Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không có tiền

Tiểu thuyết gốc · 1024 chữ

" Đúng vậy! Ta cũng không có tiền! Chẳng có gì có thể bán được cả! Gia gia nói muốn đi ra ngoài thì tự nghĩ cách! "

Còn một câu mà nàng không có nói ra, rằng không chịu được thì có thể trở về. Nàng mới đi bao lâu, mới ba ngày a, giờ mà trở về thì thật mất mặt. Đúng vậy vấn đề đầu tiên là tiền đâu, đã ba ngày đi đường, có thể ăn một chút lương khô và thảo quả nhưng vẫn là không đủ no a.

Hai ngày sau, Hạ Không đám người trước cửa Lai Châu thành, bọn hắn cần phải tìm cách kiếm tiền, rồi đi vào thành có thể thuê được Thuyền phu, theo Đà Giang đi Hải Dương thành. Hạ Không sau hơn một ngày ngất đi, không biết thiên địa quỷ thần gì thì cuối cùng cũng đã tỉnh lại. Điệp Luyến Hoa có chút tiền cũng mang đi, cũng chỉ đủ trả tiền phòng trọ ở một cái Trấn nhỏ, cho Hạ Không một ngày nằm ngủ và bây giờ thì bọn hắn bị đẩy ra đường rồi. Bọn hắn đang đứng trước cửa thành và hết tiền.

Hạ Không nhìn về phía Lang Văn Cốt ý hỏi Huynh ấy có tiền không, Lang Văn Cốt cũng chỉ nhớn mày, bày ra một cái vẻ không có tiền. Hạ KHông, hắn là có chút tiền Thiên lão đưa cho, nhưng là tiền này để duy trì Học phí tu luyện a, không thể động vào được.

Điệp Luyến Hoa xoa xoa bụng nói : " Mau nghĩ cách đi! Đói chết ta!Tiểu trọc tử! Tiểu trọc tử aaa! "

Nghe nàng hét lên, Hạ Không bất giác sờ lên mảnh khăn quấn trên đầu mình quay lại nhìn về phía Lang Văn Cốt, ở đây cũng không chỉ mình hắn trọc đầu, phải để ý Huynh đại này một chút nếu Huynh ấy lại gọi ra cái Hung thú kia vậy cũng không biết mọi chuyện sẽ lại thành cái dạng gì.

Hắn lẩm bẩm nhắc lại lời của Điệp Luyến Hoa : "Tiểu trọc tử! Đúng rồi! Có cách rồi! "

Một lát sau, Trước cửa Lai Châu thành, người đi qua lại cũng không quá đông đúc, nhưng lại xuất hiện thêm một cái Tiểu hòa thượng đang hò vè bán thuốc :

" Lá gì không thiếu không thừa?

Lá gì pha nước mời đưa khách hàng?

Lá gì làm thạch mau đông

Xanh trong như ngọc mát lòng nắng chưa?

...

Lá gì vị nếm cay cay

Têm cùng vôi sống cau bày bổ ba?

...

Diệp thảo 10 đồng, Dược phấn 2 bạc, Trà thơm 1 bạc,... mua đây, mua đây!

Có lẽ trước cổng thành người qua lại đông đúc, cũng không thiếu người giao buôn bán nhưng một cái Tiểu hòa thượng ngồi hát vè bán lá thuốc sẽ đặc biệt được chú ý. Điệp Luyến Hoa và Lang Văn Cốt chỉ biết há miệng trợn mắt, này cũng được sao. Có lẽ Điệp Luyến Hoa còn không quá bất ngờ, nhưng Lang Văn Cốt hắn là cái Thiếu niên từ trong Hoàng cung đi ra. Hắn thực lực có mạnh đến đâu, cũng không bao giờ nghĩ ra này lại còn có cách có thể dùng như vậy, Tiểu tử này trong mắt hắn đã nhiều hơn một cái gì đó.

Điệp Luyến Hoa mắt to long lanh, cũng bắt đầu nhập cuộc phụ họa.

Nàng lúc trước còn sợ tên áo tím, nhưng sau đó cũng không thấy hắn có ác ý gì nên cũng dần hiểu ra, là hắn chỉ dọa nàng. Điệp Luyến Hoa động tay kéo Lang Văn Cốt đến giúp Hạ Không, này có thể bán thuốc kiếm tiền, có tiền có thể mua đồ ăn a.

Hạ Không và Điệp Luyến Hoa còn tưởng Lang Văn Cốt sẽ chỉ đứng đó nhìn, nhưng không hắn cũng đã thực sự đến giúp, này là lần đầu tiên Hạ Không thấy hắn cười, giả làm người mua thuốc khen thuốc tốt, có thể không cười sao. Có lẽ chính Hạ Không cũng không biết, này là thực sự là lần đầu tiên kể từ sinh ra Lang Văn Cốt biết cười.

" Lá gì độc lắm ai ơi

Gọi Đoạn Trường Thảo cấp thời tránh xa? "

Một cái lão nhân chừng ngoài sáu mươi tuổi, khuôn mặt phúc hậu từ trong đám người, sau khi cầm nắm thuốc lên nói với Hạ Không.

Hạ Không mỉm cười đáp lại : " Lão nhân gia! Ngài tốt! Lá ngón Đoạn Trường Thảo cũng không hẳn là độc dược ạ! "

Phúc hậu lão nhân gật đầu mỉm cười, đưa tiền cho Hạ Không , sau đó rời đi.

Bán hết thuốc, Hạ Không đám người cũng đã có tiền ăn no. Điệp Luyến hoa nháy nháy mắt với Hạ Không ý hỏi thấy nàng có thông minh không, vẻ hoạt bát lanh lợi của nàng cũng kéo được rất nhiều người đến mua thuốc.

Hạ Không đáp : " Được 33 bạc, 88 đồng, 18 xu! "

Điệp Luyến Hoa nói : " Chúng ta vào thành thuê phòng trọ nghỉ! Vậy sẽ mất 10 bạc !"

Hạ Không lắc đầu nói : " Chúng ta ở ngoài thành! "

Sau đó nhìn qua Lang Văn Cốt gật gật đầu, Đúng vậy, trời đã sắp tối, cửu thành đã sắp đóng cửa. Vào thành an toàn hơn, lại có thể nghỉ ngơi nhưng sẽ tốn tiền một chút, nhưng bọn hắn sợ nguy hiểm sao, ở đây có một cái Nguyên Sư Hắc Hồng cấp Lang Văn Cốt còn phải sợ sao. Còn một lý do nữa đó là bọn họ có hai cái người không có lệnh bài thân phận, không thể trực tiếp vào thành.

Việt Yên Nguyên Quốc, hệ thống tiền tệ được tính nhỏ nhất là 100 xu bằng 1 đồng, 100 đồng bằng 1 bạc, 100 bạc bàng 1 vàng. 100 vàng bàng 1 kim cương hoặc trực tiếp đổi qua Việt Kim Ngân Phiếu.

Bạn đang đọc Đạo Ly - Việt Yên Nguyên Quốc sáng tác bởi luanrein
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi luanrein
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.