Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

thu hoạch bất ngờ.

Tiểu thuyết gốc · 1014 chữ

Vạn Kỳ Vũ ngồi trên ghế bất giác thở dài, khiến cho tả hữu hộ vệ có chút tò mò.

-"tiểu thư, người đang lo lắng điều gì sao?"

Vạn Kỳ Vũ lắc đầu.

• "cũng không phải là lo lắng, chỉ là ta đang nghĩ đến tên Hồ Quý Chén đó, hắn lại làm một việc mà ta không ngờ đến"

Vạn Kỳ Vũ cầm bình trà lên, rót từ từ vào chén, nhìn theo dòng nước mà thở dài.

• "ta vốn nghĩ là hắn sẽ cử hai tên cao thủ trúc cơ của hắn tới, không ngờ hắn lại đi thuê mướn lũ cướp. Ta tự hỏi nếu ta không cố tình vào bẫy thì bọn cướp ấy làm thế nào để bắt được ta?"

Vậy ra tất cả mọi chuyện đều do Vạn Kỳ Vũ bày ra, sắp xếp, và làm chủ. Hồ Quý Chén cho người đi bắt cóc nàng giống như bọ ngựa bắt ve. Hồ Nguyên Trừng âm thầm tới giải cứu như chim sẻ bắt bọ ngựa, nhưng bọn họ không ngờ rằng có một con đại bàng âm thầm quan sát. Quả là "bọ ngựa bắt ve, chim sẻ bắt bọ ngựa, đại bàng bắt chim sẻ. Mưu kế của mưu kế, trong mưu kế có mưu kế" , tất cả chúng ta đều chỉ xem một vở kịch do Vạn Kỳ Vũ bày ra mà thôi. Tả hữu hộ vệ thấy Kỳ Vũ đang ưu tư, liền tới an ủi.

-"tiểu thư, dù không diệt được hai tên hộ vệ nhưng người cũng tạo ra một cái cớ, như vậy cũng xem là thành công một nửa rồi, không cần quá tiếc nuối"

Vạn Kỳ Vũ nghe vậy bật cười, khiến tả hữu hộ vệ ngạc nhiên.

• "hai vị hộ vệ đã hiểu nhầm rồi, thực ra không phải thành công một nửa, mà là có thu hoạch bất ngờ đó nha"

Tả hữu hộ vệ nhìn nhau ngạc nhiên. Vạn Kỳ Vũ lúc này cầm chén trà lên, bước đi từ từ về phía cửa sổ ngắm nhìn ánh trăng ngoài kia.

• "dù không bẫy được hai cận vệ của Hồ Quý Chén, nhưng ta đã gieo vào Hồ gia một mầm họa lớn"

Tả hữu hộ vệ nhìn nhau, họ vẫn chưa hiểu vấn đề, cùng hướng về phía Vạn Kỳ Vũ thi lễ.

-"tiểu thư, xin người nói rõ hơn"

Kỳ Vũ dựa lưng vào thành cửa sổ, ngoái đầu nhìn ánh trăng trên cao, đôi môi xinh đẹp của nàng nở một nụ cười nhạt.

• "hai vị hộ vệ, ai cũng biết Hồ Nguyên Trừng so với bào huynh của mình thì xét về tài trí đều vượt trội, nhưng ngôi vị thái tử lại không dành cho hắn mà là cho Hồ Quý Chén, một kẻ thua kém hắn mọi mặt. Dù Hồ Nguyên Trừng luôn nói không có ý tranh giành, nhưng bên trong há không có sự ấm ức bất phục?"

Nói tới đây thì hít nhẹ một hương trà, nhấp một ngụm, rồi nhìn vào tả hữu hộ vệ đang suy tư, nàng tiếp tục nói.

• "hôm nay, bằng cách định hôn sự với hắn, ta đã gieo vào lòng hắn một mục đích để tranh đấu với anh trai mình. Điều này sẽ dẫn đến một sự hỗn loạn không nhỏ trong nội bộ hoàng gia, khiến chúng suy yếu, và đó là cơ hội của Vạn gia ta. Hai vị nghĩ xem , việc này so với việc tiêu diệt hai hộ vệ của Hồ Quý Chén thì cái nào có lợi hơn?"

Tả hữu hộ vệ mắt sáng ngời, hiểu ra sự việc, cùng cúi đầu thi lễ.

-"tiểu thư anh minh, chúng thuộc hạ bái phục"

Vạn Kỳ Vũ nở nụ cười, ngón tay đưa nhẹ chạm vào môi, nhìn tả hữu hộ vệ.

• "thực ra đó chưa phải là tất cả, vẫn còn một lợi ích nhỏ nữa"

Tả hữu hộ vệ đã vô cùng thán phục, lại nghe Kỳ Vũ nói vậy, đôi mắt cùng hướng về Kỳ Vũ lắng nghe. Kỳ Vũ lúc này cao hứng lắm.

• "những kẻ bắt cóc ta là băng cướp Hùm Xám khét tiếng lộng hành ở vùng tam giác đen, khiến quan binh ba nước rất vất vả. Chúng ẩn nấp rất kỹ nên đến giờ vẫn chưa đền tội, nhưng nay chúng đã tới tận Hoa Lư làm khách của ta rồi, ta cũng nên tiếp đãi chu đáo mới phải"

Tả hữu hộ vệ liếc nhìn nhau.

-"tiểu thư, người biết chúng đang ở đâu sao?"

Vạn Kỳ Vũ nâng chén trà uống cạn. Nàng vận chân khí, thẩy nhẹ chén trà. Chén trà bay đi rơi xuống bàn bên cạnh ấm trà nhẹ nhàng như một chiếc lông ngỗng.

• "ta biết, bọn chúng hiện đang giữ một món đồ của ta, và ta cần phải đi lấy lại nó"

Vạn Kỳ Vũ vận chân khí, từ trong không gian thần thức một thanh kiếm tuyệt đẹp với chuôi kiếm màu xanh ngọc, đốc kiếm có gắn một viên ngọc màu vàng long lanh xuất hiện giửa không trung. Nàng cầm lấy chuôi kiếm, chân khí cuồn cuộn tràn vào, lưỡi kiếm cũng từ đó mà chuyển sang màu đỏ rực như lửa trông vô cùng rực rở. Tả Hữu hô vệ há hốc mồm ngơ ngác không hiểu chuyện gì, lúc nàyVạn Kỳ Vũ hướng ánh mắt về phía tả hữu hộ vệ.

•"đến lúc đi săn rồi"

Tả hữu hộ vệ nhìn thanh kiếm thì ngạc nhiên lắm, nhưng cũng không tiện hỏi nhiều. Vạn Kỳ Vũ quay người lại, ngẩng mặt nhìn lên ánh trăng tròn bên cửa sổ. Ngón tay đặt nhẹ lên môi, miệng nở một nụ cười phản phất sát khí.

• "ánh trăng đêm nay thật đẹp, một vẻ đẹp đầy chết chóc"

Tay nàng siết chặt cây kiếm, và cây kiếm đó không gì khác chính là bảo vật cấp tiên phẩm : Thiên Tình Kiếm.

Bạn đang đọc Công Chúa Vạn Kỳ Vũ sáng tác bởi tirmoont
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tirmoont
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.