Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân thế của Agerlina

Phiên bản Dịch · 2296 chữ

Căn biệt thự vốn một mảnh hỗn loạn, giương cung bạt kiếm, rốt cục đã khôi phục lại sự yên tĩnh. Tuy nhiên vẫn bao phủ một loại không khí quỷ dị như trước.

Bởi vì, Tiêu tiên sinh và Công chúa điện hạ còn ở trong biệt thự.

Đại giáo chủ Rahman cũng không có rời đi.

Biệt thự này có diện tích cực kỳ rộng lớn, hoa viên phía sau có một cái thư viện. Tuy kích thước không lớn, nhưng là một tòa biệt thự tư nhân, lại có thư viện, điều này đủ khiến người khác kinh ngạc rồi.

Ở bên ngoài một căn phòng tại lầu một thư viện, Đan Tăng Đa Cát khoanh tay đứng im, tinh thần phấn chấn. Ông đã thay bộ tăng bào bằng một bộ trang phục bình thường. Không lâu trước đây, ông ta là tăng lữ của Phật giáo cao nguyên, đồng thời cũng đã là thị vệ của Tiêu Phàm. Đại Thượng sư thủ lĩnh đã hủy bỏ “hành vi phạm tội” của ông, và phái ông làm sứ giả hữu nghị, ông được đưa về bên cạnh Tiêu tiên sinh. Từ nay về sau, ông sẽ là đại biểu của Phật giáo cao nguyên, từng giây từng phút bảo vệ sự an toàn của Tiêu tiên sinh.

Đối với lời thề năm đó của Đan Tăng Đa Cát mà nói, mệnh lệnh này của Đại Thượng sư thủ lĩnh là không thể phản kháng đấy. Từ ý nghĩa nào đó mà nói, ông không có sự tự do cá nhân, chỉ là người bên cạnh Đại Thượng sư thủ lĩnh mà thôi, nói khó nghe là một tên đầy tớ. Đại Thượng sư thủ lĩnh đem ông tặng cho ai, thì chỉ có thể làm theo như vậy.

Đan Tăng Đa Cát không nghi ngờ, lặng lẽ tiếp nhận thân phận mới, vận mệnh mới. Rửa mặt sạch sẽ, cạo sạch râu, thay quần áo ấm áp mới, yên lặng đứng ở bên ngoài thư phòng canh gác cho Tiêu Phàm.

Gian phòng này là một phòng sách nhỏ, nhưng lại là nơi trọng yếu nhất của thư viện, những cuốn sách quý mà Đại Thượng Sư thủ lĩnh trân trọng nhất đều để ở chỗ này. Ngày bình thường ngoại trừ Đại Thượng Sư thủ lĩnh và vài vị thượng sư địa vị tối cao, thì người bình thường căn bản không được đặt chân vào khu vực này.

Nhưng hiện tại, căn phòng chứa đầy sách quý này lại đang đón tiếp một vị thanh niên Hoa Hạ trẻ tuổi ngàn dặm xa xôi chạy tới đây.

Là bị bắt ép mở ra đấy!

Bên trong phòng yên tĩnh. Tiêu Phàm đang ngồi ở phía trước một tấm gỗ tử đàn được điêu khắc thành văn án, chậm rãi đọc một quyển cuốn da dê. Không chỉ có kinh văn tự viết của Đại sư Tông Già, còn có rất nhiều kinh văn “Thời kỳ thượng cổ”, là những đại đức cao tăng do đại sư Tông Già trước khi đến trái đất ghi chép lại đấy. Quyển sách da cừu chính là thứ quý giá nhất mà Đại Thượng Sư thủ lĩnh cất giữ ở nơi này.

Agerlina ngồi yên lặng ở bên cạnh Tiêu Phàm, cô đã thay bộ lễ phục màu trắng bằng một bộ trang phục của những cô gái trẻ tuổi thanh xuân, tóc vàng thật dài được buộc bởi hai mảnh dây lụa màu hồng phấn, mềm mại rũ xuống trên chiếc cổ trắng như tuyết.

- Ở trong căn phòng này, không có Công chúa điện hạ, chỉ có cô gái bé nhỏ của Tiêu tiên sinh. Ngài là chủ nhân tôn quý nhất của tôi!

Đây là lời nói của Agerlina, cô bé ôm lấy Tiêu Phàm, cười hì hì.

Khi Tiêu Phàm đang đọc quyển da cừu, Agerlina liền pha trà cho hắn. Trà xanh thượng hạng, động tác mềm nhẹ, kiều mỵ vô cùng. Chỉ cần Tiêu Phàm ngẫu nhiên đem ánh mắt rời khỏi quyển sách da cừu, ôn nhu liếc nhìn cô một cái, như vậy là đủ rồi.

Agerlinatrong lòng còn ngọt hơn so với uống mật.

Ngoại trừ ôm Tiêu Phàm, Agerlinacũng có thể đọc được những nội dung trong quyển da cừu.

Điều này khiến Tiêu Phàm hơi có chút kỳ quái, buông quyển da cừu xuống. Mỉm cười hỏi:

- Agerlina, những Phạn văn này, cô đã học qua sao?

Có thể đọc hiểu ngôn ngữ của người cổ đại, nhìn thấu toàn bộ thế giới, cũng không có mấy người. Tiêu Phàm làm được như vậy đã xem là một kỳ tích rồi. Không ngờ một cô gái tóc vàng tuổi còn trẻ như Agerlina lại cũng có thể đọc hiểu Phạn văn.

Agerlinatự nhiên cười nói:

- Tôi hiểu một chút thôi, tôi lúc nhỏ có học qua đấy, hai năm nay đã ôn tập một chút.

- Lúc nhỏ cô đã học qua?

Tiêu Phàm càng kinh ngạc.

Ở trong trí nhớ của Tiêu Phàm, Agerlinaa lúc nhỏ, đã bị tổ chức xã hội đen Viễn Đông bắt đi, chẳng lẽ thành viên tập đoàn tội phạm này còn có thể dạy cô nàng học Phạn văn hay sao? Cho dù bọn họ nguyện ý dạy, cũng phải hiểu mới được.

Agerlinamỉm cười nói:

- Mẹ tôi trước đây để cho tôi học qua rất nhiều loại văn tự và ngôn ngữ khác nhau, bà hy vọng tương lai của tôi có thể đọc được nhiều sách vở, làm một người có học vấn.

- Nói như vậy, Vương phi điện hạ cũng là một người có kiến thức uyên bác?

Tiêu Phàm càng thêm kinh ngạc.

Vận mệnh của Agerlina thay đổi, cũng không tránh khỏi nhiều thăng trầm, có thể nói là huyền thoại.

Lúc trước Agerlinarời khỏi kinh thành trở về Đông Âu tìm người thân, Tiêu Phàm từng nói cho cô biết, mẫu thân của cô còn sống, hơn nữa là một vị quý nhân. Chẳng qua ngay cả Tiêu Phàm cũng không ngờ tới, mẹ của Agerlinalại là một Vương phi.

Đương nhiên, vị Vương phi này không phải Vương phi trong vương thất Trung Đông hiện tại, mà là một người kế thừa. Nhưng Vương phi điện hạ lại khống chế được cái đế quốc tài chính khổng lồ kia, chẳng những thực lực kinh thế hùng hậu, thực lực chính trị cũng vượt ra ngoài dự liệu của tất cả mọi người.

Gia tộc Vương phi là một gia tộc cực kỳ thần bí và lâu đời. Ở trong số các quốc gia Trung Đông, có địa vị siêu nhiên. Ngay cả đại giáo chủ Rahman cũng không dám có bất kính đối với gia tộc Vương phi. Một khi chọc giận gia tộc Vương phi, chỉ sợ ngai vàng đại giáo chủ Rahman đều không xong.

Hai năm nay, Agerlina và Tiêu Phàm liên lạc qua điện thoại, ngẫu nhiên cũng sẽ nhắc tới gia tộc và thân thế ly kỳ của mình.

Nghe nói, Vương phi lúc tuổi còn trẻ, vô cùng tinh nghịch, từng yêu một người bạn thời đại học. Nhưng không được gia tộc tán thành, liền bỏ trốn cùng người bạn học kia, sinh hạ Agerlinaở một nước Đông Âu nào đó. Sau đó, Agerlinavô tình bị phần tử phạm tội bắt đi, chống của Vương phi lại bị chết trong phòng. Vương phi nản lòng thoái chí, cuối cùng trở về gia tộc, tiếp nhận quyền lực của gia tộc.

Không ngờ nhiều năm về sau, đứa con gái bị thất lạc lại có thể từ trên trời rơi xuống, xuất hiện trước mặt của bà. Lúc này, Vương phi quả thực rất vui mừng, nên vô cùng sủng ái người con gái này của mình.

- Đúng vậy, mẹ tôi đối với tôi rất tốt, chỉ là tôi đã không còn được gặp lại cha...

Nhắc tới người cha đã chết trong vụ hỏa hoạn, Agerlina rất đau lòng.

- Agerlina, có lẽ tình huống không hề giống như những gì cô biết.

Tiêu Phàm lại nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra một câu khiến Agerlinachấn động.

- Tiêu Phàm, anh có ý gì vậy?

Agerlinavội vàng hỏi, con ngươi màu lam thâm thúy, lóng lánh nghi hoặc nhìn hắn. Cô biết tính cách của Tiêu Phàm, hắn không phải một người thích nói lung tung, lấy lòng mọi người. Nếu hắn đã nói như vậy, nhất định có nguyên nhân.

Tiêu Phàm nhìn chằm chằm hai má của Agerlina một chút, lại nắm lấy bàn tay nhỏ bé trắng nõn mềm mại của cô, dò xét một hồi, cuối cùng vén mái tóc vàng óng ánh của cô lên, nhéo nhéo vành tai mềm mại của cô, trầm ngâm nói:

- Agerlina, thật là kỳ lạ, tôi không thể tìm được bất kỳ tin tức nào có liên quan đến cha cô từ trên người cô.

- Tiêu Phàm, tôi không hiểu...

Agerlinamê hoặc lắc đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ khó hiểu, nhưng lại cực kỳ xinh đẹp đáng yêu.

Tiêu Phàm cũng biết cô sẽ không hiểu được chuyện tướng thuật, đa số các cô gái Hoa Hạ quốc đều không thể hiểu được, chớ đừng nói chi đến Agerlina này là người nước ngoài. Các cô tuy rằng luôn tin tưởng vận mệnh, cũng không tin vận mệnh có thể biết trước. Đối với các cô mà nói, đây là thuộc loại lĩnh vực thần thánh. Tuy nhiên Tiêu Phàm quả thật cảm thấy có vài phần kinh ngạc. Hắn rất dễ dàng có thể từ vị trí khôn cung trên người Agerlinanhìn ra mẫu thân của cô còn sống, hơn nữa là một quý nhân. Nhưng hắn không có cách nào từ vị trí càn cung trên người Agerlinađể biết được tin tức về phụ thân của cô. Nếu phụ thân của Agerlinathật sự đã chết vào nhiều năm trước trong một vụ hoả hoạn, như vậy từ càn cung và vài bộ vị đặc thù khác của Agerlina, hắn đã có thể biết được tin tức gì đó.

Từ tướng mạo một người mà biết được tình hình cha mẹ anh em của người đó, không phải thầy xem tướng bình thường có thể hiểu được. Nhưng đối với người đã tu luyện “Luân hồi tương” như Tiêu Phàm mà nói, cũng không quá khó khăn. Hơn nữa hiện tại, hắn đã đặt chân vào “Thiên Nhân Cảnh”. Tuy rằng đó chỉ là tầng cảnh giới thứ nhất, vừa mới nhập môn mà thôi, nhưng cũng đã là đỉnh cao của tướng thuật đương đại rồi.

“Thiên nhân tương”, chính là cùng thiên hạ vạn vật!

Tin tức về phụ thân của Agerlinatuy bị lực thiên cơ che đậy, ngay cả Tiêu Phàm là Đại tướng sư đứng đầu, cũng rất khó có thể nhìn thấy.

Đây là một tình huống vo cùng kỳ lạ, tuyệt đối không phải bởi vì phụ thân của Agerlinađã chết.

Bình thường mà nói, xuất hiện loại tình huống này, chỉ có hai khả năng. Thứ nhất, phụ thân của Agerlina, là một nhân vật long trời lở đất, tướng mệnh của ông ấy bị lực thiên cơ chủ động che đậy, người khác điều tra không được. Hai là, phụ thân của Agerlinabị cuốn vào bên trong một sự kiện long trời lở đất, bị lực thiên cơ che lại.

Một trong hai khả năng này đã xảy ra.

Mẹ của Agerlinalà một vị Vương phi, đã nằm ngoài dự đoán của mọi người. Chẳng lẽ phụ thân của cô, còn là đại nhân vật lừng lẫy hơn so với mẫu thân của cô sao?

Tuy nhiên, chuyện tướng thuật gì đó, tạm thời hắn chưa muốn giải thích với Agerlina. Tiêu Phàm vuốt mái tóc vàng của cô, khẽ cười nói:

- Không có gì, tôi cũng chỉ là nhất thời tò mò. Mặc kệ cha cô bây giờ đang ở đâu, nếu biết cô sống tốt thì ông ấy cũng sẽ rất vui vẻ.

- Ừ.

Agerlinanhu thuận gật đầu, lập tức lại trở nên vui vẻ. Có thể gặp Tiêu Phàm ở nơi này, Agerlinatrong lòng quả thực rất vui mừng.

Tiêu Phàm ngẫm nghĩ một chút, bỗng nhiên duỗi ngón tay ra, đặt lên trên mạch cổ tay trắng nõn của Agerlina.

Con mắt xanh lam của Agerlinatrong nháy mắt dường như cảm thấy vô cùng thú vị. Bất kỳ sự tiếp xúc nào của Tiêu Phàm trên thân thể, đều khiến Agerlinatrong lòng tê dại, có một loại cảm giác khác thường không nói ra được. Agerlinalòng tràn đầy yêu thích người đàn ông này, nguyện ý vì hắn dâng hiến tất cả.

Nhưng, hai hàng lông mày của Tiêu Phàm lại nhẹ nhàng nhíu lên, dường như phát hiện ra cái gì không ổn trong cơ thể của Agerlina.

- Tiêu Phàm, có cái gì không ổn sao?

Agerlinalúc này cũng nhịn không được sự “nghi hoặc” liền hỏi.

Năng lực của Tiêu Phàm, cô hiểu rất rõ. Hai năm trước, khi cô thất lạc mẹ của mình, Tiêu Phàm liền kết luận mẹ của cô còn sống, hơn nữa còn là một vị quý nhân. Từ đó về sau, Agerlinađối với “Dự Ngôn thuật” thần kỳ của Tiêu Phàm càng thêm bội phục sát đất.

Tiêu Phàm không đáp, lại thay tay trái của Agerlina, ước chừng thời gian uống một chén trà qua đi, mới nhẹ nhàng thở phào một cái, nói:

- Agerlina, có lẽ là cảm giác của tôi đã sai, cô đừng lo.

625-than-the-cua-agerlina/1162358.html

625-than-the-cua-agerlina/1162358.html

Bạn đang đọc Đại Hào Môn của Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính​
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thieuquocviet1999
Phiên bản Dịch
Ghi chú DOCX
Thời gian
Lượt đọc 469

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.