Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị lừa rồi

Phiên bản Dịch · 1890 chữ

Đại Gian Hùng

Chương 14: Bị lừa rồi

Người dịch: hacythusinh

Nhìn thấy mình chỉ vừa dùng một chút sức liền làm gãy tấm gỗ dài hai tấc, Ngô Phàm sửng sốt nửa ngày, tự dưng nhớ tới mình dùng gần ba vạn điểm gian ác để đổi lấy kỹ năng 'Trời Sinh Thần Lực'. Lập tức hắn từ trên giường nhảy dựng lên, từ từ quen dần với sức mạnh trong cơ thể, dù sao loại lực lượng này cũng không phải đến từ luyện tập hằng ngày mà là do mới đổi hôm nay.

Đứng trên mặt đất co tay duỗi chân cả nửa ngày, Ngô mỗ kinh ngạc tới mức sắc mặt biến đổi, hắn có thể nhận ra, kỹ năng 'Trời Sinh Thần Lực này' rất không tầm thường! Tuy rằng hắn mua là bản cấp thấp 'Trời Sinh Thần Lực', nhưng cũng làm cho hắn cảm nhận được lực lượng mỗi khi giơ chân phất tay tăng lên rõ rệt, tốc độ, thể lực đều được tăng cường và quan trọng hơn cả đó là... Độ dẻo dai a! Đúng vậy! Ngô Phàm thấy hạ thân của mình rất nhẹ nhàng, không khỏi lòng sinh cảm khái :【 Cái hệ thống chết tiệt này dù có hơi đanh đá một chút, không có việc gì làm cứ đổi mới quài, nhưng... đúng là mang lại kinh hỉ đến liên tục a! 】

Im lặng cười hắc hắc, Ngô Phàm cầm lấy công pháp nội tức 'Tử Khí Đông Lai' mà nhìn. Dựa theo lời khuyên của hệ thống, hắn cần luyện tập 'Tử Khí Đông Lai' trước khi dùng hai viên đan dược, như vậy mới có thể tối ưu lợi ích mang lại. Cường thân kiện thể, bài trừ tạp chất trên người ra ngoài, như thế mới làm thân thể thích hợp luyện tập võ nghệ.

Trên thực tế cái gọi là công pháp nội tức rất là đơn giản, không có khó hiểu như người thường tưởng tượng. Đơn giản mà nói, "Thiên địa có tức, nhân thể có khí, âm dương giao hòa..." Tóm lại, đây không phải là thứ mà Ngô Phàm lo lắng, bởi hắn luyện ra nội tức từ lúc tu luyện công pháp cũ rồi nên không cần phải tiếp tục trải qua bước gian nan này lần nữa, hắn chỉ cần vận hành nội tức, khống chế số lượng nội tức đi theo sơ đồ bên trong 'Tử Khí Đông Lai' là được.

Chỉ tốn thời gian nữa canh giờ, Ngô Phàm đã hiểu rõ sơ đồ vận hành nội tức của 'Tử Khí Đông Lai', lấy ra 'Tẩy tủy đan' và 'Dịch cân đan' nhét vào miệng, khoanh chân ngồi trên giường bắt đầu vận hành nội tức.

Đan dược vừa vào miệng đã tan ra, chảy vào trong bụng, ngay lập tức gương mặt Ngô Phàm đỏ lên, chỉ cảm thấy trong người như hỏa thiêu nóng rực. Nhưng mà, sau khi vận hành 'Tử Khí Đông Lai' pháp môn, hắn sẽ có một cảm giác sảng khoái, mát mẻ, làm cho hắn không dám dừng lại. Ý thức hắn bắt đầu mê ly, rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

"Ùng ục ùng ục"

Cũng không biết bao lâu, tiếng bụng reo vang dội đánh thức Ngô Phàm.

"Hắc!"

Ngô Phàm bịt mũi, ôm bụng nhanh như chớp chạy ra khỏi phòng, hướng thẳng đến nhà vệ sinh sau nhà mà ngồi chồm hổm thật lâu. Sau đó đem một thùng nước, quần áo cũng chưa kịp cởi, đổ một cái ào lên người. Ngô Phàm rốt cuộc hiểu vì sao hệ thống nhắc nhở hắn phải chuẩn bị trước nước để tắm, 'Dịch Cân Đan' và 'TẩyTủy Đan' mang lại công hiệu phạt gân tẩy tủy rất lớn, tạp chất trong cơ thể hắn đều bị đẩy hết ra ngoài, cả người hôi thối so với nhà vệ sinh còn thối hơn.

Dưới ánh trăng, Ngô Phàm nắm hai bàn tay đã rửa sạch từ lâu, thờ phào một hơi, lẩm bẩm: "Thân thể nhẹ nhàng, toàn thân thông suốt, sảng khoái a!"

Sau khi về phòng đổi mới bộ quần áo mới, Ngô Phàm nhìn xem còn bao nhiêu thời gian rảnh, mang ra hộp đao trong nhà, chuẩn bị luyện đao pháp. 'Đại Minh thập tứ thế' là một cái hộp vũ khí nhỏ, cần phải tận dụng tối đa, 'Xuân Hàn Đao' không thích hợp cho Ngô Phàm tu luyện, hắn muốn đổi sang luyện hai nhánh đơn đao cùng song đao của 'Ngư dương đao'.

Vào lúc Ngô Phàm vừa bước ra cửa, trong lòng liền sinh ra một cảm giác không ổn, tựa như... Tựa như trong bóng tối có một đầu mãnh thú nhìn chằm chằm vào mình, súc thế đợi phát. Cái cảm giác này rất vi diệu, làm người ta sợ hãi

"Sưu ——!"

Tiếng xé gió bén nhọn vang vọng, Ngô Phàm vốn rất cảnh giác nên ngay lập tức phóng về phía trước lăn lộn như cá giãy.

"Đăng ——!"

Quay mắt lại nhìn, một mũi tên cắm xuống đất hơn nửa, thậm chí lông chim trên thân tên còn đang run lên liên tục.

【 Cung nỏ, Vậy mà lại là Cung nỏ! 】

Ngô Phàm như bị ma đuổi, lập tức chạy bạc mạng tiến vào con đường lớn trồng đầy đại thụ.

Cung nỏ không giống với cung tên, mặc dù không có tầm bắn xa như cung tên, nhưng trong tầm bắn trung và gần tên nỏ cực kỳ nguy hiểm. Nhất là trên địa hình trống trải như đường lớn, nếu hắn còn trì hoãn ở đây chính là tự tìm đường chết, phải trốn đến một nơi có nhiều chướng ngại vật mới là chính đạo.

【 Đáng chết! Là ai muốn giết ta? Di Lặc giáo? Không có khả năng a! Bọn họ không có khả năng có được cung nỏ! chẳng lẽ... Ngô Viễn Hào? Đúng là tên vương bát đản a a a! 】

Hừ hừ thở hổn hển, Ngô Phàm trốn đằng sau đại thụ, hai con ngươi gắt gao nhìn chằm chằm xung quanh, trong lòng âm thầm kêu khổ, trên con đường này cây cối được trồng ngay ngắn chỉnh tề chứ không phải mọc tự nhiên, do đó không đủ để hắn dùng che chắn, chỉ có thể ẩn nấp tạm thời. Ở đây lại cách nhà của hắn gần như thế, nếu…

Không đợi Ngô Phàm cân nhắc tình huống xấu nhất, tình huống trước mắt đã muốn xảy ra. Phía đông đường lớn, một tên hắc y nhân, che mặt từ trong bóng đêm đi ra, tay cầm cung nỏ, thắt lưng xách bảo đao, tiến về phía nhà của Ngô Phàm đi đến. Để cho Ngô Phàm cảm thấy sợ hãi chính là, mũi tên trong tay hắc y nhân chính là một mũi tên lửa!

"Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết!"

Hắn cắn răng mắng to ba tiếng, Ánh mắt Ngô Phàm ngoan lệ liền từ trong đại thụ lộ ra thân hình nhằm thu hút sự chú ý của hắc y nhân.

Nếu không giết được Ngô Phàm, người nọ sẽ xuống tay với Đồng Nhị, thậm chí không tiếc phóng hỏa căn nhà nhỏ của Ngô Phàm! Ý đồ của hắn chính là khiến cho Ngô Phàm không thể trốn tránh, từ đó mà giết Ngô Phàm.

【 Ba mươi trượng, khoảng cách quá xa!】

Ngô Phàm liếc nhìn 'Đại Minh thập tứ thế', bên trong hộp đao cũng không có cung nỏ, nhưng không có nghĩa là không có viễn trình vũ khí, tỳ như cái dây thừng móc sắt bén nhọn kia, tỷ như kim đao 'Phụng Thiên Thành Nhân' (1) vốn dùng để tự sát kia. Nhưng khoảng cách ba mươi trượng là quá xa, hai thứ này đều không đủ uy hiếp đến đối phương, mà cung nỏ trong tay đối phương lại có thể uy hiếp đến Ngô Phàm.

(1) Phụng thiên thành thân: thừa lệnh vua xả thân.

Hắc y nhân thấy Ngô Phàm từ trong đại thu đi ra, liền bỏ qua ý đồ đồ đốt nhà của hắn, chậm rãi hướng Ngô Phàm đi đến.

Khoảng cách không ngừng thu hẹp, Ba mươi trượng... hai mươi... mười lăm...

"Các hạ là người phương nào? Không biết Ngô mỗ đã đắc tội gì với các hạ?" Ngô Phàm gắt gao nhìn chằm chằm gương mặt bịt mặt của đối phương, khóe miệng mỉa mai: "Đừng nói với ta những lời như vì dân trừ hại linh tinh... Cung nỏ, cũng không phải là loại người bình thường có thể sử dụng! Hơn nữa đế quốc cấm cung nỏ, chỉ có quân đội mới được sử dụng!"

Cung nỏ sát thương vô cùng cao, rất nhiều cao thủ dù đạt tới cảnh giới 'nội lực ngoại phát' thì cũng dễ dàng bị xử lý. Đế quốc Đại Tùy mặc dù có phong trào thượng võ, không cấm dân chúng nắm giữ binh khí, cung tiễn, nhưng với cung nỏ thì quản chế cực kỳ nghiêm khắc, ngay cả Ưng Dương vệ nếu muốn sử dụng cũng phải xin lệnh điều động mới có thể từ kho vũ khí mà lĩnh, càng không nói đến kẻ khác.

Hắc y nhân ánh mắt sáng quắc, thanh âm khàn khàn: "Có tiền thì có thể kêu quỷ xay cối! Chỉ vậy thôi!"

"Chỉ vậy thôi? Đừng có đùa!" Ngô Phàm nhệch miệng cười, vỗ xuống hộp đao, kêu lớn: "Đừng tưởng chỉ có mình ngươi mới có! Xem tiễn!"

"Sưu sưu sưu sưu!"

Liên tục bốn đạo tiếng xé gió vang lên, hắc y nhân đồng tử co rút nhanh, vội vàng lăn mình ngay tại chỗ…

【Hắn đã bị lừa!】

Ngô Phàm đạp chân xuống, bỏ qua 'Đại Minh thập tứ thế', từ bên trong rút ra một thanh trảm đầu đao, giẫm chân một cái như một mũi tên phóng ra! Cận chiến là lựa chọn duy nhất của hắn!

"Xực xực xực xực!"

Bốn đạo lưỡi đao bắn ra vì khoảng cách quá xa mà ngưng lại, rơi xuống dưới đất trước mặt hắc y nhân, phát ra âm thanh thanh thúy..

【Bị lừa rồi!】

Hắc y nhân vội vàng đứng lên, chuẩn bị bắn Ngô Phàm một phát.

"Răng rắc!"

Đao phong hiện lên, cung nỏ bị chặt làm hai khúc! Linh kiện rơi xuống đất, không thể sử dụng tiếp!

"Xoẹt!"

Bỗng dưng biến hóa, Ngô Phàm chưa kịp đánh lén thành công, hắc y nhân kia đã phản ứng kinh người, ngay lập tức rút bảo đao bên hông ra đỡ lấy đao thứ hai của Ngô Phàm.

"Hảo tâm kế!"

Hắc y nhân lùi lại ba bước, như hổ rình mồi mà nhìn Ngô Phàm.

Ngô Phàm liếc mắt nhìn bốn lưỡi kim đao 'Phụng Thiên Thành Nhân', không nói cái gì, hắn đúng là đang bịp bợm, nếu không như vậy làm sao có thể phá đi cung nỏ của đối phương đây?

PS: Đúng là tình tiết gay cấn a! Chỉ mới mười mấy chương mà đã làm dịch giả hào hứng mấy phen rồi! Cầu kim phiếu, cầu để cử mong quý độc giả tiếp tục ủng hộ!

Bạn đang đọc Đại Gian Hùng (Bản Dịch) của Khái Bính
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hacythusinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 145

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.