Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện cũ của chú ba (2)

Phiên bản Dịch · 754 chữ

Chú ba là người con có hiếu, nhìn thấy cảnh tượng này chỉ có thể gật đầu đồng ý tái hôn. Ông nội của tôi vui sướng, bắt đầu chuẩn bị cho việc tái hôn của chú ba. Tuy nói chú ba là lần thứ hai kết hôn, nhưng thân phận phó doanh trưởng vẫn còn đó. Làng trên xóm dưới đã bao giờ gặp qua quan lớn như vậy? Lúc chú ba vừa được đề bạt làm phó doanh trưởng về nhà thăm người thân, còn là do trưởng ban võ trang của huyện tự mình tiếp đón, mấy người trong thôn lượn qua lượn lại xung quanh nhà ông nội tôi, ở đây ai không biết lão Thẩm gia có người con thứ ba đang làm phó doanh trưởng chứ ?

Tin tức chú ba muốn tái hôn được truyền ra,ngay lập tức mọi người đều tụ tập đến chỗ ông nội tôi. Đến nỗi sau còn có người oán trách: “Năm ấy tôi cùng cô nương nhà kia xem mắt, nhìn một cái liền muốn kết hôn, vậy mà sống chết tìm không ra bà mai. Sau đó nghe ngóng mới biết được bà mai toàn huyện đều chạy tới nhà Thẩm gia, haiz, sự tình kéo dài, thế là việc hôn nhân thất bại. Bằng không hiện tại con tôi cũng đã tốt nghiệp tiểu học rồi.”

Có kinh nghiệm lần trước , lần này làm hôn sự thuận lợi hơn nhiều. Thím ba mới vẫn là do ông nội của tôi thay chú ba nhìn trúng. Chú ba chỉ là khi đi thăm người thân có gặp qua một lần. Ngày kết hôn được tổ chức long trọng, ông nội của tôi vốn thích ra vẻ. Khi tân nương vào cửa liền đốt 200 vạn dây pháo( ở thập niên 90, hai trăm vạn dây pháo rất là kinh thiên động địa ).

Khi đó tôi đã có kí ức, còn có thể mơ hồ nhớ tới bộ dáng lúc thím ba vào cửa. Dáng người thím cao gầy, trên khuôn mặt trái xoan là hai lúm đồng tiền. Đôi mắt to tròn so với minh tinh điện ảnh cũng không kém là bao.

Không lâu sau hôn lễ , liền có hai tin tốt đến, đầu tiên là bộ đội chính ủy tìm chú ba nói chuyện, chuẩn bị muốn tăng cho chú lên làm doanh trưởng, còn muốn cử đi học viện quân sự tiến hành đào tạo sâu. Chuyện tốt thành đôi, không lâu lúc sau ở quê lại truyền đến tin vui, thím ba đã mang thai hai tháng.

So với chú ba, vui mừng nhất chính là ông nội của tôi, biết chú ba đã có hậu nhân cười không khép được miệng. ( lúc ấy tôi đã bảy tám tuổi, gia đình chú hai cũng có con, bất quá là nhiều thêm một cháu trai hoặc cháu gái, cũng không biết ông nội cao hứng cái gì? ) vì chuyện này, ông nội còn chạy đến phần mộ của bà nội đốt tiền giấy, lải nhải cái gì mà tiếp theo có người làm quan rồi.

Lại qua hai tháng, chú ba xin nghỉ ở đơn vị, muốn mang thím ba đi đến bệnh viện trên thành phố lớn kiểm tra thai nhi. Ngay lúc chú ba đang ngồi ô tô đường dài đến trạm ( lúc đó tài xế ô tô đường dài lái rất nhanh, tiền lương tài xế tiền phụ thuộc vào số chuyến xe ), liền thấy thím ba đã đứng chờ ở trạm xe.

Đột nhiên ô tô truyền đến một tiếng “Phanh”, chú ba liền cảm thấy ô tô dường như lệch về bên phải. Tài xế dũng mãnh đánh tay lái, “Mẹ nó, không ổn, nổ lốp rồi!” Tài xế hoảng loạn dẫm phanh lại. Chiếc xe mất khống chế lao về hướng trạm xe. Lúc ấy thím ba đã bị dọa choáng váng, quên luôn né tránh, bị ô tô đâm tới văng lên vách tường phía sau.

Mọi người ba chân bốn cẳng mà đem thím ba nâng lên xe đến bệnh viện, lúc đó thím vẫn còn ý thức, thím nắm chặt tay gọi tên chú ba. Đi được nửa đường, thím ba ngừng hô hấp, câu nói cuối cùng của thím là “Viện Triều, đừng đi, em sợ lắm …”

Sau đó bệnh viện lại thông báo, thím ba mang thai chính là con trai, ông nội của tôi lúc đó liền phun một ngụm máu.

Bạn đang đọc Dân Điều Cục Dị Văn Lục 1 ( Bản Dịch ) của Nhĩ Đông Thủy Thọ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Maiphuaivan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.