Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngàn năm Yêu Thú

Tiểu thuyết gốc · 987 chữ

Vạn Dược sơn núi cao trập trùng, thiên địa linh khí tràn ngập, cây cối xanh tươi, đặc biệt có nhiều thảo dược, thảo quả và kỳ thảo dùng làm thuốc tốt.

Hạ Không ngồi trên xe ngựa nhìn ra ngoài, này là đã rất lâu hắn mới được nhìn thấy ánh mặt trời. Từ khi ... hắn còn không nhớ từ khi nào. Liên tục bị bắt, bị nhốt bị đánh đập chuyển từ gã buôn người này đến người buôn kia, bị bỏ đói. Trong đám trẻ bị nhốt dưới nhà kho, hắn vẫn là đứa bé nhất. Nhàn nhạt tia nắng chiếu vào người, vệt tím trên tay mơ hồ ngày càng rõ hơn. Hắn nhìn về phía Trùng Văn đang nằm, trên tóc Trùng Văn ẩn hiện vài sợi lục sắc.

Dưới một gốc Cổ thụ to lớn, Ngưu lão dừng lại nhìn, Phong Vũ Vũ gật đầu. Phong Vũ Vân lưng cõng Hạ Không, tiếp tục lên núi.

“ Vạn sơn cốc cốc, cây chen lá

Gió thổi hương hoa , thảo cũng là

Dược y mạn hỏi , xin chút lá

Cứu độ sinh nhi , kẻ cũng là “

Tiếng Phong Vũ Vân trầm chậm ngâm vang, trên lưng một gùi thảo mộc, Hạ Không chân đeo chuông bạc, từ từ chạy theo.

Nguyên bản, Phong Vũ huynh đệ đều là Công quan trong tỉnh thành, trong nhiều lần thực hiện công vụ bị thương, được Ngưu lão chữa trị. Ngưu lão thấy Huynh đệ này không chỉ biết Công pháp, còn là một Nguyên sư, nên nhờ ra tay trợ giúp giết Yêu Thú, báo thù cho vợ con.

“ Huhu! Đợi ta! Huhu! ”

Hạ không vấp phải một hòn đá ngã ngồi xuống, cánh tay nhỏ chảy ra vết máu, mùi máu tanh thoang thoảng đu đưa.

Phong Vũ Vân cách đó không xa, mỉm cười nói vọng lại “ Hài nhi ngoan! Không khóc! Lại đây!

Bỗng gió ngừng thổi, lá cây ngừng lay. Sau lưng Hạ Không nhẹ nhẹ tỏa ra một làn khí lạnh. Hạ Không quay lại, một hư ảnh từ từ hiện ra, cao chừng bảy, tám thước, thân dài trăm thước có hơn, này giống như Cự Đại Xà Yêu thú khổng lồ. Cả người vảy lục lam bạch sắc, cặp mắt dọc màu lục, trên đầu có mào tím nhạt, dưới thân cổ một đôi cánh tay quỷ dị, móng vuốt sắc nhọn.

Phong Vũ Vân mở to mắt lắp bắp : “ Xà ...tiến…tiến hóa rồi sao? “

Thiết Phiến trên tay khẽ động, miệng lẩm bẩm sau lưng Phong Vũ Vân mở ra một đồ án hình quạt, vân vụ lam sắc ẩn hiện, hắn lao mình về phía Cự Đại Xà.

Mắt lục Đại Xà Yêu liếc nhẹ, mở miệng phun ra một làn khói độc màu lam về phía Phong Vũ Vân. Phong Vũ Vân lách mình qua một bên, ba đạo lam sắc sắc giống như ba lưỡi đao gió sắc bén bay về phía Xà Yêu. Đại Xà Yêu lắc mình lùi lại, khói lục chớp nhoáng tỏa ra mang theo Hạ Không biến mất.

Phong Vũ Vân : “ Yêu Thú giảo hoạt! Hừ! “

Dưới cây Cổ thụ, Ngưu lão cầm dao cắt một vết trên tay Trùng Văn, sao đó bỏ vào miệng hắn một hạt nhỏ.

Trên tay Đại xà, Hạ Không sợ hãi bắt đầu khóc : “ Huhu! Thả tay ra! . Huhu!

Đại Xà Yêu Thú mang Hạ Không bay đi trong sơn cốc. Hạ Không vẫn tiếp tục khóc : “ Thả ta ra! Ta muốn về nhà! Mẹ ơi! Đệ đệ ta đang đợi ta dưới Cổ Thụ ! Mẹ ơi! Huhu! “

Đại Xà Yêu thú dừng lại, trong mắt tỏa ta một tia tham lam, bỗng mở miệng nói tiếng người “ Đệ đệ ngươi? ”

Hạ Không vẫn tiếp tục khóc : “ Thả ta ra! . Ta muốn về nhà! Huhu! ”

Yêu Thú há miệng thè một cái lưỡi dài thả Hạ Không xuống đất : “ Đệ đệ ngươi ở đâu? “

Hạ Không run run bò trên đất : “ Dưới Cổ thụ! Ta muốn về nhà! Huhu! Mẹ ơi! “

Đại xà nắm lấy Hạ Không, động thân quay trở lại.

Này là kế hoạch của bọn hắn,  nếu chỉ dùng máu của Trùng Văn dụ Yêu Thú đi ra, ba người có thể vây bắt. Nhưng yêu thú giảo hoạt vẫn là có thể trốn thoát, nhưng nếu thêm Hạ Không thì khác. Này là vì sao Ngưu lão nói Hạ Không không minh, hắn bình tĩnh không sợ uy hiếp, nói năng vừa phải, có thể dụ Yêu Thú đi xa khỏi hang ổ, tiến sâu vào bẫy dược của của bọn họ đã giăng sẵn.

Trên một cây cao, Cự Đại Xà nhìn xuống, một đứa bé nằm trong Xe ngựa, hai mắt nhắm, trên người tỏa một tầng sinh khí nhàn nhạt. Đại Yêu Thú trườn người tới gần, một tay nắm Hạ Không, một tay vén rèm xe ngựa. Bỗng “ phốc “ một cái, từ trên đỉnh xe ngựa bắn ra một lưỡi đao phong và một sợi xích trói tay Yêu Thú lại. Yêu Thú quẳng Hạ Không qua một bên, đuôi rắn đập mạnh. Cỗ xe ngựa phá nát, bên trong Mê dược, Hỏa dược nổ nổ vang. Xà là loại thú có độc, có thể dùng Mê dược kết hợp dược phấn tăng hiệu quả ăn mòn.

Đại Cự Xà thân mình bò dậy đầy thương tích lùi lại, khói lục hiện ra. Định bỏ chạy thì lại là một Xích Đao phóng tới chặt mất một cánh tay. Cự Xà ngửa mặt lên trời, hít một luồng Tử khí phóng về phía Hạ Không, Cự Xà nhận ra, này là một cái bẫy, đứa trẻ kia chỉ là con mồi.

Bạn đang đọc Đạo Ly - Việt Yên Nguyên Quốc sáng tác bởi luanrein
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luanrein
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.