Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện cũ của chú ba (1)

Phiên bản Dịch · 1335 chữ

“Đến nơi rồi! Chuẩn bị xuống xe.” Đội trưởng quát khẽ một tiếng, đem suy nghĩ của tôi về chuyện hai mươi năm trước trở về.

Tôi tên Thẩm Lạt, phía trên nói về chuyện của Thẩm Viện Triều là chú ba của tôi, năm ấy bởi vì “Dập tắt hoả hoạn ở núi Đại Hưng An tác chiến dũng cảm” được phá cách liền thăng ba cấp, từ một tiểu đội trưởng tăng lên trở thành cán bộ. Không bao lâu sau, lại thăng một bậc, lên làm phó doanh trưởng. Bất quá từ sau lần đó, chú ba liền không còn mệnh thăng quan. Phó doanh trưởng một lần làm chính là mười mấy năm, thẳng đến 42 tuổi chuyển nghề trở về quê cũ, tới một nhà xưởng ở Đông Bắc làm phó trưởng phòng ban bảo vệ( nói là phó trưởng phòng, kỳ thật chính là khoa trương cấp đãi ngộ ).

Chú ba kết hôn hai lần, năm chú mới vừa lên làm phó doanh trưởng, ông nội của tôi dưới quê liền tìm cho chú một người vợ. Đừng nhìn chú ba là cán bộ võ cảnh, tư tưởng tác phong vẫn là cổ hủ, hôn nhân đại sự còn muốn để ông nội của tôi làm chủ. Khi về nhà thăm người thân gặp mặt hai ba lần sau đó liền làm hôn sự.

Kết hôn nửa năm, lúc thím ba đi doanh trại bộ đội thăm chú ba, ô tô từ trên vách núi rơi xuống, trên xe 44 người không một ai may mắn sống sót. Tin dữ truyền đến, chú ba thương tâm muốn chết, chú ấy cùng thím ba tuy không phải tự do yêu đương, thời gian quen nhau cũng không dài. Nhưng rốt cuộc vừa mới trải qua tân hôn, liền như vậy đi rồi, cho dù là ai cũng không chấp nhận được.

Sau khi tôi hiểu chuyện, cha của tôi cùng chú ba vẫn hay nhắc đến thím ba, chú hai của tôi nói: “Nếu không phải chú ba mệnh quá cứng, Tú Chi ( chính là thím ba của tôi ) đáng lẽ phải có vài chục năm mệnh tốt.”

Chớp mắt thím ba đã đi gần một năm rồi, ông nội tôi tinh thần quắc thước lại bắt đầu vì chú ba nghĩ đến việc tái hôn. Lần này nói thế nào chú ba cũng không đáp ứng, vợ vừa mới mất một năm, liền chịu không nổi muốn chuẩn bị tái hôn, nói ra cũng làm chiến hữu chê cười.

Mặc kệ ông nội của tôi la mắng như thế nào, chú ba chính là chết cũng không có chịu, cuối cùng không có cách nào, ông nội của tôi ra đòn sát thủ.

Qua năm mới là đến ngày giỗ của thím ba, chú ba xin nghỉ phép về quê, tổ chức lễ tế cho vợ. Một ngày nọ, ông nội của tôi triệu tập đầy đủ trưởng lão trong tộc ( ông nội là tộc trưởng Thẩm gia, họ Thẩm ở địa phương là họ lớn. Toàn huyện họ Thẩm chiếm hết sáu phần ) là nhân vật có danh dự uy tín trong thôn.

Chú ba mới từ mộ trở về, ở trong sân 50 60 người liền vây quanh chú. Ngày đó trưởng bối trong tộc cùng lãnh đạo chủ yếu trong thôn ( tứ đại ban ngành đến đông đủ, thôn trưởng, kế toán, chủ nhiệm trị an cùng chủ nhiệm hội phụ nữ ) bắt đầu thuyết phục chú ba như mưa rền gió dữ.

Từ phụ tử cương thường, đến sớm ngày kết hôn sinh con nối dõi. Từ là nam nữ độc thân đến Thẩm quả phụ tái hôn sinh hoạt mỹ mãn.

Cuối cùng thôn trưởng tiến hành nói có sách, mách có chứng tổng kết lên tiếng “Viện Triều, anh em chúng ta từ nhỏ lúc cởi truồng khóc oa oa cùng nhau lớn lên ( kỳ thật thôn trưởng lớn hơn chú ba 11 tuổi, từ khi chú ba được đề bạt lên phó doanh trưởng, đến khi hai người bọn họ gặp lại chính là “Từ nhỏ lúc cởi truồng khóc oa oa cùng nhau lớn lên ” ), đều không phải người ngoài, có chút lời anh đây không thể không nói. Cậu nhìn Lưu lão lục mở xưởng ép dầu trong thôn chúng ta xem, mấy năm trước có người đặt hắn 66 lu dầu, lúc ấy hắn không có kết hôn sinh con không có giúp đỡ, làm không ra nổi 66 lu dầu, trơ mắt liền mất đi 66 lu dầu này. Qua mấy năm hắn cưới vợ sinh con có người giúp đỡ, lại có người tới đặt 66 lu dầu, không đến nửa tháng hắn đã nhẹ nhàng mà ép ra 66 lu dầu này……” Thôn trưởng trước kia cùng người trong thôn văn hóa học quá mấy ngày thuyết phục, vài câu nói là liền mạch lưu loát, vần theo vần, có nhịp có điệu .

Năm trước kế toán cùng thôn trưởng đương nhiệm tranh cử chức thôn trưởng , đáng tiếc kế toán cuối cùng kém ba phiếu. Hiện tại hai vẫn ngầm đấu nhau túi bụi. Kế toán lúc trẻ đã từng đến kinh đô, tuy nói không làm ra tên tuổi gì, nhưng khi trở về đã miệng đầy giọng Bắc Kinh hùng hồn mười phần. Thấy thôn trưởng lôi kéo tay chú ba tôi diễn thuyết. Kế toán một bên cười khẩy nói với chủ nhiệm trị an: “ Đây là bài vè trước kia của đám cháu.”

Thôn trưởng nổi tiếng thính tai, nghe thấy kế toán trào phúng mình không khỏi giận tím mặt, đi qua kéo cổ áo kế toán mắng: “Cậu mắng ai là cháu?” Hai người vặn đánh thành một đoàn. Chủ nhiệm trị an cùng kế toán có giao hảo, thấy hắn ăn đánh, cũng đi vào cùng kế toán hai đánh một, đối với thôn trưởng chính là một trận đánh đấm mãnh liệt. Chủ nhiệm hội phụ nữ ( nàng cùng thôn trưởng có tình cảm cá nhân ), “Ngao” một tiếng, nhảy đến bên cạnh chủ nhiệm trị an, để lại một đường móng tay ở trên mặt hắn, để lại mười vết xướt máu. Những người ở đây cùng thôn trưởng, kế toán có quan hệ không tồi cũng gia nhập chiến đấu, trong lúc nhất thời, ông nội của tôi nhìn trong viện binh đao nổi lên bốn phía, tiếng kêu rung trời.

Ông nội của tôi vốn là muốn êm đẹp “Thuyết phục giáo dục phần tử cổ hũ sớm ngày thành gia sinh con nối dõi trước ” thế nhưng bị mấy người này khuấy thành một nồi cháo, tức giận run người, “Đừng đánh! Đều con mẹ nó cút hế cho ta !” Chân chính làm chủ thôn không phải là thôn trưởng trên danh nghĩa kia, mà là ông nội của tôi Thẩm thị tộc trưởng, BOSS lớn nhất trong thôn bạo phát, mọi người chỉ có thể mặt xám mày tro mà rời khỏi nhà ông nội của tôi.

Một lúc sau, ông nội của tôi bắt đầu một chọi một mà giáo dục tam thúc. Không biết thuyết phục thế nào, đôi mắt ông nội của tôi đỏ lên, nước mắt lã chả rơi nói: “Lão tam, ngươi hiện tại là doanh trưởng, Trầm gia chúng ta chưa khi nào có quan lớn như ngươi ? ( trước kia khi cải cách ruộng đất trong nhà có một phó trưởng thị trấn, còn bởi vì vấn đề tác phong bị cách chức, vì thế ngồi hai năm tù, việc này nháo đến toàn huyện đều biết, cho đến khi tôi học tiểu học còn bị bạn học cười nhạo đến không dám ngẩng đầu, tuổi thơ tôi thật là đáng thương a. ) ngươi nếu về sau lại không cưới vợ sinh con, ta có chết cũng không có mặt mũi gặp chưa mặt gặp ông nội ngươi!”

Bạn đang đọc Dân Điều Cục Dị Văn Lục 1 ( Bản Dịch ) của Nhĩ Đông Thủy Thọ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Maiphuaivan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.