Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần y kỳ lạ

Phiên bản Dịch · 655 chữ

Bọn họ không hay biết thần y lại là Lâm Nặc xú danh nổi tiếng khắp trường cao trung Hoa Việt.

Thật sự rất ít người biết Lâm Nặc là Hoắc tiên sinh.

Lâm Nặc nhớ mang máng lúc nãy bên ngoài có một người là cháu trai Sở lão gia

Bỗng nhiên tới hứng thú, Lâm Nặc gửi tin nhắn: “Gửi bệnh án bệnh nhân cho tôi”.

Bên kia nhắn lại ngay: “Phiền ngài chờ một lát, tôi sẽ gửi ngay lập tức”.

Có vẻ đối phương luôn trực tin nhắn của Lâm Nặc nên vừa nhận được tin nhắn của cậu vài giây liền có hồi âm.

Không bao lâu Lâm Nặc liền nhận được hồ sơ bệnh án chi tiết của Sở lão gia.

Xem sơ qua, cậu liền biết lý do Sở lão gia gấp gáp tìm cậu khắp nơi.

Với tình hình của ông ta, bệnh viện bình thường không thể trị khỏi, cho dù mời bác sĩ tư nhân 24/24 theo dõi chăm sóc thì nhiều lắm cũng chỉ kéo được thêm 2 3 tháng.

Lâm Nặc không hồi âm cho đối phương, cũng không đồng ý trị liệu bệnh nhân.

Tại biệt thự nhà họ Sở.

Sở lão gia vui mừng khi nhận được tin Bồ viện trưởng đã liên lạc được với Hoắc tiên sinh.

Ông nói ngay với Bồ viện trưởng: “Chỉ cần Hoắc tiên sinh có thể cứu tôi, điều kiện gì tôi cũng đồng ý”.

Sở lão gia còn chưa muốn chết, ông chấp nhận trả bất kỳ cái giá nào với điều kiện chỉ cần cứu được bản thân.

Bồ viện trưởng nói: “Ngài đừng vội, tính tình của Hoắc tiên sinh rất cổ quái, tiền chưa chắc có thể thuyết phục được ngài ấy, Hoắc tiên sinh vẫn chưa nói điều kiện gì, chúng ta phải kiên nhẫn chờ”.

“Cố gắng nhanh lên, tôi không có nhiều thời gian để chờ”. Không phải ông không muốn kiên nhẫn chờ đợi mà là ông không có cơ hội để chờ.

Bồ viện trưởng liền thuận ý Sở lão gia, nhắn tin cho Hoắc tiên sinh. Nhưng chờ mãi vẫn không thấy người trả lời.

Người này đúng kỳ lạ, chờ hồi âm như phi tần ngày xưa chờ hoàng thượng lâm hạnh, tất cả chỉ có thể nghe mệnh trời xem vận khí.

Trong phòng học năm ba lớp 5.

Sở Từ vẫn nằm bò ngủ trên bàn.

Bỗng nhiên điện thoại run run, cô khẽ mở mắt đọc tin nhắn: “Đồ gửi cho em đã nhận được chưa?”.

Cô nửa mơ nửa tỉnh nhắn lại: “Nhận được rồi”.

“Thứ hai tuần này anh tới Thông Hải, đi cùng anh ăn một bữa được không?”.

“Không có thời gian, không đi đâu”.

“Dạo này em bận gì à?”.

“Đến trường đi học”.

“Đến trường? em nói nghiêm túc chứ?”.

“Nghiêm túc.jpg”. Cô gửi nhãn dán

“A Từ, có phải em đang định trốn anh không?”.

“Không có, em thật là đang đi học”.

Để chứng minh, Sở Từ bèn cầm điện thoại chụp một tấm hình trong lớp học gửi cho đối phương.

Bên kia nhận được, im lặng hồi lâu mới nhắn lại: “Cũng tốt, em có thể quen biết được thêm nhiều bạn cùng tuổi, đây mới là chuyện mà một đứa tuổi như em nên làm”.

Đôi khi Sở Từ rất trưởng thành, trông cô trưởng thành đến nỗi mất đi sự hoạt bát vui vẻ của thiếu nữ tuổi 18.

Sở Từ tiếp tục nằm bò ra bàn, không lâu sau bên kia lại nhắn tin tới: “Vậy hôm đó, sau khi anh kết thúc hoạt động thì qua tìm em nhé. Em học trường nào?”.

“Không cần đến, rắc rối”. Cô sợ rắc rối.

“Anh sẽ lén lút qua, không gây chú ý đâu, anh chỉ là muốn gặp em, chúng ta cũng lâu rồi chưa gặp nhau”.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.