Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mình thật sự thích chân cậu

Phiên bản Dịch · 1025 chữ

Chương 6: Mình thật sự thích chân cậu

“Mình tự giới thiệu bản thân một chút, mình là An Nhu, người của An gia, gia tộc hắc đạo ở Giang Đô thành.”

Ực…

Tô Giang gian nan nuốt một ngụm nước bọt. Lúc này hắn thật sự muốn tự tát vào miệng mình vài cái.

Tô Giang à Tô Giang, sao ngươi biết chọn người để thổ lộ quá vậy?

Trực tiếp chọn trúng một người cấp bậc đạn hạt nhân!

Đại tiểu thư gia tộc hắc đạo!

ĐKM, ai mà biết được An Nhu lại có thân phận như thế? Tôi mà biết cô có thân phận như thế, cho dù tôi phải thổ lộ với Vương Tử Dương cũng sẽ không thổ lộ với cô!

“Cái kia… cái kia…”

“Hiểu lầm… tất cả chỉ là hiểu lầm!”

Tô Giang cười còn khó coi hơn cả khóc, hắn biết hôm nay mình lành ít dữ nhiều rồi.

Nếu hôm nay mình không thể dỗ dành bà cô này, nói không chừng mạng nhỏ cũng phải để lại tại đây.

“Hiểu lầm? Nhưng mình không cảm thấy đây là hiểu lầm!”

“Bởi vì cậu, thanh danh của mình bắt đầu xấu đi, còn bị bọn họ truyền thành mình với cậu là thanh mai trúc mã? Mình nhổ vào!”

An Nhu hừ lạnh một tiếng, giọng nói như mang theo khí lạnh, hai hàm răng nghiến ken két, nhưng chẳng hiểu sao Tô Giang lại cảm thấy An Nhu như vậy rất đáng yêu.

“Không phải lúc chiều cậu dũng cảm lắm sao?” An Nhu vặn hỏi, khuôn mặt lại kề sát tới gần mặt Tô Giang hơn một chút.

Tô Giang cười cười xấu hổ, muốn giải thích: “Cái kia… Lúc chiều mình đã xúc động quá mức, nhưng đó cũng là vì...”

“Không phải cậu to gan lắm sao?” An Nhu không đợi Tô Giang nói hết lời đã tiếp tục vặn hỏi.

“Mình… mình chỉ là…”

“Còn dám nói thích chân của bà đây!” Đột nhiên An Nhu tăng âm điệu, trong mắt lóe lên một chút giảo hoạt!

“Hiện tại mình hỏi cậu, chân mình có trắng không? Cậu còn dám trả lời không?”

【 Keng! Kí chủ kích khởi nhiệm vụ, xin hãy trả lời này đúng với suy nghĩ thật trong lòng, nếu không sẽ bị nghiêm phạt! 】

Keng cái quỷ nhà ngươi!

Mẹ nó, ngươi có thể đừng nhảy ra quấy rối ngay thời khắc mấu chốt này được không!

Trong lòng Tô Giang sắp điên rồi, cái hệ thống bại não này!

Ta không cầu ngươi có thể đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, chỉ cầu ngươi đừng đổ thêm dầu vào lửa có được không?

Trong lòng Tô Giang giãy giụa một lúc lâu, nghĩ tới mình có thể sẽ bị hệ thống nghiêm phạt, thậm chí là gạt bỏ, hắn nhắm hai mắt, hít sâu một hơi, trả lời theo đúng suy nghĩ trong lòng:

“Sao lại không dám nói nữa? Chẳng phải ban ngày cậu…”

“An Nhu, chân của cậu thật sự rất trắng, rất đẹp, mình rất thích chân của cậu!”

Sau khi nói ra những lời này, Tô Giang cảm thấy mặt mình nóng bừng như bị lửa đốt. Hắn chưa bao giờ cảm thấy thẹn thùng lúng túng tới thế.

Cho dù bình thường hắn có mặt dày, lúc này cũng cảm thấy bản thân không còn mặt mũi nào gặp người ta nữa.

Trời ơi, không bằng chết đi cho xong… Trong mắt Tô Giang hoàn toàn không còn ánh sáng.

Nhân sinh có ngàn vạn cách thức tử vong, hết lần này tới lần khác, hắn lại lựa chọn cách bách nhục xuyên tâm.

【 Keng! Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ, nhận được khen thưởng ngẫu nhiên! 】

【 Đang rút khen thưởng ngẫu nhiên… 】

【 Chúc mừng kí chủ nhận được kỹ năng trung cấp --- Tinh thông cách đấu! 】

Chỉ nháy mắt, lượng lớn kỹ xảo và phương thức chiến đấu cận chiến đã dũng mãnh tràn vào trong đầu Tô Giang, rõ ràng tường tận, phảng phất như hắn đã từng luyện tập vô số lần.

Lúc này Tô Giang kinh hỉ phát hiện, hiện tại hắn đã có thể dễ dàng cởi sợi dây thừng đang trói chặt mình ra.

Vào lúc hắn đang chuẩn bị hành động, bỗng hắn ngẩng đầu, nhìn thấy mặt An Nhu đỏ ửng, dáng vẻ xấu hổ e thẹn nhìn hắn.

Hai vệ sĩ đồ đen bên cạnh cũng bị mấy lời hắn vừa nói dọa sợ ngây người, thậm chí bọn họ còn âm thầm dựng thẳng ngón tay cái lên với hắn.

Tô Giang: ???

Không phải chứ, các người giơ ngón tay cái lên với tôi làm gì?

Gia tộc hắc đạo các người trừu tượng tới thế sao?

Tô Giang không hề hay biết, mặc dù An Nhu là đại tiểu thư được cưng chiều, nhưng lại là người tinh quái nghịch ngợm.

Toàn bộ An gia từ trên xuống dưới không có một người nào dám trêu chọc An Nhu.

Chọc tới An Nhu, suốt một quãng thời gian rất dài sau đó sẽ phải hứng chịu đủ loại chiêu trò báo thù của cô, khiến người ta khó lòng phòng bị.

Ngay cả gia chủ với thiếu gia cũng cảm thấy đau đầu vì An Nhu, đương nhiên, đây cũng là một loại biểu hiện chứng tỏ bọn họ cưng chiều An Nhu.

Hiện tại Tô Giang lại dám nói như vậy, hai vệ sĩ đồ đen chỉ có thể nói: Người anh em, lên đường bình an.

Lúc đầu đại tiểu thư chỉ định dẫn hai người bọn họ tới hù dọa Tô Giang một chút, để hắn biết sợ là được rồi.

Nhưng nghe Tô Giang nói như vậy…

Giỏi lắm!

Chắc chắn đại tiểu thư sẽ không tha cho tên nhóc con này!

Hắn chết chắc rồi!

“Cậu… Vô sỉ! Hạ lưu! Ngu ngốc! Lưu manh!” Mặt An Nhu đỏ bừng lên, giọng nói run rẩy, tức giận chỉ vào Tô Giang mắng.

Bạn đang đọc Để Ngươi Thổ Lộ, Ngươi Tìm Tới Hắc Đạo Thiên Kim? (Dịch) của Mộ Nhị Thập Cửu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.