Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến về di tích Tà Thần Điện 1

Tiểu thuyết gốc · 3008 chữ

Một đêm an toàn đi qua

Sáng hôm sau, Cuồng Đao mang theo 7 người hướng vùng cực bắc tiến lên mà Triệu Vô Cực cùng Triệu Cao lên đường trở về thành Thiên Đấu. Chuyến này Triệu Vô Cực cũng đã tăng hồn lực của mình lên đến 80 cấp, hồn lực hùng hậu đã đến mức ngang với 93 cấp Cuồng Đao. Mặc dù vậy, hắn vẫn chưa thể nào phát huy ra hết võ hồn chân thân năng lực. 100 vạn năm hồn hoàn mang theo thực lực kinh khủng nhưng tiêu hao hồn lực cũng quá đáng sợ. Nếu là 100 vạn năm hồn hoàn ở các vị trí khác thì hồn lực tiêu hao còn ít bởi vì chủ yếu dính đến quy tắc chi lực, hồn lực tiêu hao một lần là tính theo % mà không phải số lượng, đằng này hắn hồn hoàn nằm đúng vị trí thứ 7 là cái hợp nhất Hồn Lực, Võ Hồn cùng thể chất, đồng thời tăng phúc cho nên hắn là tiêu hao hồn lực càng nhiều sẽ phát huy ra sức mạnh càng lớn, theo tính toán, có lẽ khi nào hắn hồn lực đến 95 cấp mới có thể phát huy ra hoàn toàn võ hồn chân thân tất cả uy lực. Hơn nữa vì cô đọng hồn hạch Cửu chuyển Kim Đan, hắn mỗi lần tăng một cấp chính là lượng khổng lồ hồn lực, cũng may hắn đi con đường cướp đoạt, nếu đổi thành người thường, cho dù tiên thiên 20 cấp Hồn lực, đến chết hắn đều không thể tu được đến 99 cấp. Cũng vì lý do đó, hồn hoàn thứ 8 chưa vội vã. Mục tiêu hồn hoàn thứ 8 là Thâm Hải Ma Kình Vương, cái tên này đã 99 vạn năm, cơ bản là không thể tăng nữa cũng là tốt nhất hồn hoàn, còn tại sao không để dành cho hồn hoàn thứ 9, Triệu Vô Cực biểu thị ngoài thứ 7 hồn hoàn quan trọng nhất, thứ 8 hay thứ 9 chả có gì khác nhau. Đối với hồn sư bình thường, thứ 8 hồn kỹ bao giờ cũng yếu hơn thứ 9 hồn kỹ đó là do bọn hắn thân thể quá yếu, thứ 8 hồn hoàn tiếp thu được niên hạn thấp hơn thứ 9 hồn hoàn cho nên uy lực yếu là bình thường. Triệu Vô Cực là quái thai, hắn trên cơ bản chính là hình người Hồn thú, thể chất tu luyện con đường cơ bản chính là phương pháp tu luyện của Hồn Thú, luyện nhục thể, đến thắn Bán Thần Thể chính là tương đương Thâm Hải Ma Kình Vương thân thể cường độ, cho nên tiếp nhận hồn hoàn với hắn quá đơn giản.

Triệu Vô Cực từng nghĩ đánh cướp Hải Thần Thần ban cho hồn hoàn, chỉ là cái này có vẻ không thực tế lắm hơn nữa trời mới biết Hải Thần tên kia có chơi cái gì tay chân ở trong đó hay không, nếu hấp thu mà bị Hải Thần khống chế vậy thì được không bù mất.

Miên man suy nghĩ, 3 ngày sau 2 người về đến Thiên Đấu Thành, lần này về Triệu Cao thương chưa khỏi hẳn nên về chậm hơn 1 ngày.

Sắp xếp xong Triệu Cao, hắn lại về gian phòng của mình, trên đường đi ngang qua Lam Phách học viên cũng nhìn vào một chút Nàng rồi rời đi, thực tế thì đó chỉ là hắn hoài niệm thôi, La Võng thường xuyên báo cáo tình hình nơi đây mỗi ngày, cái gì xảy ra trong đó hắn đều biết.

Hồn hoàn thứ 8 cần ra biển, bây giờ tinh thần lực mạnh, đã không sợ lạc đường chỉ là chuyến đi cũng mất ít nhất 2 năm mà trong 1 năm tới có rất nhiều chuyện quan trọng diễn ra, hắn cần đích thân xử lý, không thể qua loa được.

Ổn định mấy ngày, nghe La Võng báo cáo tình báo mới nhất. Trong tình báo thu được có vài chuyện thú vị

Thứ nhất là, sau khi Hạo Thiên Tông nhận được thông tin từ Tác Thác Thành do Ngưu Hàn truyền về đã phái một vị Phong Hào Đấu La mang theo 7 tên đệ tử xuất sắc nhất của Hạo Thiên Tông hướng Tác Thác Thành tiến tới đồng thời tuyên bố đây mới là chiến đội tinh anh của Hạo Thiên Tông, muốn lần nữa thách đấu Khát Máu chiến đội. Chỉ là khi tiến đến Tác Thác Thành, Hạo Thiên chiến đội cùng Ngưu Hàn đã mất tích, Khát Máu chiến đội cũng bốc hơi khỏi nhân gian, không một ai biết bọn hắn đi đâu, đi như thế nào? Thách đấu thất bại, danh tiếng Hạo Thiên lần nữa quét rác, mọi người cho rằng Khát Máu chiến đội coi thường không muốn ứng chiến, điều này làm cho Phong Hào Đấu La của Hạo Thiên Tông cùng toàn thể đoàn đội tức điên, tức chung quy là tức, không có tung tích của đám người, đành phải quay về, Hạo Thiên Tông cũng bố cáo thiên hạ Khát Máu không dám ứng chiến, sau đó thiên hạ chính là một trận bàn luận, mỗi người một ý không ai giống ai. Hồi lâu sau cũng dần dần lắng xuống.

Thứ hai là Kiếm Đấu La (cha Trần Tâm, không rõ tên tuổi) tu vi đến 97 cấp khiêu chiến Thiên Sứ Đấu La Thiên Đạo Lưu 99 cấp. Mặc dù danh xưng công kích đệ nhất cũng là kiếm đạo đệ nhất cường giả nhưng 97 cấp và 99 cấp chính là cách biệt của hai thế giới, không phải một vài thủ đoạn là có thể bù đắp. Trận chiến ấy diễn ra tại sơn mạch Thiên Nam Sơn phía Tây của Đấu La Đại Lục. Hai đại cường giả đương thời đại chiến, đánh cho núi đoạn, đất cằn, sinh linh tàn diệt, hơn 100 dặm của Thiên Nam Sơn biến hành vùng đất hoang mạc. Nhiều cường giả cũng đến quan chiến, chỉ là chiến đấu quá mức kinh khủng không ai tới gần được, cho dù tinh thần lực đều bị không gian hỗn loạn, kiếm ý và Thiên Sứ ánh sáng trực tiếp làm tan nát. Sau khi chiến đấu kết thúc, Kiếm Đấu La trọng thương bỏ mình mà Thiên Sứ Đấu La chỉ bị thương nhẹ. Kiếm Đấu La thất bại bỏ mình, một tuần sau Trần Tâm đột phá Phong Hào Đấu La kế thừa danh xưng của cha mình.

Thứ ba, A Ngân, vợ Đường Hạo bụng cũng đã bắt đầu lớn, dự tính trong vòng nửa năm nữa là sinh. Dựa theo lịch sử quỹ tích, nếu không có gì bất ngờ, nửa năm nữa Võ Hồn Điện sẽ mò tới. A Ngân hiến tế, Đường Hạo chùy nằm 3 cái Phong Hào Đấu La đạp tên tuổi bọn họ thành tựu cho mình trẻ tuổi nhất Phong Hào Đấu La.

“Cần đi trước một bước Tà Thần Điện di tích xem xét một chút, dù sao cũng là Tà Thần có liên quan biết đâu có gì đó thú vị. Chỉ là trước khi đi cần làm ít chuyện mới được, Khặc khặc khặc, các ngươi sẽ thích món quà ta tặng chứ?”

Triệu Vô Cực sau đó lên đường. Thông qua La Võng tình báo tóm lấy một tên Thất Bảo Lưu Ly Tông sau đó cướp võ hồn của đối phương. Tên Thất Bảo Lưu Ly Tông này là Hồn Vương do đó võ hồn mới có 5 cái hồn hoàn. Triệu Vô Cực lại đi một chuyến Lạc Nhật Sâm Lâm làm 2 cái hồn hoàn sau đó tới Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn xem, chỉ là trải qua Băng Hỏa Long Vương Bản nguyên bị hắn thu, Băng Hỏa chi lực cũng bị thu gần hết lại thêm mấy năm này Độc Cô Bác thường xuyên ở đây rèn thể nên giờ cơ hồ nhìn nó cùng hồ nước bình thường không có gì khác biệt. Mất đi nguồn chất dinh dưỡng, cây cối, thực vật xung quang cũng trở nên bình thường. Rời đi nơi đây, hướng Tà Thần Điện di tích tiến tới.

Tà Thần Điện di tích cũng cách nơi đây không xa, chỉ hơn 200 dặm về phương Tây Nam, nằm trên phạm vi của Tinh La Đế quốc. được bao quanh bởi một mảnh rừng rậm, xung quanh núi non trùng điệp, thỉnh thoảng có những vực sâu vạn trượng. Di tích không có cây cối tồn tại, mặt đất nóng nỏng như nham tương, từng cây cột đá ngã nghiên, mảnh vụn mái vòng chứng minh nơi đây từng có văn minh tồn tại. Mặt đất nóng bỏng, thỉnh thoảng có chất lỏng màu đen – đỏ chảy ra, không khí tiêu điều, cảnh tượng hoang tàn trải qua hơn 2700 năm lịch sử vẫn còn dấu vết như vậy năm đó chiến đấu khốc liệt ra sao? Thật khó mà tưởng tượng.

“Nhìn tan hoang thế này, một sinh mệnh khí tức đều không có, không biết dưới lòng đất có gì không? Cũng không nên để ta thất vọng nha”

Tinh thần lực khuếch tán bắt đầu thẩm thấu đại địa.

Dưới đại địa 10 trượng là một mảnh nham tương, nham tương sôi sùng sục, không ngừng lưu động, thỉnh thoảng thoát ra một đám bọt khí, tiếp tục đi sâu đến 1 dặm, trong nham tương bắt đầu xuất hiện một số hình thù kỳ quái sinh vật, bọn chúng không có hình dạng cố định nhìn như từng đoàn nham tương thành tinh vậy, chúng dường như cũng không có trí tuệ, không có hồn lực ba động nhưng lại có tinh thần lực, khi tinh thần lực Triệu Vô Cực đến gần bọn này lập tức như bầy đỉa ngửu được máu tươi lao đến cắn xé.

“Hừ”

Triệu Vô Cực hừ lạnh một tiếng, tinh thần lực bộc phát mạnh mẽ đánh bọn sinh vật này sơ xác. Tuy nhiên, chỉ một lát những sinh linh kia lại hình thành, chúng dường như bất tử chi thân vậy, đòn đánh của Triệu Vô Cực không có hiệu quả. Thấy vậy hắn nhíu mày,

“Hừ, một đám tinh thần lực, không đánh tan được ngươi vậy ăn luôn các ngươi”

Nói xong, Triệu Vô Cực thi triển Hồn cốt Hỏa Long Vương, ngọn lửa màu đỏ bao quanh thân mình sau đó một quyền đấm tan một mảnh đại địa để lộ ra nhan tương bên dưới. Nhìn nham tương sôi trào, hắn nhảy xuống và biến mất. Lặn xuống nham tương, càng xuống sâu, nhiệt độ càng cao, nham tương càng lỏng, màu đỏ dần dần chuyển sang đỏ trắng, áp lực cản trở cũng tăng theo làm tốc độ đi xuống cũng chậm lại. Đến 1 dặm sâu, nham tương màu sắc đã chuyển sang trắng, nhiệt độ đã lên đến 1 vạn độ, các sinh vật quái dị kia thấy hắn cũng lao đến. Triệu Vô Cực cười lạnh, thi triển hồn kỹ thôn phệ luyện hóa bọn hắn. Từng luồng tinh thuần linh hồn bản nguyên tiến vào Tinh Thần không gian của hắn.

Cảm nhận được lượng lớn bản nguyên tiến vào, lại nhìn bản nguyên có to, có nhỏ, có mạnh có yếu, khí tức giống như linh hồn nhân loại, hắn liền có phán đoán, nếu không đoán nhầm, đây chính là linh hồn của những Hồn sư trong trận chiến năm đó, nhìn lít nha lít nhít linh hồn hướng mình lao tới, Triệu Vô Cực mỉm cười,

“Đến tốt lắm, càng nhiều càng tốt”

Nửa tháng đi qua, số lượng linh hồn thôn phệ được đã ít đến thương cảm. Triệu Vô Cực quyết định tiếp tục lặn xuống. Đi được hơn 1 dặm nữa, hắn bỗng nhiên dừng lại suy tư nhìn phía dưới cùng xung quanh. Trong cảm giác của hắn, có một cái gì đó như đang triệu hoán linh hồn lực lượng hướng chỗ sâu lao tới. Những linh hồn xung quanh dường như cũng vậy, hướng chỗ sâu lao tới, tiếp tục đi xuống, càng xuống sâu, hấp lực càng lớn, đến 10 dặm sâu, thì từng luồng từng luồng linh hồn đã thẳng tắp lao nhanh hướng phía dưới mà đi. Điều này càng làm hắn hiếu kỳ có cái gì phía dưới.

Thời gian trôi qua, tốc độ càng ngày càng giảm. Đến nửa tháng sau hắn mới đi tới một vùng không gian đen kịt, không hề có ánh sáng. Nơi này cách mặt đất đã hơn 1 vạn dặm, lực hấp dẫn linh hồn nơi đây đã mạnh đến mức linh hồn hắn đều bị ảnh hưởng, sơ bộ tính toán 99 cấp đến đây đều nửa nước khó đi.

Tinh Thần lực tỏa ra hướng lực hấp dẫn phương hướng tiến lên. Không gian này rộng có chút thái quá, trong này hồn lực phong phú, hút một ngụm thôi đều làm người tinh thần sảng khoái, nếu ném một cái thiên tài vào đây, không ra 10 năm chắc chắn đột phá 90 cấp cũng có thể. Trong không gian này không có gì cả ngoài hồn lực và các linh hồn. Chậm rãi tiến đến, đi hơn 300 dặm mới đến nơi lực hấp dẫn tỏa ra. Nhìn tế đàn trước mắt. Triệu Vô Cực cẩn thận đề phòng lên

Tế đàn bằng đá, rộng hơn 100 trượng, trên đó khắc vẽ hoa văn kỳ quái, nhìn như bùa, chú văn…các loại hình, Triệu Vô Cực đối với cái này chả hiểu gì, nhìn vào cứ như ma trận. Lực hút chính là từ tế đàn này tản ra không ngừng hấp dẫn những linh hồn bên ngoài vào đó. Trên tế đàn nổi lơ lửng một đoàn chất lỏng vừa đỏ vừa đen trông thật kỳ quái, nó liên tục biến hình nhìn như bị không gian bóp méo.

Chỉ là Tế đàn không khiến Triệu Vô Cực đề phòng, hắn đề phòng chính là cái đoàn chất lỏng kia, bằng vào tinh thần lực mạnh mẽ hắn nhận ra bên trong đoàn chất lỏng đó chứa đựng một loại sức mạnh kinh khủng, một loại lực lượng mà hắn mơ ước – Thần lực. Chỉ là Thần lực này tản ra khí tức vô cùng tà ác, nhìn qua thôi đã cảm nhận được mặt trái của cảm xúc hiện lên, bạo ngược, tức giận, tham làm, khát máu, sát lục…

Thần lực trước mắt làm hắn động tâm, một ý nghĩ hiện lên trong lòng

“Tiến lên, thôn phệ nó, ta có thể thành thần”

Dưới ý niệm thôi thúc, thân thể hắn không tự chủ được hướng đoàn bản nguyên phóng tới, một chân bước lên tế đàn, tay phải vươn ra hướng đoàn chất lỏng kia chụp tới. Nhưng mà khi tay hắn cách đoàn kia chất lỏng không tới một phân, hắn bỗng nhiên giật mình phi thân lùi lại, mồ hôi lạnh không tự chủ chảy ra làm ướt quần áo, trái tim nhảy lên hàng nhìn lần một giây, nhìn lại dưới tế đàn từng đám xương trắng còn bốc lên ngọn lửa đen. Tâm thần Triệu Vô Cực thầm hô may mắn. Chỉ chút nữa thôi hắn liền nguy hiểm, mặc dù không biết hắn chạm vào sẽ ra kết cục gì nhưng nhìn hơn mấy chục bộ xương kia thì biết không dễ như vậy.

Triệu Vô Cực vừa lùi lại, một bóng đen từ trong đoàn chất lỏng kia nhảy ra, lặng lặng lơ lửng giữa không trung đánh giá Triệu Vô Cực.

“Linh Hồn rất mạnh, đã đến sát Nhất cấp Thần chi, thân thể cũng đã cực hạn phàm nhân, rất tốt, chỉ có điều hồn lực hơi thấp”

Triệu Vô Cực nhìn bóng đen hình người, mơ hồ không rõ dung mạo hỏi

“Ngươi là người hay quỷ?”

Bóng đen bị hắn hỏi sửng sốt một lúc mới kịp phản ứng, gắt giọng nói

“Cái gì người hay quỷ, Phàm Nhân, bản Thần là cao quý Tà Linh Thần, chưởng quản Linh Hồn xa đọa”

Triệu Vô Cực giật mình, ngẹo đầu nhìn hắn, cau mày lại hỏi

“Tà Linh Thần, chưa từng nghe qua, ta chỉ nghe qua Thiên Sứ Thần cùng La Sát Thần, ngươi so bọn họ mạnh hay yếu”

Bóng đen nghe hắn nói vậy, tức quá mà cười

“Haha, Phàm Nhân ngu muội, Tà Linh Thần cũng không biết. Thiên Sứ Thần ban đầu chẳng qua chỉ là cái Nhị cấp Thần, trước kia không biết bị ta đánh bao nhiêu lần, còn La Sát tên kia cũng như ta là Tà Thần chẳng qua ta chưởng quản Linh Hồn xa đọa mà hắn chưởng quản Thần Lực xa đọa”

“Ồ, Tại sao ta nghe nói Thiên Sứ Thần là Nhất cấp Thần đâu”

Bóng đen: “Ngươi chỉ là Phàm nhân, ngươi làm sao biết?”

Triệu Vô Cực: “Trên đại địa có cái tổ chức Võ Hồn Điện, bọn hắn thờ Thiên Sứ Thần, ta từ đó nhận được thông tin”

Bóng đen nghe Triệu Vô Cực nói vậy lâm vào suy tư. Một lát sau hắn lắc đầu rồi nhìn về Triệu Vô Cực nở nụ cười tà tà

“Phàm Nhân, Bản Thần nhìn ngươi tu hành không dễ, cho ngươi một cơ hội dâng hiến ra cơ thể, Bản Thần sau khi phục sinh sẽ cho ngươi làm Thần Bộc cùng theo ta đi lên Thần Giới, hưởng vĩnh sinh”

Triệu Vô Cực nghe hắn nói, lập tức hay tay ôm ngực, giữ chặt quần áo, khiếp sợ nhìn Bóng đen nói

“Ngươi, ngươi muốn làm gì? Ngươi chỉ là cái bóng thôi, hơn nữa ta không thích nam, đừng lại đây”

Bạn đang đọc Đấu La Chi Vô Cực Đấu La sáng tác bởi Thienffff
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thienffff
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.