Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đổi lớp cho Sở Từ

Phiên bản Dịch · 1021 chữ

Sáng sớm hôm nay, lúc sắp đến trường, Sở Từ thấy một đám thanh niên đi theo phía sau Lâm Nặc vào con hẻm bên cạnh.

Tiếp đó là hệ thống cảnh báo tam kiếp thiện nhân gặp nguy hiểm, còn hiện lời nhắc nhở sẽ nhận được phần thưởng lớn nếu giúp đỡ Lâm Nặc.

Vừa nghe đến có một đống điểm công đức chờ cô lấy, sâu lười trong người Sở Từ liền biến mất sạch sẽ.

Sở Từ ngay lập tức đuổi theo bọn họ, quả nhiên liền thấy bọn họ đang gây rắc rối cho Lâm Nặc.

Bảy tám người bao vây một mình Lâm Nặc.

Sở Từ đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt hảo kiếm điểm công đức như thế này, cô không nói một câu liền xông vào đánh nhau giúp Lâm Nặc.

Đừng nói đối phương chỉ cầm thanh sắt, cho dù đối phương cầm dao thì cô cũng xông lên như thường.

Dù sao cô không chết được, không cần sợ mấy thứ này.

Sở Từ bảo vệ Lâm Nặc, nói với hắn: “Đừng sợ, có tôi”.

Cô xoắn tay áo lên, xông vào đám thanh niên.

Công phu của cô là do hệ thống tặng kèm, sau khi cô hoàn thành xong một nhiệm vụ, hệ thống đã tặng cho cô kỹ năng đai đen Karate.

Sở Hàm thấy cô cười, tức muốn bốc khói.

Cậu kéo Sở Từ rời đi ngay.

May mắn đám thanh niên kia không phải người đàng hoàng gì, cho dù bị đánh đến vết thương khắp người thì bọn họ cũng chẳng dám báo cảnh sát.

Sở Từ không thèm để ý mấy việc này nhưng Sở Hàm lại vì thế mà lo lắng cả ngày trời.

Trên đường về, Sở Hàm như ông bố già mà nói liên tục: “Cái tên Lâm Nặc kia không phải người tốt gì, chuyện xấu làm đủ hết cả, em đã sớm nói với chị đừng thân thiết với hắn ta quá thế mà chị còn đánh nhau giúp hắn. Có phải chị bị điên rồi không? Lần này về nhà em nhất định phải nghĩ cách đổi lớp khác cho chị, chị thật sự không thể tiếp xúc với hắn ta nữa”.

Sở Hàm nói tiếp: “Tuy rằng chúng ta chưa từng ở chung qua, nhưng chúng ta là chị em ruột. Tình cảm của em với chị không bằng chị Ngữ Hâm nhưng em không thể không lo cho chị, sau này chị không muốn đi làm cũng được, em có thể nuôi chị nhưng chị không thể làm ra mấy chuyện phạm pháp được”.

Sở Hàm nói đến nước miếng cũng khô luôn rồi: “Chị có nghe em nói không vậy? Sở gia có lỗi với chị, ba mẹ có lỗi với chị nhưng chị không thể buông thả bản thân, chị không thể đi lên con đường phạm tội, xem như em xin chị, chị thay đổi đi”.

Yêu cầu của Sở Hàm với cô hạ thấp hơn trước rất nhiều.

Lúc trước cậu mong cô học cái tốt, chăm chỉ học hành, hy vọng Sở Từ trở thành tiểu thư khuê các.

Bây giờ mục tiêu của cậu đã thay đổi.

Sở Hàm chỉ mong Sở Từ đừng đánh lộn, làm mấy chuyện phạm pháp, cô muốn chơi game thì cứ chơi đi, chỉ cần đừng làm gì đẩy bản thân cô vào nhà giam là được rồi.

Cậu không muốn sau này phải vào tù thăm Sở Từ.

Sở Từ còn không biết Sở Hàm có thể lải nhải lâu đến thế.

Đoạn đường từ chỗ đánh nhau đến trường học chưa tới 1km mà Sở Hàm đã nói liên tục hơn 10 ngàn từ rồi.

Sở Hàm nói muốn đổi lớp cho Sở Từ không phải là nói chơi, cậu rất nghiêm túc.

Cậu cảm thấy chuyện này gấp lắm rồi, cần phải tiến hành ngay.

Tối đến, Sở Hàm bèn nói cho Sở lão gia về chuyện sáng nay.

“Ông nội, ông không thể để Sở Từ ở lại trong lớp đó nữa, tên Lâm Nặc đó không phải học sinh ngoan ngoãn hiền lành gì, chị ấy mà còn ở chung với hắn thì chắc chắn sẽ học hư”.

Sở lão gia nghiêm túc nghe Sở Hàm nói chuyện.

“Cho nên hiện tại Sở Từ đang rất thân với một học sinh hư trong trường phải không?”.

“Đúng rồi, ông nội, tuy rằng tính tình chị ấy không tốt lắm nhưng cũng là vì sinh hoạt trước kia của chị ấy không tốt thôi, chị ấy là người nhà của chúng ta, sau này chị ấy tiếp xúc nhiều với mọi người sẽ thay đổi thôi, hiện tại điều quan trọng nhất là không thể để chị ấy tiếp tục tiếp xúc với mấy tên hư hỏng được”.

“Được rồi, vậy nghe cháu, ta sẽ đổi lớp cho Sở Từ”.

Hoa Việt là trường tư lập và Sở gia cũng nằm trong ban quản lí nhà trường nên Sở lão gia muốn đổi lớp cho Sở Từ cũng không phải chuyện gì khó khăn.

Lão quản gia đem điện thoại đến cho Sở lão gia để ông tự mình nói chuyện với hiệu trưởng của Hoa Việt.

“Sở lão tiên sinh, chuyện này tôi không thể đồng ý với ông”. Ngoài ý muốn là hiệu trưởng lại từ chối yêu cầu của Sở lão gia.

Điều này thật lạ lùng. Sở lão gia đích thân yêu cầu nhưng hiệu trưởng lại từ chối?

“Ông nói tôi nghe tại sao lại không thể đổi lớp cho Sở Từ”. Mặc dù Sở lão gia đang bệnh nặng nhưng năng lực lẫn quyền lực của ông vẫn giữ nguyên.

“Lão gia tử, ngài bớt giận, chuyện này tôi cũng không có cách nào, có người đã chào hỏi trước rồi, không được đổi lớp cho Sở Từ, tôi cũng hết cách…”.

Hiệu trưởng cũng khó hiểu, Sở Từ chỉ là học sinh bình thường của lớp 5 năm ba, tại sao lại có người không cho phép cô đổi lớp.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 158

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.