Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dọn vào Sở gia (2)

Phiên bản Dịch · 675 chữ

Sở lão gia gầy yếu nằm trên giường, trên người cắm đầy ống, trên mặt đeo mặt nạ dưỡng khí. Còn có một bác sĩ tư nhân đang đứng kế bên giường.

Sở Hàm bước đến, nhẹ giọng báo cáo với ông lão: “Ông nội, cháu đưa người đến rồi”.

Ông lão quay đầu nhìn về phía sau Sở Hàm.

Nhìn thấy Sở Từ, đôi mắt ông hiện lên vẻ phức tạp.

Được một lát, Sở lão gia trầm giọng nói: “Quay về là tốt rồi”.

Đối với đứa cháu gái nhiều năm không gặp lại giống hệt người vợ đã qua đời của ông, Sở lão gia không biểu lộ kích động hoặc kinh hỉ khi gặp cô. Thậm chí cũng không gọi cô đến cạnh giường.

Sở lão gia nói với Sở Hàm: “Cháu đưa Sở Từ về phòng, con bé cần gì thì cháu sắp xếp giúp”.

“Vâng, con biết rồi”. Mặc dù Sở Hàm vẫn còn thắc mắc nhưng hiện tại cậu sẽ không hỏi ông nội vì ông đang bệnh.

Sở Hàm dẫn Sở Từ đến phòng của cô. Căn phòng chỉ vừa được dọn dẹp thu xếp vào hôm qua.

Lúc ông nội quyết định đón chị cậu về thì mới dặn dò quản gia dọn dẹp phòng dành cho khách thành phòng cho Sở Từ.

Phòng cô ở cuối hành lang, xa hơn so với phòng của những người khác.

Mở cửa, phòng trang trí sang trọng và nhìn đầy ánh nắng.

“Đây là phòng của chị” Sở Hàm nói.

“Tôi ở đây không cần trả tiền thuê nhà phải không? Mấy người đồng ý cho tôi vào ở đúng không?”. Sở Từ nói với giọng điệu hờ hững nhưng nghe rất thoải mái.

Bảo hiểm chắc chắn, Sở Từ phải xác nhận nhà bọn họ thật sự bao ăn bao ở cho cô.

Sở Hàm đột nhiên có chút chua xót. Sở Từ là chị ruột của cậu nhưng lại phải lo toan cẩn thận đủ điều.

Căn phòng này không phải là phòng tốt nhất trong nhà, chỉ là phòng dành cho khách thôi. Vì thời gian gấp rút, trong nhà lại không ai thật sự quan tâm giúp Sở Từ chuẩn bị phòng. Mà cô còn phải cẩn thận từng chút cùng cậu xác nhận việc thanh toán tiền thuê nhà.

Sở Hàm trả lời “Không cần”. Nhìn bộ quần áo trên người của Sở Từ, cậu nhớ đến sinh hoạt của cô không dễ dàng gì liền tưởng bồi thường một ít cho cô.

Cậu nói: “Chiều này em đưa chị đi mua vài bộ quần áo mới”.

Sở Từ hỏi lại: “Cậu tặng cho tôi?”.

“Ừ”. Trong long Sở Hàm lại càng khó chịu thêm, cậu là em trai cô, cô không cần phải cẩn thận từng li từng tí như vậy

Nghĩ đến đây, Sở Hàm nhịn không được bèn nói: “Chị không cần khách sáo với em như vậy đâu, sau này em sẽ chăm lo cho chị thật tốt”.

“Có chỗ ăn chỗ ở là được rồi”. Sở Từ không có yêu cầu nào khác.

Cậu nói: “Chị nghỉ ngơi một lát đi, 12 giờ ăn cơm trưa, ăn xong em đưa chị đi trung tâm mua sắm”.

“Ừ”.

Sở Hàm vừa rời đi, cô liền lấy laptop ra. Trên màn hình đen nhánh đầy những dòng chữ màu trắng, tất cả đều là chữ cái latinh, không có một chữ Hán nào.

Trong cửa sổ chat đều là những lời chào hỏi gửi từ nước ngoài.

[Lão đại, sao hôm nay thức sớm vậy?] là cấp dưới của Sở Từ nhắn.

Người quen thuộc với Sở Từ đều biết cô luôn ngủ vào ban ngày làm việc vào ban đêm. Chủ yếu do trụ sở chính của công ty ở nước M, chênh lệch 12 tiếng so với trong nước.

Sở Từ trả lời: [Có chút việc nhỏ]

[Sao tôi có cảm giác chuyện có thể làm lão đại dậy sớm chắc chắn không phải là chuyện nhỏ nhỉ?]

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 187

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.