Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kế hoạch bỏ đi

Tiểu thuyết gốc · 987 chữ

Việt Yên Nguyên Quốc, tất cả các đứa trẻ sinh ra, ngoài Họ thì trong Tên chỉ được phép đặt một Chữ, chữ lót đều giống nhau, đối với Nam là chữ Văn, với Nữ là chữ Thị, thành viên Hoàng tộc được lót chữ Hoàng. Ngoài ra, khi gia nhập Tông môn, gia tộc sẽ phải đổi Họ theo tông môn, gia tộc, Các chức nghiệp đặc biệt hoặc Tu luyện giả tùy theo cấp bậc sẽ được thêm Chữ vào Tên.

Hạ Không thấy Ngưu lão đã nhắm mắt lại, cũng không nói thêm gì nữa, hắn nhẹ nhàng bóp vai cho lão. Hắn nhìn thấy, cánh tay kia của lão tuy đã được băng bó, nhưng trên bàn tay vẫn lộ ra nhiều vết xước màu xanh tím quỷ dị, mơ hồ còn có ra vết máu rất mới, giống như bị vật gì cắt hay đâm phải, không đúng là giống như cắn vào thì đúng hơn.

Một lát sau, tiếng ngáy khò khò, lão đã ngủ. Hạ Không ngừng bóp vai cho lão tiến lại gần cái thùng thảo mộc Trùng Văn đang ngồi, nháy mắt một cái nói : “ Ngươi quyết định?  ”

Trùng Văn liếc nhìn về phía Ngưu lão đang ngủ, sau đó gật đầu : “ Giúp ta! ”

Hạ Không chớp mắt, tỏ vẻ đồng ý. Sau đó hắn cúi xuống cái thùng cầm một nắm lá thảo mộc và lấy một cái bánh bao quay trở lại gần phía Ngưu lão ngồi ăn.

Tiếng hắn nhai rất nhẹ, một lát sau Ngưu lão có vẻ ngủ rất say, rất lâu sau Lão tỉnh dậy mở mắt nói : “ Rất tốt!  Rất thoải mái! ”

Lão nhìn về phía Hạ Không gật đầu, sau đó nhìn thấy trong tay Hạ Không cầm một lắm lá thảo mộc thì mở to mắt chạy tới giật nắm lá cây trên tay Hạ Không, quát lớn : “ Không phải ta đã nói, không được ăn thứ này rồi sao? Hừ hừ! ”

Hạ Không run rẩy đáp : “ Ta … ta … chỉ thử một chút! ”

Ngưu lão giơ tay lên, định tát Hạ Không, nhưng lão chần trừ một lát giống như nghĩ tới Hạ Không vừa bóp vai cho mình rồi lại hạ tay xuống. Lão nhìn đám trẻ một lượt, sau đó cầm bình rượu, uống một ngụm sau bỏ đi lên cầu thang.

Hạ Không chạy theo đến chân cầu thang nhìn lên, trước khi đóng cửa, lão quay lại nói : “ Ngươi … ngươi định trốn đi sao? ”

Hạ Không giật mình, hắn suy nghĩ - Lão đã biết rồi sao ?  Này nên trả lời như thế nào ? - . Hắn còn đang suy nghĩ không biết nên trả lời Ngưu lão như thế nào thì Ngưu lão " Hừ " một cái rồi chỉ tay về phía thùng thảo mộc, sau đó đóng sầm cửa lại.

Nội tâm thất thần, hắn từ từ quay trở lại cạnh thùng thảo mộc, ngồi bệt xuống.

Một lát sau, “ Ting” âm thanh vang lên, đèn trên tường tắt hết, không gian yên tĩnh.

Trùng Văn bò đến gần Hạ Không nói : “ Không Văn! Sao vậy? ”

Hạ Không đáp : “ Lão biết hết rồi! ”

Trùng Văn nói : “ Không thể a! Này! ... Này! ...! "

Hạ Không không trả lời, hắn nằm xuống, ôm bụng nghĩ - này là kế hoạch của bọn hắn.

Hôm nay, hắn cố tình đến gần Ngưu lão ăn là để Ngưu lão thấy, Ngưu lão biết lá thảo dược đó sẽ bị đau bụng. Từ khi lão bị thương đã hai ngày nay, thảo mộc trong kho đã được sắp xếp xong, chỉ còn chờ người đến lấy.  Khi có người đến lấy thảo mộc, Hạ Không sẽ nói, Trùng Văn ăn lá cây giống hắn, bị đau bụng, giả bệnh nằm trong kho rồi âm thầm chui vào thùng thảo mộc, sau đó trốn đi. Ngưu lão bị thương sẽ không đi kiểm tra lại, Trùng Văn sẽ trốn thoát.

Này là thế nào kế hoạch, khi Ngưu lão hỏi, hắn còn nghĩ lão chỉ nghi ngờ, nhưng khi lão chỉ tay về phía cái thùng, này là lão đã biết, kế hoạch thất bại rồi.

Hắn ôm bụng nằm xuống, sau đó ngồi dậy chui vào trong cái thùng, Trùng Văn còn định nói thêm cái gì, thì hắn thò tay tự đậy nắp cái thùng lại, nhốt mình trong đó. Trùng văn ngồi xuống bên ngoài, sau đó nằm xuống, lăn qua lăn lại vài vòng sau đó cũng nhắm mắt.

Trong cái thùng u tối, Hạ Không nắm mấy chiếc lá bỏ vào miệng, hắn suy nghĩ rất lâu, tay hắn sờ quanh cái thùng thảo mộc, sờ qua sờ lại mấy vòng sau đó dừng lại ở một chỗ. Hắn lẩm bẩm : “ Chỗ này! cái thùng này?… ”

Sau đó hắn giật mình đứng lên, mở lắp chui ra khỏi cái thùng. Hắn chạy qua một cái thùng khác, mở lắp rồi lại chui vào trong, đậy nắp, rồi lại tiếp tục sờ soạng.

Tiếp tục qua một cái thùng khác, chui ra khỏi cái thùng thứ sáu, hắn ngồi bệt xuống đất, hắn rõ rồi.

Hắn làm việc cọ rửa những cái thùng này, hắn biết những cái thùng bên ngoài hoàn toàn giống nhau, chỉ có vào bên trong trong ngóc thùng mới thấy khác biệt, này căn bản những cái thùng này chưa hề được rời khỏi đây. Ngưu lão chỉ mang những cái thùng đi sau đó chộn lại thảo mộc, lại mang chúng vào, này là thế nào âm mưu, này là Lão muốn gì?

Suy nghĩ một lát, hắn ngồi dậy, đi đóng tất cả cái thùng lại như cũ, sau đó nằm xuống nhắm mắt ngủ.

Bạn đang đọc Đạo Ly - Việt Yên Nguyên Quốc sáng tác bởi luanrein
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luanrein
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.