Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sắp đến kỳ thi giữa kỳ

Phiên bản Dịch · 727 chữ

Lâm Nặc trong mắt bọn họ luôn là hình tượng “bất lương thiếu niên”.

Nhưng sự thật thì Lâm Nặc có sự nghiệp riêng, tự mình làm ông chủ, thành lập sản nghiệp kinh doanh, hiếm khi liên lạc với Hoắc gia và càng không muốn đi kinh đô.

Vì thế Lục Tỉnh rất tò mò lý do khiến Lâm Nặc chủ động liên hệ Hoắc gia.

“Không có gì, chuyện nhỏ thôi”. Ánh mắt Lâm Nặc vẫn chăm chú vào sách, trả lời bâng quơ.

Chuyện nhỏ? Chuyện nhỏ hắn có thể liên hệ Hoắc gia sao?

Lục Tỉnh không hiểu được mạch não của Lâm Nặc.

Lâm Nặc khép sách lại, ngón tay nắm gáy sách, đứng dậy, đi đến trước cửa sổ, nhìn ra đường phố đông đúc xe cộ.

Lâm Nặc nhớ lúc nhỏ đã từng hỏi mẹ hắn rằng tại sao bà không màng sự phản đối của mọi người mà kết hôn với ba hắn, tại sao bà không chọn con đường tương lai sáng lạn, dễ đi mà lại quyết ý chọn con đường khổ cực như vậy.

Hắn nhớ rõ lúc ấy bà cười dịu dàng, nói rằng hắn vẫn còn nhỏ, có một số chuyện sau khi trưởng thành thì hắn sẽ hiểu. Sau đó bà qua đời vì quá cực nhọc.

Bà từ nhỏ đã là đại tiểu thư nhà giàu, vì ba hắn mà cam tâm tình nguyện ở tại nơi nghèo nàn nhất, làm công việc cực khổ nhất và nuôi dưỡng hắn.

Lục Tỉnh chợt nhớ ra chuyện mà anh cậu nhờ vả bèn nói: “Đúng rồi, chuyện của Sở lão gia tử, Nặc gia có thể suy xét lại không?”.

Lục Tỉnh biết rõ muốn Lâm Nặc thay đổi ý định không phải chuyện dễ, nhưng cậu vẫn nhắc lại.

Lâm Nặc trả lời: “Chờ tôi rảnh đi”.

Lâm Nặc không từ chối ngay, có vẻ có hy vọng. Khó được Lâm Nặc đổi miệng, thật sự hiếm thấy.

Trường học tiến vào kỳ thi giữa kỳ.

Mạnh Thanh Nghiên rất quan tâm thành tích của ba đứa nhỏ trong nhà.

Thành tích học tập của Sở Hàm và Mạnh Ngữ Hâm trước giờ không tệ nhưng muốn giữ được thành tích vẫn cần người nhà đốc thúc.

Còn Sở Từ thì bà chỉ yêu cầu cô thi đạt.

Bà biết Sở Từ trước kia từng thôi học, không chăm chỉ học hành, thi đạt đã là mục tiêu xa vời đối với Sở Từ.

Mạnh Thanh Nghiên từng suy xét tìm gia sư riêng cho cô.

Đến tối, Mạnh Thanh Nghiên đem canh sâm đến phòng sách cho Sở Dụ Hằng, ông đang xử lí công việc mà ban ngày vẫn chưa kịp xử lí hết, bà sẵn tiện nói chuyện của mấy đứa nhỏ với Sở Dụ Hằng luôn.

Lúc nhắc đến Sở Từ, Mạnh Thanh Nghiên trở nên cẩn thận hơn, quan sát sắc mặt của chồng, chỉ cần có chút không đúng bà liền dừng lại.

Sở Dụ Hằng nói: “Tìm đi, tìm người nào tốt chút, dạy dỗ nó đàng hoàng, mặc kệ thế nào thì nó cũng là người nhà họ Sở, trên giấy tờ vẫn là con gái anh, sau này đi ra ngoài, nó làm ra chuyện gì, người khác cũng sẽ tính lên đầu anh”.

“Ừ, em sẽ dạy nó thật tốt, sẽ không làm anh mất mặt”.

“Chỉ cần không ai biết thân thế của nó thì anh không mất mặt”.

Mạnh Thanh Nghiên vội vàng bảo đảm với Sở Dụ Hằng: “Anh cứ yên tâm, em sẽ không để người khác biết, chuyện đó chỉ có hai chúng ta và ba biết thôi, sau này cũng sẽ không ai phát hiện”.

Nhìn khuôn mặt đau khổ của vợ, Sở Dụ Hằng có chút đau lòng, ngồi dậy ôm vợ, nhẹ giọng an ủi: “Anh không phải trách em, em đừng buồn”.

“Ừ”. Mạnh Thanh Nghiên gật đầu liên tục.

Hai vợ chồng bà kết hôn nhiều năm nhưng tình cảm vẫn rất tốt. Bà rất hạnh phúc khi gả được người chồng như vậy, còn cùng ông sinh nhi dục nữ.

So với em gái bà- Mạnh Tử Đình đã ly hôn nhiều năm và hiện tại sống cô độc một mình thì bà may mắn và hạnh phúc hơn rất nhiều.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 121

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.