Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu Nữ

Tiểu thuyết gốc · 2237 chữ

" Ca ca, ngươi muốn ra ngoài?" Tiểu Mật tròn mắt nhìn Lý Ninh, khuân mặt nó bỗng ỉu xìu.

Dường như biết trước nó định nói gì. Lý Ninh cúi xuống ôn tồn giải thích.

" Tiểu Mật ngoan, đại ca chẳng phải đã hứa sẽ chơi với ngươi sao. Nhưng ngươi thấy rồi đấy, bọn xấu rất muốn bắt ta , chi bằng ta và ngươi cùng đi ra ngoài chơi. Yên tâm đi khi nào ngươi chán ta sẽ dẫn ngươi về. Được không?"

Tiểu Mật hai mắt mang đầy vẻ không muốn . Thú thật , nó chẳng muốn đi ra ngoài tẹo nào cả . Gia gia nó thường dạy không nên đi theo người lạ nhưng nó nhìn vị đại ca trước mặt này không giống người xấu, đã thế tính tình rất hào xảng, còn rất thân thiện nữa. Nó nghĩ ngợi điều gì, rồi gật đầu cười đồng ý.

" Tiểu Mật nghe theo đại ca, ra ngoài chơi!" Nó cầm tay Lý Ninh làm nũng.

Đáp lại, hắn cũng vỗ đầu vuốt ve nó.

" Đại ca, ngươi đi theo ta . Bám lấy này coi chừng bị lạc!"

Tiểu Mật hí hửng giơ vạt áo cho Lý Ninh , như là bọn họ sắp vượt qua bách san vạn thủy sợ hắn lạc mất. Lý Ninh cười khổ cũng không từ chối cầm vạt áo của nó. Hai người từ từ rón rén bước qua hiên nhà.

Đến một chỗ xung quanh đặt nhiều lu nước, Lý Ninh ngắm nghía chỗ này , hình như là khu vực nhà bếp và nhà tắm thì phải mới đặt nhiều lu thế này.

Bỗng nhiên Tiểu Mật dừng chân, Lý Ninh nét mặt cổ quái , hắn hỏi.

" Tiểu Mật sao lại dừng lại?"

" Xin lỗi đại ca, ngươi có thấy con diều của ta đâu không?" Tiểu Mật thanh âm trở nên sốt ruột.

" Diều?" Hắn ngạc nhiên hỏi ngược Tiểu Mật.

" Con diều gia gia tặng sinh nhật, lúc nãy nó vẫn còn trên tay Tiểu Mật , không biết nó lạc đi đâu rồi?"

Tiểu Mật càng nói nó càng trở nên mếu máo, con diều trong miệng nó xem ra là rất quan trọng.

" Ngoan , đừng khóc ! để đại ca lát nữa mua cái khác cho đệ!"

Lý Ninh vội vỗ vai an ủi nó. Tiểu đồng này bề ngoài khả ái , lại còn rất trọng tình làm hắn bị cảm động lây. Có điều, bây giờ không phải là lúc xem trọng tình cảm , ưu tiên hàng đầu là hắn phải rời khỏi đây đã.

" Không được đâu , đó là quà gia gia tặng sinh nhật , Tiểu Mật làm mất rồi người biết sẽ rất buồn".

Giọng nói của nó buồn thiu, Lý Ninh thấy cũng tội. Thằng bé này thật là một người cháu có hiếu , chính hắn cũng bị nó làm cảm động lây. Mặc dù hắn từ nhỏ đã không có gia gia , chưa từng cảm nhận qua tình ông cháu nhưng không có nghĩa là hắn không hiểu. Giống như là một người chưa được ăn thịt voi không thể nói là người nọ không biết con voi.

Đôi mắt tiểu đồng nhìn hắn đầy vẻ hối lỗi như thể nó đã làm lỡ việc gì của hắn vậy, thấy Lý Ninh không có ý định quay lại tìm diều cùng nó. Nó bèn nói ,

" Đại ca, ngươi đứng đây đợi ta, ta quay lại lấy diều. Sẽ nhanh ra đây thôi, ngươi đừng đi đâu đấy!"

" Ừ, Tiểu Mật đi đi, đại ca sẽ ở đây chờ ngươi!"

Lý Ninh nhỏ nhẹ trả lời.

Tiểu đồng không nói gì thêm, nó quay lại đường cũ để tìm diều , thi thoảng nó ngoảnh mặt lại nhìn hắn mỉm cười . Lý Ninh cũng cười đáp lại, thế nhưng trong lòng hắn thở phào . Tiểu đồng đi rồi, hắn coi như đã bớt đi một gánh nặng. Thực lòng mà nói , hắn không có ý định dẫn nó ra ngoài. Làm như vậy có khác gì bắt cóc con nhà người khác . Quả thực, trông tiểu đồng khả ái như vậy, lại còn rất ngoan mặc dù không muốn nhưng hắn đành phải lừa dối nó. Chắc chắn hắn sẽ không ngốc đến mức ngồi đây đợi nó thật, bản thân hắn đang phải trốn chạy, không phải là lúc quan trọng lời hứa.

Tiểu Mật mới đi không lâu , cách vài bước chân đã nghe thấy tiếng của nó.

" Ui da... Đau quá!"

" Tiểu tử, ngươi đi đứng kiểu gì đấy hả?"

Lý Ninh nghe thấy tiếng của nó la thất thanh cùng với một giọng nói khác. Xem ra vì quá vội vàng mà nó đụng phải người này.

Lý Ninh không thể ra xem tình hình Tiểu Mật như thế nào, không những hắn không ra mà còn phải trốn. Bởi vì  giọng nói kia hắn cảm thấy rất quen , hắn đã nghe qua. Thanh âm này chính xác là của một gã áo đỏ đang truy lùng hắn.

Hắn vội mở cửa , trốn vào một tiểu viện. Bên trong căn viện này rất ẩm ướt, xung quanh có treo mấy miếng rèm che , phòng này hình như là một phòng ngủ. Lý Ninh thấy kì lạ là , dù phòng này rất ẩm ướt nhưng lại bốc lên một mùi hương ngào ngạt rất dễ chịu , rất giống với mùi hương trong phòng mẹ hắn và a hoàn Đinh Hương.

Lý Ninh tiến lại gần tấm rèm che màu hồng, có một điều mà hắn cảm thấy khó hiểu. Căn phòng này không có cửa sổ , để lấy ánh sáng thì bày trí mấy ngọn nến xung quanh tấm rèm trông rất lung linh huyền ảo. Có điều, nếu ai sống ở đây lâu chắc chắn sẽ bị sinh bệnh mà chết . Rõ ràng phòng này quá kín , không phù hợp với sức khỏe con người.

Đang đánh giá căn phòng này, bỗng nhiên ở ngoài có tiếng động. Lý Ninh hoảng hồn  tìm chỗ ẩn núp , nhìn tấm rèm mắt hắn chợt loé. Thôi thì nhân lúc chủ nhân nơi này không có ở đây, mượn tạm cái giường này vậy.

Lý Ninh không nghĩ nhiều , hắn lại gần vén tấm rèm màu hồng ra , vừa định trèo lên giường. Thế nhưng, cảnh vật trước mắt khiến hắn phải kinh ngạc.

Trước mặt đâu có giường nào, rõ ràng là một cái thùng phi bằng gỗ được đổ đầy nước. Thế nhưng, điều này không phải là mấu chốt khiến hắn kinh ngạc đến vậy.

Trong thùng nước lớn này, một thiếu nữ tóc dài, làn da trắng như trứng gà bóc , khuôn mặt thanh tú đang mở to mắt nhìn hắn. Đây căn bản không phải phòng ngủ gì cả mà chính là phòng tắm của nữ nhân.

Hai người ,hai đôi mắt nhìn nhau . Hồi lâu, Lý Ninh đầu óc kịp thanh tỉnh , thiếu nữ cũng kịp hoàn hồn lại. Nàng vừa định hô lên một tiếng , bỗng đôi môi anh đào bị một bàn tay to lớn bịt kín, nàng không nói gì được. Bàn tay này chính là bàn tay của Lý Ninh.

Hắn đâu thể để cô gái này hô lên, nếu thế hắn sẽ bị phát hiện, mọi công sức đổ sông đổ biển hết.

" Ngươi tránh ra để ta vào!"

Bên ngoài vòng vào thanh âm bá đạo.

" Không được đâu quan gia, phòng nào ngài cũng vào được nhưng riêng phòng này thì không thể."

Giọng nói này chính là giọng của người đàn ông trung niên chủ tiệm.

" Tại sao, có phải ngươi thông đồng với hắn giấu hắn trong này?"

Giọng nói kia chất vấn đầy uy hiếp.

" Tiểu nhân không dám, quan gia ngài hiểu lầm rồi."

Chủ tiệm bối rối.

" Hiểu lầm? Có phải hiểu lầm hay không vào rồi hẵng biết!"

Giọng nói kia lại vang lên.

" Quan gia, không được! Tiểu nhân xin ngài đừng mở cửa. Nếu không sau này tiểu nữ sẽ chết mất."

Có tiếng đánh phịch một cái xuống nền gạch, Lý Ninh đoán rằng người đàn ông này đã quỳ xuống van xin gã thị vệ. Lý Ninh quay lại nhìn thiếu nữ đang bị mình giữ chặt này.Nàng thấy hắn quay lại nhìn mình, cơ thể đang trần truồng trong nước run lên, Lý Ninh thấy cô ta sợ hãi chắc tưởng mình định làm gì nàng. Hắn thu lại ánh mắt . Quả thực, thì thân thể cô gái này không tồi. Tuy phần lớn đều giấu dưới lớp hoa hồng nhưng hắn có thể nhìn ra đường nét lỗi lõm đâu ra đấy của nàng. Thế nhưng, đây không phải là lúc chiêm ngưỡng tiểu mỹ nhân này , nếu không còn mạng thì dù có phúc hưởng thụ hắn cũng chẳng cần. Xem ra, cô gái này chính  là con gái riệu của gã chủ tiệm.

" Ngươi nói sao? Con gái ngươi đang ở trong đó?"

Giọng nói này là của gã thị vệ.

" Dạ phải, quả đúng là tiểu nữ đang ở trong đó , có điều lúc này không thể ra mắt quan gia được."

Tuy Lý Ninh không nhĩn rõ vẻ mặt của người chủ tiệm nhưng nghe qua thanh âm thấy ông ta cũng đã phần nào giảm áp lực, người áo đỏ hình như không phải là loại người quá bá đạo, không cần lí lẽ.

Lý Ninh tâm trạng thả lỏng , hắn cầu cho cha thiếu nữ nọ thuyết phục được gã áo đỏ rời đi, lúc đó hắn đã có thể ăn toàn mà đi khỏi đây. Thế nhưng, lời nói tiếp theo của gã khiến lòng hắn lạnh lại.

" Ngươi nói bên trong là con gái ngươi đúng không? Bọn ta cũng không phải là loại người thích ép buộc người khác, chỉ có điều tên bọn ta truy đuổi là trọng phạm rất nguy hiểm, chúng ta buộc phải bắt được.

Thế này đi ngươi gọi con gái ngươi, nếu nàng đáp bọn ta sẽ không vào. Còn nếu không thì ngươi biết rồi đấy. Tội lừa dối bề trên không thể tha được..."

Lý Ninh trong lòng mắng to tên này , thật là một tên khó ưa , thế này có phải làm khó hắn không? Cái gì mà trọng phạm nguy hiểm? các ngươi cũng chỉ bị Tào Tháo đuổi một hôm thôi mà, có cần phải quá đáng như vậy không?

Lý Ninh không ngừng mắng thầm đám người này. Nếu như hắn biết mực của hắn không chỉ đơn giản là bị Tào Tháo đuổi thôi mà còn khiến tay Công Tử cầm đầu kia nôn lên nôn xuống, bất tỉnh suốt nửa ngày thì không biết hắn còn làm bộ dáng người bị hại nữa không.

" Vâng quan gia, để tiểu nhân gọi nàng!"

Trái ngược với bộ dạng rối ren của Lý Ninh, thì thanh âm của cha thiếu nữ dễ chịu hơn rất nhiều, giống như việc này không thể làm khó được mình. Ông ta đâu  biết rằng đằng sau cánh cửa con gái mình đang bị một thanh niên giữ chặt miệng không thể nói được.

" Mai nhi , con có đó không?"

Người này dõng dạc gọi. Mai nhi trong miệng ông ta chính là thiếu nữ đang bị Lý Ninh giữ chặt. Nàng nghe thấy tiếng cha mình gọi , cố gắng vùng vẫy thoát khỏi Lý Ninh, miệng rên rỉ những tiếng ưm nhưng không phát ra được tiếng. Lý Ninh càng trở nên nóng ruột hơn, không biết phải xử lý tình huống này thế nào. Bỗng nhiên cô nàng này dùng hết sức lực của mình làm tay hắn ở miệng nàng bị lệch ra. Bất ngờ, miệng nàng cắn lấy tay hắn .

Một cảm giác thốn vô cùng xuất hiện, Lý Ninh phải cố nhịn đau để không kêu lên thành tiếng, đúng là không gì đau khổ bằng việc bị nữ nhi cắn. Lý Ninh hiện tại mặt mũi đỏ ngầu, hai răng nhe ra như khỉ , tí nữa đã kêu gào lên.

" Mai nhi ơi! ngâm lâu coi chừng bị cảm đấy con..."

" Mai nhi, con ra đây có việc cha nhờ tý..."

" Mai nhi, ..."

Khàn cả giọng mà không thấy con gái mình hồi đáp , cha thiếu nữ mặt đồ mồ hôi hột,  con gái mình ngày thường vẫn hay nghe lời. Sao lần này lại ương bướng như vậy , những lúc cần gọi thì chẳng thấy đâu.

Bên cạnh tên áo đỏ mặt nổi sát khí , hắn vâỹ tay ra hiệu cho đám lâu la xông vào lục xoát .

" Còn chuyện gì nữa hả ông già?"

Hắn hỏi bằng giọng rét lạnh.

"Xin để tôi vào trước!"

Người đàn ông bỗng nhiên xen lên trước chặn lại thỉnh cầu. Không đợi cho tên áo đỏ đồng ý . Ông ta mở cửa bước vào.

" Mai nhi, con làm sao thế này?"

Giọng nói kinh hoảng đúng là của người này sau khi bước vào .

Bạn đang đọc Cửu Ngũ Chí Tôn sáng tác bởi VôTâm777
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VôTâm777
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.