Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ đầu tiên

Tiểu thuyết gốc · 1610 chữ

Sau khi đã nộp phí vào thành thì khi ra và vào lần nữa phải nộp thêm còn những người đã đăng ký nghề và đang làm nhiệm vụ được miễn. Hắn cầm miếng huy hiệu đồng trên tay để có lý do mà ra khỏi cổng thành.

Trong tầm nhìn của Hắc Kiện, huyết nguyệt phía thiên đầy quỷ dị, mảng trời đêm được sơn lấy màu đỏ tươi của máu nhưng cảnh vật phía địa lại hiện lên rõ ràng như ban ngày. Hắn không mang theo cây đuốc nào cứ thế tiến đến khu rừng gần nhất, đám lính canh đêm cũng khá ngơ ngác trước hành động của hắn.

-"Đàn dã trư có tập tính đi kiếm ăn vào ban đêm và thường sống theo bầy đàn. Chúng ít khi ở nơi rừng sâu núi thẳm mà chủ yếu sinh hoạt ở các khu rừng trồi, trảng cỏ gần ao hồ, sông suối, đầm lầy"

Vào trong khu rừng, Hắc Kiện đi lòng vòng kiếm ở những nơi như trên, rừng nơi hắn đang đứng giáp ranh với thảo nguyên Hung Lang nên có thể sẽ khá ít động vật lui tới khu rừng và những dã thú còn sót lại sẽ trở nên cảnh giác hơn đối với ngoại cảnh. Sau một hồi tìm kiếm theo cách thông thường và không đem lại hiệu quả, hắn bắt đầu rải vài củ khoai lang quanh ba vực rồi leo lên cây có tầm nhìn thoáng đãng nhất, trong quá trình làm hắn cẩn thận không phát ra một tiếng động.

-"Đây rồi"

Ẩn mình trên cây hơn chục phút, Hắc Kiện nhìn thấy một con lợn rừng với cơ thể to gấp hai lần cơ thể của một người đàn ông trưởng thành. Tiếng động sột soạt của mãnh trư phát ra từ phía đầm lầy, hắn hạ thân xuống đất một cách nhẹ nhàng rồi nấp vào bóng đêm lẩn theo âm thanh mà tiếp cận nó. Hắn không xử lý ngay mà đợi cho con lợn thỏa mãn chiếc bụng xong mà đi về với đàn.

Kiên nhẫn chờ đợi, cuối cùng dã trư cũng đã dẫn rắn vào mà cắn gà nhà. Cả đàn có tổng cộng mười bốn con đang chui rúc trong hang động cỡ nhỏ, chúng làm vậy để tránh tập kích bao quanh bất ngờ từ những kẻ thù bên ngoài như sói. Nhưng cũng chỉ có một lối ra mà thôi, Hắc Kiện hòa làm một với bóng đêm mà thẳng lưng đứng ngay tại cửa hang, đàn dã trư vẫn chưa mảy may biết gì.

Phi! Một đạo ám tiễn vút bay trong khoảng tối đột phá không khí xuyên thủng qua da mà cắm thẳng vào cổ họng của một con gần nhất, khiến nó không hét toáng lên được mà đành phải dãy dụa trước lúc chết.

Anh em của nó còn tưởng nó bị động kinh cho đến khi ngửi thấy mùi huyết tươi dần chảy xuống đất. Trong hang động tràn ngập bóng tối thì đàn dã trư chỉ có thể cảm nhận và ngửi mà thôi.

"Vụt" lại một đoạn phi tiễn xuyên thấu khoảng không từ hướng cửa hang mà bay mạnh.

"Éc, Éc!" ám tiễn xuyên thủng đầu hai con cùng một lúc rồi cắm thẳng vách đá, bộ não bé tí của chúng cứ thế mà bắn đầy chất nhầy nhụa vô mặt của những con còn lại.

Nhận thấy điều không ổn cả đoàn náo loạn hết cả lên, cái hang chật chội liên tục tạo ra âm thanh va đập của đám lợn rừng. Trước chúng chọn hang này vì để đảm bảo an toàn nhưng giờ lại thành điều bất tiện cho chúng.

-"Khá khó để ném đơn lẻ đây"

Hắc Kiện thay đổi cách ném, hai tay kẹp giữa năm ngón là bốn mảnh phi tiễn sắc nhọn đến cực điểm. Hắn gồng hết lực giáp tay mà phi, không có nén lại tí sức mạnh nào. Hướng bay của chúng tránh đoạn sừng cứng cáp cứ thế mà găm vào cơ thể to lớn của từng con, thậm chí là xuyên qua ba bốn thân.

-"Éc, éc!" Xác trư nằm la liệt trên đất, vài con kêu la thảm thiết chờ đợi cái chết đến gần, còn lại một con may mắn đứng vững, định hướng được cửa ra, nó phóng một trư lực tột đỉnh thật nhanh và mạnh hòng thoát khỏi kèm theo sự sợ hãi.

Hắc Kiện hắn lại không né tránh, nếu là con người thì sẽ bị húc cho bay xác và hẳn phải chết không nghi ngờ nhưng hắn lại cầm chặt con dao bên tay phải và hơi chếch xuống vừa tầm với đầu của con heo rừng. Khoảng cách giữa hai bên càng ngày càng gần, đến khi còn cách một hơi thở

Thọc

Vẫn là chỗ đứng ấy, Hắc Kiện không bị đẩy lùi một li, mảnh đất phía hắn chẳng bị xới lên tí nào, là hắn dùng toàn lực của phần thân trên để đón lấy một trư lực mạnh mẽ. Con dao đã nằm gọn vào bên trong đầu của con cuối cùng, sau khi nó đổ gục xuống đất thì hắn bắt đầu đi dọn dẹp.

Hắn lột da của từng con, do nhiệm vụ về da nên tùy vào kích thước một con có thể cung cấp 2 đến 3 miếng da phù hợp với loại da yêu cầu. Thừa thêm vài tấm da thì hắn may lấy hai chiếc túi để đựng, hắn còn không quên xẻ thịt và cưa lấy toàn bộ chiếc sừng. Cái nào có thể bán thì đem bán. Không lãng phí, hắn cuỗm hết tất cả mà chẳng để lại tí cặn nào cho đám dã thú bên ngoài.

Còn thừa thời gian trước khi trời sáng, hắn tiện thể đi sâu hơn vào trong khu rừng, việc tìm kiếm và phát hiện thêm loại cây, vài giống loài khác sẽ tiện lợi lúc lựa chọn nhiệm vụ, hắn vừa di chuyển vừa ghi nhớ địa hình để dễ bề hoạt động hơn.

...

Trời đã rạng sáng, mấy tên lính canh thấy Hắc Kiện trở về thì vội vã mở cổng thành. Lúc đi hắn chỉ mang theo túi đeo sau lưng còn lúc về hắn lại có thêm hai cái túi to khoác ở mạn trái, một cái đựng vật phẩm nhiệm vụ và một cái chứa tàn dư của cuộc săn đêm qua.

Bước vào Hội Minh

-"Đây tên chọn nghề sát thủ hôm qua kìa"

-"Đúng là dị nhân thì vẫn không tin tưởng được"

-"Ngươi nghĩ trong hai cái túi kia có phải xác người không chừng"

-"Sao có thể, hắn mới đăng ký hôm qua thì làm gì có ai lại đi thuê hắn"

Tiếp tân sáng là một người khác, cô là một dân lâu năm trong nghề nên khi gặp Hắc Kiện cô vẫn bình chân như vại, cô còn thở dài khi hắn lại bị đả kích như vậy, nếu hắn bộc phát cơn giận mà phá đồ trong phòng cô mới lo, may thay hắn còn chẳng thèm chú ý đến bọn kia.

-"Ta đến để trả nhiệm vụ" Hắn đặt túi da và tờ giấy nhiệm vụ lên bàn.

Cô liếc vào chiếc túi còn lại, rồi chỉ tay hỏi trong đó có gì.

-"Là tàn dư của cuộc đi săn đêm qua"

Tốc độ này cũng quá nhanh rồi, huống hồ còn vào ban đêm đầy rẫy thứ không lường trước, cả tiếp tân và mọi người đều kinh ngạc. Một mình săn đàn heo với cơ thể lớn gấp hai người trưởng thành vậy trình độ cũng phải cấp trung kiến trở lên.

Để giết một đàn heo rừng cũng khá khó cho mạo hiểm giả bậc đồng, nhưng yêu cầu chỉ là thu thập nên còn vài cách khác để có như thu mua xong giao lại nhưng khá lâu, thường thường phải hai ba ngày mới xong nhưng Hắc Kiện hắn lại hoàn thành trong một đêm và cũng chẳng ai nghĩ là đi mua vì còn cái túi tàn dư kia nữa.

Sau khi mạo hiểm giả hoàn thành nhiệm vụ xong thì phải đưa đến Hội Minh, bởi vì hội còn phải dựa vào thành tích để đánh giá thăng hạng. Nếu đưa trực tiếp cho người yêu cầu thì sẽ mất cả chì lẫn chài, không được tăng điểm hạng và người yêu cầu đã nộp phí tiền thưởng trước cho hội nên có thể coi Hội Minh là trung tâm giao thoa giữa các mạo hiểm giả và người ban hành nhiệm vụ.

-"Tiền thưởng của ngài là 80 đồng bạc"

Hắc Kiện nhận xong lại ngoái ra nhiệm vụ bảng giật thêm hai tờ trong đó có một tờ độ khó cấp bạc song rời đi.

Thịt lợn có độ tươi ngon và sừng lợn rừng làm thuốc chữa bệnh nên khá được ưa chuộng, sau khi bán lại kiếm thêm được một khoản nữa. 100 đồng bạc tương đương 1 đồng vàng và hiện tại tài sản Hắc Kiện đang có là 1 vàng 20 bạc.

...

Gặp gỡ lại quản giáo

-"Từ qua đến nay mọi người đang đồn thổi một tên dị nhân chọn nghề sát thủ đấy, nghe quen không"

-"Ta chỉ tận dụng triệt để ưu thế của bản thân mà thôi"

-"Cũng đúng, chỉ có kẻ ngu mới không tận dụng những thứ mà mình đang có"

-"Chuyện đến đây thôi, còn mời ngài quản giáo đây bắt đầu đi"

Bạn đang đọc Dã Thiên sáng tác bởi kemvanvo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kemvanvo
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.