Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hấp thu lần nữa

Phiên bản Dịch · 1487 chữ

"Có hiệu quả!"

Nhìn cương thi bị ngọn lửa màu xanh da trời đốt thành tro bụi, trong lòng Tống Uyên mừng rỡ.

Có thủ đoạn như này, coi như có gặp phải cương thi mạnh hơn, hắn cũng có sức chiến một trận.

Cách đó không xa, ba huynh đệ nhìn thấy một màn như vậy, cũng khiếp sợ không thôi.

"Chuyện gì vậy?" Tên cầm đầu hốt hoảng nói.

"Ta không biết." Lão nhị lão tam cũng đờ đẫn không hiểu.

Bọn họ hết sức quen thuộc với đặc điểm của cương thi, ngoại trừ một số thủ đoạn đặc thù, ví dụ như ánh mặt trời, lửa, còn lại không gì có thể làm thương tổn cương thi, chúng gần như là tồn tại vô địch.

Thế nhưng thủ đoạn của Tống Uyên phá vỡ thường thức của bọn chúng, khiến chúng cảm thấy sợ hãi từ đáy lòng.

"Không được, tiểu tử kia không thể lưu!"

Khuôn mặt lão đại thổ phỉ vặn vẹo dữ tơn, ngay sau đó, thân thể hắn bắt đầu biến hóa, làn da biến thành màu xanh, trong miệng mọc răng nhanh, móng tay cũng trở nên dài và nhọn.

Sau đó, hắn cầm đại đao trong tay, chém về phía Tống Uyên.

Hai anh em còn lại thấy vậy, cũng không do dự, lập tức biến thân, xông theo lão đại.

Tống Uyên đang chuẩn bị giải quyết đám cương thi còn lại, thấy ba huynh đệ thổ phỉ lao tới, chỉ có thể thay đổi công kích đối tượng.

"Chết đi!"

Trên trán lão đại nổi đầy gân xanh, nắm chặt trường đao trong tay, bổ mạnh về Tống Uyên.

Tống Uyên vận sức, duy trì năng lượng trên lưỡi đao, giơ đao nghênh đón.

"Keng!"

Hai đao va chạm, phát ra tiếng kim loại chói tai, trường đao của Tống Uyên chém thẳng vào thân đao của lão đại thổ phỉ.

"Cái gì!"

Lão đại không ngờ trường đao của Tống Uyên lại sắc bén như vậy, hơn nữa khí lực cũng mạnh kinh khủng.

Hắn biết sau khi biến thân lực lượng mình mạnh cỡ nào, cho dù ôm một cây đại thụ hắn cũng có thể nhổ cây tận gốc, cho dù đối đầu với cao thủ nội gia bình thường, cũng chỉ cần một đao là có thể chém đối phương thành hai nửa.

Lão đại vội vàng lùi về phía sau, đau lòng nhìn trường đao của mình, nếu nó va chạm với thanh đao của Tống Uyên một lần nữa, chắc chắn nó sẽ gãy đôi.

Lão đại thổ phỉ lui về, nhưng Tống Uyên không có ngừng đợt công kích lại, hắn giơ đao muốn chém tên cầm đầu làm hai nửa.

Lúc này, hai anh em theo sau lưng lão đại, chia làm hai hướng phải trái, đánh Tống Uyên.

Tống Uyên thấy vậy, lấy chân dẫm đất thật mạnh, lùi cả người về phía sau hai bước, thoát khỏi thế tấn công của hai người.

"Chúng ta cùng lên, chém chết tiểu tử này!"

Lão đại thổ phỉ rốt cuộc được thở, gọi hai huynh đệ của mình, chuẩn bị cùng nhau tấn công.

Bỗng nhiên, Tống Uyên cảm nhận được pho tượng truyền tin tức tới đầu hắn.

"Trình độ tu bổ 1.3%."

"Hả! Lúc này mới hấp thu xong năng lượng vừa rồi sao?"

Lúc Tống Uyên chặt đứt cương thi, hắn đã cảm nhận được có một cỗ năng lượng từ xác cương thi truyền vào cơ thể mình.

Cỗ năng lượng kia sau khi tiến vào cơ thể Tống Uyên lập tức chui vào trong pho tượng, Tống Uyên liền suy đoán pho tượng kia đang hấp thu luồng năng lượng, sau đó tiến hành tu bổ.

"Ba huynh đệ trước mặt rõ ràng còn mạnh hơn những cương thi ta vừa giết, mặc dù không biết vì sao bọn họ có thể giữ lại lý trí, nhưng nếu giết tất cả bọn họ, ta chắc chắn có thể kiếm được không ít năng lượng."

Nghĩ đến đây, Tống Uyên lại tiến lên trước, ánh mắt hưng phấn, không nhịn được muốn cười.

"Không tệ, thật là tốt lắm!"

Đột nhiên Tống Uyên hưng phấn, đem toàn bộ năng lượng trong cơ thể, truyền vào lưỡi đao. khiến màu xanh da trời trở nên đậm hơn chút.

Hai tay hắn nắm cán đao, gân xanh nổi trên trái, cơ bắp cả người phồng lên trong nháy mắt, cả thanh đao dường như dài ra thêm ba bốn centimét.

"Long Hóa Hổ Biến!"

Quát to một tiếng, ngay sau đó, trong bụng Tống Uyên nổi lên một tiếng long ngâm, một tiếng hổ gầm, hai âm thanh xen lẫn vào nhau, khí tức Tống Uyên cũng biến hóa trong nháy mắt.

Một cơn cuồng phong nổi lên quanh người Tống Uyên, nương theo trường đao của hắn, phóng thẳng tới chỗ ba huynh đệ thổ phỉ.

"Làm sao có thể!?"

Ba người sợ hãi nhìn đòn công kích của Tống Uyên, cuồng phong mạnh mẽ thổi tung tóc bọn họ, đôi mắt phải híp lại vì gió quá mạnh.

Sau đó, bọn họ thấy một đạo hàn quang lóe lên.

"Rắc rắc!"

Lão đại nghe thấy tiếng thanh đao của mình rạn dần, ngay sau đó, hắn vốn không nên có cảm giác đau đớn, lại thấy bụng mình đau nhói.

Hắn nhìn bụng mình bị chém ra một vệt lớn, miệng vết thương có dính thứ gì đó màu xanh như bột huỳnh quang, những thứ này bám vào máu thịt hắn, đốt da thịt hắn bằng một ngọn lửa màu xanh da trời.

"AAAA!"

Tiếng thét thảm thiết thê lương của lão đại vang vọng cả khu rừng, hắn trở mắt nhìn ngọn lửa nuốt chửng thân thể mình, cuối cùng tan thành tro bụi trong tuyệt vọng.

Hai anh em còn lại cũng chung cảnh ngộ như vậy, một tên bị chém ngang ngực, một tên bị chém bay đầu, cũng bị ngọn lửa màu lam bao trùm, đốt thành tro.

"Hô hô hô!"

Mặt Tống Uyên đổ đầy mồ hôi lạnh, một kích vừa rồi tiêu hao chín thành lực lượng của hắn, nhưng uy lực cũng hết sức kinh người.

Cho dù là ba cao thủ nội gia cũng không phải là đối thủ của ba huynh đệ, nhưng cũng không chịu nổi một kích toàn lực của hắn.

Tống Uyên cảm nhận được có một cỗ năng lượng còn cường đại hơn trước, xuyên qua kinh mạch tràn vào đầu hắn, cuối cùng bị pho tượng hấp thu.

Sau vài hô hấp, pho tượng lại truyền tới tin tức.

"Trình độ tu bổ 2%."

Ngay lúc tin tức được truyền đến, có một cỗ huyết khí cường đại tràn ra khỏi pho tượng, lan tỏa khắp cơ thể Tống Uyên.

Lần này hắn đã chịu được lực trùng kích của cỗ huyết khí này, không ngất xỉu như lần trước.

Nhưng cỗ huyết khí này vẫn khiến đầu óc hắn phải choáng váng, trong cơn đau nhức Tống Uyên cảm nhận được sự thay đổi nhanh chóng của thân thể mình, cho dù là máu thịt, xương cốt, gây tủy, vân vân, chỉ cần được cỗ huyết khí này bao trùm, thì đều được cường hóa nhanh chóng.

Sau lần cường hóa này, thân hình Tống Uyên cao thêm ba bốn centimét nữa, mà bắp thịt trên người cũng trở nên căng tràn lực lượng.

Nếu như lúc trước thân hình Tống Uyên thuộc dạng thon dài, thì giờ trông hắn đã giống như một huấn luyện viên thể hình to lớn.

Quá trình cường hóa vẫn đang tiếp tục, mãi đến khi tốc độ chậm hẳn lại, Tống Uyên mới đi tiếp viện bốn đồng bạn của mình.

Trần Tương Viễn đang vô cùng chật vật, thực lực của hắn yếu nhất, trên người đã có mấy vết đao cương thi chém, nếu Tống Uyên tới trễ hơn chút, chỉ sợ hắn sẽ phải bỏ mạng lại nơi này.

Một đao nhẹ nhàng chém qua, Tống Uyên đã giải quyết xong cương thi trước mặt Trần Tương Viễn, sau đó quay người, chạy đi giải quyết nốt đám cương thi còn lại.

Giải quyết xong xuôi, trình độ tu bổ của pho tượng được tăng lên 2.4%, nói cách khác, mỗi cương thi giúp hắn tu bổ 0.1%.

Nhưng lần này, pho tượng không còn tỏa ra huyết khí nữa.

"Có lẽ tu bổ đủ 1%, pho tượng mới cung cấp một lần cường hóa." Tống Uyên nghĩ thầm.

Mặc dù Tống Uyên rất muốn tìm hiểu mức độ cường hóa lần này, nhưng bây giờ không thích hợp, hắn nhìn đồng bọn mang thương tích đầy mình, trầm giọng nói: "Các ngươi hãy xử lý xong thương thế rồi chúng ta sẽ tiếp tục kế hoạch."

Bạn đang đọc Cực Bạo Võ Quân (Bản Dịch) của Nhất Oản Tạp Phan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amdaxxxx
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.