Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu gặp Đường Tam

Tiểu thuyết gốc · 2735 chữ

Chương 3 : Lần đầu gặp Đường Tam.

.

.

" Ơ Tiêu lão đại!, cái tên thằng oắt con này sao quen thế nhỉ." Mộ từ trước khi xuyên qua thì từ lúc xem nguyên tác đấu la đại lục từ lâu nên chỉ nhớ mang máng những đoạn quan trọng mà thôi, chứ đừng nói đến việc sau khi chuyển sinh rồi trải qua 6 năm.

" Ngươi nói gì a, ta nghe không rõ lắm." Mộ Tú đưa ngón út lên, khoáy khoáy lỗ tai mặt cười như không cười nói.

Mặt của Tiêu Trần Vũ hơi trầm xuống:" tiểu tử, đừng có cho rượu mời không uống muốn uống rượu phạt."

" Vậy ta muốn uống rượu phạt thì như thế nào."

" Tiêu lão đại, để ta đến dạy dỗ tên tiểu tử láo toét này." Một tên tiểu đệ của hắn lên tiếng nói.

Tiêu Trần Vũ, đưa tay lên ngăn tên đấy lại nói:" hừ, tiểu tử đây là ngươi tự tìm lấy, Liễu Long đến."

Một tên từ trong bọn chúng đi ra, thân thể cũng không khác biệt gì với bọn đấy, nhưng tên này có vẻ hơi ốm hơn:" hừ tiểu tử, hôm nay ngươi sẽ biết sự lợi hại từ thanh côn của ta nếu không ta sẽ không mang họ Liễu." Màu vàng quang mang trên tay Liễu Long tỏa ra, một cây trường côn dài hơn hai thước trong nháy mắt xuất hiện trong lòng bàn tay.

" Nói vậy nếu ta đánh bại ngươi, thì nên gọi ngươi là tàn hoa bại liễu."

Sắc mặt Liễu Long phát lạnh, cũng không lên tiếng, rất nhanh tiến lên phía trước một bước, trường côn trong tay giơ lên đỉnh đầu, trực hướng Mộ Tú nện xuống.

Mộ Tú lùi về sau một bước, tránh thoát đoàn tấn công:" ha ha ngươi còn non lắm, với mấy đòn thương trời giáng của lão cha nện cho ta, thì đòn côn của ngươi chỉ là một đứa bé cầm gậy mà thôi." Cậu trong đầu nghĩ.

Sau đòn hụt, Liễu Long tiếp tục tấn công, bắt lấy thời cơ Mộ Tú bắt lấy thanh côn kéo một cái làm cho hắn mất thăng bằng té về phía trước.

Thấy hắn té về phía mình, Mộ Tú nắm tay thành quyền đấm cho Liễu Long một phát vào mặt, khiến hắn bay ra trên không trung có thể thấy trong miệng của hắn có một chiếc răng bay ra với một tí máu.

Được đồng bọn đỡ dậy, Liễu Long hai mắt tức giận trừng cậu.

" Ha ha, Tiêu lão đại ngươi phái người đến đưa cơm sao, lên tự mình ngươi đến."

Tiêu Trần Vũ bị khiêu khích cảm thấy rất là tức giận, nhưng hắn không phải kẻ ngu thấy được cách mà cậu chiến đấu thì hắn suy nghĩ cậu có thân phận nào đấy, vì đứa trẻ bình thường thì không có kỹ năng chiến đấu tốt đến như vậy.

" Được ta sẽ lên, Tiêu Trần Vũ vũ hồn Lang, chiến hồn sư 7 cấp hồn sĩ.".

Thông báo vũ hồn và cấp bậc của mình, là một loại biểu trưng tôn trọng đối với đối thủ.

Vừa nói, một tầng thanh quang từ trên người Tiểu Trần Vũ xông ra, trong khi thanh quang lóe ra, cơ nhục của thân thể hắn bắt đầu bành trướng, hai mắt dần dần biến thành màu xanh nhạt, hai tay chậm rãi đưa lên, móng tay trở lên sắc bén.

" Vũ hồn của ngươi đâu mau lấy ra, ngươi đừng nghĩ rằng tay không có thể đánh bại ta, thú vũ hồn hồn sư sức mạnh khoẻ hơn các loại hồn sư khác rất nhiều." Tiêu Trần Vũ thâm dò hỏi.

Mộ Tú nghiền ngẫm suy tư:" mình nhớ mang máng là lúc Đường Tam đến học viện, thì tên Tiêu Trần Vũ này đã đạt được 11 cấp hồn sư, vậy là ta đến sơm hơn nguyên tác."

Thấy vẻ suy tư của cậu Tiêu Trần Vũ nghĩ rằng mình bị xem thường, tức giận quát:" tiểu tử dám thất thần trong lúc đấu hồn, như vậy sẽ khiến ngươi sẽ kế cục khá thảm đấy."

" A ha ha ha, có lỗi ta có hơi suy nghĩ về bữa trưa nay ăn gì." Nói xong Mộ Tú đưa tay lên, từ trong bàn tay sáng lên, một quyển sách xuất hiện, sau đó bay lên lơ lửng kế bên cậu.

Một đạo hồn hoàn màu vàng từ trên đầu xuất hiện, bay từ trên xuống dưới chân cậu xoay tròn.

" Mộ Tú, vũ hồn Linh Thư 13 cấp chiến hồn sư." Sau khi tiếng nói của cậu vang lên, cả phòng hít vào một hơi khí lạnh.

Tiêu Trần Vũ lắp bắp nói:" ngươi.... ngươi là hồn sư."

Mộ Tú nở một nụ cười như không phải cười nhìn Tiêu Trần Vũ:" a có gì sao Tiêu lão đại, ngươi không phải muốn khiêu chiến ta sao." Vừa nói cậu vừa phát động đệ nhất hồn kỹ:" Bạch Phong, ra đây." Ánh sáng của hồn hoàn loé lên, kế bên Mộ Tú một con Phong Linh Hổ đi ra từ trong hư không đi ra.

" Gàooooooo." Một tiếng gầm vang khắp cả căn phòng, những đứa trẻ chân như mềm nhũng ra ngồi bệch xuống, có những đứa vì quá sợ hãi nên oà khóc lên, làm cho bầu không khí trở nên lúng túng:" ách, các ngươi làm sao lại khóc a, mau nín đi.".

Tiêu Trần Vũ nuốt nước bọt một tiếng:" ngươi lại có thể gọi ra hồn thú."

Mộ Tú nghiền ngẫm nhìn hắn:" đúng vậy làm sao, ngươi mau đến tỷ thí a."

Tiêu Trần Vũ lắc lắc thật mạnh cái đầu nói:" a ha ha ha, không ta làm sao có thể đánh bại được nó chứ, ách nhầm làm sao có thể đánh bại được Mộ lão đại, từ hôm nay ngươi sẽ là lão đại của ký túc xá và toàn bộ Nặc đinh học viện."

Mộ Tú khoác tay nói:" không cần ngươi cứ tự đi mà làm lão đại của ngươi ta chỉ đến đây để học mà thôi."

" Nhưng mà." Tiêu Trần Vũ lại định nói thêm gì nữa nhưng bị cậu cắt ngang.

" Không có nhưng nhị gì hết, mặc dù ta không làm lão đại nhưng ngươi nên quản tốt mấy tên tiểu đệ của mình, nếu bọn chúng dám hú hé với ta một tiếng thì ta cũng sẽ tính ngươi vào."

" Được được, Tú ca ta sẽ dặn dò kĩ càng bọn chúng." Hắn lau mồ hồ một cái suy nghĩ, sau này phải cho mấy tên khác phải nhìn thật kỹ tên này là ai rồi mới gây chuyện, nếu không hắn nhìn sang Phong Linh Hổ một cái rùng mình không dám tưởng tượng.

Mộ Tú thu hồi vũ hồn, tìm cái giường sau đó cất hành lý vào, nằm trên giường cậu suy nghĩ về hành trình sau này của mình, vốn dĩ đến Nặc đinh học viện để thấy được nam chủ của đấu la đại lục nhưng lại không thấy, Mộ Tú lắc đầu thở dài:" ở đây đợi vài năm vậy, nếu không đến thì có lẽ nên đến Sử lai khắc học viện đợi thôi." Cái gì mấy người nói main bú Đường Tam, không hề Mộ Tú chỉ tò mò muốn xem đến nguyên tác Đường Tam và sử lai khắc đoàn mà thôi, xem cậu đến sẽ gây ra hiệu ứng bươm bướm mạnh đến thế nào, còn mấy thứ trên mạng nói Đường Tam hay Đại sư là rác rưởi hay gì gì cậu méo hề quan tâm.

Chuyện mà cậu quan tâm bây giờ, chính là nghiên cứu hai thân pháp mà vũ hồn của cậu đưa cho, đúng vậy chính là vũ hồn Linh Thư của cậu đưa cho cậu hai bộ thân pháp khi hấp thu thứ nhất hồn hoàn, Mộ Tú bị đưa vào một không gian đen tối, chỉ thấy được hai cổ tịch phía trên ghi Bạo bộ và Mị ảnh bộ.

Bạo bộ như tên gọi, những bước đi mạnh bạo hung hãn, cứ như một con hồng hoang mãnh thú, tạo ra một khí thế áp đảo kẻ địch.

Mị ảnh bộ, bộ pháp nhẹ nhàng nhanh chóng, thoát ẩn thoát hiện, cứ như một con thú nhanh chóng vồ lấy khiến cho kẻ địch không kịp phản ứng.

Cuộc sống của Mộ Tú vẫn diễn ra rất bình thường, buổi sáng thức dậy tu luyện hồn lực, sau đó lên lớp, buổi chiều chạy ra vã vỡ mồm mấy thằng oắt con.

Bạo bộ và Mị ảnh bộ của cậu đã tu luyện được đến mức có thể tùy tâm sử dụng, khi Mộ Tú đạt đến 8 tuổi cậu đã đến được 20 cấp đại hồn sư, lần này cậu lấy được hồn hoàn của một Hồn Thú Bạch Giáp Quy, lấy được khả năng tạo giáp và điều khiển trọng lực.

Tính sơ sơ lại sức mạnh của Mộ Tú:( Mộ Tú song sinh vũ hồn, Linh Thư và Băng Hoả Huyền Thương ).

Vũ hồn Linh Thư.

- hồn kỹ thứ nhất : Bạch Phong, có thể gọi ra Phong Linh Hổ từ trong vũ hồn để chiến đấu, khả năng tốc độ cực nhanh và có hồn kỹ và lưỡi đao gió, có khả năng phụ thể, đúng vậy chính là phụ thể chứ sao Mộ Tú lại chọn đường đi là chiến hồn sư, Phong Linh Hổ sau khi được lệnh phụ thể sẽ hoá thành những điểm sáng, tiến đến dung hợp với Mộ Tú khiến cậu như một Thú vũ hồn sư, sau khi phụ thể Mộ Tú có khả năng tốc độ cao và từ bộ vuốt có thể đánh ra những lưỡi đao gió.

-Hồn kỹ thứ hai : Huyền Quy, gọi ra Bạch Giáp Quy, tốc độ chậm nhưng có sức phòng thủ cực cao và khả năng điều khiển trọng lực, có thể lấy trọng lực điều khiển những khối đá xung quanh ném về phía kẻ địch, và khả năng đè ép hoặc nâng lên trọng lượng, sau khi phụ thể, Bạch Giáp Quy hoá thành những điểm sáng biến thành 3 tấm khiến hình mai rùa, bay xung quanh bảo vệ Mộ Tú, những khả năng của Bạch Giáp Quy cũng sẽ được cậu sử dụng.

Vũ hồn, Băng Hoả Huyền Thương

- chưa phụ gia hồn hoàn.

" Haizz năm nay ta đã lên 9 tuổi rồi vẫn chưa thấy được tên Đường Tam, tên Tiêu Trần Vũ cũng đã đến được 11 cấp rồi vẫn chưa thấy mặt mũi hắn đâu cả, năm nay xin tốt nghiệp rồi đến sử lai khắc học viện trước vậy." Mộ Tú đang từ bên ngoài đến về trường, vì học kỳ lần này đã hết cậu phải trở về nhà, nhưng vì hai người phụ thân và mẫu thân chả biết mắc bệnh gì cứ phát cơm chó cho một thằng oắt 9 tuổi, cho nên định ngày mai Mộ Tú sẽ đến học viện nhưng lại chịu không nổi a.

Khi đến gần cổng thì bỗng nghe được tiếng cãi vã, Mộ Tú tò mò bước đến chỉ thấy phía trước là một lão nhân dẫn theo một tiểu thí hài, đứng cản đường là tên lính canh cổng.

" A, thảo ổ còn nhảy ra kim phượng hoàng, đây không phải là các ngươi ngụy tạo đó chứ."

" Ấy, sao đoạn này mình nghe quen thế nhỉ." Hai mắt Mộ Tú sáng lên bước nhanh đến.

Chỉ thấy tên gác cổng sắp đẩy lão nhân thì một cánh tay đã cầm lấy cánh tay của hắn lại:" Ngươi đang làm gì ?." Mộ Tú giả bộ nhíu mày hỏi.

Phía sau Đường Tam cả kinh, một người vô thanh vô tức xuất hiện, mà người thường hay cảnh giác như hắn lại không phát hiện, làm cho Đường Tam kiên quyết trở nên mạnh hơn.

Tên gác cổng thấy có người cầm lấy tay của mình, hắn có hơi tức giận nhưng khi thấy được mặt của cậu thì hoà hoãn lại lấy lòng:" ây da, đây không phải là Mộ thiếu sao, ngài có chuyện gì lại đến đây vậy." Danh tiếng của cậu trong học viện thì không ai là không biết 8 tuổi đại hồn sư lên 9 tuổi thì đã là 25 cấp, khiến cho cậu trong học viện được nhiều nữ sinh gửi thư tình, còn nam sinh thì ghen ghét chửi thầm trong lòng chứ không dám phát tát.

" Ha ha, ta không có chuyện gì thì không thể đến sau nói nhanh chuyện gì xảy ra." Tên gác cổng đành phải nói ra:" là như vầy, như vậy chính là như vậy." ( Đỉnh cao trả lời :> )

Mộ Tú sau khi nghe xong gật đầu:" mặc dù giả hay thật thì đấy không phải là do ngươi quyết định, ngươi phải báo cho các lão sư bên trong học viện để kiểm tra."

" Vâng vâng, tôi đã hiểu.".

Mộ Tú quay sang nhìn lão nhân và tên hài tử nói:" Lão tiên sinh ngài có thể cho ta xem qua bảng chứng nhận hồn sư được không." Lão nhân chính là lão Kiệt Khắc, lão cũng biết nhìn mặt đoán tình huống, thấy tên gác cổng cúi đầu xưng Mộ thiếu, thì lão cũng tưởng tên thanh niên trẻ tuổi này có thể là một người có gia thế quyền quý.

Từ trong túi áo lấy ra bảng chứng nhận hồn sư đưa cho cậu, sau khi xem một hồi bên trong Mộ Tú thấy được, Tên Đường Tam vũ hồn Lam ngân thảo, tiên thiên mãn hồn lực.

" Quả nhiên, mình đoán không sai thì ra đây là Đường Tam." Nhìn rất là bình thường không có gì là nổi bật, vứt ra đường để cậu gặp thì cậu cũng méo biết được đây là Đường Tam, xem trong phim thấy tóc màu xanh, nhưng bây giờ nhìn thấy chỉ là một thằng nhóc tóc đen mắt đen mà thôi, mẹ phim lừa đảo.

" Bảng chứng nhận hồn sư này là thật, lão tiên sinh ngài có thể dẫn học đệ này vào."

Bất chợt từ xa lại có một âm thanh vang vọng đến:" có chuyện gì xảy ra." Nhìn qua bộ dáng người này ước chừng bốn năm mươi tuổi, tóc ngắn màu đen, tướng mạo rất bình thường, hai tay ở khoanh tại phía sau, trên người nhìn qua có chút đặc thù khí chất, hai mắt lúc đó mở lớn trong đó mang theo vài phần hoà hoãn dễ gần.

" A, là đại sư a." Đại sư bước đến kế bên Mộ Tú nói:" tiểu Tú, ở đây có chuyện gì xảy ra a." Nhanh chóng cậu cũng nói lại những việc lúc nãy, Mộ Tú bên trong học viện 4 năm cũng từ gặp qua đại sư coi như cũng là quen biết, cậu thường hay đến chỗ đại sư để học hỏi về kiến thức về hồn thú và những đều thường thức.

" Đúng rồi, Đại sư đây là." Vừa nói cậu đưa bảng chứng nhận hồn sư của Đương Tam cho hắn, Đại sư nhìn vào tờ giấy sau đó liếc mắt nhìn Đường Tam một lúc sâu nói.

" Bảng chứng nhận này là thật, lão tiên sinh ta thay cho học viện xin lỗi ngài." Được một hồn sư xin lỗi lòng hư vinh của lão Kiệt Khắc được thoả mãn, khoác khoác tay khách khí, sau đó dặn dò Đường Tam rồi rời đi.

" Được rồi ngươi cùng với ta đi vào đi." Đại sư nói với Đường Tam.

" Vậy thì ta đi vào trước Đại sư làm phiền ngài dẫn học đệ này vào trong a." Đại sư gật đầu.

Khi cậu định đi vào trong thì nghe được lời Đường Tam nói:" vị học trưởng này, cảm ơn ngươi vì đã giúp ta và gia gia."

Mộ Tú từ xa cũng không quay đầu lại, tay đưa lên khoác khoác, như là nói không có chuyện gì to tát.

.

Kết chương.

Bạn đang đọc Đến đấu la vũ hồn của ta có thể tạo ra thần thú. sáng tác bởi yy82620360
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy82620360
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.