Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến về di tích Tà Thần Điện 2

Tiểu thuyết gốc · 2790 chữ

Sống mấy Triệu Năm làm sao không biết Triệu Vô Cực nói ý gì, lập tức tức đến cái bóng đều run lên.

“Phạm Nhân đáng chết, tính cho cơ hội mà không trân quý, như vậy chết đi”

Giọng nói vừa xuống, một luồng áp lực kinh khủng trong không gian từ mọi hướng truyền tới ép Triệu Vô Cực xương cốt vang lên kèn kẹt đồng thời bóng đen cũng nhắm hắn lao tới.

Triệu Vô Cực cảm nhận áp bách khủng khiếp cũng ngưng trọng. Từ khi tu thành Bán Thần Thể, hắn chưa bao giờ cảm nhận được áp lực lớn đến thế, đây mới chỉ là đối phương không có thân thể, không điều động được Thần lực thi triển Thần kỹ, chỉ mượn Thần lực áp bách hắn, nhưng kể cả vậy, hắn đều sắp bị ép nát thân thể. Bây giờ mới thấy khoảng cách giữa mình và Thần xa đến như vậy.

Đối với đối phương công đến, Triệu Vô Cực biết mình phải toàn lực ứng chiến. Võ hồn phụ thể, Long Hùng uy mãnh bá khí xuất hiện 10 mét cao, mười mét dài bám vào thân, hồn hoàn đen đen đen đen đen đỏ kim hiện lên, tách ra một chút lực áp bách.

Bật hết hỏa lực, tất cả dùng một nửa hồn lực thi triển thứ 7 Hồn kỹ, 100 vạn năm hồn hoàn sáng lên, Long Hùng hư ảnh lập tức ngưng thực, thân thể không ngừng cao hơn và dài hơn, Lân Long thô to phủ kín toàn thân. Long Trảo dài ra sắc bén hiện lên ánh kim loại. Khi thân thể cao tới 500 thước thì dừng lại, một luồng Long uy mênh mông khuếch tán hồn lực và tinh thần lực hợp nhất bùng lên hất bay áp lực mà bóng đen đưa tới.

Bóng đen giờ này cũng không còn bình tĩnh, nhất là nhìn hắn thứ 7 hồn hoàn, nhìn hồn hoàn này, hắn quá quen thuộc, đây là Thần hoàn, chỉ có Thần mới có thể có, từ sau Long Thần đại chiến, Thần giới đã định ra quy tắc bắt đấu la vị diện không được cho Hồn Thú tiến giai Thần cấp vì sao kẻ này còn có Thần Hoàn, chẳng lẽ Thần Khảo? Nhưng hắn không cảm nhận được Thần Ấn trên người Triệu Vô Cực. Thần Hoàn thì cũng thôi đi, không quá đáng sợ. Đáng sợ là đối phương Thần Hoàn nằm ngay ở thứ 7 vòng,…

Suy tư phút chốc, bóng đen đã đến trước mặt Long Hùng, không suy nghĩ nhiều nữa, một cái hư ảnh bàn tay do Thần lực ngưng tụ chụp vào đầu Long Hùng.

Triệu Vô Cực cũng đưa tay phải ra một quyền oanh tới. Không gian tan vỡ, không khí bị đè ép hướng hai bên khuếch tán, sức mạnh bùng lên thổi bay lớp đất dày, cuốn lên tro bụi

Oanh, oanh, oanh

Hai bên tiếp tục giao chiến không ngưng, ngươi một chưởng ta một quyền, ngươi tới ta đi, ngươi chạy ta truy, hai bên đánh từ dưới đất đánh lên bầu trời lại từ bầu trời đánh hướng mặt đất. Triệu Vô Cực chưa bay được, chỉ có thể dùng lực bay lên một lát cho nên trên không hắn hơi yếu thế, bóng đen thấy vậy cũng lợi dụng trên cao không ngừng oanh kích hắn.

Đánh hơn 1 ngày, hai người đã sớm mệt cùng chó chết. Triệu Vô Cực nhờ vào kỹ năng đặc biệt của Hồn hoàn thứ 7 hẵn Võ hồn chân thân có thể một mực tồn tại cho đến khi hồn lực không còn đủ để chèo chống. Biết Bóng đen là Thần, Triệu Vô Cực đánh nhau chỉ dùng duy nhất một nửa Hồn lực thôi động võ hồn chân thân, còn lại một chút dùng hồn kỹ Long Hùng Thôn Phệ hút Hồn lực có trong không gian này bù lượng hồn lực do Võ Hồn chân thân tiêu hao, còn lại một nửa hồn lực không dùng cho nên mặc dù bị đè đánh, hắn chính là đánh hơn 1 ngày đều chỉ tiêu hao thể lực mà Bóng đen đánh lâu như vậy không làm gì được Phàm nhân đã sớm không bình tĩnh.

Triệu Vô Cực dù mệt vẫn nhìn bóng đen giơ ngược ngón tay cái nói

“Cái gì Tà Linh Thần cao quý, quá yếu gà, đánh ta một cái Hồn Thánh một ngày đều chả có sao còn mệt như chó, đúng là Phế vật”

Bóng đen nghe hắn sỉ nhục tức nổi giận lôi đình. Ban đầu hắn sợ đánh hư thân thể tên này thì không tốt, thân thể phàm nhân mạnh như vậy chỉ có trong thời đại viễn cổ mới có, nếu hư mất thì quá đáng tiếc, chỉ là tên phàm nhân này chiến lực quá khủng, cái miệng quá đáng giận, giờ còn sỉ nhục hắn.

“Phàm Nhân hỗn xược, không thể tha thứ, bản thần phải xé xác ngươi, luyện hồn ngươi mới có thể hả giận. Chịu chết đi. Thần kỹ. Tà Thiên Thủ”

Bóng đen hô lên. Trong không gian, Thần lực nhanh chóng hội tụ hóa thành bàn tay to lớn màu đen che khuất bầu trờ, từ trên bàn tay cháy lên ngọn lửa đen, không chỉ vật lý công kích còn có tác dụng ăn mòn cực mạnh, thiêu đốt linh hồn kẻ bị đánh trúng.

Tà Thiên Thủ là một trong 5 tuyệt kỹ thành danh của Tà Linh Thần, bằng chiêu này hắn trong Thần Chiến từng đánh chết một tên nhất cấp Thần, có thể thấy nó uy lực. Bây giờ ở trạng thái linh hồn, chỉ có thể điều động Thần lực rất nhỏ nhưng nó xuất hiện đều mang theo uy thế kinh thiên động địa. Một chiêu này nếu lúc nãy đánh vào Triệu Vô Cực hắn đã sớm toi mạng, chỉ có thể nói, nhờ Tà Linh Thần tiếc cơ thể hắn mà hắn sống qua một kiếp.

Bàn tay xuất hiện một khắc, Triệu Vô Cực trong lòng cũng run lên, hắn nghĩ trong lòng “chiêu này khó tiếp”, đồng thời cũng liều mạng. Hiện tại hắn chỉ còn một biện pháp duy nhất, nếu không thành công hắn sẽ phải đầu thai kiếp khác rồi.

Bàn Tay đánh xuống, Triệu Vô Cực không dấu dốt nữa, hồn kỹ thứ 3 tăng phúc, hồn kỹ thứ 6 phòng ngự, hồn cốt xương cột sống một lần vô địch thi triển theo. Một loạt hồn kỹ thi triển, hồn lực chỉ còn lại 4%.

Hồn kỹ thi triển xong nháy mắt, bàn tay cũng đánh đến. Hai bên va chạm không gian xung quanh vỡ tan như gương, tất cả chỉ còn màu đen của không gian loạn lưu, hai bên giằng co, một giây kết thúc, hồn kỹ một lần vô địch hết hiệu quả, bàn tay thẳng hướng hắn đánh tới

Một loạt tiếng xương vỡ vang lên, máu tươi phun ra, ngực hắn lóm xuống. Triệu Vô Cực đã đến cực hạn chịu đựng, hai mắt đã khó mà mở ra được nữa, thân thể cũng không còn nghe sai khiến. Hắn bay ngược hơn 1000 trượng mới rơi xuống đất, đập ra cái hố to khảm nạm trong đất. Cố gắng tỉnh táo một chút, thôi động tất cả hồn lực còn lại luyện hóa Thần lực đang thiêu đốt thân thể và linh hồn hắn, Thần lực bị thôn phệ nhanh chóng biến mất hóa thành từng dòng Hồn lực tinh khiết chảy vào kinh mạch, đi vào Hồn Hạch Kim Đan.

Không có thời gian cảm nhận cơ thể tình huống, Triệu Vô Cực dùng tất cả hồn lực hiện có thi triển đầu hồn cốt kỹ năng Tinh Thần Tăng Phúc và Tinh Thần Tiễn hướng phương hướng mà bóng đen lúc nãy dừng lại đánh tới. Làm xong tất cả hắn hai mắt nhắm lại, hôn mê chỉ để mặc cho vận mệnh an bài.

Bóng đen cảm nhận được Triệu Vô Cực bị đánh trọng thương khí tức sụp đổ có chút hài lòng đồng thời cũng tâm khen Triệu Vô Cực xuất sắc. Triệu Vô Cực là kẻ xuất sắc nhất hắn từng gặp, có thể so sánh với hắn từ thời thượng cổ đến nay chưa từng xuất hiện. Sống từ thời thượng cổ, Tà Linh Thần là một trong những vị Cổ Thần, thuộc vào tồn tại xa xưa nhất, chính vì hắn quá Tà dị cho nên chẳng mấy ai muốn cùng hắn đánh lên, đều né hắn cho nên đi qua tuế nguyệt trường hà các thần đều thay đổi, duy chỉ có hắn là không đồng thời hắn tính cách quá kiêu, không phàm nhân nào lọt mắt để hắn truyền Thần vị. Chỉ đến khi Long Thần – Chư Thần chiến sự kiện, hắn cũng tham gia, chỉ là quá kiêu ngạo muốn so tay Long Thần bị Long Thần một cái Tuyệt Kỹ Long Thần Trảo đánh nát nhục thân từ đó mà lưu lạc tới nơi này.

Đang đắc chí thắng lợi và miên man suy nghĩ, bỗng nhiên Tà Linh Thần cảm giác nguy hiểm đánh tới, hắn không kịp suy nghĩ muốn né nhưng quá tự tin một lần nữa làm hại hắn, khi phát hiện nguy hiểm đã quá muốn, một mũi tên tinh thần đã xuyên qua đầu hắn. Chỉ kịp phát ra tiếng rên aaaaaa kéo dài rồi im bặt. Linh hồn hắn dần dần mờ nhạt rồi tan biến trong không gian như chưa từng tồn tại.

Không gian lần nữa yên tĩnh, linh hồn Tà Linh Thần sau khi tan biến cũng bị tế đàn hấp thu.

Không biết đi qua bao lâu. Triệu Vô Cực tỉnh lại, hắn cố nén đau đớn đứng dậy, cơ thể vết thương cũng khép lại phân nửa, máu đen đã khô, theo hắn đứng dậy mà bong ra rơi xuống đất. Hồn lực cũng đã khôi phục hơn nửa. Tinh Thần lực tản ra quét một vòng sau đó cười haha. Hắn thắng, đánh cược thắng, nghĩ tới bản nguyên Thần Lực. Triệu Vô Cực kéo theo thân thể trọng thương đi tới.

Nhìn đoàn chất lỏng lơ lửng trên tế đàn, tâm Triệu Vô Cực rạo rực. Kiểm tra kỹ lần nữa không có gì bất thường, hắn ngồi xuống thôi động hồn kỹ hấp thu Thần Lực.

Thần lực đi vào hóa thành chất lỏng du tẩu toàn thân, thương thế lấy mắt thường cũng có thể thấy khép lại, chỉ 1 chén trà thời gian thương thế hoàn toàn khôi phục. Sau đó hắn tiếp tục đưa thần lực hướng về phía Hồn hoàn đi đến. Thần lực bản nguyên chứa đựng trong đó pháp tắc chi lực, có thể tiến giai hồn hoàn niên hạn, đây là điều được hắn kiểm chứng từ hấp thu Băng – Hỏa Long Vương bản nguyên. Thần lực tiến vào lập tức hồn hoàn thứ nhất màu đen đậm dần sau 10 nén nhang lại hóa đỏ sau đó 1 ngày sau chuyển thành Kim sắc, đến đây đã không tăng được nữa.

Tiếp tục như vậy hắn lại hướng các hồn hoàn khác rót Thần lực. Sau khi hồn hoàn thứ nhất lên đến 100 vạn năm niên hạn, hồn kỹ không có thêm nhưng uy lực đã tăng mạnh. Long Hùng Thôn Thiên: Tiêu hao 1% tối đa hồn lực thôn phệ đối phương hồn lực và linh hồn. Hiệu quả thôn phệ là 10% hồn lực đối phương trong một giây nếu ngang cấp, nếu hồn lực đối phương cứ thấp hơn 10 cấp hiệu quả thôn phệ tăng gấp đôi, nếu cao hơn 10 cấp, hiệu quả thôn phệ giảm một nửa. Tốc độ thôn phệ có thể điều chỉnh nhưng không cao hơn mức tối đa.

2 tuần sau, tất cả hồn hoàn và hồn cốt đều tới 100 vạn năm cấp bậc, hiện tại chỉ thiếu một cái chân trái nữa, hắn liền gộp đủ Thần Trang. 100 vạn năm hồn cốt Thần Trang, quá khủng khiếp.

Thôn phệ nhiều như vậy nhưng dù sao Tà Linh Thần là nhất cấp Thần tồn tại từ Thượng cổ thời đại, hắn đã tiếp cận Thần Vương cấp, lại bản nguyên không như Băng Hỏa Nhị Long bị đánh tan, phân tán, tiêu tan gần hết mà là Bản Nguyên nguyên vẹn. Cho nên thôn phệ như vậy nhưng vẫn còn đến 9 thành.

Triệu Vô Cực vui mừng quá nỗi. Không chần chờ Tiếp tục thôn phệ Thần Lực gia tăng nhục thân. Thời gian cứ thế qua. Triệu Vô Cực trải qua tu hành của mình.

Ngoại giới.

Thôn trang cạnh di tích Tà Thần Điện, trong một căn phòng nhỏ.

Một người trung niên đang đứng ngồi không yên, đứng ngoài cửa phòng đi qua đi lại, tâm hắn có chút loạn. Người mặc quần áo nâu, ngực hơi hở để lộ ra cơ bắp cường tráng nhưng hắn nhìn rất bình thường, không hề có hồn lực ba động.

Trong phòng, tiếng phụ nữ vang lên cùng với đó là tiếng kêu đau đớn dị thường vang lên, nghe thật tội nghiệp

“Cố lên chút nữa, sắp ra rồi”

“mạnh hơn chút nữa…”

Cứ như vậy, thời gian dần dần trôi qua trong sự chờ đợi và cố gắng

Bỗng nhiên một tiếng khóc của trẻ con vang lên

Oa, oa, oa,…oa, oa, oa…

Tiếng khóc vang lên, tiếng đau đớn dừng bặt mà nghe tiếng khóc này, người đàn ông ngoài cửa cũng quay đầu nhìn vào, trên khuôn mặt cương nghị của hắn hiện lên nụ cười hiền hòa. Hắn làm cha.

Cửa mở ra, một phụ nhân tầm 40 tuổi bế theo một đứa bé trai mới sinh được quấn quanh bởi một tấm chăn màu xanh lam đi ra. Hai tay bưng đứa bé nhẹ nhàng đưa cho trung niên nam nhân nở nụ cười nói

“chúc mừng, chúc mừng, phu nhân Đường đệ sinh một nam hài”

Trung niên nam nhân cũng nở nụ cười, hai tay tiếp nhận đứa bé trai từ tay phụ nhân, rồi nói cảm ơn, trước khi phụ nhân về còn cho 10 Kim Hồn tệ. Phụ Nhân cảm ơn rồi rời đi. Phụ nhân chính là bà đỡ trong thôn, thôn tên Kim Như. Mà trung niên nam nhân là Đường Hạo, Đường Hạo phu thê đến đây từ hơn 1 năm trước, trong thôn có chút người biết, được thôn trưởng đánh giá chịu khó, hiền lành. Vợ hắn rất đẹp cũng dịu dàng chỉ là ít người nhìn thấy, hầu như chỉ ở trong nhà. Hôm nay thê tử hắn A Ngân sinh, Đường Hạo cũng vào thôn nhờ bà đỡ đến giúp, bà đỡ cùng hắn có chút quen biết.

Ôm con trai, Đường Hạo tiến vào phòng, đi đến cạnh giường nhìn phu nhân, khẽ vuốt tóc dính trên mặt nàng. A Ngân vừa sinh xong cũng có chút mệt, mồ hôi đầm đìa, sắc mặt tái nhợt, nhìn thấy hắn cùng con trai khẽ cười rồi đón lấy con ôm chặt thằng bé.

Một tuần trôi qua không có gì bất thường. Những tưởng bình an chỉ là hôm nay vừa ra cửa đã có mấy tên Hồn Đấu La tiến lại gần. Biết hành tung bại lộ, Đường Hạo thông tri thê tử mang theo con bỏ trốn. Mấy tên Hồn Đấu La đến nhà thấy không có ai biết Đường Hạo đã chạy lập tức đuổi theo. Hai bên một đuổi một chạy, lấy Đường Hạo muốn chạy Hồn Đấu La là không đuổi kịp, chỉ là thê tử vừa sinh cơ thể suy yếu chưa khôi phục, con còn nhỏ không chịu được áp lực vận động quá mức kịch liệt vậy là tốc độ bị chậm lại. Mấy tên Hồn Đấu La đuổi kịp. Hai bên triển khai chiến đấu. Tài năng và thiên phú hiển ra, Đường Hạo một mình chùy chết 2 tên Hồn Đấu La, 5 tên Hồn Thánh, để một tên chạy mất. Sau đó lại dẫn theo vợ con bỏ chạy.

Cúc – Quỷ hai cái Phong Hào Đấu La đuổi tới thì đã chết một đám thuộc hạ. Bọn hắn yêu cầu tên Hồn Đấu La kia ở lại chờ Giáo Hoàng, hai người truy theo. Đường Hạo dẫn theo vợ con đến di tích Tà Thần Điện thì bị chặn lại. Sau đó lại là một trận đại chiến xảy ra

Bạn đang đọc Đấu La Chi Vô Cực Đấu La sáng tác bởi Thienffff
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thienffff
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.