Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

trên đường trở về

Tiểu thuyết gốc · 1991 chữ

Đường phố nội thành Hoa Lư hôm nay có chút vắng hơn thường ngày, tại sao ư? Mọi người đã đổ xô ra trục đường chính nối liền Hoa Lư với Đại La để xem và xác thực một số chuyện, bởi vì hôm nay là ngày mà tiểu thư Vạn Kỳ Vũ của Vạn gia trở về kinh thành. Những ngày gần đây Hoa Lư truyền nhau những tin đồn kinh thiên động địa về vị tiểu thư này khiến cho sự tồn tại của nàng trở thành một điều gì đó khiến người khác hiếu kỳ. Dân chúng Hoa Lư đã tập trung rất đông người dọc hai bên đường để chờ được thấy dung nhan của vị tiểu thư được mệnh danh là thánh nữ An Nam quốc.

Lại nói về Vạn Kỳ Vũ , sau khi cho người tung tin đồn có lợi cho Vạn gia, nàng cũng lên đường trở về Vạn phủ. Để thu hút sự chú ý của mọi người, nàng đã thông báo ngày về cho dân chúng thông qua những người hầu đi mua nông sản. Và không chỉ có thế, lúc về phải thật rình rang , thu hút mọi ánh nhìn. Xe ngựa của nàng đi chính giữa, bốn góc là tứ vạn vệ ăn mặc chiến giáp đầy đủ, hai hàng hộ vệ đi hai bên. Không những thế, có những tốp binh lính của Nguyên Cồ tướng quân đi theo hộ tống, rất chi là náo nhiệt.

Đoàn xe ngựa phải đi thật chậm để mọi người có thể nhìn nhiều hơn, bàn tán nhiều hơn, và để nàng nghe lén được rõ hơn. Vậy nhưng đi chậm quá không khiến người khác nghi ngờ sao? Vạn Kỳ Vũ ngoái đầu ra cửa sổ, mắng to.

• "sao mà đi chậm đến như vậy, đi nhanh lên cho ta"

Nàng nói to rõ để tất cả cùng nghe được, lúc này phía sau có một người nói vọng lên, cũng to rõ không kém.

-"Không được đâu tiểu thư, nếu đi nhanh thì nông sản trên xe bị va đập mạnh, sẽ hư hỏng hết"

Vạn Kỳ Vũ thu người vào trong xe, lấy tay che đi một nụ cười kín đáo, một lý do thật hoàn hảo. Phía sau chính là ba xe ngựa chở hàng nông sản mà nàng mua hôm trước, hôm nay kéo về Đại La. Những chủ tiệm chủ sạp bán nông sản cũng đến xem, họ nhìn thấy ba xe ngựa chở hàng nông sản kia thì reo lên.

-" A... Đó là những táo của ta, bí của ta, chính là hàng của ta được phục vụ cho Vạn gia, chính hàng của ta sẽ tới tay của nguyên soái..."

Mọi người xung quanh nghe vậy thì vây quanh các chủ tiệm.

-"Có thật không vậy, nông sản đó là Vạn gia mua của ngươi sao?"

Các chủ tiệm lúc này được dịp quảng cáo sản phẩm của mình , tự hào ưởn ngực nói.

-"Đương nhiên, không sai được. Hàng hóa của ta là tốt nhất, ta đã lựa từng trái từng củ đẹp nhất ngon nhất để bán cho người của vạn gia trang mà"

Mọi người đều"ồ" lên nhìn các chủ tiệm, lúc này các chủ tiệm đều ít ai giữ được mồm miệng.

"Để ta nói cho các ngươi nghe, hôm qua ta chính tai nghe được hầu nữ của vạn gia trang nói thế này, thế này...."

Thế rồi những câu chuyện tiếp tục được lan truyền với tính xác thực ở mức độ cao hơn một bậc. Vạn Kỳ Vũ ngồi trong xe ngựa, nàng kéo rèm cửa sổ, tựa người vào thành cửa. Hình ảnh thiếu nữ ngồi bên cửa sổ với mái tóc đỏ dài đã làm bao người phải trầm trồ, những tiếng khen ngợi không dứt liên tục được cất lên. Trong số những người dân Hoa Lư đứng bên đường ngắm nhìn nàng, có một cặp đôi quen thuộc, đó là vị thư sinh kia cùng vương tiểu thư. Họ đã làm lành với nhau và hôm nay cùng nhau tới xem dung nhan đệ nhất mỹ nữ kinh thành . Vị thư sinh kia nhìn thấy Vạn Kỳ Vũ thì có chút tiếc nuối, vì bản thân gặp cơ duyên mà không biết nắm giữ, còn Vương tiểu thư có chút hốt hoảng, nhưng cũng không đến lo lắng vì cô cũng chưa đắc tội gì với Kỳ Vũ.

Vạn Kỳ Vũ ngồi trên xe, thoáng chốc nhìn thấy thư sinh và Vương tiểu thư, trong lòng nàng bất chợt suy nghĩ điều gì đó. Cảm thấy đây là một cơ hội, nàng khẽ nhìn thư sinh kia mỉm cười gật đầu. Thư sinh kia đang tiếc nuối vì bỏ lỡ cơ duyên, nay lại thấy Vạn Kỳ Vũ mỉm cười với mình, cho rằng cơ duyên lại tới, đánh liều vẫy tay gọi lớn.

-"Vũ tiểu thư, Vũ tiểu thư dạo này vẫn khỏe chứ"

Thư sinh kia vừa gọi xong đã thấy mọi người xung quanh đồng loạt quay lại tròn mắt nhìn mình. Mọi người ngạc nhiên vì nam nhân này là ai mà dám gọi thánh nữ một cách thân thiện gần gũi đến vậy. Mà dàn cận vệ của Vạn Kỳ Vũ vừa nghe tiếng gọi đó thì đồng loạt đứng lại tuốt kiếm , hướng ánh mắt về phía thư sinh mà dò xét. Không khí xung quanh như đông cứng lại, mọi người xung quanh thư sinh kia liền tản ra xa hắn, khuôn mặt thư sinh kia cũng tái đi. Lúc này Kỳ Vũ lại reo vui la lớn.

• "công tử, ta ở đây..."

Vạn Kỳ Vũ hớn hở xuống xe, phẩy tay về hướng các hộ vệ đang đằng đằng sát khí.

• "cất kiếm đi, đó là bạn của ta"

Nói xong liền đi về hướng vị thư sinh kia. Các hộ vệ thấy vậy thì cất kiếm lại. Tả hữu tài vội chạy lại sát bên Kỳ Vũ, còn vị thư sinh kia thấy mọi chuyện xảy ra như vậy liền mau chóng lấy lại vẻ thần thái . Hắn phất cây quạt giấy phẩy phẩy trước mặt, trước sự trầm trồ của mọi người xung quanh, đồng thời tiến tới trước mặt Kỳ Vũ. Cả thư sinh lẫn vương tiểu thư đều thi lễ.

-"tiểu thư, đã lâu không gặp, tiểu thư vẫn khỏe chứ"

Vạn Kỳ Vũ không thi lễ đáp trả, mà nàng phẩy tay cười một nụ cười rất tươi, tựa như là thân thiết lắm vậy.

• " cái gì mà đã lâu không gặp chứ? muội mới gặp huynh và tỷ tỷ đây vài ngày trước thôi mà"

Thư sinh kia có chút ngượng nghịu, nhưng vẫn ráng giữ thần thái, mỉm cười.

• "tiểu thư nói phải, chỉ là vài ngày trước thôi"

Vương tiểu thư lúc này liền chữa cháy, hướng về phía Kỳ Vũ hỏi.

-"Tiểu thư,Hoa Lư cảnh đẹp hiếm có, sao người không ở lại chơi thêm vài bữa nữa mà lại vội vã trở về rồi?"

Đây đúng là câu hỏi mà Vạn Kỳ Vũ mong chờ, nàng liền thể hiện chút buồn phiền.

• "ta cũng muốn ở lại lắm, nhưng nơi này không an toàn với ta"

Cả thư sinh kia lẫn Vương tiểu thư như được mở lời, liền lập tức cùng hỏi vào trọng điểm.

-"tiểu thư, chúng ta nghe đồn có kẻ to gan dám bắt cóc người, không lẽ là.... thật sao?"

Đây chính là điều mà Vạn Kỳ Vũ mong chờ, là câu hỏi mà nàng muốn nghe, nhưng nàng vẫn phải giả vờ ngạc nhiên.

• "tại sao hai người lại biết chuyện này, ta đã giấu kín rồi mà?"

Thư sinh kia phất cây quạt giấy trước mặt, khẽ cúi đầu.

-"tiểu thư, cả đất Hoa Lư này biết hết rồi"

Vạn Kỳ Vũ tỏ vẻ thất vọng, nàng thở dài.

• "đúng là giấy không gói được lửa, đúng là ta bị bắt cóc bởi băng cướp Hùm Xám, bọn thảo khấu ở vùng tam giác đen"

Cả thư sinh kia lẫn Vương tiểu thư đều há hốc miệng ngạc nhiên, Vạn Kỳ Vũ lúc này lại nói tiếp.

• "nhưng may mắn thay, hoàng tử Hồ Nguyên Trừng đã đến cứu ta kịp lúc, ta nợ chàng sinh mạng này"

Nói xong hai tay đưa lên má ra vẻ thẹn thùng lắm.

• "Trừng ca , lúc đó chàng thật sự rất oai phong"

Thư sinh và Vương tiểu thư liếc nhìn nhau. Trong lòng họ đều có suy nghĩ "không phải là thánh nữ phải lòng hoàng tử rồi chứ?" , Lúc này thư sinh lại hỏi Kỳ Vũ.

-"tiểu thư có biết ai là kẻ chủ mưu đứng sau lưng không?"

Vạn Kỳ Vũ lúc này đang nghĩ đến "Trừng ca" , nghe thư sinh hỏi vậy thì mặt tối sầm lại.

• "còn ai ngoài cái tên khốn kiếp đó nữa, dám cấu kết với thảo khấu bắt cóc ta"

Đây chính là trọng điểm của trọng điểm, là thứ khiến cả thư sinh kia và Vương tiểu thư tò mò nhất. Vương tiểu thư liền cẩn thận hỏi Kỳ Vũ.

-"Cái tên khốn kiếp đó là ai? Và làm sao tiểu thư biết là hắn?"

Vạn Kỳ Vũ cau mày, trông có vẻ như tức giận lắm.

• "lúc ta bị chúng bắt trói chặt, có nghe bọn bắt cóc nói với nhau rằng "phải nhanh chóng đem người giao cho điện hạ để nhận thưởng" . Tỷ tỷ nói xem "điện hạ" ở đây còn có thể là ai được chứ?"

Cả thư sinh và Vương tiểu thư cùng "ồ" lên ngạc nhiên, Vạn Kỳ Vũ hướng về thư sinh định nói thêm gì đó, nhưng lúc này tả hữu tài vội chạy lên can lại.

-"tiểu thư, chúng ta phải trở về kinh thành rồi"

Thư sinh thấy vậy có chút ý tứ, liền hướng Kỳ Vũ thi lễ.

-"vậy tiểu thư lên đường mạnh khỏe"

Vương tiểu thư thấy vậy cũng thi lễ, Vạn Kỳ Vũ thi lễ đáp, rồi cùng tả hữu tài lên xe ngựa tiếp tục hành trình. Chiếc xe ngựa vừa đi khỏi là đám đông, dân chúng liền bao vây thư sinh kia và Vương tiểu thư hỏi thăm liên tục.

-" Các người làm sao mà quen biết thánh nữ"

-"Vạn tiểu thư vừa nãy và hai người đã nói chuyện gì?"

-"Chuyện tiểu thư Vạn gia bị bắt cóc có phải thật không?"

Cảm giác được mọi người vây quanh ngưỡng mộ này chính là cảm giác mà ai cũng thích, cảm giác thấy mình thật quan trọng. Cả thư sinh và Vương tiểu thư mỉm cười.

-"đương nhiên là quen biết. Chúng ta cùng Vạn tiểu thư đã ngồi ăn trưa với nhau, trò chuyện vô cùng vui vẻ"

Và thế là những câu chuyện về Vạn Kỳ Vũ ở Hoa Lư tiếp tục được lan truyền, nhưng lần này lại vô cùng xác thực, do chính miệng nàng nói ra với hai người dân Hoa Lư trước sự chứng kiến của rất nhiều người. Chuyện thái tử vô đức cấu kết với thảo khấu bắt cóc ái nữ duy nhất của nguyên soái Vạn Kỳ Sơn khiến cho hoàng gia bị tổn thương danh dự cực lớn, lòng dân khinh bỉ, mà thế lực của Vạn gia lại càng gần dân và được lòng dân hơn. Chuyến đi về Hoa Lư này của Vạn Kỳ Vũ đã thành công mỹ mãn. Và trong những tin đồn đó, xuất hiện thêm một tin đồn đệ nhất mỹ nữ kinh thành Vạn Kỳ Vũ phải lòng hoàng tử Hồ Nguyên Trừng, điều này khi tới tai thái tử Hồ Quý Chén sẽ gây nên một cơn sóng gió trong nội bộ hoàng gia.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.