Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kinh đô Hoắc gia

Phiên bản Dịch · 772 chữ

Lúc ông vừa nghe yêu cầu này đã cảm thấy kỳ lạ.

Ai “ăn no rảnh rỗi” muốn đổi lớp cho một học sinh bình thường.

Không ngờ đến buổi tối, đúng là có Sở lão gia gọi đến yêu cầu đổi lớp cho Sở Từ.

“A? Vậy người chào hỏi trước với ông có vẻ có “cân lượng” hơn tôi nhỉ?”.

“Sở lão tiên sinh, ngài trước đừng tức giận. Đối phương là người bên kinh đô… tôi…đắc tội không nổi”.

Sở gia hiệu trưởng đắc tội không nổi nhưng vị ở kinh độ kia thì ông càng không thể đắc tội.

Sở lão gia hỏi: “Vị nào ở kinh đô?”.

Chuyện này thật sự rất kỳ lạ, ngay cả Sở lão gia cũng khá tò mò.

“Lão gia tử đã nghe qua kinh đô Hoắc gia chưa?”.

Đương nhiên là ông từng nghe qua, vị Hoắc tiên sinh mà ông đau khổ tìm bấy lâu nay cũng xuất thân từ kinh đô Hoắc gia.

Kinh đô Hoắc gia “quyền thế che trời”, những gia đình giàu có bình thường ở Thông Hải như Sở gia không thể so sánh với Hoắc gia.

“Ý ông là người của kinh đô Hoắc gia đã chào hỏi trước với ông là không được đổi lớp cho Sở Từ?”.

“Ông đã hiểu sự khó xử của tôi rồi phải không? Không phải tôi không muốn mà là tôi cũng không có cách nào”. Hiệu trưởng thật sự bất lực.

Ông cũng không làm khó hiệu trưởng: “Tôi biết rồi”.

Cúp điện thoại, Sở lão gia trầm tư suy nghĩ.

Tại sao Hoắc gia lại đặc biệt chào hỏi trước chỉ vì chuyện nhỏ cỏn con của Sở Từ?

Quá kỳ lạ.

“Ông nội, sao rồi ông?”. Sở Hàm gấp gáp hỏi, từ lúc cậu nghe được nội dung cuộc nói chuyện thì cậu liền đoán được chuyện sẽ không thuận lợi như vậy.

Sở lão gia quyết định: “Chị cháu sẽ tạm thời ở lại lớp 5 năm ba”.

“Ông nội, cái tên Lâm Nặc đó…”.

“Cháu chú ý Sở Từ nhiều chút”. Sở lão gia đã quyết định thì sẽ không dễ dàng thay đổi.

Sở Hàm không thể nói gì thêm, cậu làm phiền ông nội đang bệnh là việc không nên, càng không thể lại làm ông nội phiền lòng nữa.

Cậu bảo đảm với Sở lão gia: “Cháu biết rồi ông nội, ông yên tâm nghỉ ngơi, cháu sẽ chú ý Sở Từ”.

Nơi mà Lâm Nặc ở nằm ở trung tâm thành phố Thông Hải.

Ngay cửa sổ sát đất trong phòng, Lâm Nặc đang ngồi trên sô pha kế bên cửa sổ, tay cầm một quyển sách, ánh mắt chăm chú đọc sách.

Lâm Nặc vào giờ phút này không còn dáng vẻ cà lơ phất phơ như trước mặt người khác, chỉ còn sự nghiêm túc và uy nghiêm.

Lục Tỉnh đứng trước mặt Lâm Nặc, một khuôn mặt viết đầy bốn chữ “bảo bào tò mò” mà hỏi: “Lâu lắm rồi cậu không chủ động liên lạc với Hoắc gia, hôm nay sao đột nhiên lại liên lạc thế? Có chuyện gì quan trọng sao?”.

Lục Tỉnh vừa không hiểu vừa tò mò, cậu biết Lâm Nặc luôn không thích liên hệ với Hoắc gia nhưng có vẻ lần này là ngoại lệ.

Mẹ của Lâm Nặc là con gái của gia chủ Hoắc gia, Hoắc lão gia tử đến tuổi xế chiều mới được một đứa con gái nên rất yêu thương.

Lâm Nặc là cháu ruột duy nhất của Hoắc lão gia.

Hoắc lão gia không có con trai nhưng có rất nhiều anh chị em và một đám cháu trai như hổ rình mồi nhìn chằm chằm tài sản.

Hoắc lão gia vốn dĩ muốn Lâm Nặc theo họ Hoắc để “danh chính ngôn thuận” kế thừa tài sản của Hoắc gia.

Đám người trong nhà họ Hoắc đương nhiên biết ý định của Hoắc lão gia, vì thế bọn họ liền nhìn chằm chằm Lâm Nặc.

Không chỉ giám sát Lâm Nặc, đảm bảo Lâm Nặc không thể uy hiếp đến bọn họ, còn nghĩ đủ cách làm hại Lâm Nặc.

Mấy người lúc trước bị Lâm Nặc đánh đến mức vào bệnh viện hoặc sở cảnh sát đều là do bọn họ cử đến.

Ngay cả đám thanh niên mà Sở Từ đánh sáng nay cũng vậy, bọn chúng đã nhận tiền của người khác rồi đến gây chuyện với Lâm Nặc.

Bọn chúng cố ý tìm Lâm Nặc đánh lộn, xử lí Lâm Nặc theo yêu cầu của người thuê.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 111

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.