Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội Minh

Tiểu thuyết gốc · 1714 chữ

Đám tân binh đứng xung quanh chứng kiến toàn bộ sự việc há hốc mồm, đây mà là quản giáo nghiêm túc thường ngày ư, hai người mới gặp lần đầu đã thế lại để cho một tên dị nhân trở thành đệ tử chân truyền thứ hai của ông. Họ còn hoảng hốt hơn trong lòng bởi những lời chê bai vừa nãy lại tuột ra từ chính miệng mình, chốn đâu cho thoát khỏi sự xấu hổ đây và nếu về sau hắn lớn mạnh rồi đến trả thù bọn họ thì sao.

Quản giáo lườm nguýt đám học viên, chúng là minh chứng cho lời hứa của ông, đồng thời là quân cờ của Hắc Kiện trong việc bắt ông phải dạy hắn. Ông chẳng thèm trấn an chúng, coi như đám tân binh chịu đau một lần để tự giác hơn và giải tỏa sự do dự thừa trong ông.

-"Vậy ngươi khi nào thì bắt đầu đây?"

-"Từ sáng mai, giờ ta còn phải làm thêm vài chuyện"

-"Dù sao thì ngươi mới đến hôm nay, với cơ thể đó hẳn cũng chẳng cần phải ăn đâu nhỉ"

-"Ngoài ra ta cũng không biết mệt là gì, ngươi có thể căn chỉnh lịch trình luyện tập thoải mái trừ ban đêm"

...

Mặt trời đã quá đỉnh một đoạn.

Thành công trong việc xây dựng một mối quan hệ và tạo ra tiền đề để trở nên mạnh mẽ hơn trong tương lai. Không còn việc gì ở khu huấn luyện, Hắc Kiện xoay lưng, để lại quản giáo và lũ tân binh vẫn đang thấp thỏm mà rời đi. Hắn trở lại quảng trường trung tâm nhưng lần này lại hướng căn phía bên phải mà tiến vào.

-"Chào mừng quý khách-A!"

Lại là cô gái tiếp tân trẻ ban sáng, Hắc Kiện thấy không có gì bất thường, cả hai tòa nhà đứng sát nhau và đều được quản lý chung bởi một người. Do người chủ muốn tạo tính đặc sắc hơn trong công việc nên buổi sáng phân một nửa nhân viên đến khu hướng dẫn để làm, buổi chiều thì đổi lại. Ban đêm thì đóng cửa cả hai nên thời hạn nhận nhiệm vụ từ 5 giờ sáng cho đến 7 giờ tối mỗi ngày.

«Hức hức! ngày đầu tiên của mình» cô khóc trong lòng một chút. Buổi sáng cô đã đen rồi, song nghĩ đến buổi chiều cô lấy lại quyết tâm, ai ngờ người chào hàng vẫn là vị khách đó, một ngày xui xẻo a.

-"Ta đến để đăng ký nghề nghiệp"

-"Phí -hức- đăng ký là 30 đồng bạc"

Hắc Kiện đặt 30 đồng bạc lên bàn, sáng nay sau khi đọc hướng dẫn yêu cầu đăng ký làm hắn không thể sang luôn Minh Hội mà bôn chạy bán tháo cả chỗ da sói mới đủ.

-"Mời nêu tên nghề ngài muốn lựa chọn"

-"Sát thủ"

Ánh mắt mọi người trong phòng lóe lên một dải sáng mà lườm Hắc Kiện, nghề sát thủ ở đây không được chào đón cho lắm. Nguyên do nằm ở cách thức nhận nhiệm vụ chủ yếu chuyên về giết người, là công cụ giải quyết hàng đầu của những dân cao tầng khi tranh dành lợi ích, gây hại đến dân, thậm chí còn gây thù oán với thân cận người bị hại. Ngoài ra việc một dị nhân chuyên đi ám sát nhân loại cũng đủ lý do để mọi người nhìn hắn với ánh mắt kì thị rồi.

Có bất tiện thì cũng có cái lợi riêng, nhiệm vụ nghề sát thủ phần lớn đều do người quyền cao chức trọng đề ra nên tiền thưởng khá là hậu hĩnh. Đó là lý do chính để hắn chọn với lại ám toán vào ban đêm cũng là thích hợp nhất, lý do phụ là nếu tiếp xúc được những người cao tầng hắn có thể xác lập vài mối quan hệ kín đáo, thường họ sẽ đem lại nhiều thông tin hữu ích hơn bọn dân thường.

Hắc Kiệt đã tận dụng đầy đủ ưu thế của bản thân mà lập nên lịch trình của riêng hắn, buổi sáng lẫn chiều hắn sẽ đến chỗ quản giáo để học thêm kỹ thuật, chiều tối sẽ đi nhận nhiệm vụ và tiến hành vào ban đêm.

Sát thủ thường phải lẩn vào bóng đêm để ám toán nhưng mình hòa nhập vào nó không có nghĩa là người khác không thể, nếu bất cẩn có thể sẽ bị giết bởi đám cận vệ lúc nào không hay. Qua đó tầm nhìn trong bóng đêm là rất quan trọng, nhưng Hắc Kiện hắn bằng đôi mắt đỏ ngầu cộng thêm cơ thể đen tuyền đó thì lại chẳng gặp một chút vướng bận gì, ưu thế của hắn là cực kì lớn khi chọn nghề này. Còn mọi người có nhìn nhận hắn ra sao hắn cũng chẳng để tâm.

«Mạo hiểm càng cao thì lợi ích càng lớn, vậy mới đặc sắc a!»

...

-"Xin ngài ký tên vào bản hợp đồng"

Hoàn thành các thủ tục, cô gái trẻ đưa cho hắn huy hiệu đồng, có thể nâng cao cấp bậc bằng việc hoàn thành số lượng và độ khó nhất định từ nhiệm vụ, cụ thể cần:

Tân binh --> Trung kiến: 100 nhiệm vụ cấp đồng hoặc 10 nhiệm vụ cấp bạc

Trung kiến --> Tinh anh: 100 nhiệm vụ cấp bạc hoặc 10 nhiệm vụ cấp vàng

Tinh anh --> Cao toàn: 100 nhiệm vụ cấp vàng hoặc 10 nhiệm vụ cấp kim cương

Cao toàn --> Anh hùng: 100 nhiệm vụ cấp kim cương hoặc 1 nhiệm vụ cấp vinh quang

Huy hiệu đồng giống hệt như đám người ở thảo nguyên hôm qua, nhưng quần áo giống nhau thì hẳn phải ở hội riêng nào đó. Sáng nay Hắc Kiện đã kiểm tra qua về bang hội của họ lấy tên Lam Thảo, khá là tầm thường và chuyên đi thu thập đám lính mới có nghề nghiệp là kiếm sư.

Không còn gì lo ngại hắn thử tìm xem có bang nào thu nhận nghề sát thủ không, dù sao thì sát thủ không phải lúc nào cũng chém chém giết giết, có thể mang vào những hầm ngục dưới lòng đất và dựa vào khả năng đặc biệt để phát giác bẫy và các sinh vật đang lẩn trốn trong bóng đêm, như vậy mới triệt để tận dụng mọi thứ liên quan đến nghề.

-"Có vẻ như Đại Loan thành không chứa chấp nghề sát thủ đây"

...

Hắc Kiện đến gần nhiệm vụ bảng để xem, mọi nhiệm vụ ở đây nghề nào cũng làm được liên quan đến diệt dã thú, thu thập, truyền tin... độ khó chủ yếu là cấp đồng rồi đến bạc, có hơn chục nhiệm vụ cấp vàng, cấp kim cương không có, vinh quang thì cũng không.

Từ khi thành lập Hội Minh nơi đây cũng chưa xuất hiện quá một nhiệm vụ cấp bậc vinh quang nào, nhiệm vụ đó hiếm khi mới có ở các chỗ lớn như Sắc Thiên đế quốc, mỗi một vinh quang nhiệm vụ đều có thể ảnh hưởng đến một lục địa thậm chí là cả thế giới. Do cuộc sàng lọc khắc nghiệt nên người có cấp bậc cao đã ít lại càng ít, giảm theo cấp số nhân như nhiệm vụ vậy.

Tân binh được nhận nhiệm vụ cấp đồng hoặc bạc, 10 nhiệm vụ cấp thấp tương đương 1 nhiệm vụ cấp cao hơn một bậc, chỉ trừ loại vinh quang còn lại đều áp dụng. Đồng thời nhiệm vụ cấp bậc cao hơn huy hiệu một bậc chỉ được nhận một lần một tuần, Hội Minh phải làm vậy để tránh các trường hợp khinh dễ muốn tấn thăng nhanh song chưa đủ kinh nghiệm mà đòi chết sớm.

Mọi người có thể lập đội mà lựa những nhiệm vụ có độ khó cao hơn để làm và sẽ được chia đều. Ví dụ, khi một người ở cấp đồng mà hoàn thành một nhiệm vụ cấp bạc thông qua tổ đội hai người thì người đó chỉ nhận được một nửa công trạng tương ứng việc hoàn thành năm nhiệm vụ cấp đồng nên nếu không ở tình huống khó thì việc thành lập đội ít khi xảy ra.

Còn nhiệm vụ dính đến nghề nghiệp thì thường được liên lạc riêng do dính đến yếu tố cá nhân nên Hội Minh có sẵn phòng cho thể loại đó, với lại bình thường thì người ta hay thuê những mạo hiểm giả loại trung kiến trở lên chứ chẳng ai ngu mà thuê đám chân ước chân ráo mới đăng ký đây.

Để làm quen, Hắc Kiện hắn bứt một tờ, nhiệm vụ là thu thập 20 tấm da trư. Hắn định để đêm mới làm, bây giờ còn có một nơi mà hắn muốn ghé qua.

...

Thành Đại Loan có tận bốn căn thư phòng, hắn bước đến nơi to nhất rồi vào. Hắn di chuyển nhẹ nhàng không lấy một tiếng động, mọi người trong phòng mất tập trung tí rồi hoàn lại. Phần thông tin về thế giới hầu như không khác biệt lắm so với lúc hắn còn ở làng, chỉ là cập nhật thêm những thông tin như phát hiện giống loài mới, tình hình các quốc gia hiện nay,..

Có vài quyển ở gian kệ cổ tích làm hắn hứng thú, tuy không rõ nguồn gốc nhưng những triết lý nhân sinh đầy áo nghĩa sâu xa được miêu tả sống động qua cách xây dựng nhân vật, sự việc đầy ảo diệu, huyền huyễn nhưng vẫn đi đôi hợp lý với cuộc sống thực trên thế gian.

Hắc Kiện cứ thế mà đọc lấy đọc để cho đến khi sắc trời đêm đã thay thế cho buổi trời chiều. Căn phòng thư viện đến lúc đóng cửa nên hắn buộc phải ra. Thường thì một người đến với nơi khác lâu ngày phải thuê phòng để qua đêm nhưng hắn không cần ngủ nghỉ hay ăn nên đã đến lúc hắn đi làm nhiệm vụ của mình.

Bạn đang đọc Dã Thiên sáng tác bởi kemvanvo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kemvanvo
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.