Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Máy bay rơi-phương án

Tiểu thuyết gốc · 1055 chữ

Chương 5

2 ngày sau cuộc họp bất thường giữa 2 nhà giàn,trên làn can nhà giàn DK1-15 Hải đang đứng đó nhìn về phía chân trời,trên tay anh là điếu thuốc cháy dở,bên cạnh chiếc gạt tàn đã đầy tóp.Kể từ sau cuộc họp bất thường giữa hai nhà giàn,Hải càng thêm lo lắng,dù là thiên tai hay là dịch bệnh thì anh cũng cần lắm một câu trả lời và một con đường để về đất liền,nơi ấy anh chờ mong tin tức người vợ trẻ và nhất là đứa con trai kháu khỉnh mới sáu tháng tuổi...

Biển xanh vẫn lặng sóng nhưng trong lòng Hải lại cuộn trào mãnh liệt.Một điếu thuốc nữa vừa cắm trên môi,Hải ngửa đầu thả ra từng đợt khói trắng,bỗng anh nhổ bay điếu thuốc phẩy tay xua tan khói rồi căng mắt nhìn về phía xa xăm, giữa những đám mây thấp thoáng

_Sơn mang ống nhòm cho anh,nhanh lên

Hải gấp gáp gọi vọng xuống phòng điều hành

_Vâng-Sơn hấp tấp mở hòm quân dụng vơ ống nhòm chạy như bay lên lan can

Hải cầm ống nhòm dơ lên nhìn rồi đưa cho Sơn,chỉ về hướng lúc trước,Sơn cầm ống nhòm nhòm rất nhanh rồi lại buông xuống quay sang nhìn Hải

_Máy bay! Là một chiếc máy bay dân dụng

_Ừm-Hải thong thả gật đầu,đoạn anh hỏi lại-đã bao lâu rồi kể từ khi có lệnh phong toả giữa các quốc gia?

_Gần ba tháng rồi anh

_Vậy mà giờ lại có một chiếc máy bay hoạt động?Nó đại biểu cho điều gì?liên lạc sang bên DK1-20 đi em!

_Vâng...khoan anh,nhìn kìa-Sơn vừa định quay đi nhưng lại giật mình chỉ lên trời rồi gọi Hải

Hải nhìn theo phía tay Sơn,trên trời một chiếc máy bay dân dụng đang bay kéo theo một vệt khói đen đặc sệt,sau đó là lửa cháy rất lớn,nó chúi đầu rơi nhanh xuống biển

_ Hướng Tây Nam,rất gần Dk1-20! Hải hô to

Cùng lúc đó tiếng chuông điện thoại tại phòng thông tin kêu lên inh ỏi,Hải và Sơn chạy như bay xuống dưới

Khi cả hai tới phòng thì Bắc-chiến sĩ thông tin đã buông máy xuống hấp tấp báo cáo:

_Anh,là anh Mạnh bên Dk1-20 gọi,có máy bay rơi toạ độ 29

_Đi

Hải chỉ nói vậy rồi cùng Sơn phi ra phía xuồng cứu hộ.


Toạ độ 29,lúc này Mạnh và Lâm đã có mặt tại đây,cả hai đang cho xuồng cứu hộ chạy lòng vòng,xung quanh dưới làn nước biển đang lay động rất nhiều mảnh vỡ,đồ dùng,vật dụng trôi lềnh bềnh,chiếc máy bay dân dụng thì đã mất hút dưới đáy biển.

Hải và Sơn cũng vừa đến,khi bắt gặp ánh mắt của Hải,Mạnh chỉ lắc đầu mà không nói gì thêm.Hải nói:

_Tìm thêm lúc nữa đi,mở rộng ra xung quanh 5 hải lý nhé các đồng chí

Thêm hai tiếng nữa lòng vòng trên biển cả đội trở về nhà giàn Dk1-20 với các vật dụng và đồ dùng thu được, ngược lại không phát hiện thi thể nào.

Tại nhà giàn 4 người ngồi bên nhau,trên bàn là những gì còn lại của chiếc máy bay xấu số.Sơn lên tiếng đầu tiên phá tan im lặng:

_Boeing 747,Hãng hàng không Singapore!

Tất cả gật đầu

_Một chiếc máy bay Boeing 747 trong điều kiện bình thường chở được tối đa 600 người trong trường hợp có 2 hạng khách hoặc 700 người nếu chỉ có 1 hạng khách,vậy mà máy bay rơi lại không một cái xác nào-Lâm nói thêm

_Khoan nói đến việc máy bay có khách hay không,tôi quan tâm trước tiên là sau 3 tháng của lệnh phong toả tại sao thời điểm này hàng không đã quay lại làm việc?hôm nay tôi và Sơn còn thấy thêm một chiếc nữa bay ngang-Hải lên tiếng rồi đưa mắt nhìn Sơn,Sơn gật đầu như đã xác nhận

_Hàng không mở cửa,phải chăng dịch đã hết?

_Vậy tại sao đất liền không thông tin cho chúng ta?tôi có cảm giác bọn mình như bị lãng quên

_ Không! Tổ quốc không bao giờ lãng quên chúng ta đâu-giọng nói rắn giỏi của Mạnh cắt ngang tất cả-hôm nay là 21/6 ,9 ngày nữa đến hẹn tiếp vận của tổng cục Hậu Cần rồi,đến ngày đó chúng ta sẽ có câu trả lời.

  *****

Những người lính trở lại với nhịp sống thường ngày của họ,nhiệm vụ là không thể lơ là nhưng bóng đen vô hình luôn hiện hữu trong lòng.9 ngày tưởng chừng như 9 năm,họ chờ đợi và họ hy vọng.Với đặc điểm là hệ thống nhà giàn ở vòng xa đất liền nhất,so với cụm nhà giàn DK2 thì việc tiếp vận tới các nhà giàn DK1 là khó khăn vô cùng và chỉ thực hiện 3 đến 6 tháng 1 lần bằng đường thủy.Những ngày gần tiếp vận là ngày mà người lính nhà giàn hồi hộp chờ mong nhất nhưng lần này thì khác,họ có một nỗi sợ hãi vô hình,một dự cảm không lành....

Cuối cùng thì cũng đến ngày 30/6 những người lính 2 nhà giàn ăn mặc chỉnh tề đứng trên lan can hướng ống nhòm về phía đất liền

1 tiếng,2 tiếng,6 tiếng,12 tiếng....nửa ngày đợi chờ càng thêm vô vọng khi không có bóng dáng 1 con tàu.

Mạnh điện thoại cho Hải và quyết định của họ rất nhanh đã được biểu quyết và đưa ra,cần phải có hành động.Trên 2 nhà giàn đều có xuồng cứu hộ,xuồng không chở được nhiều người và không đi được xa nhưng một đội sẽ lái xuồng hướng phía đất liền mà đi xa nhất có thể,hy vọng trên đường sẽ gặp một tàu cá ngư dân nào đó để quá giang về đất liền,đó là phương án được triển khai.

Sáng sớm hôm sau dưới xuồng cứu hộ Mạnh và Vượng chia tay Lâm và Trường,phía bên kia Sơn và Bắc cũng là những người đứng phía dưới đợi xuồng.Trên lan can,Hải và Cương giơ tay chào rất lâu.Những cái bắt tay thật chặt,tất cả đều trao cho nhau ánh mắt tin tưởng nể phục và họ không bao giờ biết rằng sau cuộc chia tay này có những người vĩnh viễn không thể gặp lại nhau....

Bạn đang đọc Kỷ nguyên sinh tồn sáng tác bởi TiêuDaoTử69
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiêuDaoTử69
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.