Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị bắt cóc

Phiên bản Dịch · 1010 chữ

“Hệ thống, mở khen thưởng tân thủ.”

【 Khen thưởng tân thủ đã được mở ra, chúc mừng kí chủ nhận được kỹ năng cao giai --- Tinh thông sống ống! 】

Chỉ chớp mắt, vô số tri thức về súng ống dũng mãnh tràn vào trong đầu Tô Giang, khiến hắn không nhịn được nhíu mày.

Một lúc lâu sau, cuối cùng Tô Giang cũng tiêu hóa xong mấy kiến thức này. Hiện tại hắn đã hiểu rõ các loại súng ống đạn dược như lòng bàn tay, thậm chí chỉ giơ tay lên là có thể sử dụng thành thạo.

Nhưng mà… Ta cần cái đồ chơi này có tác dụng gì?

Trúc cơ kim đan của ta đâu? Nhất kiếm khai thiên của ta đâu?

Hiện tại là xã hội hài hòa, Giang Đô thành lại là nơi bình tĩnh ấm áp như thế, mình lấy cái kỹ năng tinh thông súng ống này làm cọng lông gì?

Tô Giang thật sự phục… cái hệ thống này, có thể cho thứ gì đó hữu dụng hơn một chút không?

“Hệ thống, tôi có thể thay đổi kỹ năng này không?”

【 Không thể! 】

“Vậy có mấy loại kỹ năng như nhất kiếm khai thiên gì đó không?”

【 Không có! 】

“Vậy xin hỏi toi phải làm thế nào mới có thể từ bỏ không làm kí chủ nữa?”

【 Kí chủ tử vong, hệ thống tự động giải trừ! 】

“TĐCMM…”

Lúc này trong lòng Tô Giang đã mắng rất tục tĩu rồi, nhưng hệ thống gần như mặc kệ hắn.

Chỉ có mấy kỹ năng nát như vậy mà còn muốn lão tử lấy mạng đổi?

Tô Giang nhớ kỹ, nếu trong vòng 30s không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị hệ thống xóa bỏ.

Lúc đó, hắn suýt chút nữa đã bị dọa tới đái ra.

Kết quả lại chỉ đổi được kỹ năng tinh thông súng ống chẳng có tác dụng quái gì.

“Đúng là phế vật!”

Thấy hệ thống không trả lời mình, lão Trương còn đang giảng cái đề nát kia trên bục giảng, Tô Giang càng kỹ càng giận, dứt khoát nằm gục xuống bàn.

Việc đã tới nước này, hay là ngủ trước đi.

Buổi tối, 7h50.

Chỉ còn 10 phút nữa là hết giờ tự học buổi tối của khối 12 trường trung học phổ thông số 3.

Tô Giang chẳng cần tốn nhiều sức đã có thể hoàn thành hết toàn bộ bài thi mà giáo viên các môn giao cho hôm nay.

Cho nên sau khi Vương Tử Dương cầu khẩn vô số lần, hắn mới có thể tiêu sái ném tờ đáp án cho Vương Tử Dương.

“Cảm ơn Thối ca, Thối ca uy vũ!”

Vương Tử Dương cảm ơn xong lập tức giơ bút lên, bắt đầu viết nhanh như rồng bay phượng múa.

Nghe thấy cái xưng hô “Thối ca” này, khóe miệng Tô Giang co quắp.

Chỉ trong một buổi chiều ngắn ngủi, cái danh hiệu này gần như đã truyền khắp trường trung học phổ thông.

Trên cơ bản, gần như phần lớn học sinh trong trường đều biết xế chiều hôm nay, Tô Giang lớp 7 khối 12 đã tỏ tình ngay trước mặt tất cả bạn bè trong lớp.

Thậm chí còn có rất nhiều người hiếu kỳ tới xem hắn là ai, thậm chí còn có tin đồn linh tinh về hắn với An Nhu.

“Tô Giang với An Nhu đúng là trời sinh một đôi, có lẽ hai người đã hẹn nhau sẽ cùng cố gắng nỗ lực, gặp lại ở đỉnh vinh quang!”

“Đệ nhất trường và đệ nhị trường yêu đương, đúng là ngọt chết người.”

“Nghe nói Tô Giang đánh cược thua người ta nên mới phải làm ra chuyện như vậy.”

“…”

Nói chung là, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà đủ loại cách nói không hợp lẽ thường đã xuất hiện. Đối với mấy tin đồn nhảm trong trường, Tô Giang cũng sớm quen rồi.

Tin đồn trong trường như thể lá rụng trong gió, vấn đề nó có thật hay không tạm thời không cần quan tâm, phải lan truyền tin đồn trước mới là vương đạo.

Nhưng mà, khi Tô Giang nghĩ tới ảnh hưởng và quấy nhiễu những tin đồn này có thể mang tới cho An Nhu, trong lòng hắn vẫn có chút áy náy.

“Phải tranh thủ tìm cơ hội xin lỗi cậu ấy thôi.” Tô Giang nghĩ như thế.

Chẳng qua kế tiếp, hắn còn một việc quan trọng không gì sánh được, là chuyện liên quan tới tài sản tính mạng của hắn.

Hắn lấy di động ra mở Taobao, tìm kiếm thương gia, sàng chọn giá cả, liên lạc với bên chăm sóc khách hàng.

Tô Giang: “Viết một bản kiểm điểm 3000 chữ, thu phí như thế nào?”

Chăm sóc khách hàng: “Xin chào, xin hỏi là kiểm điểm liên quan tới việc gì?”

Tô Giang: “Kiểm điểm vì đã thổ lộ với một nữ sinh ngay trong giờ học, ngay trước mặt thầy giáo và bạn bè.”

Chăm sóc khách hàng: “???”

Chăm sóc khách hàng: “… 50 tệ thưa ngài, trong Giang Đô thành một ngày là có thể giao tới.”

Tô Giang hơi nhướng mày lên, quay đầu nhìn về phía Vương Tử Dương.

“Cho cậu 10 tệ, viết giúp mình một bản kiểm điểm 3000 chữ.”

“10 tệ? Cậu đuổi ăn mày à?” Vương Tử Dương chộp lấy bài thi, đầu cũng không ngẩng lên cãi lại: “Tối thiểu cũng phải 30 tệ.”

“15.”

“20.”

“Thành giao!”

Lúc này Tô Giang bắt đầu chuyển khoản 20 đồng cho Vương Tử Dương.

Chăm sóc khách hàng: “Xin hỏi ngài còn đó không? Nếu không có vấn đề gì có thể đặt đơn.”

Tô Giang: “Ngại quá, tôi chỉ hỏi thử giá cả để xem giá thị trường thế nào thôi, đã quấy rầy rồi.”

Chăm sóc khách hàng: “???”

Không phải chứ? Cậu có bệnh không vậy?

Bạn đang đọc Để Ngươi Thổ Lộ, Ngươi Tìm Tới Hắc Đạo Thiên Kim? (Dịch) của Mộ Nhị Thập Cửu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.