Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tin đồn lan truyền

Tiểu thuyết gốc · 1522 chữ

Vạn Kỳ Vũ sau khi xong việc ở Hoa Lư thì cũng phải trở về Đại La, nhưng trên đường trở về nàng cần phải làm thêm chút chuyện , đó là làm cho tin tức nàng bị bắt cóc trở nên đáng tin hơn và lan xa hơn nữa.

Thành Hoa Lư mấy ngày này đang gặp quá nhiều chuyện động trời khiến cho những người thích buôn chuyện phải hoạt động hết công suất. Nơi nơi đều bàn tán về chuyện tiểu thư Vạn Kỳ Vũ mất tích mấy ngày. Có người nói tiểu thư bị bắt cóc, có người nói tiểu thư trốn nhà theo trai . Câu chuyện được đồn thổi ly kỳ rằng tiểu thư đã đem lòng yêu một anh tiều phu nghèo bị nguyên soái phản đối, nàng liền ngụy tạo bị bắt cóc để có thể trốn đi cùng tình lang. Rồi có những câu chuyện ly kỳ khác nhau thật giả lẫn lộn vô cùng rối rắm.

Trong nội thành Hoa Lư, ở một khu chợ nào đó, một chiếc xe ngựa chở hàng lù lù xuất hiện gây sự chú ý của mọi người. Trên xe một nam đánh xe mặc bộ nam binh vạn gia, bên cạnh là một nữ mặc bộ nữ hầu vạn gia, họ dừng lại ở khu chợ khiến mọi người tò mò. Chiếc xe ngựa chở hàng dừng lại, nữ hầu xuống xe ghé vào sạp táo bên hàng chọn lựa, mân mê ngắm nghía từng quả

-"Táo đi cô nương ơi"

Tiếng chủ sạp táo chào mời, nữ hầu gật đầu rồi lại tiếp tục ngắm nghía, xem xét kỹ lưỡng lắm. Chủ sạp táo cảm thấy rất khó chịu, bởi bán hàng đâu ai thích người khách khó tính với món hàng của mình như vậy. lúc này chủ tiệm lại hỏi.

-"Cô nương, nhìn trang phục thì hình như cô nương là người của vạn gia trang?"

Nữ hầu nghe hỏi như vậy, thoáng chốc im lặng, rồi đặt trái táo xuống, nhìn chủ tiệm.

-" Không sai, ta chính là hầu nữ của vạn gia trang . Hôm nay được lệnh của tiểu thư đi mua ít nông sản để tiểu thư mang về làm quà cho nguyên soái. Vậy nên ngươi lựa cho ta những quả táo đẹp nhất, ngon nhất, to nhất, gói lại hết cho ta"

Vừa nghe "làm quà cho nguyên soái" thì chủ tiệm thoáng giật mình. Vậy những quả táo này sẽ đến trên bàn ăn của nguyên soái Vạn Kỳ Sơn? Chủ tiệm cảm thấy vinh dự, ông ta vui mừng lắm.

-" Được được, cô nương, không thành vấn đề"

Chủ tiệm lần này đích thân cầm từng trái táo lên xăm soi ngắm nghía còn kỹ lưỡng hơn cả nữ hầu ban nãy, khéo léo lựa những trái táo ưng ý nhất, vừa lựa vừa hỏi.

-"Cô nương, bao giờ thì nông sản được chuyển đi, để ta lựa hoa quả có độ chín vừa phải, đến lúc tới kinh thành sẽ không chín quá cũng không xanh quá"

-" Ngày mai, sáng ngày mai tiểu thư nhà ta sẽ lên đường trở về kinh thành, ông xem đó mà lựa"

ông chủ tiệm thoan thoắt đôi tay nhưng miệng cũng không vì đó mà ngừng hoạt động.

-"Tiểu thư đã lâu rồi mới quay về Hoa Lư, sao không ở lại lâu hơn mà về sớm như vậy?

Nữ hầu thở dài, lắc đầu.

-"Tiểu thư mấy ngày nay xảy ra chút chuyện nên tâm trạng không vui, chỉ muốn sớm trở lại kinh thành"

Chủ tiệm nãy giờ tay vẫn thoăn thoắt lựa táo, bất chợt dừng lại, suy nghĩ gì đó trong đầu, liền ghé đầu lại thì thầm với nữ hầu.

-"Cô nương, ta nghe nói tiểu thư bị bắt cóc tại Hoa Lư, điều vô lý này có thật không?"

Nữ hầu nhìn chủ tiệm, vẻ mặt rất ngạc nhiên. Hỏi ngược lại chủ tiệm.

-"Ngươi...sao ngươi biết? Chuyện này tiểu thư đã hạ lệnh phải giấu kín, tuyệt đối không được nói ra ngoài. Thông tin này ngươi lấy từ đâu?"

Nữ hầu không trả lời có hay không, nhưng câu hỏi ngược lại này khác nào trả lời chắc chắn rằng thông tin đó là đúng. Chủ tiệm tay lại thoăn thoắt lựa táo, miệng xuề xòa.

-"Chỉ là tin đồn ven đường, không có gì lớn, không có gì lớn"

Nữ hầu nghe vậy cũng không nói gì thêm, nhưng bản chất con người là tò mò, chuyện càng lớn thì sự hiếu kỳ cũng lớn theo. Không nhịn nổi nữa, chủ tiệm lại ghé tai thì thầm với nữ hầu.

-"Cô nương, vậy làm sao tiểu thư trốn thoát trở về, có biết ai là kẻ chủ mưu vụ bắt cóc này không?"

Nữ hầu nhìn chủ tiệm, cô có đôi chút ngập ngừng.

-" Ngươi dù sao cũng đã biết chuyện, vậy thì ta cũng không giấu làm gì, là hoàng tử Hồ Nguyên Trừng đã cứu tiểu thư khỏi bọn bắt cóc và hộ tống người trở về vạn gia trang. Còn về kẻ bắt cóc thì...."

Nói đến đây nữ hầu ngó dọc ngó nghiêng như sợ có người nghe lén, cô ghé sát đầu về hướng chủ tiệm, mà chủ tiệm như hiểu ý cũng ghé sát đầu hướng một bên tai về phía nữ hầu. Lúc này nữ hầu mới thầm thì.

-"Không giấu gì ngươi, ta chính là thân cận hầu hạ tiểu thư. Ta đã từng nghe tiểu thư trong lúc tức giận đã quát lên "tên thái tử Hồ Quý Chén khốn kiếp, dám thông đồng với bọn thảo khấu Hùm Xám để bắt cóc ta"

Chủ tiệm giật mình, há hốc mồm ngạc nhiên. Là băng cướp Hùm Xám khét tiếng ở vùng tam giác đen sao? Nhưng điều này không sốc bằng việc đường đường là thái tử một nước lại đi bắt cóc gái nhà lành, lại còn sốc hơn khi thái tử lại thông đồng với thảo khấu để làm vụ bắt cóc đó, thật là quá khó tin. Chủ tiệm lắp bắp, hỏi lại cho chắc chắn.

-"Chuyện này...có thể là thật sao? không có hiểu lầm gì chứ"

Nữ hầu đang định nói thêm thì lúc này nam đinh đi cùng mắng xen vào.

-"nha đầu, chúng ta chỉ là hạ nhân, là đầy tớ của vạn gia. Chuyện thái tử thông đồng với thảo khấu bắt cóc tiểu thư không phải là chuyện để chúng ta có thể bép xép, giữ mồm giữ miệng một chút đi"

Chủ tiệm nghe nam đinh nói vậy thì giật mình. Hắn là ngăn cản không cho nữ hầu nói bí mật, nhưng không phải chính hắn vừa khẳng định cái bí mật "thái tử thông đồng với thảo khấu bắt cóc tiểu thư" là có thật đó sao? Chủ tiệm liếc nhìn nam đinh trong thoáng chốc, mà nữ hầu nghe xong thì vội im lặng, chỉ tay vào giỏ táo.

-"Lấy cho ta 30 cân táo, chất lên xe cho ta, ta còn phải đi mua thêm nhiều nông sản khác nữa"

Chủ tiệm táo nhanh chóng cân táo rồi cẩn thận xắp xếp gọn gàng lên xe. Nữ hầu trả tiền táo còn cho thêm chủ tiệm 1 nén bạc nhỏ, sau đó họ rời đi tìm mua nông sản khác. Chủ tiệm nhìn theo bóng xe ngựa đi khuất, trong lòng vẫn đang rất bất ngờ vì thông tin vừa có được. Lúc này vợ chủ tiệm táo trong nhà bước ra, thấy vẻ mặt thất thần của chồng thì vội hỏi.

-"ông làm sao đấy, thấy trong người không khỏe à, sao vẻ mặt xanh xao vậy?"

Chủ tiệm táo thấy vợ mình thì vội kéo bà ta vào trong, vẻ mặt nghiêm trọng.

-"Để tôi nói cho bà biết điều này, bà nhớ không được nói cho ai khác biết đó nhé"

Vợ chủ tiệm nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của chồng mình thì tò mò lắm, bà ta gật đầu, rồi ghé tai nghe những điều mà chồng bà ta vừa mới nghe được lúc nãy mà thôi. Và đương nhiên, chủ tiệm táo sẽ không nói với chỉ một người, và vợ ông ta cũng thế.

Có điều cũng phải nhắc thêm rằng cỗ xe ngựa chở hàng kia không chỉ dừng ở sạp táo, mà còn dừng ở sạp bí, sạp ngô, sạp khoai.... và mỗi sạp là khoảng 30 cân nông sản cùng cái kịch bản mà Vạn Kỳ Vũ soạn sẵn đã diễn ra ở sạp táo. Mà nào có phải chỉ mỗi một cỗ xe ngựa đâu? Vạn Kỳ Vũ phái ra 3 cỗ xe ngựa như vậy. Cuối cùng 3 cỗ xe ngựa chở hàng trở về vạn gia trang , trên xe chất đầy nông sản, còn thành Hoa Lư thì tràn ngập tin đồn. Chỉ sau một đêm thôi, nhà nhà , người người, ai cũng lấy câu chuyện Vạn Kỳ Vũ bị bắt cóc để mà bàn luận.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.