Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Việc đã tới nước này, ngủ trước đi

Phiên bản Dịch · 1038 chữ

Chương 3: Việc đã tới nước này, ngủ trước đi

Tên nhóc cậu dám thổ lộ ngay trước mặt cả lớp rồi, ông đây còn không biết cậu muốn yêu đương hay sao?

“Phù…”

Lão Trương đè ngực, gian nan hít sâu một hơi rồi lại chậm rãi thở ra, cố gắng bình phục tâm tình đang kích động của mình.

Không thể tức giận, tức giận hại thân, đây chỉ là một sai lầm nhỏ của học sinh thôi, hắn có trách nhiệm phải dẫn dắt học sinh trở về chính đồ.

Tô Giang thận trọng nhìn lão Trương hít thở, trong mắt tràn đầy thấp thỏm bất an, thử hỏi dò:

“Thầy không tin ư?”

“Phốc!”

Hơi thở mới vừa bình ổn lại của lão Trương lập tức hỗn loạn lên, hắn trợn trừng hai mắt.

Tôi không tin?

Lão tử không dám tin mới đúng!

“Ai, Tô Giang, thầy hiểu mấy thanh niên cỡ tuổi em đang thời kỳ trưởng thành, có rung động cũng là chuyện rất bình thường.”

“Nhưng em phải làm cho rõ, trường học có quy định không thể yêu sớm.”

Thầy Trương dừng lại một lát rồi mới tiếp tục nói:

“Hơn nữa, hiện tại các em đang lớp 12, đang trong giai đoạn học tập cực kỳ quan trọng, bài vở với thành tích cực kỳ quan trọng đối với các em.”

“Thầy, em cảm thấy thành tích của em không vấn đề gì.”

“Còn An Nhu…”

“Cậu ấy xếp thứ hai trong lớp, dường như cậu ấy vẫn luôn muốn vượt mặt em.” Tô Giang bình tĩnh đáp lại.

Lão Trương lập tức nghẹn lời, vừa nãy quá cấp bách, bản thân quên mất chuyện này.

Mẹ nó, sao cả hai đứa nó đều có thành tích tốt tới vậy?

Tô Giang có thành tích tốt hoàn toàn là vì lúc trước hắn học ngày học đêm, để bản thân sớm được nhẹ nhõm, hắn đã học trước tất cả tri thức trung học phổ thông rồi.

Dựa vào thành tích trước mắt của Tô Giang với An Nhu, bọn họ muốn thi vào đại học xuất sắc nhất Giang Đô thành là đại học Giang Đô đúng là dễ như trở bàn tay.

Thành tích của hai người vẫn luôn cầm cờ đi trước, cho dù là giáo viên hay là học sinh đều ký thác kỳ vọng rất cao vào bọn họ.

“Nói ngắn lại, em trở về xin lỗi An Nhu cẩn thận đi, sau đó viết một bản kiểm điểm 3000 chữ cho thầy!”

“Còn chuyện này nữa, thầy sẽ gọi điện thoại báo cho phụ huynh của em!”

Nghe thấy hình phạt của thầy giáo, Tô Giang nhẹ nhàng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Giống với dự tính của hắn, trường học sẽ không phạt hắn quá nặng.

Nói đùa gì vậy, hắn là nhân tuyển hữu lực có khả năng trở thành trạng nguyên đại học năm nay!

Nếu trường trung học phổ thông số ba chọc hắn, hắn sẽ trực tiếp chuyển tới trường trung học phổ thông số một, lúc ấy hẳn hiệu trưởng trường trung học phổ thông số một sẽ cười tới rụng răng.

“Cút cút cút!”

Lão Trương phẩy tay đuổi người. Hiện tại chỉ nhìn thấy Tô Giang lão Trương đã thấy phiền, lão muốn ở một mình cho bình tĩnh lại!

Tô Giang ngoan ngoãn rời khỏi phòng làm việc, trở về phòng học.

Vừa đẩy cửa phòng học, hắn không quan tâm tới ánh mắt mọi người, trực tiếp đi tới trước mặt An Nhu, cúi người thật sâu:

“Xin lỗi An Nhu, vừa rồi là mình liều lĩnh, mình lỗ mãng, xin cậu coi như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra.”

An Nhu chớp chớp đôi mắt xinh đẹp đọng lòng người của cô, khóe miệng hơi cong lên để lộ ra nụ cười xinh đẹp.

“Không sao đâu Tô Giang.”

Dù sao đêm nay cậu cũng chết chắc rồi!

Lấy được sự “tha thứ” của An Nhu xong, Tô Giang thở phào nhẹ nhõm.

Phiền phức do cái nhiệm vụ tân thủ của hệ thống ngu xuẩn kia mang tới cho hắn đã biến mất.

Còn lại chỉ có bản kiểm điểm 3000 chữ.

Đến nỗi lão Trương nói muốn gọi điện thoại cho người lớn trong nhà hắn, Tô Giang không sợ hãi chút nào.

Dựa vào tính cách thích hóng hớt của cha mẹ hắn, đoán chừng bọn họ còn có thể hỏi nữ sinh mình thổ lộ có đồng ý hay không.

Cùng lúc đó, lão Trương cũng đi vào theo. Hẳn lão Trương đã bình ổn xong cảm xúc, trở về để dạy học.

“Nhân lúc vẫn còn 10 phút, thầy sẽ giảng hết đề này, có thể sẽ chậm trễ vài phút của các em, mong các em thông cảm.”

Vừa nghe thấy thầy muốn dạy quá giờ, phía dưới truyền tới vô số tiếng kêu rên.

Tô Giang mới vừa trở lại chỗ ngồi đã nhìn thấy Vương Tử Dương dựng thẳng ngón cái lên với hắn.

Quay đầu lại, hắn lập tức đón được một ánh mắt sùng bái vô hạn.

“Lão Tô, trâu thật!”

“Cậu dám thổ lộ với An Nhu ngay trước mặt mọi người, tên nhóc cậu cũng biết chọn người thật!”

“Hiện tại trong nhóm đã nổ tung rồi!”

Tô Giang nghe vậy lại nhướng mày, lặng lẽ thò tay xuống gầm bàn lấy điện thoại ra, mở nhóm chat lớp không có lão Trương ra.

Quả nhiên, mấy học sinh không chuyên tâm học tập đang nói chuyện sôi nổi trong nhóm.

“Cậu có biết bọn họ đã đặt cho cậu biệt hiệu gì không?”

“Vừa rồi ở trong nhóm, bọn họ gọi cậu là Thối Ca!”

“Lúc cậu nói chân An Nhu trắng, toàn bộ nhóm đặc biệt nổ tung, cậu đúng là đầu tàu cho cả nhóm chúng ta!”

Vương Tử Dương còn đang thao thao bất tuyệt, nhưng Tô Giang đã không muốn nghe nữa.

Hắn che trán, thở dài một hơi…

Anh danh một đời coi như chấm dứt.

Hi vọng khen thưởng hệ thống có thể mang tới chút an ủi cho mình.

Bạn đang đọc Để Ngươi Thổ Lộ, Ngươi Tìm Tới Hắc Đạo Thiên Kim? (Dịch) của Mộ Nhị Thập Cửu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi vânkhinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.