Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồ Quý Ly và Kiều Công Tiễn

Tiểu thuyết gốc · 1579 chữ

Hồ Quý Ly đang ngồi trong thư phòng phê duyệt tấu sớ, hắn không thể tập trung được bởi những rắc rối gần đây liên quan đến hai người con trai của hắn khiến hắn đau đầu. Bên ngoài có một thái giám đi vào.

-"Bẩm bệ hạ, có tể tướng xin diện kiến"

Hồ Quý Ly đặt bản tấu sớ đang xem xuống bàn, nhìn ra ngoài khuôn viên, có một bóng người quen thuộc đang đứng đợi. Hồ Quý Ly cảm thấy khó khăn chưa tìm được cách giải quyết , vậy nên hắn nghĩ đến cánh tay phải đắc lực của hắn, hắn hạ lệnh.

-"mời tể tướng vào"

Thái giám cúi đầu hành lễ.

-"Tuân chỉ"

Thái giám lon ton chạy ra ngoài, một lúc đã đưa tể tướng vào diện kiến. Tể tướng quỳ xuống hành lễ.

-"Vi thần tham kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế"

Ở An Nam quốc thì có ba người quyền lực nhất , một trong đó chính là tể tướng Kiều Công Tiễn. Hắn nắm chức vụ đúng đầu các quan văn , và cũng là tham mưu thân cận cho hoang đế. Hồ Quý Ly phất tay ra hiệu cho các thái giám cung nữ rời ra ngoài hết. Lúc này hắn mới nói.

-"thôi được rồi, đứng dậy đi. Ở đây không còn người ngoài nữa rồi, đừng đa lễ"

Kiều Công Tiễn đứng dậy, lặng lẽ bước ra bàn dành sẵn cho mình và ngồi xuống,

-"Bệ hạ, ngài cho gọi ta là có chuyện gì khó giải quyết sao?

Vừa ngồi xuống đã nói ngay trọng điểm , quả nhiên tể tướng đã có dự đoán trước . Hồ Quý Ly thở dài, ngập ngừng đôi chút, rồi kể lại toàn bộ câu chuyện về Hồ Nguyên Trừng với Vạn Kỳ Vũ. Hắn tặc lưỡi.

-"ông nghĩ xem ta phải làm thế nào"

Kiều Công Tiễn vuốt nhẹ chòm râu, suy nghĩ một lúc, tiện tay cầm bình rượu bên cạnh đưa lên ngang tầm mắt mà mân mê.

-"Bệ hạ, ta có ba kế sách cho ngài lựa chọn"

Hồ Quý Ly nghe vậy hồ hởi lắm.

-"ba kế sách gì, ông mau nói ra"

Kiều Công Tiễn tự rót cho mình một ly rượu, tay cầm ly rượu đó mân mê.

-"Thứ nhất, cứ làm theo kế sách của hoàng tử thì đương nhiên phải phế truất thái tử trước"

Hồ Quý Ly cau mày.

-"ta biết là thế, nhưng như thế dễ xảy ra bất ổn, điều mà ta không hề muốn"

Kiều Công Tiễn uống một hơi cạn ly rượu, đặt mạnh ly rượu xuống bàn, thở một hơi thật dài.

-" Đương nhiên là phải khéo léo. Đầu tiên kiếm một cái cớ để phế truất, nhưng vẫn phải cam đoan với thái tử là chỉ phế truất tạm thời, đợi thái tử lập công trạng rồi lại tái ban tước. nếu làm như vậy thì thái tử sẽ không bị sốc quá , có thể từ từ chấp nhận mọi chuyện"

Hồ Quý Ly cảm thấy hợp lý , nhưng tâm tư còn băn khoăn, vẫn cau mày.

-"vậy...."

Không để Hồ Quý Ly kịp hỏi, Kiều Công Tiễn lại nói tiếp.

-" Song song với việc đó, phải tạo cơ hội cho hoàng tử Hồ Nguyên Trừng lập nhiều công trạng. Khi công trạng đủ nhiều , đó cũng là lúc thời cơ tới, ta sẽ dẫn bá quan văn võ vào chầu, cầu xin thánh thượng ban tước thái tử cho Hồ Nguyên Trừng. Trước sự thỉnh cầu của bá quan văn võ, vì muốn chiều lòng dân, bệ hạ đành phải phong hoàng tử Hồ Nguyên Trừng làm thái tử. Làm như vậy thì Hồ Quý Chén không thể oán trách bệ hạ được, đành phải ngậm ngùi chấp nhận"

Hồ Quý Ly nghe đến đây thì cảm thấy có lý lắm, khẽ gật gù. Kiều Công Tiễn khẽ liếc nhìn , rồi lại nói.

-" Tiếp đó lại ban hôn ước cho thái tử Hồ Nguyên Trừng với thánh nữ Vạn Kỳ Vũ, rồi lại thoái vị nhường ngôi cho thái tử lên làm vua, lập thánh nữ làm hoàng hậu"

Vừa nghe đến thoái vị nhường ngôi, Hồ Quý Ly trừng mắt xua tay.

-"không được, không thể được, con ta còn quá nhỏ không thể gánh vác giang sơn được"

Cả Kiều Công Tiễn và Hồ Quý Ly đều im lặng, cả căn phòng thoáng chốc yên tĩnh đến rợn người. Cái gì gọi là "còn nhỏ không thể gánh vác giang sơn?" , Có chăng là Hồ Quý Ly vẫn đang sung sức, còn muốn tận hưởng ngôi vị cửu ngũ chí tôn. Hắn năm nay hơn 200 tuổi, so với tuổi thọ 800 năm của tu vi kim đan thì hắn còn trẻ và còn rất nhiều thời gian, sao dễ dàng thoái vị được. Kiều Công Tiễn hiểu rất rõ điều này, hắn nhìn Hồ Quý Ly , thở dài.

-"Nếu không như thế thì Vạn Kỳ Sơn không bao giờ gả con gái hắn cho Hồ gia đâu. Chỉ khi Vạn Kỳ Vũ ngồi ở ngôi vị hoàng hậu thì Vạn gia mới trở thành thế lực của Hồ gia, Vạn Kỳ Sơn mới yên tâm mà trung thành với Hồ gia được"

Hồ Quý Ly phẩy tay dứt khoát.

-"không thể được, nhất định không thể được."

Không khí thoáng chốc lại trở nên yên tĩnh. Kiều Công Tiễn lúc này lại cầm bình rượu lên rót thêm một ly , vừa rót vừa nói.

-"Vậy thì làm theo cách thứ hai, lựa thời cơ tốt, đánh một trận một mất một còn với Vạn Kỳ Sơn. Nếu thắng thì nhổ được cái gai trong mắt, bỏ được mối nguy canh cánh trong lòng. Còn nếu thua thì...."

Nghe đến đây thì Hồ Quý Ly phất tay.

-"nói kế sách thứ ba đi"

Kiều Công Tiễn mỉm cười. Kế sách thứ hai này chính là chẳng có kế sách nào cả, là điều mà cả Hồ Quý Ly lẫn Vạn gia muốn tránh nhất. Hắn cầm ly rượu lên uống cạn, sau đó rót ly rượu thứ ba, nói kế sách cuối cùng.

-"Ông cưới Vạn Kỳ Vũ đi"

-" CÁI GÌ....?

Hồ Quý Ly quay lại tròn mắt nhìn Kiều Công Tiễn, như không tin vào những gì mới nghe . Tể tướng Kiều Công Tiễn mỉm cười.

-"Nghe này ông bạn, dù chúng ta đã hơn 200 tuổi rồi, nhưng với một người tu vi kim đan thì 200 tuổi vẫn còn rất trẻ, hướng chi hoàng đế nào chẳng ba ngàn cung tần mỹ nữ. Ông lấy Vạn Kỳ Vũ rồi phong nàng ta làm hoàng hậu, khi nàng ta sinh hài nam thì liền phong làm thái tử, mọi chuyện ổn thỏa cả rồi phải không?"

Hồ Quý Ly đứng dậy. Hắn từ từ đi lại bên cửa sổ nhìn ra ngoài hàng cây, suy tư gì đó. Kiều Công Tiễn lại nói tiếp.

-" Làm đại sự phải có hy sinh. Tôi biết ông và hoàng hậu có tình nghĩa, nhưng để giang sơn Hồ gia được bền vững thì phải biết gạt tình riêng khi cần thiết"

Hồ Quý Ly vẫn phân vân.

-"Vạn Kỳ Sơn sẽ chịu gả cho ta sao?"

Kiều Công Tiễn bật cười.

-"ai cũng biết Vạn Kỳ Sơn vô cùng yêu chiều con gái, chỉ cần ông chiếm được trái tim nàng ta thì gả hay không còn phải xem bản lĩnh đàn ông của ông rồi"

Hồ Quý Ly quay đầu lại nhìn tể tướng, cau mày.

-"lúc trước ta đã ban hôn Vạn Kỳ Vũ cho Chén nhi. Hôn sự không thành, nay ta lại lập nàng làm hậu, há không phải là trò cười cho thiên hạ sao? Huống hồ chi...."

Nói đến đây lại quay mặt nhìn ra cửa sổ.

-"ta không thể lấy một đứa trẻ được"

-"Đứa trẻ?"

Kiều Công Tiễn bật cười

-"Lần gần nhất ông gặp Vạn Kỳ Vũ là khi nào?

Hồ Quý Ly ngước lên nhìn bầu trời xanh, hắn nhớ lại.

-" là... khoảng sáu năm về trước"

Kiều Công Tiễn lại bật cười.

-"Sáu năm trước nàng ta đúng là đứa trẻ mười tuổi, nhưng bây giờ là một nữ tử 16 tuổi xinh đẹp như hoa"

Kiều Công Tiễn đứng dậy, cầm lấy ly rượu, hướng về phía Hồ Quý Ly, vừa đi vừa nói.

-"Ông bạn, ông có biết danh hiệu đệ nhất mỹ nữ kinh thành của Vạn Kỳ Vũ từ đâu mà có không?"

Nói đoạn liền đưa ly rượu cho Hồ Quý Ly. Hồ Quý Ly đón lấy, Kiều Công Tiễn lại nói.

-"Vừa may, hôm nay là ngày mà Vạn Kỳ Vũ từ Hoa Lư trở về, chiều nay sẽ tới Vạn phủ. Ông hãy thử tới xem dung nhan tuyệt sắc giai nhân của nàng ta rồi quyết định xem có uống ly rượu này không"

Nói xong liền cười lớn, thi lễ cáo từ rồi bỏ về thẳng. Hồ Quý Ly nhìn bóng lưng của tể tướng rời đi, miệng lẩm bẩm.

-"đệ nhất mỹ nữ kinh thành à"

Hắn cầm ly rượu lên uống cạn, lại hướng ánh mắt ra ngoài cửa sổ.

-"để chiều nay trẩm vi hành đi xem thử, để xem có phải hữu danh vô thực hay không"

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.