Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồng Trần Thiên Ngân

Tiểu thuyết gốc · 1094 chữ

Nàng nhìn lại Hạ Không chu miệng nhỏ : " Thiên lão! Thiên lão! Ngươi một câu Thiên lão, hai câu cũng Thiên lão! Không có gì mới hơn sao? Hừ hừ! Lão già điên! "

Hạ Không còn chưa kịp trả lời, thì nàng lại lách qua bên này đứng trước mặt Lang Văn Cốt, hất cằm lên bày ra một bộ giáng Đại tỷ quen thuộc nói : " Này! Ngươi tên gì? "

Lang Văn Cốt vẫn đứng yên đó, không quan tâm đến Điệp Luyến Hoa nói gì, tỏ vẻ không quen biết không cần trả lời, quay đầu qua một bên, mắt nhìn qua một sườn núi bên kia.

Điệp Luyến Hoa thấy hắn không trả lời còn bày ra một bộ mặt lạnh, nàng há miệng tức giận, mắt mở to. Này là cái người đầu tiên nàng hỏi mà không trả lời nàng. Điệp Luyến Hoa mắt nhắm lại, miệng lẩm bẩm, đồ án cánh bướm lại mở ra. Chân trái tiến một bước, này lại giống như nàng định động thủ, tay phải đưa lên chuẩn bị phóng ra Độc Cổ. Nàng là không thể nào, vừa ra giang hồ đã bị người ta khinh thường a.

Hạ Không một bên thấy Điệp Luyến Hoa định phóng ra Độc Cổ về phía Lang Văn Cốt, liền chạy tới chắn trước mặt Lang Văn Cốt nói : " Tỷ tỷ! Tỷ định làm gì? "

Điệp Luyến Hoa hất cằm : " Dậy cho hắn biết, ai là Đại tỷ! "

Hạ Không còn định nói cái gì thì bị nhấc lên, ném qua một bên.

Lang Văn Cốt lùi lại một bước, tức thì đồ án phía sau lập tức mở ra, đúng vậy là lập tức mở ra mà không phải là từ từ bay lên, chuyển màu sắc rồi mới tạo thành đồ án. Hắc sắc quang ảnh quỷ dị trông giống một đầu Hung thú nanh ác, này có chút giống một đầu sói Lang, cũng không hẳn như sói mà có thêm hai cái sừng như sừng hươu, miệng Hung thú mở ra một cái lưỡi đỏ, Hắc Hồng quang vụ bay lượn, mơ hồ còn giống như miệng thú còn chảy ra máu đỏ, vô cùng nanh ác quỷ dị, ghê rợn.

Lang Văn Cốt tiến lên một bước hất cằm, tỏ vẻ ngươi có thể thử ai làm cái đại.

Điệp Luyến Hoa ngã bệt trên mặt đất, thân người run rẩy, mắt lớn mở to sợ hãi. Hắc Hồng quang vụ ý vị như nào nàng lại quá rõ, Hắc sắc là biểu hiện Nguyên Sư đã ngoài năm mươi cấp, còn Hồng sắc cũng là ngoài sáu mươi cấp. Nàng là cái Nguyên Sư mới có mười chín cấp, lấy cái gì mà so với người ta, căn bản không cùng một cái cấp độ. Một cái động tay, là có thể phá tan cả một ngọn núi, chứ đừng nói một cái Tiểu nữ hài như nàng. Điệp Luyến Hoa ôm đùi miệng lớn miệng lớn thở dốc, nàng quá sợ. Đồ án cánh bướm sau lưng thu lại, không phải thu lại mà là tự tan đi.

Đồ án tự tan đi chỉ có hai trường hợp, một là Nguyên Sư tiêu hao hết sạch Nội Năng, hai là tinh thần bị tan vỡ, không thể chống đỡ nổi ý thức để duy trì Công pháp và huyết mạch lực lượng.

Hạ Không bị ném qua một bên, nãy giờ quan sát Đồ án Hung thú cũng rất sợ, này là cái người gì a. Huynh ấy mới bao lớn, Huynh ấy là cái dạng gì. Nguyên Thú hóa hình sao?. Này căn bản cũng không giống hai ngày nay, hắn quan sát cái vị Huynh đại này rất kỹ. Huynh đại từ khi đến nhà Thiên lão, được Thiên lão đắp thuốc, cho uống dược lực. Lúc đó, Huynh đại này cũng không tỏ ra có gì lạ, chỉ là không thấy lên tiếng. Hạ Không hắn có đến gần hỏi chuyện vài lần, nhưng huynh ấy cũng không nói. Hạ Không hắn nghĩ hẳn là Huynh đại này bị câm, hoặc cũng có thể là Huynh ấy không thích mở miệng. Hắn cũng không dám hỏi qua Thiên lão.

Hạ Không lổm ngổm bò dậy chạy đến trước mặt Điệp Luyến Hoa, chắn trước mặt nàng. Hắn giang hay tay ra, bảo vệ Điệp tỷ của hắn. Hạ Không nghĩ, không biết Thiên lão có biết Huynh đại này là như thế nào, nhưng có thể để Huynh ấy đi theo mình, hẳn cũng là cái người tốt. Hoặc ít ra ngăn Huynh ấy lại, cũng có thể từ từ nói chuyện. Hắn sợ hắn chậm một bước, Điệp tỷ của hắn liền tan đi.

Hạ Không hắn làm thành một cái bộ giáng bảo vệ, hai chân giang ra, một tay đưa ra sau giống như giữ cho Điệp Luyến Hoa không vì quá sợ mà hỏng mất, hoặc cũng sợ nàng lại đứng lên tiếp tục ra tay. Tay phải đưa lên trước, giống như muốn chắn, không phải muốn ngăn vị Huynh đại này dừng lại.

Bỗng, một màn kì dị xuất hiện, từ trong thân thể hắn như có một luồng khí nóng như có như không xuất hiên. Từ trái tim, cũng không phải từ trái tim mà là từ eo, đúng vậy từ eo chạy vòng lên đến tim, sau đó lên bả vai, rồi tiếp tục chạy qua cánh tay phải, chạy qua bàn tay, rồi đến ngón tay, lại xoay một vòng tròn ở chỗ chiếc nhẫn, rồi cỗ lực lượng đó mạnh mẽ phát ra ngoài. Sau đó hắn chỉ thấy toàn bộ không gian đều là màu hồng, lấp lánh lấp lánh. Rồi " Bụp " ngã lăn ra đất, nghe có tiếng âm thanh văng vẳng trong gió. Sau đó ngất đi.

"Hồng trần thôn nhỏ cảnh như mộng

Một nàng thiếu nữ tuổi trăng rằm

Lời ăn tiếng nói duyên tiền định

Hoàng cấp đâu bằng bóng giai nhân

Hồng trà đón tết tình nồng thắn

Bạch tuyết bay bay ấm khuê phòng

...

... "

Dưới thác nước chảy xiết kia, chim vẫn hót , lá cây vẫn đu đưa, giếng nước vẫn trong vắt. Nhà nhỏ im ắng, không còn tiếng người, không còn mùi thuốc, Thiên lão đã đi... Núi bên này có hồng quang, bên kia núi cũng có ánh vàng. Cổ trà khô mộc cũng theo gió tan đi.

Bạn đang đọc Đạo Ly - Việt Yên Nguyên Quốc sáng tác bởi luanrein
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luanrein
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.