Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chắc chắn cô là fan Lâm Nặc

Phiên bản Dịch · 730 chữ

Mặt Lục Tỉnh lộ rõ sự bất ngờ. Hắn biết rõ danh tiếng Lâm Nặc ở trường học tệ cực kỳ.

Tệ đến mức dù cậu ta có nhan sắc cấp bậc lam nhan họa thủy thì cũng chẳng nữ sinh nào dám đến gần.

Lục Tỉnh không ngờ đến Sở Từ lý trí mà biện giải thay Lâm Nặc.

Cậu nhìn Lâm Nặc đứng bên cạnh, vẫn là gương mặt không cảm xúc như không còn gì hứng thú trên đời.

Xem ra là “thần nữ có ý tương vương vô tình” rồi.

Bạn nữ lầu trên chắc chắn thất vọng rồi.

Bên kia, cuộc tranh cãi của hai chị em nhà họ Sở vẫn đang tiếp tục.

Sở Hàm trước nhường một bước: “Chị không đổi vị trí cũng được nhưng sau này chị không thể có quan hệ gì với Lâm Nặc, càng không được giúp hắn mua đồ nếu không người ta sẽ xem thường chị, chị là con gái, chị phải biết yêu quý bản thân”.

Thái độ Sở Từ vẫn lạnh nhạt không hề tức giận, giọng điệu không chút thay đổi: “Mua đồ giúp người khác là chuyện rất bình thường, cho dù tôi thật sự thích Lâm Nặc, đó cũng là tự do của tôi, tôi không để ý ánh mắt người khác, tôi càng không nghĩ ra lý do nào để người ta xem thường”.

Một nữ sinh 18 tuổi độc thân theo đuổi nam sinh độc thân khác là hợp tình hợp lí, đó không phải là hành động không tự trọng như Sở Hàm đã nói.

Hơn nữa cô cũng không thích Lâm Nặc.

“Chị chỉ vừa quen Lâm Nặc ngày đầu tiên, chị hiểu Lâm Nặc được bao nhiêu, trừ khuôn mặt ra chị còn biết gì về Lâm Nặc mà nói thích hắn?”.

Sở Hàm gặp qua cứng đầu nhưng chưa bao giờ gặp người như Sở Từ, nói mãi không thông.

“Đó là tôi tự do, cậu có thể đặt câu hỏi nhưng không thể can thiệp quyết định của tôi”.

Giờ khắc này Sở Từ hoàn toàn tỉnh táo, Sở Hàm căn bản không thể nói lại cô.

Cậu nói không lại Sở Từ nên tạm thời từ bỏ.

Băng dày ba thước không phải rét có một ngày tạo thành, cậu không thể quá vội vàng, muốn thay đổi Sở Từ cần thời gian.

“Được rồi, chúng ta đi ăn cơm thôi”.

Cậu biết Sở Từ chưa nhận được thẻ cơm, căn tin trường lại bắt buộc có thẻ cơm, cậu cũng không thể để cô nhịn đói.

Mặc dù Sở Hàm vẫn còn nhiều ý kiến với Sở Từ, cũng không quen với tính tình cô nhưng Sở Từ vẫn là chị ruột cậu, không thể để cô chịu đói.

Không biết có phải Sở Hàm nhìn nhầm không, lúc cậu nói đi ăn cơm thì khí thế trên người cô lúc nãy biến mất ngay, cảm giác cô dễ gần hơn trước rất nhiều.

Cô đi theo Sở Hàm đi căn tin. Lúc hai người xuống lầu, Lâm Nặc và Lục Tỉnh đã trốn sang bên cạnh.

Chờ hai người đi xa, Lâm Nặc và Lục Tỉnh mới đi ra.

Lục Tỉnh cười trêu ghẹo: “Như vậy mà nói không phải fan cậu, ai tin?”.

“Không liên quan gì đến tôi”. Lâm Nặc mặt không cảm xúc trả lời rồi đi nhanh vào phòng học.

Lục Tỉnh vội đuổi theo: “Cậu đi chậm chút chờ tôi với, cậu còn chưa nói tôi biết muốn xử lí chuyện đó như thế nào đâu”.

Ăn cơm xong, trong giờ nghỉ trưa, ở ban thực nghiệm của Mạnh Ngữ Hâm, các học sinh tụ tập tám chuyện.

“Ngữ Hâm, cậu đã nghe gì chưa, lớp 5 mới chuyển tới một mỹ nữ, hình chụp vừa đăng diễn đàn”. Một đồng học đưa điện thoại cho Mạnh Ngữ Hâm xem.

Mạnh Ngữ Hâm dịu dàng cười nói: “Rất xinh đẹp”.

“Nhưng mà tôi vẫn cảm thấy cậu xinh hơn, Sở Từ quá diễm lệ nhìn không ổn lắm”.

“Phải không”. Mạnh Ngữ Hâm không bình luận.

Nhìn dáng vẻ cô không quan tâm lắm, đồng học bên cạnh cười nói: “Học sinh mới sao so sánh được với Ngữ Hâm, bất luận gia thế, giáo dưỡng, thành tích, cậu ấy có điểm nào bình thường đâu”.

Bạn đang đọc Đại Lão Chỉ Muốn Làm Cá Mặn của Tác giả: Nhĩ Phong Trùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hira98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 136

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.