Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cặp ngực may mắn

Phiên bản Dịch · 1958 chữ

Đại Gian Hùng

Chương 13: Cặp ngực may mắn

Người dịch: hacythusinh

'Hệ thống đào tạo Đại Gian Hùng' từ lúc theo Ngô Phàm xuyên qua thế giới này cũng chưa có hoàn thiện. Ở giai đoạn bắt đầu, hệ thống chỉ tặng Ngô Phàm một kỹ năng 'Ngôn ngữ lễ bao' để đảm bảo Ngô Phàm có thể tại đây giao tiếp thoải mái. Trừ cái đó, hệ thống cũng chỉ thưởng Ngô Phàm một lần rút thưởng duy nhất, cái cảm giác kích động này đến nay Ngô Phàm vẫn còn chưa quên. Cho nên khi nhớ tới mình còn một lần rút thưởng thì hắn hưng phấn tới khó kiềm chế.

Ngô Phàm hưng phấn là vì rút thưởng là một chuyện vô cùng kích thích, các loại vật phẩm bên trong hệ thống bao gồm 6 giao diện 'Danh tướng','Kỹ năng', 'Sủng vật', 'Thần binh',

'Công pháp', 'Tạp vật' lúc này sẽ như là gái thanh lâu giang rộng đùi chờ ngươi cắm... A! không! Là rút ra! Từ trong hệ thống dù cho là danh tướng hơn trăm vạn điểm mới có thể đổi hay là bó chân của Từ Hi thái hậu, chỉ cần đủ may mắn, muốn cái gì có cái đó a!

Hưng phấn xoa tay, Ngô Phàm lầm bầm không ngừng: "Giải độc đan gì đó cũng cút hết cho ta! Lão tử muốn danh tướng! Danh tướng! Đỉnh cấp danh tướng! Chỉ nghĩ tới đã thấy oai phong, đứng đằng sau phất tay hạ lệnh cho một mãnh nhân như Hạng Vũ, Lữ Bố, Lý Nguyên Bá chỉ vài phút lão tử cũng có thể bình định thiên hạ! Cái gì mà đồn Thiên hộ Lạc Dương, cái gì mà Ưng Dương vệ, hết thảy đều chết đi cho ta a!"

"Đinh! Chức năng rút thưởng mở ra, thỉnh ký chủ xoay luân bàn!"

Hào quang chói mắt, bên trong không gian hệ thống xuất hiện một cái luân bàn khổng lồ, bên trên đánh dấu sáu cái giao diện vật phẩm.

Rút thưởng chia làm hai phân đoạn, đầu tiên là từ trong sáu cái giao diện xoay trúng một cái, sau đó từ giao diện này mới xoay tới các vật phẩm bên trong. Không thể nghi ngờ,chỉ cần xoay trúng giao diện 'Danh tướng' liền an tâm không lỗ vốn. Mà cái giao diện 'Tạp vật' kia càng là hố cha hơn, trừ khi từ trong đó ngươi có thể xoay trúng loại vật phẩm như ngọc tỷ truyền quốc, nếu không thì rất có thể cái ngươi xoay trúng lại là trái bắp ăn chưa hết của một vị danh nhân nào đó, cực kỳ thử thách thần kinh của người rút thưởng.

Ngô Phàm nhìn tay phải của mình, hít một hơi thật sâu, đứng ở trước luân bàn, tự hào nói: "Đây là một bàn tay thần kỳ, bởi vì nó đã vừa 'phá liễu xử'(1), đây là một bàn tay may mắn, bởi vì nó vừa sờ soạng ngực một tiểu mỹ nhân, đây là một bàn tay vừa thần kỳ vừa may mắn vì nó còn lưu lại hương thơm sau khi sờ ngực vị tiểu mỹ nhân đó, a! Ca ngợi ngươi, tay của..."

‘phá liễu xử’: mất trinh

"Đinh! Thỉnh ký chút không cần nhiều lời tránh lãng phí thời gian, lần này rút thưởng xong, hệ thống sẽ tạm thời tắt để đổi mới và sửa chữa phạm vi lớn lỗ hổng"

"Ơ?"

Ngô Phàm kinh hãi một tiếng, nói: "Ngươi vừa nói... muốn sửa chữa lỗ hổng trên phạm vi lớn? Lại muốn chữa trị?" nghiền ngẫm từng chữ hệ thống nói xong, sau đó hắn hỏi tiếp: "Nói cách khác —— 'Hệ thống đào tạo Đại Gian Hùng" bây giờ đang tồn tại một lỗ hổng rất lớn?

"Đinh! Thật xin lỗi, ta không nghe thấy ngài đang nói cái gì, thỉnh tiếp tục rút thưởng!"

Ngô mỗ trong lòng nhất thời hiểu ra điểm mấu chốt, thần sắc quỷ dị. Liếc mắt nhìn tay phải của mình, quyết đoán xoay luân bàn.

"Danh tướng! Danh tướng! Danh tướng!"

Ngô Phàm nắm chặt tay, nhìn cái luân bàn phi tốc chuyển động, mặt hắn đỏ lên, lớn tiếng rào rú, tinh thần phấn khởi đến cực điểm.

"Danh tướng! Danh tướng! Danh tướng!"

Mắt thấy kim đồng hồ màu đỏ đang giảm dần tốc độ, cho đến khi sắp ngừng…

"Ha ha ha...!"

"Tách"

Một màn cười như điên như dại qua đi, Ngô Phàm nhìn bàn tay phải của mình rồi hung hăng hôn lên nó một cái, đúng vậy, đây đúng là một cái tay vừa thần kỳ vừa may mắn a! Vậy mà... vậy mà thực sự xoay trúng giao diện Danh Tướng! Đảm bảo Ngô Phàm tệ nhất cũng quay được một vị danh tướng giá trị mười vạn điểm! Nhớ lại hắn đã hao tâm tổn trí lập ra kế hoạch giết chết vị thủ trưởng của mình - Bách hộ Trần Du Tứ, vậy mà chỉ được thưởng chín trăm điểm gian ác. Nhớ tới đến thứ trân quý như đạo đức hắn cũng bán đi mà nhẫn tâm hố chết hơn năm trăm người đồng đội, cũng chỉ kiếm được hơn năm vạn điểm gian ác. Mà hiện tại, chỉ một lần rút thưởng hắn có thể nhận được ít nhất danh tướng trị giá mười vạn điểm gian ác lận đó?

Vuốt ve cằm, Ngô Phàm lại nhìn bàn tay phải của mình, ánh mắt tràn ngập khí chất đê tiện, bởi vì ý nghĩ trong đầu hắn bây giờ là....【 Sau này rút thưởng, ta có nên liều mạng trước hết sờ bộ ngực lớn của Đồng Nhị đây? Cặp ngực kia thực sự có thể mang đến vận may lớn a!】

"Bá!"

Ánh sáng trắng chói mắt vô cùng, năm cái giao diện còn lại bị giấu đi chỉ còn lại một giao diện 'Danh tướng' mở ra.

Thẳng thắn mà nói, đây cũng là lần đầu tiên mà Ngô Phàm nhìn kỹ giao diện 'Danh tướng', trước đó hắn chưa từng xem qua, mà chỉ thấy chút hình ảnh rải rác. Không vì lý do gì khác, chỉ vì hắn không muốn tự đả kích lòng tự tôn của một con quỷ nghèo a! Nhìn giá cả của danh tướng, đây không phải là thứ mà hiện tại Ngô phàm có thể đổi tới a!"

Đi!

Đó là chuyện lúc trước, còn bây giờ chỉ cần đủ may mắn, Ngô Phàm nghĩ tới xoay trúng ai liền trúng người đó!

Bên trên luân bàn khổng lồ hiện lên chằng chịt các loại danh tướng, hơn nữa những danh tướng này có thể cử động còn có phối hợp âm thanh lời kịch.

Thí dụ như là...

Mắt phượng híp lại, 'Anh Vũ Chiến Bào' đung đưa theo gió, râu dài ba thước bay phấp phới, thân cao chín thước, hình dáng khôi ngô cưỡi trên 'Xích Thố Mã', 'Thanh Long Yển Nguyệt Đao' lấp lóe hàn quang. Đột nhiên, vị kia mắt phượng trừng lớn, đằng đằng sát khí, chỉ lên ngón tay, khí phách bốn phía quát: "Bọn chuột nhắt 'sáp tiêu mại thủ' (1), sao dám làm càn!"

(1) Sáp tiêu mại thủ: cắm bảng giá trên đầu, ý chỉ những kẻ sẵn sàng chịu chết.

Chỉ hai chữ a: tán thưởng!

Lại nhìn một vị khác.

Dưới khố cưỡi 'Tử Điện Truy Phong Mã', trên tay cầm một cây súng nước uy nghiêm, thanh niên tạo dáng oai hùng bừng bừng uy phong lẫm lẫm, chỉ tay về phía xa hét lớn: " Hung Nô chưa diệt, đâu là nhà?"

Chỉ bốn chữ a: cực kỳ tán thưởng!

Ngô Phàm nhìn hoa cả mắt, chảy nước miếng sắp nhiễu cả vào luân bàn, giống như bày ra bộ dáng ta thật sự thèm nhỏ dãi a!

Bất quá, Ngô Phàm cũng không phải là không có nghi hoặc: "Vì sao giao diện danh tướng lại còn có văn nhân như Gia Cát Lượng, Trương Lương? Có thể giải thích một chút không?"

"Đinh! Đây chính là cái lỗ hổng cần phải sửa chữa, những người như bọn họ vừa giỏi về nội chính vừa giỏi về hành quân đánh giặc, là điển hình của văn võ toàn tài. Bởi vì hệ thống sơ sẩy, hiện tại chỉ tính toán đến năng lực quân sự của bọn họ chứ không tính toán đến năng lực của các lĩnh vực khác. Nói cách khác, bọn hắn đang được bán với nửa giá... Nhưng tiếc là, ký chủ cũng không có đủ điểm mà đổi a! Đáng được ăn mừng!"

Ngô Phàm: "....", mẹ nó vì sao không nói sớm?

"Đinh! Mặt khác cần phải nói bổ sung một chút, hiện tại các giao diện khác của hệ thống tương đối hoàn chỉnh, rất khó xảy ra trường hợp phải thay đổi. Chỉ có giao diện danh tướng sẽ liên tục cần được điều chỉnh lại, có rất nhiều lỗ hổng cần sửa chữa. Ví như hiện tại, Ký chủ dù có đổi được vị tướng nào thì hệ thống cũng tự động trang bị cho bọn họ toàn bộ trang bị vốn có, thật sự là thiệt thòi cho hệ thống, do đó những điểm này cần phải được sửa lại... Không thể không nói, vận khí của ký chủ đúng là vận cứt chó a!"

"Ha ha ha! Ngươi là đang khen ta sao? Ngươi nhất định là đang khen ta nha! Ha ha ha! Ta quả nhiên là một nam tử vừa đẹp trai lại may mắn!" Ngô mỗ ngửa mặt lên trời cười to, oán niệm trước kia biến mất sạch sành sanh. Mắt liếc tay phải may mắn, Ngô Phàm đột nhiên xoay luân bàn, hét lớn: "Đi thôi! Luân bàn may mắn của ta! Ta không tham lam đâu, cho ta Hạng Vũ là được rồi!"

"Đinh! Chúc mừng ký chủ lĩnh ngộ chân lý kẻ ác, mặt dày vô sỉ, thưởng 200 điểm gian ác!"

Ngô Phàm: "...", Thưởng cái em gái nhà ngươi!

"Đinh! Chúc mừng ký chủ nhận được danh tướng Hồ Xa Nhi..."

"Hả?Ai?"

"Đinh! Hồ Xa Nhi, võ tướng cuối thời Đông Hán, 'Lực có thể nâng năm trăm cân, ngày đi bảy trăm dặm', Lúc Trương Tú tác chiến với Tào Tháo, Hồ Xa Nhi đã chuốc say Điển Vi rồi trộm lấy vũ khí của hắn, khiến cho Điển Vi chết trận khi chiến với quân đội của Trương Tú."

"Đinh! Nhân vật đang được tạo thành, tiến độ 0,2%... Thời gian tạo thành lâu, thỉnh ký chủ tạm thời rời khỏi hệ thống... vật phẩm hối đoái đã được chuyển ra ngoài..."

"Đinh! Hệ thống đóng lại! Hệ thống đóng lại..."

"Khoan khoan khoan a!", Ngô Phàm còn chưa kịp phản ứng ý thức đã trở lại thân thể, giận dữ vỗ mạnh một cái, buồn bực lẩm bẩm: " Nói đùa ta chắc? Giao diện 'Danh tướng' a! Hồ Xa Nhi? Con mẹ nó! Hắn cũng được tính là danh tướng hả? Vậy còn Hạng Vũ đâu? Lữ Bố đâu?"

Nhìn qua cửa sổ đã thấy trời đêm đầy sao, liếc mắt nhìn vật phẩm bị ném ra cùng với mình bao gồm công pháp 'Tử Khí Đông Lai' cùng với hai viên đan dược, Ngô Phàm thở dài, nghiêng thân thể, một tay chống trên cạnh giường, một tay vươn ra lấy đồ.

"Rắc!"

Ngây ngốc nhìn trong tay miếng gỗ giường vừa bị bẻ gãy, Ngô Phàm câm nín…

PS: cầu đề cử, cầu kim phiếu, cầu review, quý độc giả hãy ủng hộ cho tiểu đệ a!

Bạn đang đọc Đại Gian Hùng (Bản Dịch) của Khái Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hacythusinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 145

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.