Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Mật

Tiểu thuyết gốc · 2095 chữ

Giờ khoảng cách hai bên đã gần lắm rồi, nghe kỹ có thể nghe thấy cả nhịp thở của nhau. Lý Ninh phải cố thu diễm hơi thở lại, đồng thời sự căng thẳng và hồi hộp cũng bị hắn đè nén xuống . Thấy vào đó là nhãn quang sáng rực , cả cơ thể và đôi chân đang chuẩn bị tư thế chuẩn bị chạy.

Một, hai  ... Trong miệng hắn không hẹn mà thì thầm như trẻ con học đếm . Thân ảnh của gã Chưởng vệ Hà Tam cùng phục trang đỏ loẹt phản chiếu dưới ánh nắng lọt vào tâm nhãn Lý Ninh, ngay lúc này Lý Ninh có thể nhìn thấy rõ nửa trước chiếc hia gã đang mang.

Ếch ...ộp ...

Một con ếch to tướng không biết từ đâu chui ra , ồm ộp lao nhanh về phía bụi cỏ chạy mất dạng. Con ếch xuất hiện bất ngờ đúng ngay thời điểm Lý Ninh đang giơ cẳng chuẩn bị chuồn làm hắn bị hụt đà , mất thăng bằng tí nữa ngã lăn ,hô thành tiếng. May mắn hắn đã kịp thu chân về và giữ thăng bằng. Nhìn xuống dưới chân ngập trong vũng bùn , Lý Ninh phát hiện ngoài vũng đục do mình tác động ra bên cạnh có một vùng đục nữa khoét sâu thành hốc, con ếch có thể đi ra từ trong đó.

" Ha Ha Ha! Động tĩnh mà hà Chưởng vệ phát hiện là nó sao? Trông to và ngon lắm . Lưu Dũng ta và ngươi mau đuổi theo nó , tối nay huynh đệ doanh ta có bữa nhậu !'' 

một trong hai gã theo sau Hà Chưởng vệ kia thấy hắn cố tình làm ra bí hiểm nhưng hoá ra lại là một con ếch bự chà bá, không nhịn nổi gã phá lên cười.

" Cười gì mà cười? Đáng cười lắm sao? Mau tìm người đi. Đến tối mà không tìm thấy người cả ta và các ngươi đừng mong có cơm ăn!"

Hà chưởng vệ đỏ mặt tía tai nhưng vẫn cố tỏ ra trầm ổn. Rõ ràng hắn phát hiện phía trước có tiếng động nhưng hoá ra những gì hắn thấy lại là một con ếch. Chuyện này mà đồn ra , hắn đường đường là chưởng vệ của một ngũ mà lại có sai lầm ngớ ngẩn này.

Hai gã kia nghe vậy , bề ngoài tỏ ra vâng dạ nhưng trên mặt vẫn cố nhịn cười. Hà Chưởng vệ tuy rất tức cũng không dàm ỷ quyền trách phạt. Hắn chuyển hướng đi ra đằng khác tiếp tục tìm kiếm , hai tên kia cũng chia nhau ra mà tìm.

Chờ ba kẻ kia rời đi, Lý Ninh thở phào, đúng là hồi hộp đến vỡ tim luôn, con ếch to vừa rồi giống như vị cứu tinh của hắn vậy, có lẽ ngày thường hắn không hay ăn thịt ếch nên chúng đến báo ân chăng. Lý Ninh càng nghĩ càng cảm thấy may mắn, trong những lúc nguy hiểm cận kệ đều xuất hiện cứu tinh giải vây. Lần trước là lão đạo , lần này là con ếch. Con ếch và lão đạo , lão đạo và con ếch đều rất giống nhau là đều có màu xanh. Cả hai cũng rất đáng yêu và tốt bụng nữa.

Ai chà, nếu như lão đạo sĩ kia biết được suy nghĩ này thì sao nhỉ? hắn đường hoàng là một vị cao nhân cao thâm mạt chắc mà bị cái thằng cha này đem ra so sánh với con ếch . Gì mà đáng yêu? tốt bụng?ta nhổ vào. Rõ ràng là ngươi đang sỉ nhục ta mà.

Lý Ninh từ từ bước ra khỏi tiểu hồ , cả hai ống quần hắn lấm lem bùn đất , mùi bùn ở đây tanh ngắt . Hắn phải cúi xuống mau lẹ rửa qua cho bớt dơ.

Hắn biết mình chỉ tạm thời an toàn, nếu hắn không mau chóng tìm đường thoát khỏi đây kết quả chỉ có một là bị tóm. Nghĩ vậy, Lý Ninh mau chóng lẻn vào khu nhà đằng trước.

Chỗ hắn đang núp hiện tại chính là một gò đất nằm cạnh một nhà nhả nghi ngút khói , hình như là nhà bếp .

" Bên kia có thấy gì không?"

" Không có, bên này cũng không!"

" Tiếp tục tìm tiếp, không có ở ngoài thì hắn lẻn vào trong nhà rồi. Các ngươi tìm kỹ đi, từng ngóc ngách, gầm giường cũng không thể bỏ qua. Ai tìm thấy hắn thiếu gia sẽ thưởng một trăm lượng bạc!"

" Rõ!"

Bên cạnh là mấy tiếng xì xào của đám thị vệ , chúng đang bàn bạc việc tìm kiếm Lý Ninh.

Lý Ninh nghe bọn chúng nói gãi đầu gãi tai. Một kẻ nghèo như hắn mà cũng đáng giá một trăm lượng bạc. Xem ra, từ trước đến nay hắn đều không biết quý trọng bản thân mình rồi.

" Tiểu ca ca, ngươi đang chơi trốn tìm đấy à?"

Thanh âm non nớt đột nhiên vang lên.

Lý Ninh giật nảy mình, quay đầu nhìn lại . Trước mặt là một tiểu đồng mới lên bảy, lên tám. Mặt mũi khả ái, đang nhìn hắn một cách lém lỉnh.

" Cho ta chơi với..." Đồng tử nói tiếp.

Chưa dứt câu thì nó đã bị Lý Ninh bịt miệng , kéo xuống giữ chặt. Bất ngờ trước hành động của hắn, đồng tử đỏ mặt hoảng hốt, cố dùng sức non nớt của mình thoát khỏi bàn tay khổng lồ của hắn.

Lý Ninh nhìn khuôn mặt khả ái đang hoảng hốt của đồng tử, hắn đưa tay lên miệng ra kí hiệu im lặng cho tiểu đồng. Tiểu đồng thấy hắn làm dấu cũng thôi cựa quậy . Thấy đứa trẻ này không vùng vẫy nữa, Lý Ninh thả lỏng dần buông nó ra.

" Tiểu đệ đệ, khẽ thôi... Đại ca không phải không cho ngươi chơi , mà thực ra ta đang trốn kẻ xấu , nếu để kẻ xấu bắt được thì đại ca sẽ không thể chơi với đệ nữa!''

Lý Ninh dỗ dành tiểu đồng.

" Kẻ xấu?"

Tiểu đồng rất đỗi ngạc nhiên. Nó tỏ ra nửa tin nửa ngờ mấy câu nói của Lý Ninh.

" Đúng vậy, mấy người kia đều là kẻ xấu bọn chúng là thuộc hạ của quỷ dạ xoa , chuyên đi lừa gạt , ăn thịt trẻ con!"

Bộ dạng ngây thơ trong sáng của tiểu đồng làm Lý Ninh không nhịn được hù nó một tí .

" Trên đời lại có người xấu như này sao?"

Tiểu đồng tròn mắt hỏi.

" Chứ còn gì nữa, chính vì vậy đệ phải im lặng. Bọn chúng không tìm thấy trẻ con tất phải rời đi!"

Lý Ninh cũng không tỏ ra mất kiên nhẫn , từ từ giải thích cho nó nghe.

Tiểu đồng này nghe hắn giải thích, há hốc miệng khen phải. Nó cũng ngồi nép dưới gò đất như sợ bị ác quỷ bắt đi mất.

Bỗng nhiên nó lại đứng phắt dậy.

" Không được , gia gia ta có dạy không được hèn yếu trước kẻ bạo tàn. Ta phải dũng cảm đứng lên đứng lên đánh đuổi chúng đi, ca ca ngươi cũng theo ta đi. Đừng sợ , ta bảo vệ ngươi!''

Nó nói mà ngực ưỡn cao tỏ ra khí thế. Lý Ninh nghe mà lòng hoảng hốt, mau chóng kéo đứa bé xuống cười khổ không thôi. Hắn cố tình doạ nó , ai ngờ lại phản tác dụng , kích thích tính hiếu thắng của nhóc này hơn.

" Không được, bọn chúng rất mạnh lại còn có cả phép thần thông lại còn độc ác vô cùng. Thiên la địa võng chúng còn không sợ, sức ta và ngươi ra đó chỉ làm mồi nhậu cho chúng. Nghe đại ca, ngoan , ở đây đừng ra!"

Lý Ninh vỗ đầu an ủi tiểu đồng.

" Tiểu Mật biết rồi, Tiểu Mật sẽ ở đây với đại ca. Lát nữa ngươi phải chơi trốn tìm với tiểu đệ!"

Tiểu đồng tên Tiểu Mật sắc mặt như đứa trẻ làm sai điều gì bị người lớn trách phạt nói.

" Ra đệ tên là Tiểu Mật, yên tâm đi Lý Ninh này đã hứa thì không bao giờ nuốt lời!"

Lý Ninh hào xảng vỗ ngực hứa chắc nịch.

Tiểu Mật vui mừng vô cùng , có người chơi với nó là nó thích rồi. Suy nghĩ của nó đơn giản vô cùng, thấy Lý Ninh nép sát gò đất , nó nghĩ rằng chắc ca ca cũng đang chơi trốn tìm với bọn xấu , thế là nó cũng hùa theo chơi luôn. Vì gò đất khá nhỏ nên người nó và người Lý Ninh gần như dính sát vào nhau.

" Tiểu Mật đệ làm sao vậy?"

Tiểu Mật tự dưng ngửi khịt khịt trên người hắn , khó hiểu không biết nó đang làm trò gì. Bỗng nhiên nó hắt xì một cái rồi cho tay lên miệng.

" Đại ca, ngươi khai quá!" Tiểu Mật làm mặt như khỉ ăn ớt.

" Khai?" Lý Ninh trố mắt ngạc nhiên.

Tiểu Mật cũng tránh xa hắn ra một thốn. Lý Ninh cúi xuống ngửi thân thể của mình , hắn bỗng cảm thấy ở thân dưới có cảm giác ươn ướt , chính xác là ở ngay dưới đũng quần. Trời ơi, hắn đã tiểu tiện ra từ lúc nào không biết.

Đến lúc này, đến lượt hắn cũng phải nhăn mặt khó ngửi. Hình như lúc nãy bị gã đầu trọc hù doạ mà đi ra, cũng có thể là lúc hắn bị Tiểu Mật bất ngờ gọi từ đằng sau lưng.

" Vị đại ca này, ngươi lớn rồi mà còn tè dầm . Sẽ bị bằng hữu chê cười đấy!"

Tiểu Mật chỉ chỏ Lý Ninh cười khanh khách.

Lý Ninh xấu hổ , mặt đỏ tận mang tai. Bị một đứa trẻ cười nhạo , một thanh niên hàng ngày nghiêm túc như hắn lòng cũng không tránh khỏi tủi hổ. Hắn đâu thể giải thích, ta bị như này không phải là đái dầm mà chính là bị tiểu quỷ như ngươi doạ chết.

" Không có, ai bảo ta tè dầm. Đệ còn nhỏ nên không biết, chứ nước tiểu có nhiều công dụng lắm . Để tưới rau này , quan trọng là còn doạ quỷ nữa!"

Lý Ninh cố làm mặt không đổi sắc. Hắn giải thích với Tiểu Mật như đang chỉ dạy cho nó.

" Thật sao, vậy thì đệ cũng tè giống như ca ca, chúng ta sẽ không phải sợ quỷ bắt nữa!"

Tiểu Mật chăm chú lắng nghe, vỗ tay khen phải.

" Đừng , đừng! Mình ta là đủ rồi , nhiều nữa bọn quỷ sẽ điên cuồng tấn công chúng ta mất".

Thấy Tiểu Mật nhắm mắt như đang rặn. Lý Ninh kinh người kéo nó ngăn lại. Thực tình thì hắn không biết là đứa bé này thực sự ngây thơ thật hay là nó đang cố tình chơi mình nữa.

Một lát thì Tiểu Mật cũng im lặng không nói gì mà cùng Lý Ninh núp. Tuy thi thoảng nó cười khanh khách nhưng vẫn rất nhẹ nhàng, Lý Ninh cũng an tâm không ít . Chỉ là, nhìn khuân mặt non choẹt, hồn nhiên của nó khi nhìn vào cái đũng quần đang ướt của mình, Lý Ninh lại cười khổ không thôi.

Trước mặt mấy bóng dáng đã lặn mất, Lý Ninh từ từ bò ra khỏi gò đất , Tiểu Mật đi theo sau cũng bắt trước y hệt. Thỉnh thoảng nghe tiếng bước chân theo kèm mấy tiếng quát nạt phân phó, hắn lại mau chóng chuyển người núp sau cây cột.  Có điều hình như đây là điểm nằm ngay trung tâm, nên tiếng bước chân mang giày kêu lộc cộc càng lúc càng giày. Lý Ninh càng lúc càng khẩn trương, nếu hắn đi một mình thì có thể tìm địa điểm ẩn nấp ăn toàn, đằng này theo sau là một Tiểu Bất Điểm , nguy cơ bị lộ rất là cao, hắn không thể phũ phàng đuổi đồng tử đáng yêu này đi được.

Nghĩ ngợi giây lát, hắn bèn hỏi Tiểu Mật.

" Tiểu đệ đệ, ngươi có biết lối nào dẫn ra đằng sau không?''

Bạn đang đọc Cửu Ngũ Chí Tôn sáng tác bởi VôTâm777
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VôTâm777
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.