân hắn lại bắt ta tập thương pháp rồi."

Thấy vậy Trương Lan Lan cười vỗ vỗ cái đầu nhỏ của cậu:" được rồi, không tập nữa hôm nay cho Tú nhi nhà ta nghỉ ngơi một bữa."

" Với lại, chưa chắc gì đã thức tỉnh ra được thương vũ hồn như phụ thân ngươi thì sao, có lẽ Tú nhi sẽ thức tỉnh vũ hồn của mẫu thân chẳng hạn."

" Không được a nương tử, chúng ta có mỗi thằng nhóc này, nếu nó không thức tỉnh thương loại vũ hồn thì làm sao có thể tiếp tục làm cho thương pháp Mộ gia phát dương quan đại." Mộ Dương hùng hùng hổ hổ nói, nhưng khi thấy ánh mắt lạnh như băng của Trương Lan Lan thì hắn hơi co cổ lại, nguyên bản còn giương nanh múa vuốt Mộ Dương liền giống như là con mèo con nhu thuận an tĩnh lại, mà lúc này, tránh sau lưng Trương Lan Lan Mộ Tú còn hướng về Mộ Dương làm mặt quỷ, dương dương đắc ý.

Ánh mắt chuyển động Mộ Tú, mặt cười xấu xa nói:" Nếu như ta không thức tỉnh ra thương loại vũ hồn, thì phụ thân và mẫu thân có thể sinh thêm một muội muội hay đệ đệ là được mà."

Mộ Dương hai mắt sáng lên, thấy vậy Trương Lan Lan mặt hơi đỏ lên vỗ đầu cậu mắng:" tiểu tử thúi, còn nói bậy nói bạ có tin ta đem ngươi cho phụ thân hắn bắt ngươi luyện tập không hả."

" Ách, con biết lỗi rồi mẫu thân đừng có làm như vậy." Nói xong cậu bước nhanh đến bàn ăn ngồi lên.

Trương Lan Lan chỉ lắc đầu cười khổ, sau khi cả nhà ăn xong Mộ Dương dẫn Mộ Tú đến Vũ hồn điện phân điện tại Nặc đinh thành tham gia thức tỉnh vũ hồn.

Trong lúc đi đến vũ hồn điện, Mộ Tú hơi tò mò về vũ hồn của mình thức tỉnh sẽ là gì, vì sao cậu lại không lo lắng ư, vì phụ thân, mẫu thân của cậu đều là hồn sư thì ít ra cậu tỉ lệ cao vẫn sẽ là hồn sư.

Sau khi đến nơi Mộ Dương dặn dò nói với Mộ Tú:" Tú nhi ngươi cứ tự tin mà thức tỉnh vũ hồn, dù có thể không trở thành được hồn sư thì vẫn không sao cả, tiệm rèn của nhà ta vẫn sẽ do ngươi tiếp quản."

Mộ Tú khoé miệng giật giật:" phụ thân ta còn chưa thức tỉnh vũ hồn mà người đã trù ẻo ta rồi sao."

" Ách ha ha ha, tiểu tử thúi còn biết cãi lời ta mau cút đi vào nhanh." Mộ Dương vỗ đầu cậu một cái thật mạnh khiến Mộ Tú hơi lảo đảo.

Mộ Tú nghiến răng nghiến lợi nhìn tên phụ thân, sau đó bất lực thở dài bước đi vào trong.

Đến bên trong, Mộ Tú thấy một quản trường to lớn, chính giữa nằm một quả cầu màu lam thủy tinh to lớn.

Một ông lão râu trắng bước ra nói:" tụi nhỏ ta là Mã Tu Nặc 29 cấp đại hồn sư, ta năm nay hơn 80 tuổi các ngươi có thể gọi ta là Mã Tu Nặc gia gia, hôm nay ta là người giúp các ngươi thức tỉnh vũ hồn."

Nghi thức thức tỉnh vũ hồn diễn ra rất là nhanh chóng, những đứa trẻ khác có những đứa thức tỉnh ra hồn lực có thể tu luyện số ít là những đứa trẻ không thức tỉnh ra hồn lực vô pháp tu luyện, có thể thấy tỉ lệ xuất hiện người có thể tu luyện ở thành thị cao hơn ở nông thôn.

Đến lượt Mộ Tú, cậu bước vào trong 6 viên đá màu đen, một vòng sáng màu vàng bao phủ cậu lại, bên trong người Mộ Tú một thứ gì đó đã được đã thông, bắt đầu duy chuyển ra hai bàn tay của cậu.

Mộ Tú giật mình sau đó kinh hỉ:" cả hai bàn tay đều có đồ vật muốn đi ra, không lẽ đây là song sinh vũ hồn trong truyền thuyết."

Cậu nhanh chóng nắm chặt bàn tay phải lại, chỉ đưa lên bàn tay trái, một quyển sách từ lòng bàn tay xuất hiện, dần dần lớn ra rồi rơi vào bàn tay cậu.

Mã Tu Nặc bước đến quan sát rồi hỏi:" cậu bé vũ hồn của ngươi tên gì a."

" Đây...đây không phải là quyển sách từ bên trong lần hoả hoạn lúc đó sau." Mộ Tú thầm nghĩ.

" Cậu bé cậu bé, tỉnh lại a." Mộ Tú giật mình thấy Mã Tu Nặc đang hỏi mình:" a a Mã Tu Nặc gia gia, vũ hồn này của ta gọi là Linh Thư."

" Linh Thư!, tên thật kỳ lạ, đến mau đến đây kiểm tra hồn lực a."

Mộ Tú bước đến trước lam thủy tinh cầu, cậu đưa tay lên chạm vào, chỉ thấy thủy tinh cầu sáng lên.

" Trời ạ, là tiên thiên chín cấp."

Mã Tu Nặc la lớn khiến cho những đứa trẻ còn lại nhìn qua, khi nghe được cậu là tiên thiên chín cấp thì có người hâm mộ, có người ghen ghét.

Mã Tu Nặc hai mắt sáng ngời nhìn Mộ Tú nói:" Cậu bé ngươi tên là gì a."

Thấy Mã Tu Nặc hơi kích động, cậu có hơi rụt rè nói:" Mã Tu Nặc gia gia, ta tên là Mộ Tú a."

" Mộ Tú, ngươi có bằng lòng gia nhập vào vũ hồn điện không."

" Biết ngay lão đầu này sẽ nói như vậy." Lạc Vũ thầm mắng trong lòng.

" A Mã Tu Nặc gia gia ta hiện tại chưa muốn gia nhập vào thế lực nào hết."

" Ây ngươi đừng vội từ chối, ngươi không biết khi vào vũ hồn đ..."

Lạc Vũ đánh gãy lời lão:" Mã Tu Nặc gia gia, ta biết những lợi ích khi vào vũ hồn điện, phụ thân ta đã kể hết cho ta nghe rồi."

" Nếu biết rồi, tại sao ngươi lại không muốn vào chứ." Mã Tu Nặc khó hiểu hỏi.

" Vì ta muốn tự do, nếu vào trong vũ hồn điện thì phải chịu những gò bó, cho nên ta muốn phiêu lưu khắp đấu la đại lục, nếu như ta vào vũ hồn điện thì sẽ không làm được như thế."

Mã Tu Nặc thở dài nói:" được a, nếu ngươi đã nói vậy thì ta cũng không gượng ép nữa, nếu như sau này ngươi có ý định gia nhập vũ hồn điện thì đến tìm ta a."

Mộ Tú gật đầu:" cảm ơn ngài Mã Tu Nặc gia gia."

.

Kết chương.

Bạn đang đọc Đến đấu la vũ hồn của ta có thể tạo ra thần thú. sáng tác bởi yy82620360
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy82620360
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 62

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.