Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bọ ngựa bắt ve, hoàng tước tại hậu. Ai mới thật sự là kẻ đi săn

Tiểu thuyết gốc · 3843 chữ

Hạo Thiên Tông

Tông môn đệ nhất thiên hạ. Tọa lạc tại Tinh Vấn chi địa thuộc lãnh thổ Tinh La Đế quốc. Núi đá lởm chởm từ đại địa thi nhau mọc lên như là địa thứ, cũng không ai biết địa hình như vậy là thiên nhiên sinh thành hay thực sự như truyền thuyết Tinh Thần Vẫn Lạc. Hạo Thiên Tông xây dựng tại trung tâm Tinh Vấn chi địa, nơi đây một mảnh đất bằng, đất đai phì nhiêu, cây cối tươi tốt. Dòng sông bao quanh như một bức tường thành tự nhiên nhìn đơn sơ mà bền vững thủ hộ Hạo Thiên Tông bình an phát triển mấy trăm năm qua.

Trong Nghị sự đại điện lúc này, đang ngồi 8 vị lão giả, bon họ là cao tầng của Hạo Thiên Tông, cũng là kình thiên chi trụ, trụ cột của tông môn. Mỗi một vị trong đó cũng đã từng là kinh tài tuyệt diễm một thế hệ. 8 người ngồi chung một chỗ, chỉ là tiết lộ một chút khí tức thôi đều đã khiến người ngạt thở.

Trong 8 người, ngồi trên chủ vị chính là đương thời Tông chủ Hạo Thiên Tông Ngạo Thiên Đấu La Đường Ngạo 97 cấp Phong Hào Đấu La. Ở bên trái ngồi 4 người theo thứ tự là Đại Trưởng lão đến Tứ trưởng lão, bên phải là 3 người từ Ngũ trưởng lão đến Thất trưởng lão. Trong đó Đại Trưởng lão, Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão cũng là Phong Hào Đấu La, những vị còn lại là Hồn Đấu La tu vi cũng đều trên 85 cấp.

Trưởng Lão Hội tổ chức một năm 2 lần, chỉ khi nào có sự việc quan trọng mới có thể tổ chức đột xuất. Hôm nay, đúng là một ngày như thế. Mở đầu hội nghị là ngũ trưởng lão báo cáo tình báo do Mẫn chi nhất tộc thời gian này truyền về. Nội dung chính là phát hiện Võ Hồn điện có động tĩnh, điều động lượng lớn Hồn Đấu La cùng Hồn Thánh tiến về Tà Thần Điện di tích nhưng không rõ mục đích là gì, Giáo Hoàng Thiên Tầm Tật tự mình lĩnh đội, Thiên Tầm Tật bí mật rời đi trong đêm, cùng đi theo là Cúc – Quỷ hai vị Phong Hào đấu la. Ngũ trưởng lão báo cáo xong, những người còn lại đều trầm tư.

Nhìn mọi người trầm tư, Đường Ngạo cũng cho mọi người chút thời gian suy nghĩ, một nén nhang đi qua mới bắt đầu thảo luận

“Chư vị cảm thấy việc này như thế nào?”

Nhị trưởng lão phân tích: “Võ Hồn điện đã là đại lục đỉnh phong thế lực, muốn Giáo Hoàng tự mình xuất mã, còn phải lén lút lên đường trong đêm thật không có mấy? Ngoại trừ có hợp tác bí mật với thế lực nào đó bên ngoài cũng chỉ có trọng bảo xuất hiện”

Lục trưởng lão nhìn Nhị trưởng lão cau mày: “Hiện nay có thế lực nào còn cùng Võ Hồn điện có tư cách hợp tác?”

Đại Trưởng lão lên tiếng: “Không, cũng không bài trừ khả năng này. Mặc dù Võ Hồn điện danh tiếng không tốt lắm nhưng cũng có rất nhiều thế lực có thể âm thầm hợp tác. Dù sao các tông môn nội đấu, lén lút hợp tác cũng là tất nhiên”

Ngũ trưởng lão: “Mẫn chi nhất tộc cũng thăm dò qua các tông môn khác không thấy có dị động gì?”

Đại Trưởng Lão: “Mẫn chi nhất tộc dò thám tin tức đúng là rất tốt nhưng mà nếu có người muốn dấu diếm bọn hắn cũng vẫn làm được”

Mọi người nghe cũng đồng ý

Lúc này, Tam trưởng lão đột nhiên cho một ý kiến

“Tông chủ, ngươi biết Đường Hạo ở đâu sao?”

Đường Ngạo nghe hắn nói vậy sắc mặt khó coi. Đối với Đường Hạo hắn vừa thương vừa giận, không nghe thì thôi, nhắc đến liền khiến hắn không bình tĩnh

“Lão Tam, ngươi nhắc đến nghịch tử này làm gì?”

“Tông chủ, ta nghi ngờ Võ Hồn điện lần này xuất mã có thể liên quan đến Đường Hạo. Dù sao thê tử hắn là mười vạn năm hồn thú…..”

Đường Ngạo ngắt lời

“Im miệng, không được nói nữa, chuyện này không cần nhắc lại”

“Nhưng mà…”

“Không nhưng mà gì hết?”

Tam trưởng lão nghe vậy cũng đành phải dừng lại. Những người khác thì trầm mặc. Việc này tính chất thực có thể nhưng không biết để người ta lựa chọn ra sao, dù sao con cháu mình lấy một con hồn thú làm vợ, cho dù hồn thú rất đẹp một loại nhưng thế thì thế nào? Cháu bọn hắn sinh ra sẽ là người hay hồn thú, hơn nữa hồn thú và hồn sư trước nay thù hận thâm căn cố đế, đã là cục diện không chết không thôi, ai biết để cho một hồn thú sống trong thế giới của nhân loại liệu sẽ xuất hiện tình huống gì? Cho dù bọn họ đồng ý, người trong thiên hạ cũng sẽ không đồng ý, đến lúc đó kẻ thù hiệu triệu thiên hạ vây công, cho dù Tông môn đệ nhất thiên hạ đều phải diệt vong. Một bên là tình thân, một bên là tông môn tồn vong nên chọn lựa ra sao? thật khiến người phiền lòng, mà kẻ gây ra phiền lòng kia thì còn đang không biết ở đâu hạnh phúc yêu đương.

Đường Ngạo khi nghe Tam trưởng lão nói lão cũng đã thấy vấn đề này rất có khả năng. Lấy Võ Hồn điện truy nã Đường Hạo hai người liền biết. Hắn mặc dù ngoài nói Tam trưởng lão im lặng nhưng lòng cũng đang cầu nguyện chuyện này không nên xảy ra. Cứ như vậy, cuộc họp kết thúc trong im lặng mà Hạo Thiên Tông vẫn không có động tĩnh gì?

Vấn đề ở đây là thù hận của Hồn Thú và Hồn Sư đã quá lớn, nếu tỉnh táo một chút, chấp nhận cho Đường Hạo cưới A Ngân, bên ngoài tuyên bố bắt A Ngân giam giữ để lấy hồn hoàn và hồn cốt, thực tế cho hai người lén lút thành thân, sinh con ai biết thật giả ra sao? Chỉ cần A Ngân không lộ diện ra ngoại giới, mọi thứ đều đơn giản.

Không biết các vị độc giả liệu đặt mình vào Đường Hạo vị trí sẽ làm thế nào? Còn nếu hỏi Triệu Vô Cực, hắn sẽ nói phụ nữ không thiếu cần gì phải chấp nhất như thế đâu?

Thất Bảo Lưu Ly Tông cũng nhận được tin tức Võ Hồn Điện hành động, chỉ là bọn hắn giờ này thật không cách nào chen chân chuyện Đại Lục. Kiếm Đấu La tiền nhiệm chết đi là tổn thất quá to lớn, nếu không phải Trần Tâm sau đó dưới sự kích thích đột phá 90 cấp, bọn hắn tông môn đã không giữ được Thượng Tam Tông danh hiệu, giờ này Võ Hồn Điện không đến gây phiền phức đã là vạn hạnh.

Tà Thần Điện di tích

Đường Hạo bát hoàn 90 cấp đối chiến với hai vị Cúc – Quỷ Đấu la vẫn chiếm thượng phong. Đường Hạo được khen ngợi là thiên tài đệ nhất trong hơn 100 năm qua của Hạo Thiên Tông, ngay cả gia gia hắn 99 cấp Đường Thần đều phải kém một bậc, hơn nữa hắn tu luyện bí pháp Đại Tu Di Chùy, đi theo con đường thuần lực lượng, sức mạnh và lực bộc phát cùng cấp là vô địch, thậm chí có thể mạnh hơn những cường công hồn sư hồn lực lớn hơn hắn vài cấp, một thân tuyệt học của Hạo Thiên Tông luyện đến đăng phong tạo cực. Trong khi đó, Cúc – Quỷ hai vị Phong Hào Đấu La hơn Đường Hạo một cái hồn vòng, hồn lực cũng cao hơn một chút nhưng dù sao cũng vừa vào Phong Hào Đấu La chưa lâu, Quỷ Đấu La lại là mẫn công, công kích quỷ dị, đánh bất ngờ là chính, còn Cúc Đấu La lại đi con đường khống chế và quần công, lực công kích cũng chỉ thuộc hạng bình thường. Triệu Vô Cực ở trong nham tương gần đó nhìn hai vị Cúc – Quỷ cùng Đường Hạo đánh nhau không biết nói gì cho phải.

Cúc – Quỷ hai tên này đánh xì dầu là chính, chủ yếu đến chính là vẩy nước, toàn bộ hành trình chẳng có nghiêm túc chút nào. Triệu Vô Cực cũng khen hai tên này tặc thông minh, quấn lấy Đường Hạo chờ Thiên Tầm Tật đến như vậy vừa không phải chịu đựng Đường Hạo liều mạng, sau này Đường Hạo nếu chết, Hạo Thiên Tông cũng chỉ đi tìm Thiên Tầm Tật là chính, bọn họ chỉ là thi hành nhiệm vụ, là tình thế bắt ép. Cũng chính là thông minh như vậy, hai tên Cúc – Quỷ mới sống đến thời Đường Tam. Đổi lấy kẻ khác liều mạng lao lên lập công đã sớm bị Đường Hạo một cái Chùy liều mạng đập chết.

Mặc dù chiếm thượng phong nhưng Đường Hạo cũng không ham chiến, vừa đánh vừa lui, chỉ là hắn vẫn bị một bông hoa cúc, một cái con quỷ quấn lấy, không thoát thân ra được, rất là biệt khuất.

Hai bên giây dưa đến chiều, khi mặt trời đã ngả về tây thì Thiên Tầm Tật cũng đuổi tới. Cảm nhận được Thiên Sứ khí tức, Đường Hạo đưa A Ngân vào hang đá, kéo lấy tảng đá to gần đó lấp kín lại. Một mình hắn đứng ở ngoài chờ đối thủ.

Không để hắn chờ lâu, một luồng hào quang vàng óng dần dần xuất hiện trong không gian, càng ngày càng rõ ràng. Hư ảnh một người phụ nữ với khuôn mặt tuyệt mĩ xuất hiện, sáu cánh sau lưng luật động, một khắc này, nàng như là trung tâm của vạn vật. Mở ra hai mắt trắng xóa, hai tay đưa lên chậm rãi mở ra. Thiên Tầm Tật từng bước nhẹ nhàng khoan thai đạp lông vũ từ trên bàn tay Thiên Sứ đi tới, mỗi đi một bước không gian gợn sóng nhè nhẹ.

Triệu Vô Cực trốn dưới nham tương giờ này tặc hâm mộ, ghen ghét

“Trời ạ, cái tên Thiên Tầm Tật này trang bức cũng quá hoàn mỹ đi. Madara gia trang bức bằng lời mà thằng này ngay cả lời đều không cần, quá hoàn hảo. So với Thiên Tầm Tật, ta chẳng là cái thá gì”

“Tí nữa nhất định phải đánh ngươi thành đầu heo, dám hơn ta”

Thiên Tầm Tật không biết hắn bị Triệu Vô Cực ghi hận, giờ này đang đứng chắp hai tay sau lưng dùng cái mũi nhìn Đường Hạo

“Dao Dao chiến hồn chùy, uy uy Hạo Thiên Tông, truyền nhân của tông môn đệ nhất thiên hạ mà muốn làm chuyện nghịch thiên, đây đã định trước là một thất bại”

Đường Hạo nhìn hắn tràn đầy giận dữ, quát nói

“Làm chuyện nghịch thiên là Đường Hạo ta? Hay là ngươi muốn nói mình là Thiên?”

“To gan, Đường Hạo, Võ Hồn Điện không có ý định cùng Hạo Thiên Tông là địch, giao ra nàng, ta tha người khỏi chết”

“Ba vị Phong Hào Đấu La, Võ Hồn Điện”

…………………………………………………………

Hai bên chém gió thổi ngưu bức không được liền ra tay đánh đập, Thiên Tầm Tật tên này cùng Thiên Mộng như nhau cũng là loại ăn rồi chờ chết, 95 cấp mà để Đường Hạo chùy bay cũng may mà có hai vị Cúc – Quỷ thi triển võ hồn dung hợp lưỡng cực tĩnh chỉ lĩnh vực định trụ Đường Hạo nếu không lại ăn một chùy, Giáo hoàng của chúng ta liền lập tức có thể đi gặp Tổ tiên. Thiên Tầm Tật cũng lợi dụng lúc này đánh lén trọng thương Đường Hạo.

Như nguyên tác viết, A Ngân ôm con đi ra cứu Đường Hạo rồi hiến tế cho Đường Hạo. Đợi đến lúc A Ngân hiến tế thì bọn Võ Hồn Điện mới xông lên thì đã muộn. Lĩnh vực do Hồn thú hiến tế chỉ có thần cấp công kích mới có thể ngăn cản cho nên hiến tế hoàn thành là tất nhiên. Triệu Vô Cực cũng nấp ở một bên xem, không hề can thiệp mặc dù hắn có thể can thiệp được, nhưng mà cần thiết sao? Triệu Vô Cực được Hồn sư giới xưng Bất Động Minh Vương, sắc đẹp miễn dịch, mặc dù bây giờ không còn là nguyên tác Bất động Minh Vương nhưng Triệu Vô Cực giờ này Bất Động Minh Vương còn phải gọi sư phụ.

“Võ Hồn điện hồn sư như vậy, sau này diệt vong cũng phải, làm việc lề mề, chậm chạp, dài dòng. Đúng là rác thải”

Đường Hạo nhận được hồn hoàn 10 vạn năm do hiến tế nên hắn lập tức thích ứng với sức mạnh của mình. Lúc này thù giết vợ đã khiến hắn nổi điên, dùng nổ vòng bí pháp, nổ hết 6 hoàn đầu đập chết gần hết Võ Hồn Điện hồn sư, trong đó có cả hai vị Cúc – Quỷ. Mà hai vị này khả năng cao là giả bị đụng, mới ăn một chùy đã nằm trên đất không dậy được. Phong hào đấu la đâu có yếu như vậy, ngươi trọng thương cũng phải bò được chứ, nằm giả chết là tình huống gì?

Nhìn Đường Hạo sức mạnh bùng lên đánh bay tất cả mọi người, không ai tiếp được một đòn, Thiên Tầm Tật cũng vừa giận vừa sợ hãi. Chỉ là hắn dù sao cũng là Giáo Hoàng, nếu chạy vậy sau này hắn làm sao gặp người. Nếu không chạy được vậy thì cứng rắn, nói rồi thi triển đệ cửu hồn kỹ Thiên Sứ Vinh Quang. Hồn hoàn thứ 9 của Thiên Tầm Tật chưa đủ 10 vạn năm nhưng cũng đã 9,9 vạn năm, dưới trạng thái Thiên Sứ chân thân cùng 95 cấp hồn lực, quang mang hắn tạo ra cũng khủng bố, những nơi ánh sáng đi qua, vạn vật đều bị phân giải, tan biến, cả đất đều vậy. Đường Hạo dân chơi cũng nổ thứ 9 hồn hoàn, màu đỏ hồn lực nhuộm Hạo Thiên Chùy thành màu đỏ. Vận lực, một chiêu Đại Tu Di Chùy hướng ánh sáng mà Thiên Tầm Tật phát ra đập đến.

Triệu Vô Cực lúc này cười hắc hắc, mở ra Thất Bảo Lưu Ly Tháp võ hồn, hô to

“Đệ thất hồn kỹ, Thất Bảo chân thân”

“Nhất viết lực, tam viết hồn, tứ viết ngự, ngũ viết Linh, lục viết Tăng”

Âm thanh của hắn vang vọng toàn trường. một cái Tháp 7 màu lưu ly cao hơn 5 trượng xuất hiện, trên đó 5 màu quang mang toát ra rơi vào người Đường Hạo.

Quang mang 5 màu phủ xuống làm cho Đường Hạo không kịp phản ứng. Một chiêu Đại Tu Di Chùy đem hết toàn lực thi triển đã khủng bố nay càng khủng bố hơn, Chùy bị thổi phồng, từ 70 mét Đại Chùy bỗng nhiên biến thành 120 mét.

Mà nghe được âm thanh của Triệu Vô Cực vang lên, đồng thời thấy Đại chùy của Đường Hạo từ 70 mét to đến 120 mét, Thiên Tầm Tật đã hoảng sợ toát mồ hôi lạnh. Không lo mặt mũi được nữa, cắt đứt hồn kỹ nhanh chóng hướng phương xa bỏ chảy. Hắn không chạy, ăn một chiêu này, hắn chết chắc, đoán chừng cha hắn tới đều đỡ không qua. Tâm hắn đã giận điên

“Khốn kiếp, Thất Bảo Lưu Ly Tông, ta và các ngươi không xong. Chờ ta về Võ Hồn Điện, ta nhất định phải diệt các người”

Thiên Tầm Tật dứt khoát chạy cũng cứu được hắn một mạng. Khi Chùy lớn sắp đập trúng Thiên Tầm Tật lúc, Đường Hạo cũng kịp phản ứng, thu lại lực đạo. chỉ là hắn toàn lực thi triển lại bị Thất Bảo Lưu Ly võ hồn tăng phúc nào dễ thu hồi như vậy. Chùy ảnh đập trúng sau lưng Thiên Tầm Tật một khắc.

Crắc

Một tiếng xương gãy vang lên, theo đó là tiếng kêu đau đớn aaaaa

Ầm

Oa

Thiên Tầm Tật bay ra va vào vách núi, phun ra ngụm máu tươi rồi trượt xuống đất ngất đi.

Đường Hạo lúc này lòng hoảng một nhóm. Hắn hận Võ Hồn Điện nhưng hắn không thể giết Thiên Tầm Tật. Nếu Thiên Tầm Tật chết, như vậy Hạo Thiên Tông sẽ phải đối mặt với sự điên cuồng trả thù của Võ Hồn Điện. Hắn đã mất thê tử, không thể lại để người khác vì hắn mà chết. Không nghĩ nữa, nhanh chân chạy đến xem Thiên Tầm Tật tình hình còn sống hay đã chết, chỉ là hắn vừa lao tới, một bóng đen đã nhanh chân ôm lấy Thiên Tầm Tật cơ thể rồi lao về phương xa chạy trốn.

Quỷ Đấu La nãy giờ nằm giả chết, định đánh xì dầu, ai ngờ thò đâu ra một cái Thất Bảo Lưu Ly giúp Đường Hạo, Giáo Hoàng nhanh chân chạy may mắn không chết nhưng bị thương quá nặng. Thấy Đường Hạo còn lao tới muốn bổ đao, hắn đành liều mạng lao tới tóm lấy Thiên Tầm Tật bỏ chạy, cũng may hắn tốc độ nhanh, lại so Đường Hạo gần Thiên Tầm Tật hơn mới cướp được người.

Cúc Đấu La thấy vậy cũng bật người lên, một chiêu Kim Nhụy Phiếm Lưu Hà đánh tới ngăn Đường Hạo chốc lát rồi trốn.

Đường Hạo nhìn thấy thế nào không biết bọn hắn hiểu lầm, không biết phải làm sao thì Cúc Đấu La đánh tới đành phải thi triển Hạo Thiên Hộ Thể ngăn cản. Lúc hắn nhìn lại, 3 người đã không còn tung tích.

Đang định quay lại thì một âm thanh vang lên sau lưng làm hắn giật mình quay người nhìn lại

“Hừ, rác rưởi, đường đường Hạo Thiên Đấu La, kẻ thù giết vợ trước mắt còn buông tay không muốn báo thù, ngươi xứng đáng với nàng hay sao?”

Đường Hạo chỉ im lặng không lên tiếng, khuôn mặt nhiều lần biến đổi, dường như hắn rất mâu thuẫn nhưng lát sau, gương mặt hắn lại kiên định lên, nhìn về người áo đen nói

“Việc của Đường mỗ không cần người ngoài dạy bảo. Ngươi là ai, vì sao muốn ta giết Thiên Tầm Tật”

Triệu Vô Cực nghe hắn nói cũng không có gì ngạc nhiên với lựa chọn của hắn.

“Ta là ai không quan trọng. Quan trọng là ta muốn mượn ngươi một thứ”

Đường Hạo nhìn hắn chằm chằm hỏi

“Mượn cái gì?”

Triệu Vô Cực cười nhếch miệng, chỉ chỉ hắn cây búa

Đường Hạo vừa đại chiến xong, cũng mất 7 cái hồn hoàn, giờ chỉ còn đệ thất và đệ bát hồn hoàn nhưng mà khác với trong nguyên tác, giờ này hắn cũng không hề bị thương. Nhìn Triệu Vô Cực chỉ có 80 cấp Hồn lực, hắn khinh thường nói

“Đồ ở đây, muốn mượn thì tới lấy đi”

Nói rồi cũng một chùy đập tới

Triệu Vô Cực đưa ra một ngón tay đỡ lấy chùy, ngăn nó phía trên đầu, nhìn về Đường Hạo nói

“Chỉ có bấy nhiêu thôi sao?”

Đường Hạo lúc này bị hắn làm sợ hết hồn. Một ngón tay đỡ hắn một chùy, quá khủng bố. Không liều mạng, hôm nay xem ra đi không được nơi đây. Nhìn về con trai, hắn lấy khăn buộc sau lưng sau đó nổ tung hai cái hồn hoàn còn lại, một cái loạn phi phong chùy pháp bắt đầu tụ lực. Triệu Vô Cực muốn thử tên này xem hắn tới mức nào nên cũng kệ hắn. Đường Hạo thấy thế lại hy vọng thắng lợi gia tăng một phần, tiếp tục điệp gia, khi đến 71 chùy lúc, hắn phi thân lên, Chùy ảnh đi đến nửa đường biến to lớn, hơn 70 mét chùy ảnh hưởng Triệu Vô Cực đầu đập tới, chùy vừa đi xuống, không khí đã bị đè ép xuống làm mặt đất lún xuống một đoạn, uy lực có thể thấy to lớn.

Nhìn Đại chùy to lớn đánh tới, uy thế hạo đãng, Triệu Vô Cực bàn tay phải giơ lên đỉnh đầu nhưng không có công kích đánh ra. Triệu Vô Cực thờ ơ thái độ cũng làm Đường Hạo tức giận, dù gì cũng là thiên tài, là Phong Hào Đấu La, cho dù Đường gia gia hắn tới đều không có khinh thường hắn như vậy qua. Khí lực, võ hồn, hồn hoàn, tuyệt kỹ đều dùng cả, bây giờ Đường Hạo chỉ còn tâm tình hỗn loạn, hắn cũng đem nó để vào công kích của mình, hắn muốn đập chết đối phương để làm dịu lòng mình.

Chùy và tay va chạm một khắc, một tiếng ầm vang vang lên. Thân hình Triệu Vô Cực hoàn toàn biến mất chỉ để lại một cái hố sâu trên mặt đất, nham tương đỏ rực đang từ trong đó trào ra, lan rộng một vùng.

Thấy Triệu Vô Cực thân hình bị nham tương nuốt chửng, Đường Hạo thở dài một hơi, nếu không phải đối phương khinh địch, hôm nay hươu chết vào tay ai cũng không nhất định. Hắn đem con trai sau lưng giơ đến trước mặt, nhìn nó đang hô hấp đều đều, tâm có chút mềm xuống, lấy tay lau đi vết bẩn trên mặt con trai hắn thì thầm

“Sau này tên của con sẽ là”

Chưa dứt lời, một âm thanh ghé vào tai hắn vang lên

“Triệu Tam”

Nghe âm thanh sát tai, Đường Hạo toàn thân lạnh buốt, chỉ là lúc tư duy hắn chưa kịp phản ứng thì hai mắt đã tối đen, ngã gục rớt xuống đất. Nhìn mình thành quả, Triệu Vô Cực hài lòng.

1 Phút sau, hắn đứng lên, tay trái ôm lấy Đường Tam, à, không đúng, bây giờ phải gọi Triệu Tam mới phải. Tay phải cầm một căn hạt giống và một cục xương chân. Thu xương chân vào giới chỉ. Tay phải một vòng xoáy màu đen hiện lên bao quanh hạt giống sau đó ngọn lửa bùng lên, tay phải mở ra nhìn hướng Võ Hồn Điện trốn bọn người

“Trò chơi, giờ chỉ mới bắt đầu”

Nói rồi thân hình hắn cũng nhạt dần và biến mất.

Bạn đang đọc Đấu La Chi Vô Cực Đấu La sáng tác bởi Thienffff
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thienffff
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.