Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu hoạch

Phiên bản Dịch · 1506 chữ

Mọi người quen đường cũ quay về, trước khi đó, đã thu thập tất cả đồ đạc của đám thổ phỉ.

Những túi vải này chứa đầy ngọc thạch, hơn nữa phẩm chất rất tốt.

Tâm tình kích động, mấy người Trần Tương Viễn cùng Tống Uyên trở về Khang Thành, tập trung tại tiệm Tân Ký Thiết.

Trong hậu viện, năm người đang ngồi quanh một bàn đá.

Năm người này, trừ Tống Uyên, những người khác đều trông mệt mỏi. Lần chiến đấu này, bốn người họ đều bị thương, trong đó thương thế Trần Tương Viễn nặng nhất.

"Khụ khụ, lần này do ta sơ sót, nếu không nhờ có Tống huynh đệ, có thể tất cả chúng ta đều đã bỏ mạng lại." Môi Trần Tương Viễn trắng bệch, có lẽ do mất máu quá nhiều, sắc mặt vô cùng nhợt nhạt.

Tống Uyên lắc đầu nói: "Không phải tại ngươi, chỉ tại chuyến đi này quá đặc thù, đã vượt ra phạm vi người thường có thể đối phó, Trần huynh, trước tiên tạm gác chuyện này lại, chờ mọi người hồi phục, chúng ta lại bàn tiếp, thế nào?"

Trần Tương Viễn nhìn ba người khác, nhất là Từ Giang, hắn gật đầu một cái, coi như đồng ý.

Lúc này Từ Giang cũng không còn kiêu ngạo như trước, mặc dù hắn bị thương nhẹ nhất, nhưng nghĩ lại chuyện vừa trải qua, vẫn khiến hắn sợ hãi.

Từ Lỵ và Tương Thiên Bình tự nhiên không có ý kiến, vừa mới trải qua chuyện như vậy, ai cũng cần thời gian tĩnh dưỡng.

"Nhưng Tống huynh đệ, ngươi có thể cho chúng ta biết, cương thi mà ngươi nói, rốt cuộc có lai lịch như thế nào?" Tương Thiên Bình mở miệng nói.

Lúc trước hắn bị cương thi đánh vô cùng bực bội, phải biết hắn là cao thủ nội gia sở trường là lực lượng, nhưng lúc chiến đấu với cương thi, vẫn bị áp chế cực mạnh, điều này đả kích hắn vô cùng sâu sắc.

Tống Uyên trầm ngâm một chút, sau đó nói: "Dựa theo hiểu biết của ta, cương thi chính là người sau khi chết nhiễm âm khí quá nặng mà biến thành quỷ quái, thân thể bọn chúng cứng ngắc, đao thương bất nhập, khí lực cực lớn, còn có thể hút máu người, hấp thu tinh hoa ánh trăng để tu luyện.

Chỉ cần bị nó cào trúng hay cắn phải, nếu không kịp thời cứu chữa, sau một thời gian ngắn, cũng sẽ biến thành cương thi."

"Cái này... đúng là chưa từng nghe qua bao giờ!"

Trần Tương Viễn và Tương Thiên Bình lộ vẻ kinh hãi, loại quỷ quái này vốn chỉ tồn tại trong truyền thuyết, không ngờ lại xuất hiện thật.

Nhất thời hai người bị chấn động.

Huynh muội Từ Giang và Từ Lỵ nghe xong, cũng cau mày, Từ Giang lên tiếng nói: "Vậy chúng ta cũng bị thương, có phải sẽ bị nguy hiểm hay không."

Tống Uyên nhìn vết đao trên cánh tay hắn nói: "Thương thế trên người các ngươi là do trường đao gây ra, không phải là bị cào cấu hay bị cắn, dĩ nhiên, nếu như các ngươi không yên tâm, thì có thể thử kích thích vết thương của mình, nếu trúng thi độc, sẽ không có cảm giác đau."

Đây cũng là nguyên nhân Tống Uyên không vội vàng giúp bọn họ tiêu trừ thi độc, mặc dù hắn không biết tại sao lũ cương thi này lại dùng đao, thân thể cũng không cứng như hắn tưởng, nhưng ít ra mọi chuyện vẫn chưa ngoài tầm hiểu biết của hắn.

Từ Giang cau mày, trầm giọng nói: "Nếu như cương thì là do thi thể biến thành, vậy ba tên thổ phỉ kia là cái gì?"

Tống Uyên liếc Từ Giang, thấy người này nghiêm túc hỏi, không giả bộ, giống như đang học hỏi kiến thức vậy.

Tống Uyên lắc đầu nói: "Cái này ta cũng không biết."

"Hẳn phải có phương pháp khống chế cương thi đi." Từ Giang nhìn chằm chằm Tống Uyên, chậm rãi nói.

Tống Uyên thở dài: "Ta biết các ngươi muốn hỏi cái gì, phương pháp giết cương thi của ta rất đặc thù, các ngươi không thể nào làm theo được, nhưng ngoại trừ phương pháp ta đã làm, còn có rất nhiều phương pháp khác, cương thi sợ lửa, sợ ánh mặt trời, sợ gạo nếp, sợ một ít đồ vật mang dương khí mạnh mẽ như lôi kích mộc, gỗ đào, máu chó mực.

"Trong đó gạo nếp có thể khu trừ thi độc, nếu các ngươi không yên tâm về vết thương, có thể lấy gạo nếp đắp lên vết thương."

Thật ra thì, tiêu diệt cương thi còn có thể dùng bùa chú, nhưng Tống Uyên nghĩ rằng người ở đây ngay cả cương thi còn không biết, càng không cần phải nói tới cương thi đạo sĩ.

"Aiii, không ngờ kiến thức Tống huynh đệ rộng như vậy, đúng là thiếu niên anh tài." Trần Tương Viễn thở dài.

"ha ha, ta chỉ biết sơ sơ, một chút da lông mà thôi." Tống Uyên khoát tay lia lịa.

Lần này là hắn nghiêm túc thật, dựa theo những gì trước mắt, cương thi nơi này có sự khác biệt so với những gì hắn biết, hắn cũng không dám khẳng định những gì mình biết đều đúng.

Chỉ có thể nói, những phương pháp của Tống Uyên hiện tại vẫn có tác dụng, chỉ là không biết sau này có xuất hiện loại cương thi vượt quá tầm hiểu biết của hắn hay không.

Từ Giang nhìn dáng vẻ khiêm tốn của Tống Uyên, lại nghĩ tới tình cảnh đối phương cứu trợ mình lúc trước, sắc mặt tự dưng tối sầm.

Tống Uyên lại dặn dò vài câu, rồi đứng dậy, chuẩn bị về nhà.

Đám người Trần Tương Viễn thay nhau nói lời tạm biệt, trên người bọn họ bị thương, đúng là cần phải dưỡng sức.

Thu hoạch của lần này, lúc bọn họ trên đường trở về đã sớm phân phối tốt.

Lần này Tống Uyên xuất lực nhiều nhất, một mình hắn cầm sáu túi vải ngọc thạch, còn một túi cuối cùng, do bốn người còn lại chia nhau.

Tống Uyên vô cùng hài lòng với quyết định này, nhưng hắn vẫn đem nửa túi ngọc thạch đưa cho Trần Tương Viễn, coi như là tiền mua thanh trường đao.

Sau khi bắt Trần Tương Viễn phải nhận, hắn mới mang hơn năm túi ngọc thạch còn lại, trở về nhà.

Phân phó quản gia chuẩn bị thức ăn, thỏa mãn được cái bụng của mình, Tống Uyên khóa mình lại trong phòng ngủ.

Lần hành động này, thu hoạch của Tống Uyên coi như phong phú, không chỉ là năm túi ngọc thạch, mà quan trọng là cơ thể đã được cường hóa lần thứ hai.

Tống Uyên ngồi xếp bằng trên giường, tỉ mỉ cảm nhận biến hóa thân thể.

Sau lần cường hóa này, hắn phát hiện cỗ lực lượng thần bí trong cơ thể đã được tăng cường thêm. Nếu như lúc trước cỗ lực lượng chỉ như sợi tóc, thì bây giờ đã lớn như một cây đũa.

Tống Uyên thử vận chuyển năng lượng, vốn dĩ chỉ có thể bao trùm lòng bàn tay, nhưng giờ đã có thể bao trùm cả bàn tay, hơn nữa màu năng lượng cũng đậm hơn.

"Nếu cỗ năng lượng này có thể tăng trưởng tới trình độ nhất định, có lẽ có thể bao trùm toàn thân mình."

Lúc trước Tống Uyên đã biết lực lượng này không chỉ có tính ăn mòn, mà còn có khả năng phòng hộ bản thân, cũng như khiến vũ khí trở nên sắc bén hơn.

"Dựa theo những đặc tính này, cảm giác rất giống với Haki Busoshoku trong One Piece." Tống Uyên bình luận.

Sau này có thể có hiệu quả như trong truyện tranh hay không, Tống Uyên chỉ có thể từ từ tìm hiểu.

Tống Uyên rút trường đao ra, năng lượng dần dần bao phủ hơn nửa thân đao, mặc dù lực lượng hắn đã tăng trưởng nhiều, nhưng chưa đủ bao trùm cả thân đao.

Thân đao quá dài, khoảng một thước rưỡi, khiến hắn không thể đem năng lượng bao trùm hết thân đao.

Mất cả buổi chiều, Tống Uyên đều ở trong phòng làm quen với lực lương của mình, mà cha hắn, vẫn chưa về nhà.

"Qua mấy ngày nữa, lại tìm Trần Tương Viễn hỏi thăm một chút, nếu những thổ phi kia có quan hệ với cương thi, có lẽ có thể tìm kiếm đầu mối phá án từ nơi này." Tống Uyên dự định.

Nhưng hắn còn chưa kịp làm vậy, thì ngày thứ ba Từ Giang đã đi tới nhà tìm hắn.

Bạn đang đọc Cực Bạo Võ Quân (Bản Dịch) của Nhất Oản Tạp Phan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amdaxxxx
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.