Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần y Hoắc tiên sinh

Phiên bản Dịch · 697 chữ

Các nam sinh đầy mặt hâm mộ: “Chị cậu vừa xinh đẹp vừa giỏi giang, còn đối với cậu tốt như vậy, quá hâm mộ rồi”.

“Đó là chị tôi, mấy người cứ ghen tị đi”. Giọng điệu Sở Hàm tỏ ra đắc ý.

“Sở Hàm cậu thật sự không đủ huynh đệ gì cả, lúc trước nhờ cậu giới thiệu chị cậu với mọi người, cậu không chịu, định hưởng một mình à”.

Mạnh Ngữ Hâm là nữ thần trong mộng của các nam sinh trong trường, cô thường xuyên đến xem Sở Hàm chơi bóng nên mọi người trong đội đều gặp qua cô ấy và có ấn tượng khá tốt.

Có một số nam sinh trong đội “trong tối ngoài sáng” cùng Sở Hàm hỏi thăm phương thức liên hệ của Mạnh Ngữ Hâm nhưng cậu keo kiệt không cho.

“Chị tôi còn trẻ, học tập quan trọng nhất, không vội tìm bạn trai, mấy người cũng vậy, tập trung học hành, đừng suốt ngày suy nghĩ mấy chuyện không nên nghĩ”.

Trong lòng cậu luôn cho rằng Mạnh Ngữ Hâm tốt nhất, tuy rằng mấy người trong đội đều không tệ nhưng vẫn còn kém một chút mới xứng với chị Ngữ Hâm của cậu.

Đồng thời cậu tính toán trong lòng, Mạnh Ngữ Hâm tặng món quà mà cậu rất thích, cậu nên đáp lễ bằng gì mới phù hợp đây?

“Thôi được rồi, chúng ta chỉ có số ngưỡng mộ thôi, ai bảo ba mẹ chúng ta và cô dì chú bác thím dượng không sinh được một người chị như vậy kia chứ”.

Mọi người quá quen với dáng vẻ hộ chị của Sở Hàm rồi.

Mang theo sự tò mò, mọi người lại tiếp tục tra tìm bộ của Lục Tỉnh.

Kết quả của Lục Tỉnh là giả.

Tuy rằng huy hiệu được làm rất tỉ mỉ nhưng mã vạch không thể làm giả được.

Mọi người ngại ngùng nhìn Lục Tỉnh.

Ai cũng biết con người Lâm Nặc, tặng đồ giả cũng không kỳ lạ gì.

Đáng thương Lục Tỉnh còn làm bạn với cậu ta, chịu đựng nguy hiểm có thể bị cậu ta hố bất cứ lúc nào, ngay cả quà sinh nhật mà cậu ta cũng tặng đồ giả cho được.

Tặng thứ khác không được sao? Cứ phải tự vả mặt mà tặng hàng giả.

Lục Tỉnh một chút cũng không ngại ngùng, chỉ là cậu có thắc mắc.

Tuy rằng thứ này khó mua nhưng đó là với người khác còn Lâm Nặc thì rất dễ dàng.

Chỉ cần Lâm Nặc lên tiếng, tuyệt đối có rât nhiều đại gia hai tay dâng lên cầu cậu ta thu nhận.

Lục Tỉnh tin tưởng Lâm Nặc không bao giờ cầm hàng giả lừa gạt bản thân.

Rốt cuộc là chỗ nào sai lầm?

Bên kia, Lâm Nặc vào phòng nghỉ, lấy laptop ra

Trên màn hình hiện thông báo có tin nhắn chưa đọc.

Tựa lưng vào ghế, nhìn Lâm Nặc không có chút dáng vẻ cà lơ phất phơ thường ngày, lúc này trông cậu rất nghiêm túc.

Cậu đốt một điếu thuốc, cầm trên tay nhưng không hút, nhìn điếu thuốc cháy dần, tàn thuốc rơi xuống gạt tàn thuốc thủy tinh.

Cậu ngồi lọc tin nhắn.

Có một tin nhắn làm cậu chú ý. Là tin nhắn của viện trưởng một bệnh viện gửi đến.

“Hoắc tiên sinh, người nhà họ Sở đang tìm cậu khắp nơi, muốn nhờ cậu trị liệu cho Sở lão gia”.

Hoắc là họ của mẹ Lâm Nặc, đó cũng là thân phận khác của cậu, chỉ là thân phận này ở trong tối.

Sở gia là danh gia vọng tộc số một số hai ở Thông Hải, Sở lão gia bệnh nặng không còn là bí mật.

Từ lúc tây y tuyên bố không thể trị khỏi bệnh của ông ấy thì Sở gia đi khắp nơi tìm người trị bệnh.

Trải qua mấy vòng, bọn họ rốt cuộc tìm được viện trưởng bệnh viện Hải Nặc- người quen Lâm Nặc, nhờ viện trưởng liên lạc với thần y nổi danh là Hoắc tiên sinh.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 93

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.