Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dọn vào Sở gia (1)

Phiên bản Dịch · 757 chữ

Sở Hàm dẫn Sở Từ đến biệt thự nhà họ Sở, căn biệt thự này rộng khoảng 800m2.

Một cô gái ăn mặc tinh xảo bước xuống lầu. Cô gái có ngoại hình thanh tú, khuôn mặt nổi bật cao khoảng 1m65 và thấp hơn Sở Từ một chút.

Cô gái diện bộ trang phục được thiết kế cắt may rất khéo léo, chân mang giày cao gót, trên tay đeo chiếc đồng hồ trị giá cả trăm triệu. Từ đầu đến chân cô gái đều toát lên sự tinh xảo xinh đẹp sang trọng của tiểu thư nhà giàu.

Cô gái cất tiếng, giọng nói cô khá ngọt ngào: “Tiểu Hàm, đây là ai vậy?”.

Cô gái quan sát Sở Từ, cô bất ngờ khi thấy Sở Hàm đưa nữ sinh về, hơn nữa trông cô ấy rất xinh đẹp.

“Giới thiệu một chút”. Sở Hàm giới thiệu Sở Từ với Mạnh Ngữ Hâm. “Đây là chị em Sở Từ”.

Nghe Sở Hàm giới thiệu, Mạnh Ngữ Hâm choáng váng.

Đây là Sở Từ sao?

Cách đây hai ngày, Mạnh Ngữ Hâm mới biết dì còn có một người con gái ruột bằng tuổi cô.

Biết sự thật sau, cô lại có chút bất an.

Mạnh Ngữ Hâm biết cô được nhà họ Sở thương yêu suốt 18 năm bởi vì dì không có con gái nên dì coi cô như con gái ruột.

Kết quả đột nhiên xuất hiện một đứa con gái ruột thật sự.

Sở Hàm giới thiệu cô gái với Sở Từ: “Chị ấy là chị họ của em tên Mạnh Ngữ Hâm”.

Mẹ cậu tên là Mạnh Thanh Nghiên. Mạnh Ngữ Hâm là con gái của chị bà. Bởi vì ba của Mạnh Ngữ Hâm qua đời sớm, mẹ lại không có việc làm nên Mạnh Thanh Nghiên đã đón cô đến nhà họ Sở chăm sóc.

Sở Hàm có chút ngại ngùng. Trước đó cậu không biết sự tồn tại của Sở Từ nên cũng không cảm thấy kỳ lạ gì với việc Mạnh Ngữ Hâm ở lại đây. Hiện tại cậu đã biết, cảm thấy mọi chuyện đều toát lên vẻ quỷ dị.

Vứt bỏ con gái ruột lại đón cháu gái về nuôi dưỡng thương yêu cưng chiều hết mực.

Mấy năm nay, tất cả ăn, ở, sinh hoạt của Mạnh Ngữ Hâm đều hệt như đại tiểu thư nhà họ Sở, thậm chí không thua kém Sở Hàm.

Cậu nhớ tới Sở Từ phải ở trong khu nhà tồi tàn, Sở Hàm có chút khó chịu.

Đợi có cơ hội, cậu phải đi hỏi ba mẹ tại sao lại đối xử như vậy với Sở Từ.

Mạnh Ngữ Hâm bước đến trước mặt Sở Từ, vươn tay phải, bắt tay với Sở Từ và nói: “Xin chào, lần đầu gặp mặt”.

Dịu dàng lịch sự, hào phóng đoan trang. Từng cử động của Mạnh Ngữ Hâm thể hiện cô chịu sự giáo dục tử tế từ nhỏ.

Sở Từ không vươn tay, lạnh nhạt nói: “Thật sự xin lỗi, tôi không thích tiếp xúc thân thể với người khác”.

Sở Từ từ nhỏ có tật xấu, cô chán ghét tiếp xúc thân thể với người khác, bất kể nam nữ. Nếu đụng vào, cô sẽ nổi mẩn đỏ tại vị trí tiếp xúc.

Cô đã đi khám, bác sĩ nói tình trạng này do tâm lý cô quá phản cảm dẫn đến cô bị nổi mẩn đó sau mỗi lần tiếp xúc với người khác.

Do đó những người thân thiết với cô luôn tránh đụng vào cô dù chỉ là một cái bắt tay đơn giản.

Mạnh Ngữ Hâm giơ tay cứng đờ hơi ngượng ngùng.

Sở Hàm nhăn mày, Sở Từ như vậy có chút không lịch sự.

Nhưng cậu nghĩ đến hoàn cảnh sinh hoạt từ nhỏ của Sở Từ, cô không nhận được sự giáo dục đàng hoàng, không biết cư xử thế nào vẫn có thể hiểu và thông cảm.

Sở Hàm dời đề tài: “Chị họ, buổi tối chúng ta nói chuyện tiếp, em dẫn chị ấy lên gặp ông nội trước”.

“Ừ”. Mạnh Ngữ Hâm dịu dàng gật đầu, không hề tỏ vẻ không vui vì thái độ của Sở Từ.

Nhìn theo Sở Hàm và Sở Từ lên lầu, Mạnh Ngữ Hâm suy tư gì đó.

Sở lão gia bệnh nặng đang nằm ở nhà.

Sở Hàm đưa Sở Từ lên lầu hai. Bên cạnh giường của Sở lão gia có máy thở oxi và máy đo nhịp tim.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 217

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.