Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bộ huy hiệu này là của Dịch Tuyết Thành

Phiên bản Dịch · 735 chữ

Sở Hàm nhìn thấy Lâm Nặc, nghĩ đến Sở Từ đang theo đuổi cậu ta bèn thấy khó chịu.

Sở Hàm muốn ngăn cản Sở Từ nhưng cô không nghe cậu khuyên, tạm thời cậu cũng chẳng nghĩ ra cách nào khác.

Sở Hàm quay mặt đi, không muốn giao lưu với kẻ xú danh nổi tiếng toàn trường.

Lâm Nặc đưa cho Lục Tỉnh cái hộp đang cầm trên tay và nói: “Tặng cậu”.

Lục Tỉnh mở ra xem.

Không ngờ lại là áo cầu thủ và trái bóng rổ có chữ ký của Dịch Tuyết Thành và một bộ huy hiệu phiên bản giới hạn của liên đoàn bóng rổ quốc gia phát hành.

Cả đội khó hiểu. Hôm nay là ngày gì sao?

Bình thường, muốn sưu tập một chiếc huy hiệu kỷ niệm đã khó, hôm nay bỗng nhiên xuất hiện hai bộ.

Sở Hàm một bộ, Lục Tỉnh một bộ.

Hôm nay thật lạ lùng. Trên đời còn có chuyện trùng hợp như vậy, nếu chỉ là một đôi giày thể thao thì đụng hàng cũng dễ nói.

Nhưng vấn đề hôm nay là bộ huy hiệu phiên bản giới hạn, ai thích mảng này đều biết rất rõ rất khó sưu tập đầy đủ cả bộ. Nó được phát hành bởi liên đoàn nhưng để mua được thì không dễ.

Sau khi phát hành nó đã được ưu tiên quyền mua sắm cho một số đối tượng, đầu tiên là thành viên thuộc cấp nguyên lão của liên đoàn, tiếp theo là người có cống hiến quan trọng cho liên đoàn, tiếp đến là cầu thủ thuộc liên đoàn.

Cuối cùng 100 bộ huy hiệu dành cho bán cho người hâm mộ.

Nếu không phải Sở Hàm cũng có một bộ thì Lục Tỉnh nhận được món quà này sẽ rất vui mừng.

Hiện tại Lục Tỉnh càng tò mò cái khác hơn, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Khi nào mà bộ huy hiệu này trở nên dễ mua sắm như vậy?

Cùng lúc, Lâm Nặc nhìn thấy cái hộp trong tay Sở Hàm.

Trùng hợp thật.

Lâm Nặc im lặng không nói gì, tặng đồ xong, cậu quay người đi vào phòng nghỉ bên cạnh.

Lục Tỉnh biết Lâm Nặc muốn đi giải quyết công việc, phòng học không thích hợp, phòng nghỉ của đội bóng tiện hơn cho Lâm Nặc.

Sau khi Lâm Nặc rời đi, những người khác bèn so sánh hai chiếc hộp, phát hiện hộp của Lục Tỉnh khác biệt chút ít so với hộp của Sở Hàm.

Điều này có nghĩa là trong hai bộ có một bộ là giả.

Mặc kệ của ai là giả thì cũng rất ngại.

Lục Tỉnh giải thích: “Có thể là nhầm lẫn rồi, cả hai bộ đều là thật, chỉ là so hai bộ không cùng một bản phát hành”.

Bên cạnh có người nói: “Cả hai bộ đều có mã vạch, lúc phát hành, mỗi bộ có mã vạch riêng, chỉ cần lên mạng tra là biết ngay thôi”.

Vậy là mọi người lấy hai bộ đi tra mã vạch.

Không tra không biết, tra rồi giật mình.

Bộ của Sở Hàm là của Dịch Tuyết Thành.

Thật sự quá kinh ngạc rồi.

“Sở Hàm, sao chị cậu mua được thế?”.

“Sở Hàm, có phải cậu có bí mật động trời gì gạt mọi người không?”.

Quá trâu bò rồi!

Bản thân Sở Hàm cũng choáng váng. Cậu tưởng đây chỉ là bộ huy hiệu bình thường mà Mạnh Ngữ Hâm tìm người gom lại cho đủ bộ.

Tra số mã vạch mới biết thật sự là của Dịch Tuyết Thành. Như vậy, bộ này giá trị hơn nhiều.

Bộ huy hiệu bình thường không chỉ cao giá mà còn khó mua thì bộ của Dịch Tuyết Thành càng không cần phải nói.

Quan trọng là Dịch Tuyết Thành thân là cầu thủ minh tinh của liên đoàn, không thiếu tiền, sao lại có thể tùy tiện bán bộ huy hiệu kỷ niệm của mình được chứ.

“Tôi cũng không biết”. Choáng váng một lúc, Sở Hàm mừng như điên.

Nghĩ đến đây là của Dịch Tuyết Thành kiêm thần tượng của bản thân, Sở Hàm liền cảm giác lâng lâng.

Chị Ngữ Hâm quá lợi hại rồi, vì mua được thứ này chắc chị ấy tốn không ít công sức nhỉ?

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.